Đồng Nhân: Survival

Chương 362: Viridian City


Đọc truyện Đồng Nhân: Survival – Chương 362: Viridian City


Sáng hôm sau ~ cả nhóm xuất phát tương đối sớm.

Liền chẳng mấy chốc liền có thể nhìn toà thành phố Viridian ở đằng xa , một cái thành phố vừa hiện đại lại hài hòa với thiên nhiên.

Quả thực chính là thứ mà Ren vô cùng hướng tới chính là những thứ như thế này.

“Phồn vinh nha~ hiện thực cùng trò chơi vô cùng khác biệt!”
Trong các mẫu trò chơi nintendo~ vì tư nguyên có hạn nên là cái thành phố trông bé tý chỉ ngăn cách được trên bậc thềm với dưới bậc thềm.

Hiện thực thì nội việc đi bộ chính là tốn vài ngày đi đường mới có thể tiến tới thành phố khác , mà muốn nhanh thì bắt buộc phải có xe hoặc có Pokemon chở đi.

Càng tiếp cận thành phố Viridian , cái cảm giác hòa hợp với thiên nhiên tự nhiên càng lúc càng ít ngược lại ở khoảng cách này thì Ren có thể nghe ra rất nhiều tạp âm náo nhiệt của vô số Pokemon cùng với các cư dân trong đấy!
Mà Pokemon ở khu vực trong phạm vi ở khu rừng thành phố , liền cho cậu cảm giác mạnh mẽ hơn một chút.

Ren cũng không có ý định dừng lại lâu~ dù sao mục đích của cậu liền chính là chờ đợi Satoshi để bắt bí được Ho-oh sau đó có thể lợi dụng tư liệu của nó để có thể cắm rễ và phát triển một cách hợp pháp!
Di chuyển một lúc liền cảm giác tựa như có gì đó nhìn chằm chằm.

Đảo ánh mắt một vòng , Ren liền nhìn thấy một nhóm Pidgey với đôi mắt sắc lạnh đem tầm nhìn của chúng tập trung về phía cậu.

Nhưng ánh mắt của nó khá là lạ liền tựa như là nhìn vào đôi tay sau đó là nhìn về cái balo.

Giống như là đang ~ kiếm ăn chăng?
“Pidgey , pokemon phổ biến khắp nơi ~ !” Ren nở nụ cười nhạt , có ý định đem mấy con Pidgey này thu phục.

Pokemon phổ thông tuy rằng có lực chiến không hề mạnh , nhưng dễ nuôi!
Ngoài ra , nuôi Pokemon so với nuôi bất cứ loài động vật nào cũng vô cùng đơn giản.


Liền Pidgey có thể trở thành nhưng binh lính trinh sát vô cùng xuất sắc với khả năng bay rồi rút về với tốc độ cực nhanh mà không lo bị kẻ địch đánh trúng.

Ren không có do dự , liền từ 【Túi đồ】 lấy ra một viên thực phẩm dinh dưỡng thuộc hệ Flying rồi ném một nắm lên trên trời.

Chỉ thấy hơn 5 con Pidgey lập tức bay nhanh như một cơn gió đem tất cả số món ăn này cướp sạch trong chớp mắt rồi quay về lên trên cành cây nhìn cậu chằm chằm vừa nhắm nuốt viên thực phẩm.

“Tư chất rất tốt!”
Từ cái hành vi vừa rồi , Ren liền biết bầy Pidgey này hoàn toàn không phải là tư chất tầm thường gì mà là rất có tiềm năng.

Tuy rằng tư chất so với độ khó thế giới này là bình thường chút, nhưng Ren lại có chỗ dùng!
Kiểm tra nơi này một chút Ren liền hiểu rõ đây chính là nơi Satoshi và Pikachu bắt buộc phải trải qua khó khăn tại đây rồi thành lập tình bạn kiên cố.

Và đây cũng là địa điểm mà bọn họ chứng kiến được Pokemon thần thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết!
Ho-oh!
“Phải chú ý ở đây mới được!” Ren cười nhạt.

Ho-oh , một thần thú mà Ren muốn chứng kiến nhất.

Cấp độ của nó rất cao , tư chất lẫn lực chiến và kỹ năng tuy không thuộc loại thuần công nhưng là một Pokemon hỗ trợ xuất sắc.

Nói chứ ~ bản thân Ho-oh lực chiến vẫn cao hơn đại đa số thần thú~ dẫu sao Ho-oh là chủng tộc Pokemon cực kỳ ít nên coi như có một con Pikachu cấp độ 100 vẫn không cách nào đánh lại Ho-oh trừ khi đối phương được bồi dưỡng để vượt qua giới hạn chủng tộc của một con Pikachu thông thường.

Không riêng gì cậu có ý đồ muốn lợi dụng Ho-oh ~ mà càng nhiều chính là tuổi thơ lúc còn nhỏ.

Ho-oh trên hoạt hình như bần bần ~ nhưng thực sự là bản thân Ho-oh là phát ra ánh sáng cầu vòng liền khiến cho người khác khó có thể nào đầu tư nhiều để làm ra một con Ho-oh chói lóe ánh sắc cầu vòng.


“Mọi người vào thành phố mua ít đồ thôi~ chúng ta sẽ cắm trại bên ngoài chờ Satoshi tới!”
Ren nở nụ cười liền nhìn các cô gái mà nói.

“Vậy thì để em cùng với Mr Mime~ mua sắm một ít đồ ăn về nhé!” Hanako lộ ra nụ cười hào hứng.

“Tất cả cùng mấy đứa nhỏ đi đi~ riêng tụi nhỏ Oddish quá đông nên ở ngoài kẻo bị lạc mất!” Ren nói xong liền ném ra viên nén để triệu hồi căn nhà dã ngoại ở một bãi đất trống.

“Anh sẽ ở đây chờ đợi!” Ren giơ ngón tay cái lên.

“Yay~ em ghé khu mua sắm một lúc mới được!” Serena lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Ừ~ mua chút quần áo cho mọi người , rồi đồ dùng hằng ngày vì sớm muộn chúng ta vẫn sẽ tiếp tục đi !” Ren gật đầu tán thành.

“Có vật tư đầy đủ chúng ta liền nghỉ ngơi , nếu có đạo quán liền ở thêm mấy ngày đi dỡ quán người ta xuống rồi hẳn đi!” Ren lộ ra vẻ mặt gian ác.

“Tốt nhất là anh đừng phái Pikachu Ren ạ~ không thì bọn họ khóc thảm thiết hết!” Nanami lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Cô hiểu rõ cấp bậc của Pikachu liền không cùng một bậc với đại đa số Pokemon.

Đơn giản thôi , cơ bản thì Pikachu đã đạt trình độ có thể tự mình chiến đấu mà không cần chỉ huy liền hiểu rõ tài năng của Ren tới mức nào.

Nhưng ngay khi Ren biết được ý nghĩ này liền chỉ có thể lặng lẽ nhổ nước bọt.

【Đều là Pikachu tự học , cùng ta có cái quan hệ gì】
“Không có tính phái Pikachu , ngược lại có thể dùng đạo quán để bồi luyện mấy đứa khác cũng là chuyện tốt!” Ren nói :” ngược lại nếu cho chúng nó có khả năng tự chiến đấu thì sẽ tốt hơn cho chúng phát huy toàn bộ kỹ năng của mình!”

Trí tuệ của Pokemon không cao bằng con người , nên chúng tự nhiên không nghiên cứu để hiểu rõ được hiệu quả Combo nó toxic như thế nào.

Đây là lý do Pokemon luôn cần nhà huấn luyện đi cùng.

“Vậy cũng tốt~ ngược lại để em xem bọn nhỏ có thể phát triển mạnh đến đâu!” Nanami gật đầu không có phản đối ngược lại lộ ra vẻ mặt hứng thú :” Đạo quán lần này có tao ương rồi!”
Nói xong , các cô gái tự nhiên là cùng mấy con Pokemon của mình chủ động rời đi mua sắm.

Chỉ còn Ren ở một bãi cắm trại lấy ghế phơi nắng một cái thư thái vừa nhìn những người khác đi qua đường lại thi thoảng chú ý tới một bầy Oddish đang cùng cậu lộ ra vẻ mặt thư thái ngồi dưới đất phơi nắng.

“Đây mới là sống chứ~ mỗi ngày cứ làm việc tính kế lại đánh nhau sớm muộn cũng điên mất thôi!” Ren nhắm nghiền đôi mắt một chút liền mở ra lập tức nhìn thấy một bầy Pidgey lúc nãy đang ở trước mặt cậu.

“Uy~ đến đây làm cái gì vậy?” Ren biết rõ còn hỏi.

Bầy Pidgey hơi hốt hoảng một cái rồi cùng lúc kêu lên :” Pidgeyyy~”
Ren lập tức lấy ra một ngăn đồ ăn dinh dưỡng đặt xuống đất :” Nếu sau này mấy đứa chịu đi theo thì sau này tự nhiên có phần đồ ăn của mấy đứa!”
Ren lộ ra vẻ mỉm cười rồi nói :” Nếu không muốn liền đi , ta đây tôn trọng quyền tự do của mấy đứa!”
Sau đó liền nhắm nghiền đôi mắt.

Liền một lúc nghe thấy tiếng chân mới lần nữa mở mắt ra liền thấy một cô gái ăn mặc trang phục cảnh sát có thân thể thon gọn mang một mái tóc xanh lam với diện mạo nghiêm túc chính trực là đẹp mắt dễ nhìn.

“Ô chị cảnh sát Junsar~” ( Junsar hay Jenny đều được)
“Chị có gì muốn tìm ạ?” Ren lộ ra vẻ lịch sự lễ phép nở nụ cười khiến cho Junsar vốn đang nghiêm túc hơi hơi đỏ mặt một tý rồi bắt đầu ra vẻ ho khan để lấy lại thái độ nghiêm chỉnh của mình.

“Không có gì đâu , chỉ là hiện tại có một chút kẻ trộm trong thành phố!”
“Cho nên cần thiết là cần mọi người phải xuất trình giấy tờ~dù gì thì em mới tới đây!”
“Liệu em có thể phối hợp sao?” Junsar lộ vẻ nghiêm túc nói.

“Không sao cả~ !” Ren cười cười , lấy ra cái máy Pokedex đặc chế của mình đưa cho Junsar rồi nói :” Đây là Pokedex của em , liền là tân binh từ thị trấn Pallet bên kia~ vừa mới phát hành 2-3 ngày gần đây!”
Vừa nói xong , Pokedex liền hiện ra hình ảnh của giáo sư :” Xin chào , tôi là giáo sư Yukinari Ohkido , đây là Pokedex đặc chế dành riêng cho Ren từ thị trấn Pallet !”
Nghe xong , Junsar liền đem Pokedex trả về rồi ngượng ngùng nói :” Cám ơn đã phối hợp!”
“Không việc gì , tôn trọng luật pháp là nên mà!” Ren tiếp tục thảnh thơi thư giãn.


“Kia , chị xin phép!” Junsar cúi đầu chào liền lập tức muốn rời đi.

Nhưng vừa quay người liền lập tức gặp phải hai người mặc áo đen có ký hiệu R , gồm một nam một nữ liền đem Junsar đụng ngã khiến cô ấy ngã về phía chỗ nằm của Ren.

Ren lập tức đứng dậy , đỡ Junsar ôm vào trong lòng mình cảm nhận được cái cảm giác mềm mại phía trước cậu cũng không có lộ ra vẻ ngượng ngùng liền từ từ dìu Junsar một cách cẩn thận.

Mà Junsar thì gương mặt vốn đã đỏ như trái táo chín.

“Không sao chứ?” Ren ân cần hỏi.

“K.

.

.

Không sao cả!” Junsar lên tiếng rồi từ từ đứng dậy rời khỏi Ren với tâm tình loạn xạ trái tim đập loạn nhịp.

Nhìn cái biểu tình của Junsar khiến Ren phải suy nghĩ tới việc kiếm đạo cụ phong ấn chỉ số quyến rũ lại bằng không thì sớm muộn cũng có việc.

“Ừm~” Ren không có nhiều lời liền liếc nhìn về phía đội viên Rocket sớm đã chạy không tăm hơi.

“Cái kia chị xin phép!” Junsar lộ vẻ không đành lòng nhưng cũng lập tức ném Pokeball để gọi ra Growlithe liền bắt đầu lên xe truy đuổi tội phạm.

“Công việc mệt mỏi nha Junsar~” Ren cười cười , nhìn về phía bầy Pidgey vẫn đang ở bên cạnh cậu không muốn rời đi.

“Xem ra mấy đứa đã có lựa chọn cho mình rồi nhỉ?”
Ren cười nhạt nhìn trái nhìn phải rồi nhìn đồng hồ :” Chà hiện thực thì Satoshi phải đi lạc nha~ hi vọng thằng nhãi này không có trễ giờ không thì không gặp được Ho-oh đâu đó nha!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.