[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

Chương 19: Chiêu binh mãi mã và đi xem kịch hay


Đọc truyện [Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư – Chương 19: Chiêu binh mãi mã và đi xem kịch hay

Trở về, Carol lại một
lần tính mạng bị đe dọa. Sau khi ta giả vờ cầu nguyện, chỉ dẫn hắn đưa
Carol đến bờ sông Nile. Sau khi uống một ngụm nước sông, thần kỳ nàng
tỉnh lại. Ta ngàn vạn cảm khái, quả nhiên là nhân vật chính, dường
như thân thể làm bằng sắt, cả tính mệnh cũng cường đại, vết thương
sâu như vậy cũng không chết, thân thể nhu nhược chỉ cần uống một ngụm
nước trong là sống lại

Từ đây, hai người họ như keo như sơn, mỗi
ngày đều dính lấy nhau như đôi trẻ song sinh vậy. Ta nhìn mà nước miếng chảy rào rào. Trước kia, khi Carol còn chưa tới, Menfuisu cũng không có quấn lấy tỷ tỷ là ta như vậy a. Chênh lệch cũng quá lớn đi. Nhìn hai
người cãi nhau vì Ryan, ta cười khổ lắc lắc đầu. Menfuisu này Tiểu Bạch, luôn cho rằng thế kỷ 20 huynh muội cũng có thể thông hôn. Bất quá, cũng không thể trách hắn có loại tư duy này, dù sao Ai Cập hiện giờ là đang
thịnh hành tình trạng này.

Ta ngày nào cũng nhàn rỗi. Nga, trừ bỏ dưỡng hảo vết thương trên lưng. Nghĩ đến vết thương, ta liền hận đến
nghiến răng nghiến lợi. Izumin đáng giận, mệt ta còn thích ngươi như
vậy, thế nhưng lại đánh ta. Trong lòng buồn bực, lưng ta non mịn như vậy mà lại hằn một vết roi, khiến ta phải dưỡng thương một tháng.

Ari giờ không dám rời ta lấy nửa bước, ngày nào cũng đi theo ta. Có thể
nhìn ra, nàng bị lần mất tích trước của ta dọa. Hôm nay, chúng ta đến
phòng học lớn trong thần điện. Trong phòng các đứa nhỏ đều vây quanh ta, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều tràn ngập sùng bái. Một tiểu nam hài đứng
rất xa khiến ta chú ý. Nam hài này bộ dáng cực dễ thương, có một làn da
trắng nõn. Nhưng là quần áo lại rất cũ nát. Thấy ta chú ý đến hắn, một
đứa nhỏ khác bĩu môi “Nữ hoàng Asisư, ngài không cần để ý đến Kail.
Trong nhà hắn có tiết kiệm thế nào cũng không mua nổi một đôi hài mới a”

Xinh đẹp Kail nghe thấy đồng bạn đánh giá, ánh mắt sáng ngời liền ảm đạm
trùng xuống. Hắn len lén nhìn ta một cái rồi lại cúi mặt xuống định lui

ra. Ánh mắt của Kail thật đẹp a! Ánh mắt đó khiến ta nhớ đến Menfuisu
khi còn nhỏ. Ta mỉm cười vẫy vẫy tay, ý bảo Kail lại gần. Hỏi mới biết
tiểu Kail năm nay 12 tuổi, trong nhà chỉ còn một người mẹ, vì đưa hắn
đến thần điện học chữ mà nhà nghèo rớt mồng tơi. Trước đó vài ngày, mẹ
hắn bị bạo bệnh mà chết. Các đồng học khác đều xem thường Kail, chưa bao giờ chơi với hắn ( Tojikachan: Ô ô tội nghiệp quá! ()Nhìn Kail vẻ mặt quật cường, ta bỗng nhiên muốn đem đứa nhỏ này bên người.

Đúng vậy, ta cũng nên thực hiện kế hoạch của ta. Tử sĩ bên người ta quá ít,
ta phải chọn lựa ra một ít tinh anh, làm cho họ thời thời khắc khắc bảo
hộ ta. Nguyên bản, cũng có binh lính bảo hộ nữ vương, nhưng nhân số
nhiều quá, tố chất không đồng đều. Ta cần chọn lựa ra một ít tinh anh.
Sau một tháng dưỡng thương, ta lập được danh sách gồm 36 người có năng
lực tác chiến rất mạnh. Đối với 36 tử sỹ này, ta đòi hỏi hơi cao. Đầu
tiên, bọn họ không bị liên lụy gia bởi gia đình, đều là một thân một
mình. Tiếp đến, ta lấy tiêu chuẩn của bộ đội đặc chủng để huấn luyện.
Chỉ cần trong trí nhớ của ta có phương pháp nào, ta đều lấy cho bọn họ
thử qua. Vô luận là trinh sát, thẩm thấu, đánh lén hay là ám sát, toàn
bộ đều là phương thức huấn luyện nghiêm khắc.

Trong lúc ta cho
bọn họ huấn luyện, ta phát hiện ra rằng trí tuệ của người cổ đại không
thể coi thường. Đôi khi, chỉ cần ta đưa ra một ý tưởng nhỏ, bọn họ hoàn
toàn có thể đem ý tưởng đó phát huy đến cực điểm. Nếu không phải ta có
kinh nghiệm mấy ngàn năm, thì ở thời này, ta không phải là một người
xuất sắc

Kail tạm thời ta giữ ở bên người. Hắn giống 36 người

trong đội đặc chủng, cũng nhận huấn luyện. Kail thật liều mạng. Người
thời này đối với tín ngưỡng sùng bái là điều mà người hiện đại không thể tưởng tượng nổi. Có đôi khi, nhìn đứa nhỏ này khổ sở như vậy, ta phi
thường không đành lòng. Nhưng lại nghĩ, nếu ở cạnh ta mà không có năng
lực cường đại để bảo hộ bản thân thì còn không bằng để hắn trở về.

Ta từng hỏi qua Kail, có nghĩ hay không làm một người quý tộc. Ta có thể
cho hắn từ tầng lớp bình dân mà lên tầng quý tộc. Tiểu Kail suy nghĩ nửa ngày rồi cự tuyệt. Hắn nói, nếu không gặp được ta thì hắn vẫn là đứa
nhỏ bình dân bị người khác kỳ thị. Từ ngày ta nhặt hắn về, hắn đã là của ta. Ta khuyên hắn vài điều, cuối cùng đứa nhỏ này đột nhiên chảy nước
mắt rồi quỳ xuống nói ta có phải không cần hắn, nếu thật như vậy thì hắn cũng không muốn sống nữa. Ta cũng thực khó xử

Trải qua mọt
khoảng thời gian ở chung, Ari đã cùng Kail có cảm tình. Nàng cuống quýt
cầu tình, xin ta cho Kail lưu lại. Ta nghĩ nghĩ, cuối cùng để tự Kail
quyết định. Hắn hiện tại không có chỗ dung thân, ở bên cạnh ta còn có ta để dựa vào. Đến khi hoàn toàn trưởng thành rồi, nếu hắn nghĩ muốn rời
đi, thì sẽ dễ dàng hơn.

——— —————— ———-

Hoàng tử Izumin
sau khi biết Carol tỉnh lại, cũng nhẹ nhõm thở phào một hơi. Lúc ấy, hắn chính là tức giận đến mất lý trí, cũng không có ý muốn giết Carol.
Nhưng quốc vương Hitaito lại không như vậy, nghĩ đến cái nữ hài tóc vàng thần kỳ kia bị Menfuisu ôm vào trong ngực, lão sắc lang có chút không
cam lòng. Nếu sớm biết như thế, còn không bằng hắn chiếm nhiều chút du
thủy. Hắn sẽ lập tức khởi xướng tấn công Ai Cập

Izumin liếc mắt

phụ vương một cái, nói rằng gần đây còn có Atsiria hùng mạnh, nếu khinh
suất động binh, chỉ sợ bất lợi với Carol, không bằng trước cùng Atsiri
liên minh, rồi báo thù Ai Cập. Quốc vương Hitaito không còn cao kiến gì
chỉ đành đồng ý tán thưởng. Izumin kêu đến mật thám của mình là Ruka,
lệnh cho hắn trà trộn đến bên người cô gái sông Nile, bảo hộ nàng. Thuận tiện điều tra hành tung của tế ti giảo hoạt Aini. Cô gái sông Nile bình an, nhưng Aini lại biến mất. Izumin có chút lo lắng cho nữ nhân kia,
trong cuộc chiến trước liệu nàng có bị gì ngoài ý muốn?

——— —————————–

Menfuisu lại cùng Carol giận dỗi. Vừa mới gặp, Carol nói muốn về nhà. Tuy nàng
thích Menfuisu nhưng nàng cũng thương nhớ luyến tiếc người thân. Thấy
Carol thương tâm như vậy, hắn đang định an ủi thì đột nhiên nghe thấy
tin tức có kẻ to gan trộm mộ tiên đế Nephenmaat. Hắn đem Carol đi đến
hầm mộ, không chút lưu tình chém chết kẻ trộm mộ. Carol lớn tiếng mắng
Menfuisu rằng không thể lạm sát như vậy, Menfuisu lại không cho là đúng. Quan niệm xung khắc nhau, kết quả là tranh cãi ầm ĩ một trận

Ruka lợi dụng vụ trộm mộ này mà len lỏi thành công vào hoàng cung Ai Cập. Ta lười quản hắn đi tìm người trộm mộ, dù sao hắn trà trộn vào đối với
Carol cũng chỉ có lợi, hắn cũng sẽ không làm hại đến Menfuisu

Tiếng hai người họ cãi nhau nghe thật hung hăng, ta kêu Unasu đến, đưa cho
hắn một lọ bí dược chữa gãy xương, bảo hắn phải luôn chú ý đến Carol.
Unasu đầu đầy mờ mịt, không hiểu vì sao ta lại sai bảo như vậy. Sau mới
biết, Carol không cho Menfuisu vào phòng, Menfuisu liền nổi giận, một
cước đá văng cánh cửa phòng. Hai người xo xát khiến Carol quanh vinh gãy xương. Menfuisu cũng bị dọa đến, nhưng vẫn giữ nguyên gương mặt nghiêm
khắc, duy trì uy nghiêm

Nhìn Menfuisu ngồi buồn uống rượu trước
mặt ta, ta muốn cười mà không dám. Nếu cười thì thành ra giễu cợt hắn,
thể nào hắn cũng nhảy lên muốn giết người. Sớm biết hôm nay thì lúc
trước làm gì nóng nảy bẻ gãy tay Carol, rồi đau lòng lại ngượng ngùng
nhìn. Tất yếu thôi! Nhìn khuôn mặt anh tuấn quen thuộc từ nhỏ đến lớn

kia, ta lại có chút đồng tình. Dù sao hắn cũng chỉ mới 17 tuổi, cảm xúc
vốn không hề ổn định. Ta ôm trán hắn, in xuống một cái hôn, nói cho hắn, ta đã phái Unasu mang thuốc đặc trị chữa cho Carol rồi.

Đôi
tiểu tình lữ trong lúc đó nháo mâu thuẫn, nhưng Menfuisu vẫn quan tâm
đến Carol nên cứ đến đêm là vụng trộm đi thăm nàng, ban ngày gặp mặt vẫn là mặt lạnh như tiền (Tojikachan: Cái này gọi là sỹ diện, loại sỹ diện
của đàn ông a!). Lại còn tiểu cô nương Carol quật cường kia nữa. Nàng ấy cũng không ngẫm lại, thời đại này lấy đâu ra cảnh sát mà dọa Menfuisu
chứ. Sống chết vẫn là không chiu tha thứ hắn. Nga, đúng rồi, sau đó
Carol thuận tiện lại tiên đoán chuyện sắt thép, Ai Cập không sản xuất
sắt thép nhưng lúc này là khoảng thời gian mà thời đồ đồng đang chuyển
sang thời đồ sắt. Ở Đông Phương đất nước Atsiria giàu có cũng là nhờ họ
có được sắt thép. Tể tướng Imhotep sau sự kiện này liền đem Carol thành
vị cứu tinh. Ruka nghe xong tâm cũng ngứa, xem vẻ mặt kia của hắn, phỏng chừng là hận không thể lập tức chộp Carol đưa về Hitaito cho hoàng tử
thân mến của hắn vậy.

Hai người kia lại tiếp tục cãi nhau. Carol
cảm thấy Menfuisu thích lạm sát người vô tội, nên nàng muốn đến kim tự
tháp Giza. Tâm mang ý xấu Ruka làm bộ nói muốn giúp nàng, trộm một cái
thuyền nhỏ vụng trộm ra cung, kết quả bị Menfuisu phát hiện hai người
trốn đi. Carol sợ Menfuisu giết Ruka, ở trước mắt bao người che chở
Ruka. Menfuisu bị khiêu khích uy nghiêm, vì quá yêu Carol nên không nỡ
hạ thủ. Đành cầm trụ tay Carol, nhảy vào nước lặn xuống đáy hôn. Thân
thể Carol vốn suy yếu bị Menfuisu cường hôn, không hô hấp nôi liền ngất
đi

Ngươi hỏi ta làm thế nào biết được việc này rõ a? Nga, ta lúc
ấy che mặt, cầm lấy một chùm nho tránh ở một con thuyền nhỏ để ăn. Khi
Ruka chèo thuyền ra cửa, ta cũng chiếm cứ khán đài tốt nhấn, mang vẻ mặt chờ mong xem diễn. Qủa nhiên không ngoài mong đợi của ta, phấn khích vô cùng. Nhất là sau khi Carol hôn mê, Menfuisu do chưa hết phẫn nộ cộng
thêm cả lo lắng làm ra biểu tình khiến ta cả đời khó quên a. Khó trách
người hiện đại luôn thích đi xem kịch đâu!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.