Đọc truyện [Đồng Nhân Naruto] Cánh Sen – Chương 22: Kakashi Sensei lên sàn diễn
Trong khi Naruto bao vây Zabuza tạo đội hình một giọt nước cũng không lọt,
đồng thời hò hét làm loạn tinh thần của Zabuza. Thì Sasuke không tiếng
động xuất hiện trên đầu hắn, ngay chính giữa đội hình mà Naruto đang bày ra, tay kết ấn:
– Katon goukakyuu no jutsu (Hỏa độn hào hỏa cầu
chi thuật). _ Một quả cầu lửa cực đại, lớn bằng cả vòng tròn mà Naruto
đang tạo ra bay thẳng về phía Zabuza.
Hasu mỉm cười nhìn Naruto và Sasuke ăn ý phối hợp “Có lẽ Kakashi sensei nên dạy họ thêm về các nguyên tố Chakra tự nhiên.”
– Kế hoạch thông minh đấy nhưng… _ Kakashi nhìn ấn hỏa độn của Sasuke
nhíu mày, kế hoạch của hai đứa sẽ hoàn hảo nếu như thuộc tính chakra của Zabuza là loại khác chứ không phải thủy độn. Quả nhiên đúng như lo lắng của Kakashi:
– Suiton mizurappa (Thủy độn thủy khí) _ Nước từ
miệng Zabuza phun ra như vòi rồng khiến hỏa độn của Sasuke dần bị khống chế [Xèo… xèo… xèo…] rồi tắt lụi. Thực tế chứng minh kinh nghiệm thực
chiến của đội 7 vẫn còn yếu, cần thời gian dài để rèn luyện thêm. Zabuza hai tay vẫn tiếp tục chuyển động kết ấn.
– Hai đứa lùi lại, bảo
vệ ông Tazuna, các em không thể thắng được hắn. _ Kakashi lập tức xuất
hiện đối diện Zabuza, hai tay cũng chuyển động không ngừng, nếu quan sát thật kỹ thì có thể nhận ra cách kết ấn của Kakashi giống hệt Zabuza.
Một tràng ấn dài phức tạp của hai jounin gần như được hoàn thành cùng
lúc.
– Suiton Suiryuudan no jutsu! (Thủy độn Thủy long đàn thuật!) _ Giọng nói Zabuza và Kakashi vang lên cùng lúc.
Ở dòng sông bên cạnh hai con thủy long giống hệt nhau cùng chồi lên khỏi
mặt nước, chúng uốn lượn, gườm gườm nhau bằng ánh mắt màu vàng sáng chói dữ tợn. Thân hình khổng lồ của chúng giao quấn vào nhau hướng lên trời
rống giận. Thủy long giương nanh nhe vuốt, cắn ngoạm đối phương khiến
nước sông động mạnh, nhấc lên một mảng sóng lớn. Chỉ thấy nước sông như
một tòa núi lớn đang sụp đổ xuống, thế đến không thể cản đỡ được. [Ầm…
ầm…] Thân thể Naruto và Sasuke không cách chống đỡ ngã nhào, sóng nước
cuồn cuộn đánh tới ông Tazuna và Sakura.
Hasu tung người lên
cao, tránh thế nước ập tới thầm nghĩ: “Nó hẳn phải cao bằng cây khuynh
diệp cổ thụ cao nhất ở trong rừng Konoha, sức mạnh của jounin quả nhiên
khác biệt, thật phải cảm ơn Zabuza khi nãy còn nhẹ tay với Sasuke và
Naruto kun lắm.”
“Thầy có thể ấn chú rất nhiều động tác chỉ trong vài giây và bắt chước một cách hoàn hảo.” _ Sasuke hai mắt chăm chú
nhìn thật lâu Zabuza và Kakashi, cú ngã vừa rồi cậu làm như không có,
phảng phất như chỉ có sức mạnh cường đại của hai jounin trước mặt mới đả động đến tâm tình của cậu.
Sakura một tay đỡ ông Tazuna dậy, đôi mắt thì không rời được khỏi cuộc chiến của hai người “Gì vậy? Đây là
nhẫn thuật của ninja ư?”
Naruto ngụp lặn, ngoi lên khỏi mặt nước
nhìn hai con thủy long đang hung hăng quất cái thân hình khổng lồ của
chúng vào nhau khiến cho nước trên không trung cứ xối xả trút xuống. Lúc này Zabuza và Kakashi đang đứng trên mặt nước, ngay phía dưới hai con
thủy long đang cắn nhau không tha kia, hai thân hình một cầm cự đao hùng dũng một cầm kunai sắc bén nhỏ gọn đang giằng co kịch liệt.
“Có
gì đó rất lạ… Chuyện gì đang diễn ra ở đây…?” Zabuza nhớ lại hình ảnh
khi hắn và Kakashi đồng thời cùng kết ấn. “Sharingan đáng lẽ chỉ sao
chép nhẫn thuật đối phương vào trí nhớ người dùng. Nhưng… Chiêu thức
được thực hiện cùng thời gian. Hắn đã…”
– Tên này… _ Zabuza thốt lên.
Hai người bật ngược lùi lại phía sau, họ chạy – cùng một tốc độ, cùng một
quỹ đạo tạo thành một đường tròn cân xứng, một sự trùng hợp đến kỳ lạ.
Kakashi luôn có những hành động giống hệt Zabuza như vậy khiến tâm trí
hắn rối loạn, thầm nghĩ:
“Tên này… bắt chước chuyển động của mình như…”
– … được nói trước vậy. _ Kakashi nói tiếp đoạn suy nghĩ của Zabuza.
“Gì? Hắn đọc được suy nghĩ của mình ư?”
“Chết tiệt! Gã này…”
– …Có con mắt thật khó ưa, phải không? _ Kakashi tiếp tục nói ra những
điều trong lòng của Zabuza, đồng thời hai tay vẫn không ngừng kết ấn.
– Hành động của ngươi chỉ là đi sao chép thôi. Chẳng có gì độc đáo cả. _ Zabuza bực mình lên tiếng.
– Ngươi không thể đánh bại được ta đâu, đồ khỉ.
– Ngươi không thể đánh bại được ta đâu, đồ khỉ.
Zabuza và Kakashi cùng đồng thời tuyên bố. Điều này làm cho Zabuza trợn trừng
mắt, tia máu đỏ hiện lên rõ rệt. Hắn gầm lên, nghe thật man rợ:
– Ta sẽ khiến cho ngươi không thể mở được cái mồm bắt chước ra nữa. _ Hai tay hắn vẫn kết ấn không ngừng. Điều làm hắn bất ngờ hơn cả là hắn
thoáng như thấy hình bóng chính mình ẩn núp phía sau Kakashi.
“Đó là…”
“Ta sao?”
“Không thể nào.”
“Hắn dùng ảo giác thuật sao?”
– Suiton Daibakufu no Jutsu! (Thủy độn Thác cuốn chi thuật) _ Kakashi
nhanh hơn Zabuza một bước, mắt trái Sharingan của thầy bắt đầu hoạt
động, ba bánh xe lốc xoáy từ từ xoay tròn rồi quay tít.
– Cái… Cái gì? _ Zabuza thốt lên.
Mặt nước trước mặt Kakashi chuyển động xoay tròn tạo thành hình xoáy nước
khổng lồ, nước sông vọt lên khỏi mặt nước, cuộn tròn hung hãn ào ào lao
về phía Zabuza.
“Không thể thế được.” _ Xung lượng cường đại khiến cả người Zabuza bị đầy lùi cuốn trôi theo dòng nước.
“Ta mới là người cố gắng khai triển nhẫn thuật này, nhưng ta không thể…”
“…theo kịp tốc độ của hắn.” _ Hắn trợn mắt không cam tâm. Thế nước mạnh mẽ như một cơn bão lớn đổ bộ, hung hãn cuốn trôi cả hàng cây cổ thụ trên đường nó quét qua.
Vị trí nhóm người Naruto, Sasuke,… cũng không
tránh khỏi sự ảnh hưởng của nhật thuật, sóng lớn dữ dội. Naruto phải cố
gắng níu tay vào cành cây gần đó mới tránh thoát khỏi sự lôi kéo của
dòng nước.
Thân hình Zabuza dán chặt vào thân cây, hắn không còn
hơi sức để cử động nữa. Bốn thanh kunai của Kakashi phi tới, chuẩn xác
ghim vào hai cánh tay và hai bắp chân Zabuza khiến cái dáng rũ rượi như
sắp chết của hắn dựng thẳng đứng như thân cây mà hắn đang dựa vào.
– Kết thúc rồi. _ Kakashi đứng trên cành cây mà Zabuza đang dựa tuyên bố, nước dần rút.
– Vì sao…? Ngươi có thể nhìn thấu tương lai sao? _ Zabuza liếc mắt lên trên hỏi.
– Phải rồi. _ Kakashi tay phải giương kunai lên tuyên bố. – Ngươi sắp chết rồi.
Lúc này hai thanh senbon (kim châm) từ xa ghim vào sau gáy Zabuza, tia máu
bắn ra đỏ chói, cơ thể hắn lung lay đổ sụp xuống. Hasu nhíu mày, Naruto, Sasuke, Sakura, ông Tazuna miệng há hốc, Kakashi hai mắt mở lớn nhìn về phía thanh senbon bay tới.
Cành cây đối diện một cậu thiếu niên
có thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt bị che lấp bởi chiếc mặt nạ màu trắng với khe mắt hẹp cùng những lượn sóng màu đỏ ở miệng và biểu tượng của
Làng Sương mù ở trán, cậu ta có mái tóc dài được búi gọn gàng cố định
phía sau, chỉ có hai dải tóc dài túm đuôi xõa về phía trước. Cậu mặc một chiếc áo ngoài màu xanh rêu, bên trong là chiếc áo len cổ rùa màu tối
và chiếc váy dài phủ quá đầu gối.
– Hư hư… _ Kẻ lạ mặt cười nhẹ. _ – Đúng vậy. Hắn chết rồi.
Zabuza cả người cứng đơ, hai mắt hắn vẫn còn trừng trừng trợn ngược. Kakashi
nhảy tới bên cạnh hắn, đặt hai ngón trỏ và giữa lên cổ bắt mạch.
– Hắn thực sự đã chết rồi. _ Kakashi quay mặt nhìn về phía người mới xuất hiện kia.
Cậu ta lịch sự cúi đầu nói:
– Cám ơn rất nhiều. Tôi đã luôn tìm cơ hội để giết Zabuza.
– Mặt nạ này… Nếu ta nhớ không nhầm, ngươi chắc là người săn ninja ở làng Sương Mù. _ Kakashi đáp lại.
– Trí nhớ rất chính xác.
– Săn ninja? _ Naruto hùng hổ tiến lên.
– Cậu không biết nhóm săn ninja là gì à? _ Sakura cất tiếng nói nhìn Naruto ngây ra quay đầu lại nhìn cô bé dò hỏi.
– Cậu đáng lẽ phải học nó từ ở trường rồi chứ. Nhóm săn ninja chuyên ám
sát ninja lưu vong như Zabuza, kẻ với lý do nào đó chống lại làng của
mình. Họ làm vậy để giấy đi các bĩ mật của làng. Đó là cái cơ bản nhất!
Cậu nên học nhiều hơn.
– Đúng! Tôi là thành viên của nhóm truy kích ninja chuyên đi hạ những ninja lưu vong. _ Cậu thiếu niên đáp.
“Từ cân nặng và giọng nói, hắn chẳng khác biệt mấy so với tụi Naruto. Đúng, hắn là kẻ săn ninja” _ Kakashi thầm nhận định.
“Hắn không phải là đứa trẻ bình thường.”
Naruto không muốn thừa nhận chuyện về xảy ra, cậu chạy về phía thiếu niên mặt
nạ, liếc nhìn về phía Zabuza lại ngước nhìn cậu ta, cậu cắn răng nhìn đi nhìn lại hai người, rồi hét lên:
– Ngươi là đứa quái nào hả? _ Naruto vừa chỉ về phía cậu thiếu niên vừa thở.
– Ngươi là ai?
– Bình tĩnh, Naruto. Hắn không phải là kẻ thù. _ Kakashi sensei hai tay đút túi quần, xoa dịu Naruto đang nóng nảy.
– Em không hỏi điều đó! Nhưng… _ Naruto quay lại nhìn Kakashi hai tay nắm chặt, rồi chỉ tay về phía kẻ mặt nạ không cam lòng nói tiếp:
– Zabuza chết rồi!
– Hắn… hắn rất mạnh, nhưng lại bị giết dễ dàng bởi một đứa nhóc không lớn hơn em là bao.
– Chúng ta… trông như những tên ngốc!
– Em không thể chấp nhận việc này! _ Naruto lại nắm chặt tay nhìn Kakashi sensei đi về phía mình.
– Thầy hiểu em không thể tin. Nhưng đây là sự thật. _ Thầy cúi người, đưa tay dúi đầu Naruto xuống và xoa.
– Trên thế gian này, có những đứa trẻ ít tuổi hơn em… và mạnh hơn thầy.
Nghe đến đây, Sasuke cắn răng nhìn về phía kẻ đeo mặt nạ, rồi quay đầu đem
theo ánh nhìn thật sâu về phía Hasu. Trong đầu cậu thoáng hiện lên từng
hình ảnh:
Ngày đầu Hasu trở về, cô mang tới cho bọn họ một cảm
giác uy áp khủng khiếp, chính đôi mắt Sharingan của cậu cũng không nhìn
ra được ảo thuật của cô ấy.
Trong trận chiến vừa rồi:
Khi
chân tay cậu run rẩy, muốn tự tổn hại bản thân để thoát khỏi cảm giác
sát khí dày đặc của hai jounin gây ra. Trong khoảnh khắc cậu quay đầu
nhìn Lum truyền chakra nhắc nhở mình, Sasuke thoáng thấy Hasu biến mất
trong giây lát, chỉ là một giây ngắn ngủi thôi nhưng cậu nhìn ra được cô ấy từng rời vị trí. Sau đó cậu cảm giác được có vài tia nước lành lạnh
bắn vào người mình. Nếu như liên hệ với lời nói của Hasu trước đó:
“- Kakashi sensei, hai thủy phân thân, Zabuza vị trí 50m hướng 10 giờ.”
Và phản ứng của Zabuza đối với Hasu sau đó, nghĩa là Hasu không tiếng động mà hạ gục một thủy phân thân của Zabuza.
Cái khoảnh khắc chứng kiến thanh kiếm Kubikiri Houcho (Thủ cấp đoạt đao)
của Zabuza chỉ cách người Hasu 1cm, trái tim cậu như ngừng đập. Cậu muốn tiến lên, ngăn cản thanh đao đó, nhưng đôi chân cậu chậm chạp như bị
cái gì đó níu chặt. Vậy mà, cô ấy lại nhẹ nhàng tránh đi khiến cậu ngạc
nhiên vô cùng.
Sasuke ủ rũ cái đầu tự hỏi: “Ba năm qua mình đã
làm được cái gì?” Thời điểm Hasu xuất hiện bên cạnh cậu, cô ấy mới bắt
đầu học hỏi những kiến thức cơ bản của một ninja, khi đó cậu đã là học
trò cưng của thầy cô trong trường. Còn hiện tại,… cậu không nhìn ra được khả năng của Hasu. Bọn họ cùng là người gia tộc Uchiha…
Trong
khi Sasuke còn mải mê suy nghĩ thì cậu thiếu niên đeo mặt nạ trên cây
biến mất theo làn gió, làn gió cuốn theo lá ấy lại xuất hiện bên cạnh
Zabuza và cậu ta cũng hiện thân ở đó. Cậu ấy nâng xác Zabuza lên, quàng
tay hắn lên vai mình nói:
– Trận chiến của các bạn đã kết thúc.
Tôi phải đi xử lý cái xác này. Thân thể này chứa nhiều bí mật. Xin phép
các vị. _ Bàn tay trái cậu ta dựng thẳng đứng trước mặt niệm ấn, tại vị
trí cậu thiếu niên và Zabuza làn gió cuốn theo lá ban nãy lại xuất hiện.
– Hắn biến mất rồi… _ Naruto thốt lên.
Hasu nhún vai, không có ý kiến gì với việc hai người kia biến mất, họ đi rồi cũng là chuyện tốt, đội 7 cần nhiều cơ hội cọ sát để trưởng thành hơn.
Thầy Kakashi thở dài, đưa tay kéo băng bảo vệ trán xuống che đi con mắt trái Sharingan, nhìn Naruto chạy về phía gốc cây ban nãy cậu thiếu niên kia
đứng.
– Hắn không còn ở đây nữa đâu.
Naruto đôi vai run
rẩy không cam lòng, hai chận khuỵu xuống, cậu không để ý tới đau đớn đôi tay hung dữ liên tục đấm xuống nền đất [Bụp… bụp… bụp…]
– Thế là sao…
– Chúng ta là…?!
[Bụp… bụp…] _ Âm thanh đôi từ đôi tay cậu ấy phát ra không dứt.
– Naruto niichan…! _ Lum trên vai Sasuke không hiểu tại sao anh Naruto lại hành động như vậy?
– Naruto… _ Sakura cũng đồng thời bật thốt.
– Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!
– Chết tiệt! Chết tiệt! _ Naruto vấn không ngừng hét lên.
Kakashi sensei đi về phía Naruto nắm lấy cánh tay cậu khuyên giải:
– Những việc như thế này xảy ra khi em là ninja. Nếu em không thích nó
thì lần tới hãy thể hiện. _ Dứt lời thầy buông tay Naruto ra để mặc cậu ủ rũ quay lại nhắc cả nhóm:
– Nhiệm vụ của chúng ta vẫn chưa kết thúc. Chúng ta cần phải đưa ông Tazuna về nhà.
– Ha ha ha ha…. Xin lỗi mọi người về tất cả. _ Ông Tazuna đưa tay lên
vành mũ cười nói, cố gắng xoa dịu đi không khí căng thẳng vừa rồi. – Về
nhà tôi nghỉ ngơi thôi!
– Được rồi! Vui lên và đi thôi! _ Kakashi sensei hô hào, tiên phong đi về phía trước. Đi được vài bước thì đôi
chân thầy bỗng dưng khựng lại rồi lăn đùng ra đất.
Mọi người trợn mắt không hiểu chuyện gì xảy ra.
– Gì vậy? Chuyện gì vậy? _ Vừa chạy về phía thầy Sakura vừa la lên.
– Kakashi sensei…!? _ Naruto cúi xuống gần thầy nhỏ giọng thăm dò nhưng không hề thấy thầy có phản ứng gì, cậu sợ hãi hô lên:
– Kakashi sensei….
******
Tác giả: Hanakura
Blog: hanakurafiction
Facebook: Hanakura-1401338503213416/