Đọc truyện [Đồng Nhân Naruto] Cánh Sen – Chương 18: Zabuza xuất hiện
Đất liền Sóng Quốc:
Trên đường đi mọi người đã kể lại cho Hasu về việc khi mới ra khỏi làng nhóm bọn họ đã gặp anh em Quỷ tới ám sát ông Tazuna nhưng không thành. Và việc Naruto tự mình đâm kunai vào tay để lấy máu độc, cậu thề sẽ không lùi bước, không thua Sasuke kun và sẽ bảo vệ ông Tazuna, tiếp tục nhiệm vụ. Một chút bất ngờ là người hạ gục anh em Quỷ là Sasuke kun chứ không phải Kakashi sensei như trong truyện. Sự việc diễn ra không khác những cuốn truyện tranh trước đây Hasu từng đọc nhiều lắm.
Nhưng đây là cuộc sống thực sự của Hasu chứ không phải một câu chuyện mà cô chỉ đóng vai trò là độc giả, dù biết trong truyện cuối cùng mọi thứ đều có thể giải quyết êm thấm nhưng quan niệm của Hasu lại là “Chuyện đời không ai biết trước được điều gì. Giống như người ta đi coi bói bạn có thể tin những lời nói của thầy bói nhưng chỉ là ở một mức độ mà thôi, nếu nói tốt thì nó chỉ có tác dụng làm người ta an lòng lúc đó chứ không bao giờ bạn hoàn toàn tin tưởng.” Người xưa đã có câu: “Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng” Hasu làm chuyện gì cũng chắc chắn, sẽ không vì mình biết trước sự việc có thể xảy ra mà lơ là để rồi hỏng hết mọi việc.
Giống như hiện tại Sasuke mạnh mẽ hơn trong truyện mà Hasu từng đọc, hay như sự xuất hiện của cô và Lum ở đây, vậy càng chứng minh thế sự vô thường.
– Nếu có địch thủ chúng sẽ gửi đến ninja Jounin thay vì mấy đứa Chuunin trước. _ Kakashi phân tích với Hasu.
Vẻ mặt Kakashi ảo não vì sắp xảy ra một trận chiến, còn Lum thì hưng phấn hai tay hai chân dẫm dẫm đạp đạp lên vai Hasu.
– Ở đây! _ Naruto chợt hét lên, phi kunai vào bụi cây bên đường.
– Hả? _ Sakura và mọi người trợn mắt nhìn.
– Ồ, thì ra chỉ là một con chuột. _ Naruto như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì.
– Đừng có thể hiện nữa! Làm gì có cái gì ở đây! _ Sakura giận dữ mắng Naruto.
– Naruto, em làm ơn đừng phóng dao bừa bãi. Thế là rất nguy hiểm ở nơi ta mới tới. _ Kakashi sensei giơ hai tay lên cúi người xuống dạy dỗ Naruto.
Sasuke thở dài, còn Hasu thì cảnh giác nhìn xung quanh, cô cũng cảm thấy có ai đó đang nhìn bọn họ.
– Này! Nấm lùn! Đừng dọa bọn ta! _ Ông Tazuna hét lên.
Naruto lại giơ tay lên trán để lấy tầm nhìn ngó trái ngó phải:
– Mình vừa thấy ai đó nấp ở kia.
– Không, hắn ở kia chăng?
Kakashi như cũng nhận ra điều gì đó, quay mặt nhìn về phía sau. Cùng lúc đó, Naruto cũng quay người lại ném kunai về phía đó.
– Ở đây!
Sakura tiến lên, tay nắm đấm thật chặt đập vào đầu Naruto.
– Đã bảo cậu dừng lại rồi.
Naruto ôm đầu nói:
– Nhưng thực sự mình vừa thấy ai đó mà.
– Thôi đi! Nói dối quá.
Kakashi và Hasu đi về phía bụi cây Naruto vừa ném, Sakura cùng Naruto cũng đi qua.
– Naruto, cậu vừa làm cái gì thế này? _ Sakura tiếp tục la rày Naruto khi nhìn thấy chú thỏ trắng sợ hãi, nằm ngay dưới thanh kunai của Naruto mà không dám di chuyển.
– Thỏ! _ Naruto chạy về phía con thỏ ôm nó lên, cọ cọ mặt vào người nó, giọng hối lỗi:
– Xin lỗi, tao không có ý thế này.
– Xin lỗi, em thỏ.
– Đó chỉ là một con thỏ. _ Ông Tazuna thả lỏng người nói.
“Đó là thỏ tuyết. Nhưng sao nó lại như vậy? Chúng chỉ có màu trắng vào mùa đông, khi ngày ngắn. Có nghĩa là con thỏ được nuôi trong nhà nơi không có ánh sáng, và bị dùng làm thuật thế thân. Vậy ai đó vừa mới ở đây.” _ Kakashi sensei thầm nghĩ.
“Zabuza tới rồi”. Hasu nhìn chằm chằm vào một cái cây cách đó không xa.
– Mọi người cúi xuống. _ Kakashi và Hasu cùng lúc hô lên.
Thanh kiếm Kubikiri Houcho (Thủ cấp đoạt đao) quay tít từ vị trí Hasu vừa nhìn bay liệng qua đầu bọn họ. Zabuza xuất hiện quay lưng lại với đám người, hai chân đứng trên tay cầm của thanh đao đang cắm chặt trên thân cây.
Nhìn thanh đao còn to hơn cả người mình vậy mà hắn có thể ném nó quay đến hết tất cả những người xuất hiện ở đây, lại vẫn có thể dính chặt nó vào thân cây đối diện. Hasu không khỏi lạnh người, con người này có sức mạnh thể chất vô cùng tuyệt vời, chưa nói tới thể thuật mạnh mẽ của một ninja ám sát, nếu thật sự đối đầu với hắn cô chỉ có một ưu thế về tốc độ mà thôi.
– Hắn… _ Kakashi đã nhận ra người này.
Naruto cả người run lên cảnh giác đồng thời cũng hưng phấn “Có kẻ địch ở đây, ở đây. Lần này, mình sẽ xử lý.” Vừa suy nghĩ vừa liếc nhìn về phía Sasuke. “Mình sẽ không để thua Sasuke nữa”.
– Ô, ngươi là Momochi Zabuza, ninja lưu vong của làng Sương mù mà. _ Kakashi.
“Ninja lưu vong? Không quan tâm, mình phải,… Đếm và rồi… Tiến lên!” _ Naruto chạy về phía trước thì bị Hasu đứng ra ngăn cản.
– Đừng hấp tấp Naruto, hắn ta không phải là người đơn giản.
– Em đang cản trở đấy Naruto. Mọi người lùi lại. _ Kakashi tiếp lời Hasu.
– Tại sao? _ Naruto bất mãn hỏi.
– Hắn khác với những kẻ chúng ta gặp lúc trước. _ Kakashi sensei.
– Nếu hắn là kẻ thù của chúng ta… _ Kakashi đưa tay lên băng bảo vệ trán làng Lá của mình. – Thầy không thể thắng thế này được.
– Ta đoán ngươi là người dùng Sharingan – Kakashi. _ Zabuza cúi đầu nói.
Sasuke nghe vậy, giật mình, nhíu mày nhìn thầy Kakashi.
– Ta rất tiếc, nhưng ta muốn ngươi nộp ông già đó ra. _ Zabuza quay đầu lại nhìn thẳng thầy Kakashi.
“Gì cơ? Sharingan? Thầy cũng có Sharingan giống Hasu và Sasuke?” _ Naruto nghi vấn nghĩ.
“Hắn… Hắn nói cái gì vậy? Hắn rất mạnh sao?” _ Sakura suy nghĩ.
“Sharingan…” Ông Tazuna lẩm bẩm.
Trong khi mọi người đang lo lắng về trận đấu sắp xảy ra và nghi vấn về con mắt Sharingan của thầy Kakashi thì Lum lại bắt đầu nghi vấn về một vấn đề hoàn toàn khác. Nhóc là một đứa trẻ rất ham học hỏi nha, một khi gặp vấn đề sẽ ngay lập tức thông linh hỏi mẹ.
“Mommy,… mommy,… Đây có phải mẫu người “cao to đen hôi” của mẹ không?”
“Đúng vậy!_ Mất một lúc Hasu mới nhận ra trọng điểm câu hỏi của Lum, nhảy dựng lên nói – Ai nói đó là mẫu người của mẹ?”
“Là chính mẹ nói.”
“Mẹ chưa bao giờ nói như vậy cả!”
“Chính là mẹ có nói. Khi con muốn daddy, mẹ nói con không được nhận lung tung. Một người đẹp trai, lại dịu dàng như thế mà mẹ không đồng ý. Rõ ràng là mẹ thích người giống như thế kia.” _ Lum đưa tay chỉ chỉ Zabuza, vẻ mặt khin bỉ cộng khẳng định.
Hasu tức giận đỏ cả mặt. “Con nhìn mẹ mới bao nhiêu tuổi. Tại sao lúc nào cũng muốn gả mẹ đi?”
Lum cười đắc ý vì đã trêu trọc mẹ thành công. Giọng nói ngây thơ, sợ hãi cất lên:
– Mommy,… mommy,… Chú này nhìn hung dữ quá.
Nhưng rất đáng tiếc cho Lum vì nhóc đã chọc vào tổ kiến lửa, thật sự làm Hasu tức giận. Lần này Hasu không thèm phối hợp với nhóc mà ném thẳng nó vào lòng Sasuke, nghiến răng nói:
– Mẹ không bảo vệ được con.
Lum ánh mắt lo sợ nhìn Hasu, chẳng lẽ mẹ thích mẫu người như thế này thật sao, nhóc chỉ có ý định trêu trọc một chút thôi mà? Không được, không được, vậy daddy dịu dàng của nhóc phải làm thế nào đây? Phải nghĩ cách, phải nghĩ cách a!
– Oa! Oa! Oa!!!! Mommy,… mommy,… không cần Hasu nữa. _ Lum khóc lớn, ánh mắt ngây thơ vô số tội nhìn lần lượt từng người Sasuke, Naruto, Kakashi.
– Sasuke, Naruto niichan, Kakashi sensei,… mọi người nhất định phải bảo vệ Lum. Mommy không thương Lum nữa rồi._ Trong đầu thì nghĩ “Tốt nhất là giết hắn ta ngay đi”.
Không khí đang ngưng trọng chợt thả lỏng ra hẳn, nhóm người Sasuke đồng thời nghi hoặc, không hiểu hai người này lại chiến tranh cái gì. Ông Tazuna thì nhìn Lum, mặt hắc tuyến thầm nghĩ: “Hắn ta là đến ám sát mình mà, nó có cần làm quá thế không?”.
Bỏ qua màn náo loạn của Lum, Kakashi sensei mệnh lệnh:
– Mọi người, đội hình chữ thập. Bảo vệ ông Tazuna. Không được tham gia vào trận đánh.
– Gì cơ? _ Sakura hỏi lại.
– Không tham gia là tác chiến đồng đội đấy.
——————–
Tác giả: Hanakura
Blog: hanakurafiction
Facebook: Hanakura-1401338503213416