Đọc truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Phù Thủy Hàng Đầu – Chương 49: Giải oan cho sirius
Thầy Dumbledore, thầy Snape đi theo thầy Snape đến phòng theo yêu cầu, và tỏ ra rất ngạc nhiên khi thấy Sirius đang ngồi trong đó. Thầy Snape kêu lên một tiếng, muốn rút đũa phép ra, nhưng thầy Dumbledore đã cản lại. Thầy
Dumbledore nhìn Ngọc Minh, mỉm cười nói:
– Trò Ngọc Minh, ta chắc trò có gì muốn nói với chúng ta đúng không?
– Vâng, thưa giáo sư – Ngọc Minh cũng lễ phép cười, đứng dậy – Mời các thầy đi theo em.
Ngọc Minh dẫn các giáo viên đi xuyên qua hành lang, Sirius biến
lại thành con chó đen chạy bên cạnh nó. Đến một hành lang gần
phòng của thầy Snape, nơi có một bức tượng nhỏ với những đầu
rắn nho nhỏ trang trí ở hai bên, Ngọc Minh rít lên bằng xà
ngữ…
Bức tượng tách ra làm hai, lộ ra một hành lang sáng sủa với
những ngọn đuốc thắp sáng. Minh dẫn đầu đi xuống hầm, đi thẳng đến mật thất. Nơi đó, Tom đã ngồi sẵn trên bàn tiếp khách,
trà bánh sẵn sàng. Sirius hiện hình, ánh mắt trợn trừng, quát hỏi:
– Đuôi Trùn đâu? Thằng Pettigrew đâu?
– Ta thả nó rồi – Tom thản nhiên trả lời – Nó phải đi làm cho ta một việc.
Sirius gầm lên một tiếng, muốn nhảy lên ăn thua với Tom, nhưng Minh cản hắn lại, nói:
– Chúng ta cần Peter Pettigrew đi làm một chuyện, yên tâm, chỉ
một năm rưỡi thôi, xong việc chúng ta sẽ đưa hắn ra pháp luật. – Minh giải thích.
– Tất cả chuyện này là sao? – Thầy Snape không nhịn được hỏi.
Minh đưa tay ra dấu mời ngồi, thầy Dumbledore mỉm cười ngồi
xuống đầu tiên, nhấp một ngụm trà rồi nhìn Tom cười, nói:
“Trà ngon đấy, Tom!” Tom khẽ gật đầu cảm ơn. Thầy Lupin cũng
bình tĩnh ngồi xuống, nhìn Minh chờ đợi. Cuối cùng, Sirius và
thầy Snape cũng hậm hực ngồi xuống. Minh bắt đầu kể câu truyện về cuốn nhật ký của Tom Riddle, về việc nó khuyên bảo Tom và
hai người cùng chiến đấu chống lại Merlin, về việc hồi sinh
của Tom, Minh và Tom chỉ nói dùng một loại thuốc đặc biệt của Slytherin, không hề nhắc đến hòn đá phù thủy. Cuối cùng, Tom
kể lại chuyện về Sirius và Peter, người bảo vệ bí mật không
phải Sirius mà là Peter, Sirius đã bị oan uổng suốt mười mấy
năm.
Nghe Minh và Tom kể xong, tất cả đều lâm vào trầm mặc. Minh khẽ nhìn Tom gật đầu, rồi nói:
– Đó không phải tất cả những gì em muốn nói hôm nay. Các giáo
sư có nhận thấy thế giới phù thủy đang lạc hậu với thế giới
con người không? Có cảm thấy chúng ta cùng Muggle có một bức
tường vô hình ngăn cách, hai bên không thể hiểu nhau không? Bộ
phép thuật đã lạc hậu, chế độ bảo thủ của phù thủy đã lạc
hậu, cần một cuộc cách mạng, cần một cuộc cải cách trên toàn thế giới. Phù thủy và các sinh vật thần bí cần phải được
sống dưới ánh sáng mặt trời, hai thế giới cần đạp đổ bức
tường ngăn cách bao lâu nay.
Ngọc Minh hào hứng diễn thuyết. Thầy Snape, thầy Lupin cùng
Sirius trợn tròn mắt khi nghe nó nói, còn thầy Dumbledore khẽ
nhíu mày lại. Cuối cùng, người hiệu trưởng già lên tiếng:
– Làm như thế nào?
– Mượn tay của Voldemort, tất nhiên, là chủ hồn, không phải hắn – Minh chỉ Tom, mỉm cười nói – Đợi đến khi Voldemort trở lại,
hùng mạnh như trước, lật đổ sự thống trị của Bộ phép thuật,
chúng ta sẽ mạnh mẽ thành lập chính quyền mới, vừa kháng
chiến, vừa tuyên truyền chủ nghĩa của mình cho các phù thủy
khác.
– Sẽ có rất nhiều người phải chết! – Thầy Lupin nói.
– Sẽ có nhiều người chết hơn nếu Bộ tiếp tục lạc hậu. – Minh
mạnh mẽ nói – Cho dù tiêu diệt được Voldemort, một ngày nào đó sẽ có Devil Lord, Evil Lord… hay thậm chí là NEW LORD… Các
giáo sư thử nghĩ xem, chuyện gì sẽ xảy ra nếu một vị thủ
tướng bị ếm bùa độc đoán, phóng một quả tên lửa hạt nhân về
phía nước Anh. Chiến tranh thế giới thứ ba đồng nghĩa với
chiến tranh hạt nhân, với sự hủy diệt cho toàn thế giới, bất
kể là phù thủy hay Muggle. Bởi vậy, chúng ta phải cải cách,
đó là con đường duy nhất để thế giới này không biến mất trong
sông dài lịch sử.
Thầy Dumbledore bắt đầu lâm vào trầm tư. Minh cũng ngồi xuống,
chậm rãi uống trà, ăn bánh, đợi ý kiến của thầy. Một lát
sau, thầy Dumbledore mới thở dài, nói:
– Trò muốn chúng ta giúp đỡ như thế nào?
Minh và Tom nhìn nhau mỉm cười, bắt đầu cùng người đứng đầu
và mấy thành viên Hội Phượng Hoàng bí mật trao đổi.
———
Một tuần sau, Hogwart bước vào kỳ nghỉ đông. Minh và Tom lên tàu về Luân Đôn. Vừa đến ga, Jame đã đợi sẵn, đưa hai đứa nó thẳng ra sân bay, lên chuyên cơ về đảo Celt. Máy bay vừa hạ cánh, Minh
và Tom đã được Jame đưa thẳng đến trung tâm chỉ huy.
“Chào mừng chủ nhân trở về!” – Atlantis lên tiếng chào khi Minh vừa bước vào.
– Atlantis, tiến độ nghiên cứu như thế nào rồi?- Minh hỏi.
“Chủ nhân, hiện tại các nghiên cứu về khoa học bao gồm luyện
kim, chế tạo máy phi hành, vũ khí cô đọng năng lượng… đang
được phục hồi một bộ phận, muốn hoàn toàn mở ra phải được
ngài trao quyền. Công nghệ gen cũng cần chủ nhân đồng ý mới
được mở ra. Một bộ phận ma pháp cổ với uy lực thấp cũng bắt
đầu được truyền thừa cho các phù thủy, ma pháp cấp cao cũng
cần sự đồng ý của ngài” Atlantis trả lời.
Trên màn hình ảo hiện ra chuỗi gen cùng với hình ảnh ba chiều
của các loại quái vật như Minotaur, Medusa, Cylop, nhân ngư…
thậm chí có cả Chimera, Hydra… Minh xoa xoa huyệt thái dương,
hỏi:
– Atlantis, chúng ta có thể chế tạo ra một thế hệ mới không?
Những con người mang năng lực của các sinh vật truyền thuyết?
“Về lý thuyết thì được, nhưng cần phải tiến hành nghiên cứu thêm” Atlantis tính toán một lát rồi trả lời.
Minh nói với Atlantis:
– Trước tiên mở ra một bộ phận gien của Minotaur, cường hóa sức mạnh, một bộ phận gien người cá, khả năng thở và lọc oxy
dưới nước và một bộ phận gien của Chimera, khả năng phun lửa,
rồi cùng giáo sư Kain nghiên cứu, làm sao có kết quả sớm nhất
cho ta thì làm. Cũng tiến hành nghiên cứu gien của các sinh vật huyền bí mà ta cung cấp đi.
“Vâng, thưa chủ nhân!” – Atlantis gật đầu đáp.
– Đồng thời cũng khôi phục, chế tạo khoảng 100 chiến sỹ
Minotaurus, 10 con Chimera – Minh nói, rồi quay sang Jame – Jame,
ngươi mua một ít thịt bò, gà… Tốt nhất mua hẳn một nông
trường nuôi gia súc, gia cầm để cung cấp thức ăn cho bọn chúng.
– Vâng, chủ nhân! – Jame và Atlantis đồng thanh nói.
Dựa vào cơ chế của chổi bay, cộng thêm đĩa bay Atlantis, phù
thủy và các nhà khoa học đã chế ra một thiết bị phi hành
xách tay, gọi là máy trượt phản lực, hiện đang thử nghiệm lần cuối, chuẩn bị đưa vào dây chuyền sản xuất hàng loạt.
Jame cũng báo cáo tăng trưởng, trong năm qua, nhờ sự ra nhập của rất nhiều thiên tài kinh tế, khoa học từ liên bang Xô Viết cũ,
tài chính của tập đoàn Carter đã tăng trưởng gần 200%, trở
thành một trong số 50 tập đoàn hàng đầu thế giới. Hiện tại
ngoài đảo Celt là căn cứ chính, Jame còn phát triển thêm một
căn cứ nữa ở đảo Bermuda. Hiện tại Minh có khoảng 300 phù thủy và gần 2000 nhà khoa học, ngoài ra còn có khoảng 10 000 lính
bảo vệ, trong đó có 3000 người là thuộc Hội Bàn Tay Đen, còn
7000 người là lính đặc nhiệm Liên Xô đã giải ngũ, được Jame
thuê về. Hiện tại Minh có cảm giác hắn giống như một Thiên Tài Điên (Genius Crazy) trong các phim về điệp viên 007 vậy.
Sau khi an bài mọi việc xong xuôi, Minh và Tom lên đường đến Luân
Đôn, mua ít quà cho mọi người nhân dịp lễ giáng sinh, sau đó lên đường đi Thụy Điển, bắt đầu chuyến phiêu lưu mùa Đông.
Minh ghét di chuyển bằng bột Floo, bởi thế nó yêu cầu Jame đặt
mua ba vé máy bay đến Stockholm, và dặn David, một phù thủy
người Ba Lan, dẫn theo hơn mười người đến đó đợi nó.
Kết quả là, khi Minh đến sân bay Luân Đôn, thì Jame đã thuê hẳn
một máy bay nhỏ cho hắn, cùng với hơn mười tên áo đen, đeo kính đen nhìn như kẻ hủy diệt.
– Jame, chuyện này là sao? – Minh hỏi.
– Ông chủ, Atlantis nói ngài dẫn tiểu đội đột kích đi phối hợp hành động với phù thủy, kiểm tra khả năng phối hợp của bọn
họ. – Jame trả lời.
Minh nhìn đám áo đen, lúc lắc đầu, rồi khẽ gật đầu, hỏi:
– Vũ khí, thiết bị của họ đâu?
– Đám phù thủy mang hộ rồi – Jame trả lời, thầm nghĩ đám phù thủy làm cu li tốt phết nhỉ.
Minh khẽ gật đầu, dắt mọi người lên máy bay. Jame bắt đầu giới thiệu các thành phần của tiểu đội đột kích:
– Ông chủ, đây là Michael, chuyên gia thuốc nổ.
– Hân hạnh biết ngài! – Michael chào Minh bằng thứ tiếng Anh khô cứng của người Nga.
– Ông chủ, đây là Minh Vương, sát thủ đến từ Việt Nam, biệt danh Hades, vũ khí là kiếm Nhật và phi tiêu – Jame chỉ vào một
người thanh niên trẻ tuổi, nét mặt lạnh lùng.
– Rất vui được biết ngươi! – Minh và Minh Vương cùng nói bằng tiếng Việt, rồi cùng nhau mỉm cười.
– Ngươi rất giỏi! – Minh Vương giơ ngón cái lên – Mới đầu ta không tin tập đoàn Carter nổi tiếng thế giới lại là của một người
Việt Nam, lại còn… bé như vậy. Hơn nữa… rất thần kỳ – ý
hắn nói đến đảo Celt…
– Ha ha, cảm ơn. Ngươi quá khen, tất cả chỉ là may mắn!
– Đây là Milovic, xạ thủ bắn tỉa. – Jame tiếp tục giới thiệu.
Sau khi xong xuôi màn giới thiệu, Minh ngả người trên ghế, cố
gắng ngủ một lát. Tom thì nâng ly rượu đỏ, nhàn nhã đọc bút
ký của Slytherin. Những người còn lại đều lâm vào trầm mặc,
cho đến tận khi máy bay hạ cánh xuống Stockholm.
David cùng một đội phù thủy đã đợi sẵn ở cửa sân bay. Bọn họ mặc comple đen, đeo kính đen trông rất ngầu, chả giống gì với
phù thủy cả, làm Minh nhìn buồn cười quá. Bất quá, nhìn lại
chúa tể hắc ám, kẻ đang mặc áo phông, quần bò, đầu vuốt keo
óng mượt, Minh đành tặc lưỡi thở dài, thế giới này biến đổi
quá nhanh ấy mà…
Làm thủ tục xong, David đưa cả đám đến một lâu đài cổ, nhỏ
thôi, là trang viên của ông cố nội của bà ngoại nuôi của ông anh họ của hàng xóm thằng bạn thân nhất của David, đùa chút thôi, là nhà của chú họ David, giờ thuộc về hắn. Vào nhà, David
cúi người, vỗ tay ba tiếng. Mấy con Gia tinh lập tức xuất hiện, đỡ lấy đồ đạc của Minh và mọi người, đưa về phòng, bưng trà
lên mời Minh. Minh mỉm cười hài lòng, quyết định nghỉ ở đây
một ngày rồi tiến về mục tiêu định trước.