Đọc truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Màu Đen Màu Xám – Chương 8: Thuần huyết
Rừng cấm không được đi vào, ở hành lang không được sử dụng ma pháp, không được đến lầu bốn bên phải hành lang.
Sau bữa cơm, thầy hiệu trưởng Dumbledore báo cho chúng tôi. Sau đó toàn bộ
cùng hát đồng ca – mỗi người có thể chọn điệu hát mình thích, nhà
Gryffindor cực kỳ thích thú với giọng hát đưa đám lê thê của mình.
Tôi ước ao sung sướng nhìn nhà Gryffindor, thầy Dumbledore cảm động lau lau mắt.
“Đã đến giờ đi ngủ. Mọi người biến đi cho.”
“Vậy” một nam sinh có mái tóc màu lanh, vẻ mặt lạnh lùng đứng lên từ dãy bàn
nhà Slytherin, chính là người ta gặp ở trên tàu tốc hành Hogwarts, “Ta
là Hugh Coffey, huynh trưởng nhà Slytherin. Học sinh mới xin mời.”
“Tôi hi vọng các em có thể nhanh chóng quen đường đến phòng nghỉ nhà
Slytherin”. Coffey mang theo nhóm học sinh mới xuyên qua những hành lang ngoằn ngoèo, hướng hầm đi đến, Nam tước Đẫm máu lơ lửng bay bên cạnh
anh ta. “Nam tước Đẫm máu là con ma nhà Slytherin, buổi tối ông ta sẽ
thường xuyên lảng vảng bên ngoài phòng nghỉ. Các em có thể sẽ gặp con ma Peeves, nhất là lúc các em sắp muộn giờ, nhưng bình thường hắn sẽ không chọc ghẹo một Slytherin, vì Nam tước Đẫm máu là con ma duy nhất có thể
đánh bại hắn.”
Anh ta dừng lại tại một bức tường trống trơn đầy rêu xanh.
“Mật khẩu là” anh ta lạnh lùng liếc nhìn những học sinh mới khẩn trương hưng phấn, ánh mắt hơi dừng lại ở tôi, “Thuần huyết”.
Cửa đá ẩn trong bức tường lên tiếng trả lời rồi từ từ mở ra.
Tôi đi cuối cùng nhóm học sinh mới, xuống bậc tang rộng lớn, bược vào phòng nghỉ công cộng nhà Slytherin.
Phòng nghỉ công cộng nhà Slytherin hẹp dài, nhưng không ngờ tầng hầm thấp bé
như vậy, trần nhà cùng tường là dùng đá tảng màu xám thô ráp xây nên, có đèn treo lộng lẫy với nhiều dây xích rủ xuống, phía trên là những ngọn
nến trắng âm u lay động. Bốn phía của phòng nghỉ là sofa da màu đen, bên cạnh là những bàn gỗ được trang trí công phu với các chi tiết bằng bạc, trên mặt bàn đặt những chiếc đèn bàn màu xanh. Một lò sưởi trong tường
thật lớn với các chi tiết trạm trổ tinh xảo cháy lốp bốp, chiếu vào đại
sảnh tập trung những khuôn mặt mới lúc sáng lúc tối.
Những học
sinh lớp lớn tốp năm, tốp ba đi lên, tùy ý ngồi trên ghế sofa, hứng thú
thảo luận nhìn chúng tôi, đến khi huynh trưởng Coffey xoay người nhìn
chúng tôi mới dừng lại.
“Slytherin, cao quý, quyền lực, khát
vọng, chân thành…” Anh ta lạnh lùng nhìn chúng tôi, “tôn trọng tinh
khiết, dã tâm, sức mạnh. Các cô cậu sẽ phải ở đây trải qua bảy năm. Như
vậy, tôi xin khuyên các vị, là một Slytherin, cần tuân thủ quy củ của
Slytherin, chú ý đúng mực, Slytherin không cho phép vượt qua. Các cô cậu có thể không cần tuân thủ nội quy trường học chỉ cần không bị tóm.
Slytherin cũng không hoan nghênh Gryffindor thô lỗ, trước khi sử dụng
sức mạnh của mình, tôi hi vọng” anh ta giật nhẹ khóe miệng “Các cô cậu
hãy sử dụng một chút cái gì đó trên cổ của mình.”
Nhóm học sinh mới lạnh run bởi giọng điệu của anh ta.
“Chủ nhiệm nhà chúng ta là giáo sư Snape. Nếu các cô cậu làm gì để Giáo sư
Snape không thể không trừ điểm nhà Slytherin, như vậy tôi hi vọng người
đó có thể thừa nhận toàn bộ lửa giận Slytherin.”
“Cầu thang ở
Hogwarts rất nhiều. Chỉ xuất hiện ở thời gian nhất định, có khi lại đột
nhiên biến mất, tất cả đều không ngừng di động. Bản đô đơn giản và thời
khóa biểu để ở trên bàn, lát nữa các cô cậu có thể cầm đi. Tuần đầu tiên sau khai giảng, sẽ có huynh trưởng dẫn đường. Nhưng các cô cậu tốt nhất là nhanh chóng học được các xem bản đồ, tôi sẽ không chấp nhận lý do
buồn cười là vì đi học muộn mà bị trừ điểm.”
“Chỗ ngồi nhà
Slytherin có quy tắc, đương nhiên bản thân đã là quý tộc thuần huyết thì các cô cậu đã biết mình ngồi ở vị trí nào. Cho nên, đây là đặc biệt
nhắc nhở.”
Mặc dù, anh ta không nói nhưng ai cũng biết nhắc nhở
này là dành cho ai. Nhóm học sinh mới cùng nhau nhìn về phía tôi, ánh
mắt khinh miệt lại chán ghét.
Tôi cúi đầu trước những cái nhìn của
mọi người. Thực ra, ai đó có thể ngồi sai vị trí thì tôi cũng không ngồi sai, bởi vì chỉ cần tôi ngồi cuối cùng là được.
“Bên trái là
phòng ngủ nam sinh, bên phải là phòng ngủ nữ sinh. Hai người một gian,
trên cửa phòng sẽ có tên của mọi người. Bởi vì năm nay số học sinh nữ là lẻ, cho nên sẽ có một phòng có một người. Tôi cho rằng, phòng này nên
để cho người đến từ… thế giới Muggle ở, chỉ sợ sẽ có xung đột với thói
quen sống của những quý tộc thuần huyết.” khóe miệng anh ta như cười như không cong lên, đôi mắt nâu vàng nhìn về phía tôi “… cô Hopper.”
Nhóm học sinh mới xuất hiện một tràng cười khẽ, tôi cúi đầu không nhúc nhích.
“Vậy” anh ta hướng chúng tôi gật đầu, xoay người rời đi, “cứ như thế.”
Nhóm học sinh mới bắt đầu nhúc nhích, tôi gặp ánh mắt không hảo ý của
Malfoy, vội vàng cầm bản đồ và thời khóa biểu vội vàng đi vào phòng ngủ
nữ sinh, tìm được tên mình ở cánh cửa cuối cùng.