Đọc truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca – Chương 96: Cố nhân
Ngu Đạt trực tiếp trợn tròn mắt, nếu như Aberforth nói những tin tức mà báo chí đưa về Dumbledore không phải là bịa đặt, cậu thật sự cảm thấy khiếp sợ về thân thế của Albus Dumbledore, như vậy cái tên chúa tể hắc ám đời thứ nhất Gellert Grindelwald này tự xưng xuất hiện ở trong đoàn đội của cậu, càng chứng minh bài báo nói rằng lần quyết đấu đó của hai người không phải là đơn giản quả thực là thật.
Đầu óc của Ngu Đạt có chút mơ hồ, cậu thực sự không làm rõ được những sự việc liên quan đến Dumbledore này, rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả.
Cuối cùng, cậu cũng chỉ có thể liều mạng an ủi mình, tốt xấu Dumbledore là ở bên của Harry Potter, chỉ cần chuyện này không thay đổi, như vậy những sự tình khác cậu cũng chỉ có thể “Ha hả a” mà cho qua.
Ngu Đạt rất để ý Gellert, nhưng là vị trí của hắn luôn luôn ở cái địa phương bị giam cầm kia tại nước Đức, dần dà, Ngu Đạt cũng quên mất không để ý hắn.
Theo Sirius nói, Harry vì tránh né sự đuổi giết của Voldermort nên bắt đầu cùng bằng hữu của y là Hermione cùng Ron một mình hành động.
Theo như suy nghĩ của Ngu Đạt cái này rất nguy hiểm, dù sao ba hài tử này vừa mới thành niên nên không có một chút kinh nghiệm nào về cuộc sống bên ngoài. Nhưng là, cũng may Hermione là một cô nương phi thường cẩn thận, có thể làm cho bọn họ sẽ không chịu đói chịu lạnh.
Tuy rằng, vì không liên lụy những thành viên khác của Hội Phượng Hoàng, ba người này không nói cho những người khác hành tung của họ, mơ hồ bất định chạy ở trong rừng, nhưng là Snape đã có biện pháp nắm giữ hành tung của bọn họ.
Hermione tùy thân mang theo một bức họa, trong đó vẽ một vị hiệu trưởng của Hogwarts, Hermione thường thường mở ra ba lô, để lộ bức họa này làm cho vài người trong Hội Phượng Hoàng không đến mức không thể liên lạc được với bọn họ.
Mà trong danh sách bạn tốt của Ngu Đạt, trong mục đoàn đội, thậm chí trong danh sách thành viên của nghiệp đoàn cũng có thể nắm giữ hành tung của bọn họ, nhưng là Ngu Đạt rất không tiện nói rõ ràng tỉ mỉ ra, dưới tình huống không có nguy hiểm, cậu cũng chỉ có thể cái gì cũng không nói.
Ba người Harry lấy phương thức của bọn họ đấu tranh cùng Voldermort, mà những người trong Hội Phượng Hoàng này cũng không có nhàn rỗi.
Chiến tranh càng trở nên kịch liệt, Tử Thần Thực Tử hoạt động cũng càng ngày càng thường xuyên, bọn họ không chỉ công kích phù thủy, thậm chí mà ngay cả người thường cũng đều gặp tai ương.
Bộ Pháp Thuật bị Voldemort khống chế, các biện pháp ngăn chặn không có hiệu quả, việc sửa chữa kí ức của hơn trăm ngàn người chứng kiến cuộc tấn công ở nhà ga, tiệm tạp hóa, cửa hàng, quảng trường,… làm cho nhân viên của Bộ Pháp Thuật bận đến sứt đầu mẻ trán.
Ngu Đạt không khỏi đồng tình với Thủ tướng nước Anh, đây là mắc phải tội gì mới có thể bị những phù thủy đó đâm phá như vậy.
Snape sau khi khai giảng, trên cơ bản cũng chỉ ở trong trường học, Voldemort để cho hai tên thủ hạ phi thường không đáng tin đi làm giáo sư, làm cho trong trường học bốc lên chướng khí mù mịt, Snape không thể không đem toàn bộ tinh lực đặt ở trong trường học, phòng ngừa hai người này giết chết một tên đệ tử nào.
“Rốt cuộc đến khi nào mới có thể hoàn toàn giết chết Voldermort đây?” Ngu Đạt khó chịu nói với Dumbledore.
Lúc này chỉ có hai người bọn họ có mặt ở quán bar Đầu Heo, mà Moody lại làm ngụy trang đi ra ngoài đuổi giết Tử Thần Thực Tử, hắn quả thực là vui đến không biết chán, lưu luyến quên đường về.
“Không nên gấp gáp, Y Đạt.” Chòm râu màu trắng của Dumbledore được tu sửa vô cùng hợp mốt, Ngu Đạt phát giác tinh thần của cụ gần đây ngày càng tươi tỉnh, ngay cả ánh mắt đều sáng hơn so với trước đây. Mà lúc này, ánh mắt màu lam kia đang hướng về phía cậu khẽ nháy, “Voldemort hiện tại cũng đang nóng vội, không chờ đến khi lão cảm thấy không có sai lầm một chút nào, lão sẽ không tiến hành tổng công kích.”
“Ngài cảm thấy nơi nào sẽ là nơi lão chọn để quyết chiến?” Ngu Đạt hỏi.
“Là một địa phương khi mà lão tiến công, Harry dĩ nhiên sẽ xuất hiện, cũng là địa phương mà Harry tuyệt đối sẽ không buông tha mặc kệ.” Dumbledore buông xuống chén trà trong tay, thản nhiên nói.
Ngu Đạt nghĩ nghĩ: “Trường học?”
“A ” Dumbledore sợ hãi than một tiếng: “Ta không thể không nói, cậu thật sự thực sắc bén. Cậu chẳng qua là ở nơi đó đợi một học kỳ mà thôi, cũng đã nguyên vẹn lãnh hội được mị lực của nơi đó nha?”
Ngu Đạt nhăn mặt, nhìn bộ dáng hoạt bát đến quá phận của Dumbledore, cảm thấy mình rất có thể là đường tiêu hóa không được tốt, bằng không như thế nào sẽ cảm giác được buồn nôn đâu?
“Hogwarts đối với Voldemort cùng Harry mà nói đều có một ý nghĩa không giống nhau.” Giống như là phát hiện ra sắc mặt khó coi của Ngu Đạt, Dumbledore rốt cục đứng đắn nói đến trọng điểm: “Chính ở trong trường học này, làm cho bọn họ phát hiện chính mình không giống người thường.mà cái địa điểm này đối với đại bộ phận phù thủy đều có một ý nghĩa vô cùng quan trọng, chỉ cần là hoàn toàn công phá nơi này, là có thể triệt để đại biểu thắng lợi của Voldemort.”
“Nhất định phải là trường học sao?” Ngu Đạt chán ghét nói: “Bộ Pháp Thuật không được sao?”
“Nhất định phải là Hogwarts.” Dumbledore lắc đầu nói.
Ngu Đạt chờ thực nóng nảy —— đương nhiên cậu tuyệt không sẽ thừa nhận điều này là bởi vì cậu đã không gặp mặt Snape trong một thời gian dài, mà Sirius chờ cũng thực nóng nảy, phương thức biểu hiện của bọn họ chính là các cuộc tấn công Tử Thần Thực Tử càng thêm quyết liệt.
Thời tiết biến hóa thực nhanh, trong sự tiếc nuối vì đã bỏ qua sinh nhật Snape của Ngu Đạt, mùa đông đã trôi qua, xuân về hoa nở.
Rốt cục có một ngày, vẻ mặt của Dumbledore không còn thoải mái như trước nữa, mà là trở nên ngưng trọng, trong ánh mắt nghi hoặc của Ngu Đạt, cụ rời đi.
Mà khi cụ trở về, mang về người ở trong truyền thuyết kia, một lão già thân hình khô gầy, tóc cùng chòm râu đều lộn xộn.
Ngu Đạt kinh ngạc trừng cái tên trên đầu mà trước kia cậu vô cùng để ý.
Ngu Đạt cẩn thận cùng hắn duy trì một khoảng cách, đến hiện tại cậu vẫn chưa thể làm rõ được quan hệ của người này với Dumbledore là như thế nào, địch nhân? Bằng hữu? Vẫn là người hợp tác lâm thời?
“Khi Aberforth thấy ta liền đánh rơi cái chén…” đôi tay khô gầy của Grindelwald cầm tách trà, hắn cười nhạo một tiếng, sau đó cẩn thận uống một hơi: “Trà rất tốt.”
“Cám ơn.” Dumbledore không có gì biểu tình lên tiếng, sau đó ngồi vào một chiếc ghế cạnh bàn, bảo Ngu Đạt vẫn đứng một bên ngồi bên cạnh cụ.
Ngu Đạt đi đến, cẩn thận ngồi vào một vị trí đối diện Grindelwald.
Grindelwald tuy rằng thoạt nhìn chật vật không xong, giống như là gần đất xa trời, nhưng là Ngu Đạt cũng sẽ không bị bề ngoài của hắn lừa gạt. Cái kí hiệu rồng vàng quay quanh đầu hắn đã đem thân phận đại BOSS của hắn bán đứng.
“Cám ơn anh nguyện ý phối hợp hành động của bọn tôi.” Dumbledore hơi lãnh đạm nói.
Grindelwald tay cầm chén trà, ánh mắt nhìn qua bộ mặt cảnh giác của Ngu Đạt, lộ ra một nụ cười rất nhỏ: “Chỉ cần biết rằng em còn sống, vì em làm một chút chuyện như thế thực sự không là vấn đề gì.”
Ngu Đạt sắc mặt quái dị nhìn nhìn Dumbledore đang có chút không tự nhiên khi nghe được những lời này của Grindelwald, tình huống nào vậy?
“Không, dù sao đem anh quấn vào chuyện này, cũng rất nguy hiểm đối với tính mạng của anh.” Dumbledore ho nhẹ một tiếng nói.
“Ta đã sống đủ, Albus.” Grindelwald cảm thán nói, “Đôi khi, phải trả giá một ít đại giới, mới có thể tốt lên một chút.”
Lông mày của Dumbledore nhíu lại, Ngu Đạt không hiểu ra sao nghe lời nói tràn đầy sự ám chỉ này.
“Y Đạt, cậu giúp ta trị liệu cho người này một chút, hắn vừa mới cùng Voldemort tiến hành một hồi chiến đấu.” Dumbledore nói với Ngu Đạt.
“A.” Ngu Đạt gật đầu, đưa tay liền cho vị ma vương này một thuật trị liệu.
May mắn vị này không mang trạng thái tên hồng đối địch như của Voldemort, nếu không muốn để cho Ngu Đạt trị liệu cho người kia là một chuyện không thể nào.
Grindelwald mới lạ nhìn một trận ánh sáng màu vàng dừng ở trên người của hắn, đối với Dumbledore nói: “Đây là cái cơ hội mà em nói là có thể thay đổi tất cả?”
“Đúng vậy, Y Đạt là một mục sư đến từ thế giới khác.” Dumbledore nói.”Y Đạt, vị này chính là một người quen cũ của ta, Gellert Grindelwald.”
“Chào ngài, Grindelwald tiên sinh.” Ngu Đạt nói với Grindelwald.
“Sau khi ta đi vào, cậu vẫn luôn thực cảnh giác, tâm cảnh giác rất cao, không tồi.” Grindelwald nói, “Ta thực cảm tạ em cho ta cơi hội này, Albus, em còn nguyện ý tin tưởng ta, để ta hỗ trợ…”
Lực chú ý của Grindelwald rõ ràng vẫn luôn đều đặt ở trên người Dumbledore, mà thái độ của Dumbledore cũng lãnh đạm khác thường, điều này làm cho Ngu Đạt cảm thấy thực kỳ quái.
Mà Grindelwald từ sau khi đi vào liền vẫn luôn nói ra những lời nói làm thấp mình, rốt cục làm cho Ngu Đạt có một cảm giác không hợp.
Những lời nói này của Grindelwald mang theo cảm khái sâu sắc, trong ngữ khí cũng mang theo tình cảm khắc sâu.
Ngu Đạt cũng không phải đầu gỗ, mặt của cậu đều cảm thấy ngại ngùng khô nóng, nhìn bộ dáng nghiêm mặt của Dumbledore, đều thay cụ cảm thấy đỏ mặt.
“Albus, ta còn có việc đi trước, ngài có việc nói, để cho Fawkes đưa tin cho ta.” Ngu Đạt đứng lên, không để cho Dumbledore có cơ hội nói chuyện, ném những lời này bỏ chạy.
Hắn mới không thức thời như vậy, từ những lời đối thoại này mà suy ra, hai người này nếu không phải là tình nhân cũ, ít nhất coi như là có tình cảm vô cùng đặc biệt, Dumbledore không có gì ứng phó không được, cậu mới không cần bị lôi kéo tiếp khách!
REVIEW 96