[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích

Chương 79: Lễ Tình Nhân


Đọc truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích – Chương 79: Lễ Tình Nhân

Sau sinh nhật Severus, những lúc ở chung hình như Harry lại cởi mở hơn một chút, dù sao những chuyện xấu hổ muốn chết cũng đã làm rồi, cũng không còn hở ra một tí là đỏ mặt nữa, vì thế hai người từ hình thức vợ chồng già trở thành tình yêu cuồng nhiệt, nếu dùng từ ngữ để miêu tả thì không khí trong hầm đã biến thành màu phấn hồng……

Ngoại trừ bọn họ, đồng dạng có màu phấn hồng còn có hai cụ già Grindelwald cùng Dumbledore, bởi vì Dumbledore mang thai, Severus thường xuyên tới văn phòng hiệu trưởng đưa độc dược điều trị cơ thể cho ‘người mang thai’,vì thế lần nào cũng thấy được bộ dáng ngày càng ‘thê nô’ của lão ma vương.

Thời gian cứ vậy trôi qua, chớp mắt lại tới lễ Tình Nhân. Lễ tình nhân này đối với Severus và Harry rất có ý nghĩa, bởi vì hai bọn họ từ lễ tình nhân năm trước chính thức ở cùng một chỗ.

Harry rất muốn làm tiệc chúc mừng tốt một chút, chính là lễ tình nhân năm nay nhằm vào ngày thứ 2, hai người cả ngày đều có khóa, ngay cả buổi tối cũng không rảnh rỗi, nhưng mặc dù vật cậu vẫn chuẩn bị một bữa tối rất phong phú——từ sau sinh nhật Severus, vật nhỏ rất thích chạy tới phòng bếp tự tay nấu cơm cho người yêu ăn—— sau đó còn cố ý khui một chai rượu đỏ.

Severus nhìn thấy hai cốc rượu chân dài, nhíu mày trêu tức: “Ồ? Chẳng lẽ tửu lượng cậu Snape đã có tiến bộ? Một ly lớn như vậy không sợ lại biến thành gấu mèo say khướt sao?”

“Em mới không sợ! Trước kia tại em còn nhỏ mới vậy!” Harry không phục cầm lấy ly rượu chạm cốc với y một chút sau đó há mồm uống cạn sạch, sau đó còn chổng ngược ly xuống cho y xem: “Thầy xem, em uống hết rồi này!”

Severus nhìn gương mặt đã ửng đỏ của cậu lắc đầu, chậm rãi uống hết cốc rượu của mình, vừa đặt cốc xuống đã thấy ánh mắt vật nhỏ trở nên mê mang, cái đầu còn hơi lắc lư một chút.

“Harry?” Y gọi: “Say rồi sao?”

Harry nấc một cái, hùng hổ trừng mắt: “Em mới không say!”

“Được rồi, được rồi, vậy ngươi ăn hết phần bít tết của mình đi.” Severus cười vỗ vỗ đầu cậu.

“Ngô.” Vật nhỏ mơ mơ màng màng lên tiếng, cầm lấy dao nĩa tiếp tục ăn thịt bò của mình, sua đó đột nhiên thực nghiêm túc nhìn y: “Sev!”

“Sao vậy?” Severus có lệ lên tiếng.

Vật nhỏ quơ quơ đầu, đột nhiên thả dao xuống, vẻ mặt ủy khuất nói: “Thầy cho em thêm một lọ cận thị linh đi, em cảm thấy thị lực mình lại kém đi rồi….. nhìn dao nĩa cứ thấy có bóng chồng lên……. hức!”

Severus thiếu chút nữa nhịn không được phải cười ra, bất quá ngẫm lại người yêu nhỏ vẫn chưa ăn được bao nhiêu, đành phải ho khan một chút, cắt nhỏ thịt bò đút cậu ăn, còn phải vừa làm vừa dỗ dành: “Thấy không rõ sao, ta giúp ngươi, cận thị linh không còn, ngày mai ta làm cho ngươi được không?”

“Ngô, vậy được rồi……..” Harry ngoan ngoan để y uy mình ăn, không bao lâu sau đã vỗ vỗ bụng: “Hức! No rồi!”

Sau đó bất ngờ nhào tới bên người Severus, lộ ra nụ cười ngây ngốc: “Sev thật tốt~” Âm cuối kéo dài có xu hướng lên cao.

Severus đành phải ôm cậu ngồi vững, sau đó tiếp tục dùng một tay ăn cơm, vật nhỏ vẫn còn thì thào bên tai: “Sev…… em cảm thấy có chút choáng váng a…….”

“Bởi vì ngươi uống rượu.” Severus bất đắc dĩ trả lời.


Vật nhỏ lập tức lên tinh thần, rất có khí thế rống lên: “Nói bậy! Em mới không có! Em chính là Harry? Ngàn chén không say? Potter!”

Severus suýt chút nữa bị nghẹn, vội vàng rót rượu uống hết một cốc mới không chết vì nguyên nhân buồn cười ‘bị thịt bò nghẹn yếu hầu’.

“Phải, phải, ngươi không say, người say là ta………” Thật sự không có cách nào nói chuyện đạo lí với người đang say……..

Harry vô cùng đắc ý vỗ vỗ ngực mình: “Đúng vậy! Toàn bộ mọi người trong Hogwarts say em cũng không say!” Cậu cười hắc hắc, đột nhiên hôn một cái lên mặt Severus: “Yên tâm đi Sev, em sẽ không nói cho người khác biết tửu lượng của thầy thua em đâu!”

………..

Severus không nói gì cố gắng chống đỡ, dùng động tác nhanh nhất ăn hết bữa tối của mình, sau đó định ôm người yêu nhỏ tắm rửa một phen rồi dỗ cậu ngủ.

Chính là Harry? Ngàn chén không say? Potter lại cố tình không để y làm vậy, vật nhỏ gắt gao ngồi trên đùi y, vươn tay cố vói lấy cốc rượu, ngây ngốc cười: “Sev, nghe nói có một cách uống rượu gọi là rượu giao bôi, hức! Thầy có biết không? Là dì Narcissa nói cho em biết, dì ấy bảo đó là truyền thống của Trung Quốc, hức! Lúc đôi tình nhân Trung Quốc kết hôn sẽ uống rượu như vậy a! Chúng ta cũng thử xem?”

“Ừm? Uống thế nào?” Severus đỡ lấy cốc rượu không ngừng lắc lư trong tay cậu, nhíu mày.

“Nha! Buông tay!” Harry thở hồng hộc kéo một chút, rượu trong cốc đổ hết một nửa: “Thầy cầm như vậy em không chỉ được!” Bộ dáng nhỏ bé như đang dẫn dụ người ta.

Severus đành phải buông cốc rượu, nhìn vật nhỏ uống một ngụm, sau đó đột nhiên bỏ cốc qua một bên nhấc đầu hôn lên môi mình.

Severus sững sờ nuốt số rượu người yêu nhỏ chuyền qua, hoàn toàn không phản ứng lại.

“Ưm! Uống ngon!” Harry thành thật gật đầu, rất đắc ý: “Hừ, Draco còn nói da mặt em mỏng, thầy em em có phải đã thành công đùa giỡn thầy rồi không!” Cứ làm như cậu không làm được chuyện gì ấy.

Severus? Bị đùa giỡn? Snape hắc tuyến.

“Hắc hắc hắc~ Sev~ Chúng ta động phòng đi!” Vật nhỏ cười hắc hắc giản xảo bắt đầu cởi quần áo Severus.

“Cái kia ‘động phòng’ là cái gì?”

Harry khinh bỉ nhìn y: “Chính là cái kia, Sev thực ngốc, dì Narcissa biết hết mà thầy cư nhiên không biết!”

Ta vì cái gì phải biết rằng a! Vẻ mặt Severus xoắn lại.


Bất quá xem bộ dáng Harry, y đại khái cũng đoán được là ý gì, vì thế dù bận rộn vẫn ung dung chờ xem vật nhỏ còn động tác gì thú vị.

Kế tiếp đứa nhỏ say khướt đẩy cổ áo y cắn một ngụm lên xương quai xanh.

“Tê ——” Severus nhịn không được thật hút một hơi, răng nanh Harry rất nhọn, cắn lại dùng sức, thiếu chút nữa đau chết y.

Không đợi y nói gì, đầu lưỡi ướt át nong nóng đã liếm nhẹ lên chỗ vừa bị cắn từng chút, từng chút châm lửa.

Severus ngứa không chịu nổi, bàn tay đặt bên hông người yêu nhỏ như có ý thức bắt đầu sờ mó.

“Ngô…….” Harry lập tức mềm nhũn trong lòng y, phần eo là một trong số tử huyệt của cậu, bị vuốt ve như vậy sẽ chịu không nỗi.

“Sev……. hôn…….” Gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt phủ đầy sương mù, vật nhỏ ngẩng đầu lên yếu ớt làm nũng đòi hôn.

Severus nhìn thấy hai phiến môi đỏ mộng hé mở, đầu nóng liền nóng lên cúi đầu hôn xuống.

Harry vô cùng nhiệt tình đáp lại, đầu lưỡi non mềm không theo chút quy tắc nào đảo tới đảo lui trong miệng y, hai tay cũng bấu chặt lấy cổ.

Severus thật vất vả mới bắt được đầu lưỡi cậu, mạnh mẽ mút lấy, Harry mơ mơ hồ hồ nức nở, nước bọt không kịp nuốt xuống trào ra khóe miệng, cơ thể nóng bừng.

+++++

Hạ thân Severus đã có phản ứng, y đưa tay sờ cơ thể người yêu nhỏ, quả nhiên thứ ngây ngô của vật nhỏ cũng đã ngạnh lên.

Môi lưỡi không ngừng dây dưa, tay y bắt đầu đẩy áo Harry lên, tiến vào, thuận lợi tìm được điểm nhỏ lồi lên trước ngực cậu, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Sev……….. bên, bên kia……….” Chỉ có một quả đỏ bị săn sóc, vật nhỏ bất mãn rời khỏi môi y, yếu ớt oán giận.

Ánh mắt Severus lại càng sâu hơn, không lên tiếng làm một câu thần chú vô trượng ma pháp ‘tiêu ẩn vô tung’ làm mọi thứ trên bàn ăn biến mất sạch sẽ, chỉ để lại tấm khăn trải bàn trắng toát.

Y đặt người trong lòng lên bàn cơm, lớp áo người yêu nhỏ bị kéo lên cao, lộ ra hai khỏa anh đào phấn nộn, nhìn thấy làn da trắng nõn vì lộ trong không khí mà nổi da gà, y săn sóc làm một câu thần chú giữ ấm, cúi đầu ngậm lấy một viên liếm lộng, một viên khác cũng bị y dùng tay vuốt ve làm vật nhỏ nằm trên bàn cơm nhịn không được khoái cảm tê dại đang dâng lên, khẽ rên rỉ.

Harry đặt tay sau đầu y, không biết là ấn xuống hay kéo lên, lực đạo lúc nặng lúc nhẹ, hai bắp đùi cũng vô thức bấu chặt thắt lưng y, tựa hồ muốn kéo y tới gần hơn nữa.


“Sev, Sev………..đừng cắn, đừng cắn…….. hỏng mất……..” Hai nụ hoa hết bị liếm mút lại bị cắn trướng lên, vật nhỏ nức nở cầu xin: “Từ bỏ………..”

Y xuôi xuống rời bỏ hai quả anh đào bị cắn tới ửng đỏ, một đường hôn xuống, để lại một dấu hôn trên phần bụng trắng nõn bằng phẳng.

“Đừng~đừng hôn ở đó……..” Vật nhỏ ủy khuất nói.

“Vì cái gì không cần a?”

“Nhột….. khác, nơi khác đều được…….. chính là chỗ đó rất ngứa…….” Phần eo là tử huyệt của Harry, sợ nhột.

“Được rồi, cậu Snape thích ta hôn chỗ nào nhất?” Severus ngẩng đầu hôn lên môi cậu, cười hỏi.

“Không, không biết………” Harry ủy khuất, người cậu nóng quá, đầu óc cũng nóng, căn bản không nghĩ được gì, gấp tới độ nước mắt cũng sắp chảy ra.

Severus an ủi hôn cậu, vói tay vào trong quần, cầm lấy vật nhỏ đang rất có tinh thần của cậu bắt đầu xoa nắn: “Là nơi này sao?”

“Ân, ngô………” Harry mơ mơ màng màng nâng người lên cọ cọ: “Thoải mái……. mau chút nữa……..”

Tiếng rên rỉ yếu ớt của cậu làm hạ phúc Severus căng cứng, theo bản năng cố tăng tốc động tác, không bao lâu sau vật nhỏ đã hét một tiếng, ưỡn người ôm chặt lấy y bắn ra.

Severus dùng thần chú tiêu biến hết quần áo hai người, cầm lấy tay người yêu vỗ về thứ cứng rắn của mình.

“Nóng quá……….” Harry vô thức than thở một câu, mơ mơ màng màng theo sát động tác của y.

Severus triệu hồi một lọ thuốc mỡ, chịu đựng tình dục đang cắn nuốt mình giúp cậu khuếch trương.

Trong chốc lát nơi thường xuyên bị tiến vào đã trở nên mềm mại, có thể nuốt vào 3 ngón tay, dũng đạo ẩm ướt ấm nóng nhiệt tình quấn lấy ngón tay hắn, khi nhẹ nhàng khi siết chặt làm đầu óc y muốn bùng nổ, cởi bỏ quần dài nhanh chóng vọt vào.

Tiểu huyệt đã quen vời sự tình này tuy có chút siết chặt nhưng rất nhanh đã nới lỏng, nóng bỏng mút lấy côn thiết tiến vào mình.

“A——!” Harry bị tiến vào đột ngột kích thích ưỡn người thét chói tai: “Sev——nhanh, quá…… chậm một chút…………”

Bị lời nói của người yêu nhỏ kích thích lại trướng lớn thêm vài phần, Severus nhịn không được bắt đầu trừu sáp thật nhanh.

“Nha a——không muốn không muốn——chạm tới rồi——” Harry ôm chặt cổ người trên mình, hai chân cũng bấu lấy thắt lưng y, nước mắt không ngừng trào ra khỏi khóe mắt, khoái cảm mảnh liệt từ nơi sâu trong cơ thể lan tràn, kích thích toàn thân đến tê dại, tiếng rên rỉ phát ra còn mang theo khóc nức nở, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.

Cậu như vậy ngược lại càng làm Severus muốn khi dễ, trụ thể thật lớn càng đẩy nhanh tố độ hơn nữa, đâm mạnh tới mức cơ thể cậu không ngừng rung động.

“Sev——Sev——” Harry không ngừng gọi tên y, rên rỉ nức nở: “Quá nhanh——quá nhanh——Sev a a a a——đụng, đụng tới rồi——”


“Đụng đến đâu cơ?” Severus thở hổn hển hỏi cậu: “Thoải mái không? Bảo bối, thoải mái không?”

“Ô…….. thoải mái……. thật thoải mái……..” Vật nhỏ khóc lóc ôm chặt lấy y, vách tường càng siết chặt hơn nữa.

Severus hôn lên cánh môi hồng nộn của cậu, dưới thân càng chuyển động mạnh mẽ hơn, càng lúc càng nhanh, thật lâu sau, mãi tới khi Harry đã bắn tận hai lần, y mới kêu lớn một tiếng, phóng thích vào tiểu huyệt nóng bỏng.

+++++

Lúc ôm người đi tắm rửa, Severus nhịn không được lại ăn sạch người yêu nhỏ từ trong ra ngoài một lần, làm hại Harry hôm sau phải uống một lọ thuốc thể lực, một lọ hồi phục tinh thần mới ủy ủy khuất khuất đi học.

“Harry, hôm nay cậu sao thế? Có phải cơ thể không thoải mái không? Sao bộ dáng cứ ngồi không yên?” Trên khóa lịch sử pháp thuật, Neville thực quan tâm hỏi bạn thân.

Mặt Harry lập tức đỏ ửng, không biết là tức giận hay xấu hổ, càng không ngừng lắc đầu phủ nhận: “Không có không có, cơ thể mình tốt lắm!”

Neville nghi hoặc nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu, đột nhiên làm bộ dáng như bừng tỉnh đại ngộ, thần thần bí bí áp tới bên tai cậu hỏi: “Sao cậu lại xấu hổ, chẳng lẽ bị bệnh trĩ? Hôm qua Cadwallader cũng bị vậy, sau đó cậu ta tới bệnh xá tìm bà Pomfrey, một lọ dược là hết, để tan học mình đưa cậu đi!”

“Trĩ, bệnh trĩ?” Harry trừng to mắt nhìn, sau đó cuống quít phủ nhận: “Không đúng không đúng, tuyệt đối không phải!”

“Harry……….” Neville thành khẩn nói: “Có bệnh phải trị, cậu xấu hổ mà không trị là không được…….”

“Thật sự không phải!” Harry quẫn bách, đành phải nhỏ giọng nói: “Không phải như cậu nghĩ, tối hôm qua, tối hôm qua mình cùng Sev…….. cái kia……………”

Mặt Neville lập tức còn đỏ bừng hơn cả cậu, sau đó ngượng ngùng quay đầu lại nhìn.

Harry bị nhìn như vậy đột nhiên không còn xấu hổ, thực xấu xa áp tới hỏi: “Nevilla a, cậu với Draco có làm không………”

Neville cả kinh nhảy dựng lên lớn tiếng hét: “Không có!”

Mọi người trong phòng học kinh ngạc nhìn cậu.

Giáo sư Binns đứng trên bục giảng vui sướng gật đầu: “Ồ, cậu Longbahrton trả lời rất tốt, trong trận phản loạn của yêu tinh trong Hogwarts năm 1634 quả thật không có tổn thất gì, Hufflepuff 10 điểm!”

Lão sư u linh đong đưa đầu: “Bất quá lần sau cậu Longdayton nhớ giơ tay trước khi trả lời.”

Mới mấy câu Neville đã bị đổi mấy lần họ…..đám học sinh đều nhìn cậu đồng tình.

Neville với gương mặt đỏ bừng ngồi xuống, nén giận nhìn thoáng qua Harry: “Suýt chút nữa bị cậu hại chết……….”

Harry hắc hắc cười gian xảo: “Ai nha, cậu ngượng như vậy làm cái gì……” Hừ, cho cậu dám bảo ta bị trĩ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.