[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 24: Cửu âm bạch cốt trảo


Đọc truyện [Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái – Chương 24: Cửu âm bạch cốt trảo

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

Thân hình chợt loé, Mạnh Y Nhiên rất nhanh đi tới trước mặt Huyết Tử, xà trượng dài hai thước thẳng một đường nện vào mặt của Huyết Tử. Nhìn qua bộ dáng Mạnh Y Nhiên chỉ là một cô gái mảnh khảnh, thế nhưng khi bắt đầu chiến đấu không nàng không còn giữ được chút vẻ nữ tính nào nữa, chẳng những khí thế cực kỳ sắc bén, mà trong hồn lực cũng tràn ngập hơi thở bá đạo.

Mắt thấy xà trượng phủ xuống, chân Huyết Tử đạp Quỷ ảnh mê tung trượt về phía sau, đồng thời từ trên hai cánh tay của cô liên tiếp phóng xuất ra những sợi chỉ bạc hướng về phía Mạnh Y Nhiên.

Những sợi chỉ thẳng tắp bay về phía Mạnh Y Nhiên trong nháy mắt đã đem Mạnh Y Nhiên đang muốn truy kích Huyết Tử trói lại. Mạnh Y Nhiên cùng cây quải trượng đầu rắn đều bị những sợi chỉ quấn quanh, nhưng xem ra nàng không có chút ý tứ nào nhận thua cả.

Nương theo một tiếng hừ lạnh, hai cái hồn hoàn trên người Mạnh Y Nhiên đồng thời sáng rực lên. Chứng kiến hồn hoàn trên người nàng loé sáng, Huyết Tử không lấy làm kinh hãi.

Chỉ thấy trong vòng trói buộc của sợi chỉ, thân thể Mạnh Y nhiên giống như không có khớp xương, vặn vẹo một chút thân thể trở nên mềm mại giống như rắn lặng yên chui ra từ trong vòng chỉ, quải trượng đầu rắn trong tay lại nện thẳng vào đầu Huyết Tử. Lưỡi rắn từ đỉnh đầu quải trượng ló ra lớn dần lên dài chừng hai thước, trong nháy mắt bay đến sát Huyết Tử,trên lưỡi rắn loé lên một màu xanh biếc, hiển nhiên có chất kịch độc. Mạnh Y Nhiên đồng thời phát động hai cái hồn kỹ. Đệ nhất hồn kỹ-Thiệt nhận(lưỡi nhọn), Đệ nhị hồn kỹ-Thân rắn, nhờ hồn kỹ này, nàng nhanh chóng thoát ra khỏi sự trói buộc của những sợi, còn đem Thiệt nhận phát ra công kích mạnh mẽ, tình thế trước mắt nhất thời nghịch chuyển.

Nhưng lúc này nhìn bộ dáng Mạnh Y Nhiên có chút chật vật. Lúc này trang phục trên thân bị hổng trăm ngàn lỗ thủng, thông qua đó có thể mơ hồ chứng kiến bên trong. Đó cũng là nguyên nhân tại sao nàng sau khi thoát ra khỏi trói buộc của những sợi chỉ lại nhất nhất hướng tới Huyết Tử hạ sát thủ, lúc này nàng không chỉ phẫn nộ, mà còn là xấu hổ quá mà nảy sinh sát ý.

Đang đứng ngoài theo dõi cuộc chiến, Đái Mộc Bạch thì thào nói nhỏ: ” Hóa ra trong những sợi chỉ đó có chứa những cây kim a~”

Bất luận là Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp hay Mã Hồng Tuấn lúc này hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Mạnh Y Nhiên. Nói như thế nào đi chăng nữa thì Mạnh Y Nhiên cũng là một mỹ nữ xuất sắc, trong lúc động lại càng gây ra một cảm giác đẹp mông lung, Đái Mộc Bạch cùng với Áo Tư Tạp coi như còn thu liễm một chút, tên mập mạp Mã Hồng Tuấn lại chảy cả nước miếng, tà hoả trong lòng có xu thế dâng lên.

Thân thể nghiêng một chút, Huyết Tử không hề lui về phía sau, chân phát lực, cơ hồ là xông thẳng về phía Thiệt nhận trước mặt, đồng thời tay trái xuất thế Vân Quyển Lưu Tinh [ Phục như hoành nỗ, khởi như phát cơ, tạo 3 đòn Ngoại Công sát thương cho mục tiêu.Mỗi lần chính xác mục tiêu chưa đỡ đòn, tự thân trạng “Kim Châm”chồng 1 tầng (giảm 1 điểm tiêu hao nộ khí Thiên Nữ Tản Hoa trạng thái có thể chồng 26 tầng, duy trì 15s). Điểm trị liệu bản thân càng cao, sát thương càng cao. ]

Mạnh Y Nhiên khi phát hiện ra chỉ cảm thấy có hai luồng khí xẹt ngang qua gương mặt nàng. Một âm thanh trầm muộn vang lên, Phanh, quải trượng đầu rắn nâng lên một chút. Hồn lực của Mạnh Y Nhiên so với tưởng tượng của Huyết Tử còn muốn bá đạo hơn nhiều.

Mạnh Y Nhiên mạnh mẽ gìm xà trượng lại, hai tay cầm xà trượng hơi rung một chút, xà trượng đã hoá thành tám đạo quanh ảnh hướng thẳng vào người Huyết Tử. Tám đạo quang ảnh này hư hư thực thực, mang theo hồn lực cực kỳ bá đạo mênh mông cơ hồ bao trùm mọi phương hướng không gian mà Huyết Tử có thể tránh né.

Quải trượng đầu rắn huyễn hoá ra tám đạo quang ảnh, có thể nói mỗi đạo đều là thật, cũng có thể nói mỗi đạo đều là giả, thật giả trong lúc đó không ngừng biến ảo mới có thể duy trì được sự tồn tại của bọn chúng. Cho dù là cao thủ như Triệu Vô Cực gặp phải công kích loại này cũng chỉ có một cách là ngạnh kháng.


Thế nhưng trước mặt nàng lại là Huyết Tử có Tử cực ma đồng, mặc dù cây quải trượng đầu rắn vô cùng nhanh chóng đánh tới, nhưng tất cả quỹ tích đều thông qua ánh mắt Tử cực ma đồng chui vào trong đại não của Huyết Tử một cách rõ ràng. Huyết Tử hai tay đều động, trước thân phát ra tràn ngập hồn lực đặc tính dính làm cho quải trượng chợt bị kìm hãm, ngay sau đó, Diệu Lạc Dẫn [ Diệu nhạc múa trước mắt, sát cơ ẩn bên trong. Cúi người lưng thấp, kích chưởng xuống đất, gây 1 đòn Ngoại công sát thương lên đối thủ trong vòng 5m phía trước, đánh trúng mục tiêu có “Thiên Ma Ấn” sẽ gây Choáng 3s.]

Mạnh Y Nhiên tốc độ phản ứng rất nhanh, cơ hồ là đồng thời ngay khi Huyết Tử bắt được quải trượng. Thiệt nhận cũng đã đổi hướng chém tới, dưới tình huống này cho dù Huyết Tử muốn tránh cũng không còn kịp nữa rồi.

Ở bên này, Tiểu Vũ đang xem cuộc chiến kinh hoàng hô một tiếng liền cất bước định xông lên, nhưng lại bị Triệu Vô Cực phát hiện kịp thời giữ lại.

Vẻ mặt Đường Tam cũng âm trầm, nhưng ở loại tỷ thí công bình như thế này nếu tuỳ tiện ra tay sẽ vi phạm quy tắc của trò chơi, càng huống chi hắn tin tưởng Huyết Tử tuyệt đối sẽ không bị đối phương đánh bại một cách đơn giản như vậy.

Đối mặt với thiệt nhận đang chém xuống, Huyết Tử không nhanh không chậm sử dụng kỹ năng Dữ Ma Cộng Vũ [ Bằng thùy vi vấn thiên ma nữ, xướng đắc trần cung ngọc thụ thanh. Bóng ảnh thấp thoáng, tâm ta bàng hoàng, thân bất do kỷ, hỗn loạn cuồng ngông, buộc đối thủ trong phạm vi 6m cùng nhảy múa và gây 6 đòn Ngoại công sát thương. ]. Trong lúc Mạnh Y Nhiên đang rối loạn bên này Huyết Tử đã dùng khinh công bay tới, các móng tay của cô cũng đột nhiên dài ra.

Mã Hồng Tuấn đứng một bên nhịn không được hô lớn một tiếng ” Lại là chiêu thức đó ”

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo nguyên có tên là Cửu Âm Thần Trảo, khi Chu Bá Thông truyền thụ cho Quách Tĩnh Cửu Âm Chân Kinh đã giải thích. Khi luyện Cửu Âm Thần Trảo thì chỉ dùng tay đánh vào vách đá để luyện tập, nhưng do Mai Siêu Phong cùng sư huynh Trần Huyền Phong ăn cắp được nửa quyển hạ Cửu Âm Chân Kinh, sau đó tập luyện theo mà không hiểu yếu chỉ của đạo gia trong khẩu quyết võ công nên khi luyện dùng tay đánh vào sọ người sống, khi luyện tập thường chất rất nhiều sọ người xung quanh nơi mình tập, từ đó tên gọi Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.

Quyển hạ Cửu Âm Chân Kinh viết: “Năm ngón phát kình, không gì cứng không phá được, chụp vào đầu óc như xuyên vào đậu hũ”. Câu “Chụp vào đầu óc” ý là tấn công vào chỗ yếu hại của địch nhân.

“Muốn chết thì cử động thử xem” Giọng Huyết Tử phát ra lạnh tanh, hiện tại tư thế của nàng như đang trồng cây chuối trên đầu Mạnh Y Nhiên. Tư thế này so với trận đấu lúc trước của Mã Hồng Tuấn không sai biệt lắm.

Mạnh Y Nhiên nghiến răng đến chảy máu. Từ nhỏ đến lớn, Mạnh Y Nhiên sống tại Long Công phủ, lớn lên trong tình thương yêu của Xà Bà, từ trước tới giờ muốn cái gì cũng có thể chiếm được, cho nên đối với Phong vĩ kê quan xà, dù rơi vào tình thế sắp thua, nàng như thế nào lại chịu buông tay. Nhưng cái bàn tay ở trên đầu nàng nó như một lưỡi dao đòi mạng, chỉ cần cơ thể nàng nhúc nhích thì tương đương với việc đầu nàng sẽ lìa khỏi cổ.

“Dừng tay.” Triệu Thiên Hương trầm giọng quát một tiếng.

Bà ta tưởng bà ta là ai nói dừng cô liền dừng sao, đương nhiên là không trước khi thả nàng ta ra cô còn cố ý ép nội công đánh vào người Mạnh Y Nhiên. Mạnh Y Nhiên sắc mặt một mảng tái nhợt, oa lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, uỷ khuất ngã, ngồi bệt trên mặt đất.

Áo Tư Tạp cầm trong tay hương tràng để phục hồi thể trạng cho Huyết Tử, hắn nháy mắt nói: ” Muội muội, mau ăn đi, trong tương lai, ca ca nếu có tiền đồ, tuyệt đối sẽ không quên ơn ngươi.”

Huyết Tử cười cười nói: “Người mình cả, nói nhảm làm gì.” rồi lập tức tiếp lấy hương tràng cho vào miệng.


Triệu Vô Cực khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía Xà bà:” Hương đại tỷ, ngươi nên nói như thế nào đây?”

Xà Bà lạnh nhạt trả lời: “Tự nguyện đánh cuộc, thua là thua. Phong vĩ kê quan xà ngàn năm là của các người. Việc ngày hôm nay lão thân sẽ nhớ kỹ.”

Triệu Vô Cực tựa như nghe mà không hiểu phong vị uy hiếp trong đó, quay đầu nhìn Áo Tư Tạp đánh mắt. “Xú tiểu tử, còn không nhanh chút đi.”

Áo Tư Tạp hết sức mừng rỡ, hắn chờ đợi giờ khắc này tưởng như đã lâu lắm rồi, vội vội vàng vàng tiến về phía Triệu Vô Cực, tiếp nhận đoản nhận trong tay Triệu Vô Cực, không chút khách khí cắm vào chỗ yếu hại trên mình Phong vĩ kê quan xà.

Có Triệu Vô Cực tập trung hồn lực, Phong vĩ kê quan xà sau khi bị đâm trúng chỗ yếu hại mặc dù kịch liệt giãy dụa, nhưng làm sao có thể thoát được.Sinh lực nhanh chóng biến mất, sau một hồi không còn động đậy gì nữa.

Triệu Vô Cực cảm nhận được Phong vĩ kê quan xà quả thật không còn hơi thở, lúc này mới ném xuống đất.

Áo Tư Tạp trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Phong vĩ kê quan xà, từ trong tay xuất ra một cái hương tràng thật lớn phủ hồng sắc quang mang, dẫn dắt hồn hoàn Phong vĩ kê quan xà dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, bắt đầu thu nạp hồn hoàn thứ ba trong đời.

Triệu Vô Cực cũng không có vì Áo Tư Tạp bắt đầu hấp thu Phong vĩ kê quan xà hồn hoàn mà buông lỏng cảnh giác. Ánh mắt hắn vẫn tập trung trên người Triệu Thiên Hương, mặc dù lúc trước là đánh cuộc, nhưng ai có thể khẳng định lão Xà Bà này sẽ không đột nhiên thay đổi ý đinh, phát động công kích chứ?

Triệu Thiên Hương cũng không có dị động gì, chỉ là yên lặng phụ trợ cháu gái chữa thương. Triệu Vô Cực nhìn kỹ nàng, nàng cũng đồng dạng cảnh giác nhìn Triệu Vô Cực. Hai người không một tiếng động nhưng tinh thần cực độ khẩn trương.

Thời gian không dài, Triêu Thiên Hương thu hồi hai tay từ trên người Mạnh Y Nhiên, đỡ cháu gái mình từ mặt đất đứng dậy.

Mạnh Y Nhiên sắc mặt mặc dù vẫn tái nhợt như cũ, nhưng tinh thần tựa hồ đã tốt hơn nhiều, hung hăng trừng mắt nhìn Huyết Tử đang đứng nói chuyện vui vẻ cùng đám nữ tử phía xa cùng Áo Tư Tạp đang hấp thu Phong vĩ quan kê xà ngàn năm, rồi ngẩng đầu lên nhìn nãi nãi. “Nãi nãi, người đã thay ta tác chủ a!”.

Triêu Thiên Hướng nhíu mày, “Đi thôi. Chúng ta đã thua. Đợi khi tìm được gia gia của ngươi, hãy nói..” ánh mắt chuyển hướng Triệu Vô Cực, ” Bất Động Minh Vương, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, sau này còn gặp lại.” Nàng nhấn mạnh hai chữ cuối. Trong mắt hàn quang phun ra, hiển nhiên không có chút thiện ý nào.

Nói xong những lời này, Triêu Thiên Hướng lúc này mới mang theo cháu gái mình phóng người về phía rừng cây, biến mất ở phía xa.


Nhìn bà cháu Xà Bà hai người rời đi, Triệu Vô Cực cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Dù sao từ đầu cho tới cuối cùng lão chồng của Xà Bà cũng không có xuất hiện.

Bây giờ, Phong vĩ kê quan xà cuối cùng cũng đạt được, cho dù vợ chồng hai người hắn có muốn trả thù, trước tiên cũng phải tính toán có đáng giá hay không đã.

Đợi Áo Tư Tạp hấp thụ hoàn hồn xong,để tránh đêm dài lắm mộng,sẽ rời khỏi địa phương này sớm chừng nào tốt chừng đó. Đụng phải cả nhà Cái Thế Long Xà, thật không dễ dàng xử lý chút nào.

Lúc này, sắc trời đã dần dần tối sầm xuống, không khí trong rừng có chút ướt át, mùi thực vật thơm nồng làm con người toàn thân sảng khoái, nếu không phải là chỗ có hồn thú, có lẽ nơi này đủ để trở thành nhân gian tiên cảnh.

“Chúc mừng ngươi, Tiểu Áo.” Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn hắn.

Trong khi hấp thu hồn hoàn thứ ba, Áo Tư Tạp cả người xảy ra một ít biến hoá vi diệu. Vóc người hắn tựa hồ cao thêm một chút, cả người nhìn qua càng thêm tinh thuần. Biến hoá lớn nhất chính là đôi mắt, trong mắt loé ra quang mang thất sắc, giống như khi Phong vĩ kê quan xà phóng thích năng lượng đe doạ mọi người.

Tiếng cười của Đái Mộc Bạch sang sảng:” Tiểu Áo, ngươi là người thứ ba trong chúng ta đột phá ba mươi cấp. Chúc mừng chúc mừng, mau cho chúng ta nhìn xem hồn hoàn thứ ba này kỹ năng là gì.”

Áo Tư Tạp thu được hồn hoàn thứ ba, hiển nhiên cũng rất là hưng phấn, bất quá, nghe Đái Mộc Bạch nhắc tới kỹ năng, hắn có chút cười không nổi, xấu hổ nói:” Quên đi, để lúc nào trở về đã.”

Mã Hồng Tuấn tức giận nói:” Tiểu Áo, ngươi sợ cái gì, chẳng lẽ còn sợ chúng ta chê cười ngươi sao? Không được, cái hồn hoàn thứ ba này sao có thể đáng buồn cười bằng hai cái trước của ngươi. Các huynh đệ đã xuất lực giúp ngươi không ít,nhanh, nhanh cho chúng ta nhìn thành quả”

Áo Tư Tạp bất đắc dĩ gật đâu, ” Bất quá, nhưng các ngươi phải đồng ý với ta, xem xong hồn hoàn này các ngươi không cười mới được.”

Mọi người đồng thanh gật đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra vài phần tiếu ý.

Áo Tư Tạp giơ tay phải lên, đọc ra hồn chú:

” Lão tử có cây Ma cô tràng.”

Phốc!

Nghe xong hắn nói những lời này, cơ hồ mọi người đồng thời cười thành tiếng, trừ Đường Tam và Huyết Tử, cho dù là Triệu Vô Cực cũng cười ha hả.


Áo Tư Tạp trợn to mắt nhìn mọi người. “Không phải đã nói là không được cười hay sao chứ.”

Lời này vừa nói ra, càng tạo ra hiệu quả ngược lại, mọi người càng cười to hơn.

Áo Tư Tạp trong lòng bàn tay phải móc ra một cái cây hương tràng quái dị. Cái này cùng với hồn hoàn kỹ năng hương tràng-Khôi Phục có chút giống nhau. Ít nhất chủ thể đều là giống nhau, nhưng là cái hương tràng này có hình dạng như cái mũ của cây nấm,lại có chút giống cái đầu Phong vĩ kê quan xà gắn thêm con voi ở phía trên. Sợ rằng cái Ma cô tràng này có khi cứ như vậy mà hình thành.

Triệu Vô Cực dù sao cũng là sư phụ, là người đầu tiên dừng lại không cười nữa, nhìn Áo Tư Tạp bộ dáng đang bi phẫn. ” Tiểu Áo, nghe ta nói một chút, cái Ma cô tràng này chắc chắn có tác dụng đặc biệt,thiên niên hồn hoàn sinh ra hồn kỹ, hiệu quả không thể kém đâu.”

Áo Tư Tạp tức giận “hừ” một tiếng, nói: “Các ngươi cứ cười đi, không sao, sau này trừ Đường Tam và Tử nhi, ta không cho ai ăn Ma cô tràng này hết. Hừ.”

Vừa nói xong, hắn cầm trong tay Ma cô tràng giơ lên, trên mặt thần sắc tỏ ra có chút quái dị. Sau đó dụng một loại ngữ khí kiêu ngạo lớn tiếng nói:”Ma cô tràng, đệ tam hồn hoàn kỹ năng. Hiệu quả-phi hành.”

Tiếng cười lập tức tắt ngúm, tất cả nhìn Áo Tư Tạp bằng ánh mắt ngốc trệ, tất cả chỉ vì hai chữ đơn giản: Phi hành.

Áo Tư Tạp nhìn bộ dáng mọi người trợn mắt há hốc mồm trong lòng cảm thấy thầm sảng khoái. Ho khan hai tiếng, tiếp tục nói: “Ân, ta còn chưa có nói hết mà. Đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành,…. trong một phút.”

Đái Mộc Bạch tức giận nói: ” Tiểu Áo, Ngươi không phải định làm cho mấy lão ca chúng ta thêm mệt mỏi đấy chứ? Nói chuyện như vậy làm sao bọn ta thở nổi.”

Áo Tư Tạp cười hắc hắc, rồi nói: “Đái lão đại, ngươi định uy hiếp ta đấy ư? Bay lượn trong vòng một phút thì sao chứ? Có nhiều người có thể làm như vậy sao?”

Đái Mộc Bạch bĩu môi, nói:” Một kỹ năng hiếm có ư? Thì sao chứ? Phi hành trong một phút thì có lợi ích gì? Gặp phải địa phương có rộng lớn một chút như sông hay vách núi thì làm sao đây?”

Áo Tư Tạp hai mắt thất thải quang mang trở nên rõ ràng hơn. “Có thật là không có tác dụng chứ? Nếu phi hành trong một phút, bằng vào tốc độ của Phong vĩ kê quan xà thì sao??

“Cái gì?”

Đái Mộc Bạch thất kinh. “Ngươi nói là ăn cái ma cô tràng này của ngươi là có thể bay một phút với tốc độ của Phong vĩ quan kê xà? Có thể sao?”

Bên này tất cả mọi người đang bàn bạc về chuyện kỹ năng mới của Áo Tử Tạp, thì bên kia Huyết Tử và Đường Tam lại rơi vào trầm mặc mỗi người một suy nghĩ.

[Ting, chúc mừng nữ hiệp nhận được 2000 EXP, 3 Viên Đại đan dược hồi máu]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.