Bạn đang đọc Đồng Học Không Làm Yêu – Chương 114
Chuyện này xảy ra, Khúc Mặc Thương nhất định sẽ không cho phép Lâm Thanh Hàm trở về, Lâm Thanh Hàm cũng sẽ không ngốc như vậy.
Hơn nữa cô dự đoán, Khổng Ích Tường hoặc Trần Khiên sẽ sớm tìm nàng, cho nên nàng bị Khúc Mặc Thương ép phải nghỉ ngơi một ngày, hôm sau nàng liền đến công ty của Trần Quảng Mạc.
Trần Quảng Mạc đã biết tình hình từ Tôn Nhã, hắn cũng tức giận thay Lâm Thanh Hàm, hắn nghe nói Lâm Thanh Hàm chuẩn bị động thủ, cho nên hắn triệu tập những người có năng lực xung quanh mình.
Bởi vì lúc trước Lâm Thanh Hàm yêu cầu hắn thành lập công ty để thoát khỏi Cảnh Thái, không bị Khổng Ích Tường kiểm soát, Trần Quảng Mạc cũng rất rõ ràng một số tình huống nội bộ của Cảnh Thái.
Lúc trước Lâm Thanh Hàm ở Cảnh Thái đối phó với tập đoàn HW và Ayer, nhưng hiện tại hắn cũng có thể để Cảnh Thái phải chịu đựng một lần nữa.
Tốc độ của Lâm Thanh Hàm rất nhanh, nàng biết rất rõ khi xảy ra loại chuyện này, Khổng Ích Tường nhất định sẽ phòng bị, nếu không nhanh chóng hành động, đến lúc đó sẽ rất bị động.
Mấy năm này, nàng đã đến thăm gần hết các phòng ban của Cảnh Thái, thậm chí còn biết rõ nơi nào có vấn đề hơn Khổng Ích Tường, để có thể vững vàng nắm giữ Cảnh Thái, nàng đã sớm tra xét rõ ràng những lãnh đạo cấp cao mà Khổng Ích Tường để lại, nhiều năm như vậy cũng coi như là đào đế hướng lên trời.
Quan trọng hơn là rất nhiều quản lý nhân viên mới được thăng chức của Cảnh Thái hiện nay, có một bộ phận nòng cốt là do Lâm Thanh Hàm một tay dìu dắt, vốn dĩ nàng chỉ định lặng lẽ rời đi.
Mà hiện tại, nếu bọn họ bất nhân cũng đừng trách nàng bất nghĩa.
Khúc Mặc Thương trực tiếp an bài người điều tra Trần Khiên, từ hối lộ đến trốn thuế, đánh nhau ẩu đả, sổ nợ rối tinh rối mù, đều đào ra một đống chuyện lớn chuyện nhỏ Trần Khiên áp xuống.
Thậm chí còn có một trường hợp trốn thoát tai nạn giao thông, ba năm trước Trần Khiên say rượu lái xe, đâm chết một nhà ba người gây tai nạn bỏ trốn.
Mà nhiều năm nay Chu Tư Cầm đã phạm chuyện không ít, trước đó bày mưu tính kế Khúc Thịnh, Khúc Mặc Thương cùng Lâm Thanh Hàm tìm ra bà ta đã làm nhiều chuyện không có đạo đức, kết quả quá khứ không chỉ là những việc làm xấu, mà hai năm trước khi bà ta nghỉ hưu, Lâm Thanh Hàm phát hiện bà ta đã nuốt số lượng lớn công quỹ từ Cảnh Thái, số tiền lên tới 6 ngàn vạn, trong đó cũng liên quan đến hối lộ cho một dự án của Cảnh Thái.
Lâm Thanh Hàm sửa sang lại tư liệu cùng văn kiện được gửi trên bà, lật từng trang.
Khi Khúc Mặc Thương đi làm về, cô mở cửa thư phòng nhìn thấy Lâm Thanh Hàm đang ngồi đọc tài liệu ở bàn.
Trên mặt nàng lúc này không có biểu cảm gì, đang chăm chú nhìn vào văn kiện, lông mày xinh đẹp hơi nhăn lại, vẻ mặt đông lạnh, hoàn toàn khác với dáng vẻ ôn nhu ngạo kiều khi ở trước mặt mình.
Khúc Mặc Thương đứng ở cửa nhìn nàng, Lâm Thanh Hàm như vậy gần giống với Lâm tổng đời trước, Khúc Mặc Thương có chút sững sờ, cho đến khi Lâm Thanh Hàm phát hiện có người nhìn mình liền quay đầu lại nhìn Khúc Mặc Thương.
“Chị về rồi?”
Khúc Mặc Thương mỉm cười: “Ừm, hôm nay em không đến công ty sao?”
“Mấy ngày nay có tin tức truyền tới nên em ở đây sửa sang một chút.”
Khúc Mặc Thương nhận lấy xem kỹ, sau đó trong mắt lộ ra một tia trào phúng: “Quả nhiên Chu Tư Cầm không làm người thất vọng, nhân sự làm không được bao nhiêu, nhưng đường ngang ngõ tắt thì có rất nhiều.”
Ánh mắt Lâm Thanh Hàm có chút tối: “Đúng vậy, chẳng trách bà ta có thể nghĩ ra biện pháp nham hiểm như vậy, đến bây giờ Khổng Ích Tường còn chưa liên lạc với em, ông ta thật bình tĩnh.”
Khúc Mặc Thương cười nhạo một tiếng: “Ông ta quá tự tin, hoặc là nói quá coi thường em.
Nhưng chị không nghĩ Khổng Ích Thường có thể làm nên một công ty cũng không ngốc, hẳn là hiện tại đang xử lý cục diện rối rắm công ty.
Nhưng mà, ông ta sẽ sớm tìm em thôi, đến lúc đó chỉ sợ là muộn rồi.” Mặc dù Khúc Mặc Thương không tiếp xúc với Cảnh Thái gần như Lâm Thanh Hàm, nhưng đời trước cuối cùng có rất nhiều chuyện bị phơi bày ra, Khúc Mặc Thương biết Lâm Thanh Hàm không nhất định là như vậy.
Nhìn cô, Lâm Thanh Hàm không khỏi muốn cười, nhưng nghĩ đến cái gì, nàng cau mày hỏi: “Có phải Trần Khiên tổng giám đốc tập đoàn Khoa Uyển đã thương lượng với chú Khúc rồi không?”
“Ừm, hai ngày trước Trần Khiên mang Trần Thần tới cầu tình ba chị, hy vọng chị không nhúng tay vào.
Chị không chính diện đáp lại, có lẽ họ nghĩ chị chỉ đang nhất thời tức giận.
Chị nghĩ Khổng Ích Tường bình tĩnh như vậy, chỉ sợ cũng cảm thấy chị sẽ không bởi vì cái gọi là tình cảm đồng học, tình nùng mật ý, gây thù chuốc oán với Thiên Thịnh, mạo hiểm đắc tội hai nhà cuối cùng bọn họ gánh vác không được.”
Lâm Thanh Hàm chỉ nhìn Khúc Mặc Thương câu môi cười, Khúc Mặc Thương thấy nàng như vậy mới nghiêng người nói: “Nhưng bọn họ lại không biết, em không phải đồng học mà là vợ của chị, chị không những phải cho bọn họ gánh vác đến cùng, còn không buông tha cho bọn họ dễ dàng như vậy.”
Kể từ khi Trần Thần và Chu Tư Cầm được tại ngoại, Trần Khiên cảm thấy an ổn hơn một chút, chào hỏi với người bên kia tiếp tục chú ý đến vụ án, hắn cũng đặt tâm tư xuống.
Phản ứng của Khúc Thịnh và Khúc Mặc Thương ngày hôm đó cho thấy rõ ràng bọn sẽ không cố chấp, bọn họ cũng đã nhận lỗi, hẳn là sự việc này nên không được phơi bày.
Nhưng hôm nay, Trần Khiên vẫn xem báo như thường lệ, khi nhìn thấy tin tức trên đó, hắn đột nhiên đứng dậy, tiêu đề của tin tức là Trần Thần và Chu Tư Cầm mưu hại Lâm Thanh Hàm, thậm chí còn có hình ảnh của Lâm Thanh Hàm hoảng loạn nằm trên mặt đất, còn có Trần Thần quần áo không chỉnh tề.
Gân xanh trên trán Trần Khiên nhảy dựng, sau khi hít thở sâu mấy cái liền mở điện thoại lên tìm kiếm, trời đất đều là tin tức này, trong lòng đột nhiên tức giận đến run lên.
Hắn chịu đựng rồi bình tĩnh một chút mới gọi điện cho trợ lý bên người: “Cậu xem tin tức hôm nay chưa, là truyền thông nào tung tin, sao tôi không nhận được tin tức gì! Liên hệ với tạp chí nhanh chóng gỡ tin tức xuống cho tôi!”
Phát giận xong, trong lòng hắn cảm thấy có chút không ổn, định gọi người điều tra, nhưng thư ký văn phòng đã vội vàng chạy tới: “Tổng giám đốc, cục kiểm tra kỷ luật của Cục Công thương đã đến, nói là muốn chúng ta hợp tác kiểm tra, hiện tại đã tới rồi.”
“Cái gì? Cục Kiểm tra Kỷ luật? Tại sao tôi không nghe bất kỳ tin tức gì, đây không phải là thời gian để kiểm tra định kỳ.” Trần Khiên toát mồ hôi lạnh, lập tức nhớ lại biểu hiện của cha con Khúc Thịnh và Khúc Mặc Thương ngày đó, còn có Khúc Mặc Thương không nhẹ không nặng nói một câu: “Tôi cũng hy vọng tổng giám đốc Trần khuyên Trần thiếu gia một chút.
Rốt cuộc không phải chuyện gì cũng có thể đụng tới.”
Vốn dĩ hắn cho rằng đây là Khúc Mặc Thương nhất thời tức giận thuận miệng nói, hiện tại xem ra chẳng lẽ là cô cảnh cáo hắn, căn bản Khúc gia không có ý định buông tha!
Nhưng lúc này, hắn cũng không có tâm tình nghĩ tới, cục kiểm tra kỷ luật đến quá đột ngột, nhất định là có chuẩn bị, nhưng chính xác là chuẩn bị cái gì, trong lòng hắn bất ổn.
Bởi vì cục công thương đột kích quá bất ngờ, Tập đoàn Khoa Uyển có chút hỗn loạn, dù sao cũng là một công ty lớn, Trần Khiên rất nhanh đã ra mặt, nhưng lần này, cục kiểm tra kỷ luật phái người tới trực tiếp đưa ra giấy chứng nhận kiểm tra, yêu cầu kiểm tra tài liệu và văn kiện.
Trần Khiên muốn ổn định mọi người, giữa lời nói đều là có thể lưu tình hay không, đồng thời kêu mọi người gọi điện cho ba hắn là lão Trần, nhưng thái độ của người tới rất kiên quyết, hơn nữa muốn xem tư liệu cũng khiến Trần Khiên cảm thấy chột dạ.
Hắn muốn trì hoãn thời gian chờ lão Trần xử lý, thanh tra dẫn đầu hoàn toàn dầu muối không ăn, quyết tâm trực tiếp điều tra, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Trần Khiên, nam nhân cười nhẹ: “Tổng giám đốc Trần, đừng lo lắng, nếu chúng ta tới hẳn là trong lòng ngài hiểu rõ, cho nên tổng giám đốc Trần vẫn nên thống khoái một chút đi.”
Chờ đến khi Cục công thương rời đi, sắc mặt Trần Khiên khó coi đến cực điểm, lúc này Trần Thần mới chậm rì rì chạy đến công ty, nhìn thấy công ty có phần hỗn loạn, sắc mặt Trần Khiên cũng khó coi muốn mệnh, có chút khó hiểu hỏi: “Ba, có chuyện gì vậy, những tư liệu này là …”
“Chát.” Trần Khiên trực tiếp tát hắn một bạt tay: “Ngươi còn mặt mũi hỏi ta, đều đã mười giờ rưỡi, ngươi mới lăn tới đây làm việc! Nếu không phải ngươi sắc dục huân tâm, đầu óc toàn đậu hũ, như thế nào sẽ xảy ra loại chuyện này, ngươi nhìn tin tức hôm nay đi!”
Trần Thần bị đánh vẻ mặt hoang mang, nhìn tờ báo Trần Khiên ném qua, sắc mặt đột nhiên tái xanh: “Ba, chuyện này không phải đã bị áp xuống rồi sao? Là tạp chí truyền thông nào dám đưa tin.”
Hiện tại Trần Khiên cũng là sốt ruột đến nổi giận: “Mấy ngày nay ngươi thành thật ở nhà đi, ta đi gặp ông nội ngươi thương lượng, lần này Khúc gia không chịu bỏ qua, vậy để ông nội ngươi ra mặt.
Ta sẽ áp tin tức này xuống trước, lập tức liên hệ với Khổng Ích Tường.”
“Dạ dạ.
Nhưng mà ba, Khúc gia vẫn đang hợp tác với chúng ta, sao chúng ta có thể lật lọng.
Chuyện này không liên quan đến bọn họ, bọn họ không có lý do gì nhúng tay vào, càng đừng nói trực tiếp lôi Chu lão thái thái ra, bọn họ muốn làm gì?” Trần Thần thật sự không đoán ra được, hiện tại hắn nghi ngờ hôm đps không phải Lâm Thanh Hàm bị hắn khi dễ mà là Khúc Mặc Thương.
Lúc này Khổng Ích Tường cũng rất ngạc nhiên, nhìn bức ảnh đính kèm tin tức, mặt mày tức giận đến tái xanh.
Văn bản kèm theo bên trên cực kỳ sắc bén, gần như chỉ trích việc làm hoang đường của Chu lão thái thái, nhấc lên một đống trong nhà có ngôi vị hoàng đế cần kế thừa, ỷ vào tiền hủy hoại cháu gái của chính mình.
Một số người còn lộ ra vấn đề giữa hắn và Lâm Yên năm đó, đống bình luận kia khiến hắn không thể phun ra một ngụm máu trong ngực.
Miêu Chín 2058: Tôi cũng là sinh viên của Đại học Bách Khoa Yến Kinh năm đó.
Lâm Yên là nữ thần trong lớp của chúng ta, đúng là cô ấy đã từng cùng Khổng học trưởng ở bên nhau, nhưng cuối cùng lại nói thôi học, còn tưởng cô ấy được gả vào hào môn, hóa ra lại thảm như vậy, thật là thổn thức.
Ý nghĩa bọt biểt: ⊙⊙! Ta phi, này quá kinh tởm, cho dù có tiền cũng không thể như vậy! Có một bà nội cùng ba ba như vậy, hẳn gặp xui xẻo tám kiếp rồi!
Nước nấu trong nước: Nếu mắng chửi người liền mắng, Hồng Thế Hiền làm lão công của ông, Ngải Lợi là khuê mật của ông, Tạ Quảng Khôn là cha vợ của ông, hiện tại có thể thêm một người, Chu Tư Cầm là mẹ của ông [Đầu chó]
Khổng Ích Tường tức giận đến mức đập vỡ máy tính, hắn đột ngột đứng dậy quơ hết đống tài liệu trên bàn xuống đất.
Hai mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi, có thể bỏ qua Trần gia Khổng gia qua một bên, đăng tức tức này, một mình Lâm Thanh Hàm nhất định không thể làm được, cho nên nghĩ lại, chỉ có thể là Khúc Thịnh.
Nhưng hắn thực sự không thể nghĩ ra, Khúc Thịnh bị mỡ heo che tâm sao? Muốn quyết liệt hoàn toàn với tập đoàn Khoa Uyển bà Cảnh Thái sao?
Đột nhiên nghĩ đến những gì Chu Văn Kỳ nói với hắn, hắn đột nhiên sửng sốt, chẳng lẽ là như vậy?
Trong lòng hắn cảm thấy từng trận lạnh lẽo, hắn đã tính toán sai coi trọng của Khúc gia đối với Lâm Thanh Hàm, nhưng hắn thật sự không đoán ra được, Lâm Thanh Hàm đã cho Khúc gia bọn họ cái gì mà lại khiến cho Khúc Thịnh hồ đồ như vậy?
Khổng Ích Tường phân phó người lập tức áp tin tức xuống, nhưng phản ứng phía dưới lại lớn đến không ngờ, dù sao ở trong mắt người thường, loại chuyện này thật giống như nuốt phải ruồi, ghê tởm muốn mệnh, cơ hồ là khiêu khích điểm mấu chốt của đạo đức, hơn nữa còn có người quạt gió thêm củi, trực tiếp đẩy lên hot search.
Lúc này Khổng Ích Tường mới hoàn toàn tỉnh táo, lập tức cho người an bài liên hệ Thiên Thịnh để gặp Khúc Thịnh, nhưng trước khi hắn rời đi, bộ phận nhân sự đã vội vàng nói với Khổng Ích Tường là bốn lãnh đạo cấp cao nhất của công ty đã nộp đơn từ chức cùng lúc.
Hơn nữa không chỉ có lãnh đạo cấp cao mà một số trụ nòng cốt đắc lực trong ấn tượng của Khổng Ích Tường cũng từ chức tập thể, điều này lập tức khiến Khổng Ích Tường mại bất động chân.