Đọc truyện Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch – Chương 41
“Rượu này cũng không tệ lắm.”
Rượu đỏ, quả nhiên trong miệng phụ nữ mới có hương vị.
Lệ Tước Phong buông môi cô ra, ấn tắt nút mát xa trong bồn, tâm huyết dâng trào nói, “Xoay người sang chỗ khác, tôi mát xa cho cô.”
Cố Tiểu Ngải nhìn hắn bất đắc dĩ xoay người sang chỗ khác, ghé vào bên cạnh bồn đưa lưng về phía hắn.
Cô thực thầm nghĩ tắm rửa thoải mái một chút mà thôi, như thế nào chút tự do này cũng không cho cô?
Hắn quăng quần áo sang một bên, thân thể ấm áp trong nước tựa sát lưng cô, nhưng không có tiến thêm một động tác nào, chỉ chốc lát sau, một đôi tay thon dài đặt trên vai cô.
Thật bất ngờ, thủ thuật mát xa của hắn tương đối tốt, một chút cũng không giống con người mãnh liệt của hắn, dịu dàng lại mạnh mẽ, làm cho cô thật thoải mái.
Bất quá cô không muốn ca ngợi, Lệ Tước Phong đã dương dương tự đắc hỏi, “Thế nào?”
Cố Tiểu Ngải nói trái lương tâm, “Cũng tạm được.”
Trên vai lập tức bị nhéo một cái, Cố Tiểu Ngải cầu xin tha thứ, “Tốt lắm tốt lắm, anh làm rất khá, đều rất lão luyện .”
“Coi như cô thức thời.” Lệ Tước Phong thế này mới buông tha cô, chuyên tâm đấm bóp bả vai cho cô.
Sương mù lượn lờ, cảnh đêm ngoài cửa sổ quá mức hoa lệ, tiếng Piano lưu loát, một chút một chút vang vọng phòng tắm.
Tay trên vai bắt đầu từ từ trượt xuống chạm vào lưng của cô chìm vào trong nước xoa hông của cô, có chút mập mờ, Cố Tiểu Ngải hít một hơi dài, đầu óc rất nhanh chuyển qua cự tuyệt. . . . . .
“Cố Tiểu Ngải, hôn tôi.” Lệ Tước Phong xoay thân thể của hắn lại, miệng bá đạo căn bản không cho cô cự tuyệt.
Tay hắn ôm hông của cô, thân hình thẳng tắp, mặt anh tuấn đến hoàn mỹ ở trong sương mù lộ ra gợi cảm, đáy mắt dày đặc ham muốn tình dục.
Cố Tiểu Ngải hiểu được, cô không có tư cách cự tuyệt.
Kiễng mũi chân, Cố Tiểu Ngải nhắm mắt lại hôn lên môi mỏng của hắn, cực nóng mà mềm mại, Lệ Tước Phong bị nhiễm dục vọng trong nháy mắt, hết sức căng thẳng, ôm chặc cô hôn sâu sắc nồng nhiệt. . . . . .
Tiếng Piano lưu loát đến từng bộ phận, mỗi một nốt đều giống như kích thích lòng người.
“Cố Tiểu Ngải, tiến bộ.” Lệ Tước Phong tà tà câu môi cười, từ từ hài lòng đối với kỹ thuật hôn của cô.
Cô là người phụ nữ ngây ngô nhất của hắn.
Nhưng là học tập tiến bộ nhanh nhất.
“Cám ơn Lão sư.” Cố Tiểu Ngải thân mình hơi hơi ngửa ra sau nói, trong lòng cũng là nói không nên lời bi ai, Cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ bị hắn đào tạo thành một người đàn bà dâm phụ.
Sắc mặt Lệ Tước Phong bỗng dưng trầm xuống, ngón tay nâng người của cô lên, “Kêu tôi là A Phong.”
“A điên?” Cố Tiểu Ngải không khỏi cười ra tiếng, “Tên này cũng không dễ nghe.”
“Kêu cô kêu thì hãy kêu, thế nào lại nhiều lời vô nghĩa như vậy.” Lệ Tước Phong không hờn giận nheo mắt lại, tay dùng lực giữ cầm của cô.
. . . . . .
Hắn nhất định phải bạo lực như vậy sao?
“A.” Không muốn cho cằm mình chịu tội, dù sao hắn ở trong mắt cô chính là kẻ điên, Cố Tiểu Ngải thực rõ ràng thuận theo kêu, “A Phong.”
Giọng nói cô mềm mại kêu tên của hắn, môi hé ra hợp lại, dường như cố ý dẫn dụ.
Lệ Tước Phong cúi đầu lại muốn hôn cô, trên cái giá bên cạnh bồn rung lên.
Cố Tiểu Ngải quay đầu lại liền thấy di động của hắn.
Màn hình sáng lên rõ ràng là ảnh chụp hai người hôn môi trên xe. . . . . .
Nam nhân này lấy ảnh chụp đó làm hình nền di dộng sao? !
Lệ Tước Phong ngay cả mắt cũng xem qua một cái, nâng mặt của cô lên hung hăng hôn một cái mạnh, “Cô tắm trước, tôi có chút chuyện.”
Nói xong, Lệ Tước Phong buông cô ra đi ra khỏi bồn, nước từ trên người nhỏ xuống, Lệ Tước Phong dáng người cân xứng, đại khái bình thường có tập thể hình, trên người không có một khối sẹo lồi, đường cong gợi cảm trí mạng. . . . . .
Có đôi khi cô thật không rõ, giống như hắn là một người đàn ông hoàn mỹ mà mọi người đều khao khát có được? Liễu Tử Mật, Quan Nana, cô. . . . . . Tựa hồ toàn bộ đến ai cũng đều không cự tuyệt được, hơn nữa sức chiến đấu lâu dài.
“Như thế nào, còn muốn xem?” Lệ Tước Phong cầm lấy khăn tắm một bên bỗng nhiên xoay người lại, cười cười nhìn chằm chằm cô.
Cố Tiểu Ngải mặt đỏ bừng. . . . . .
Lẽ nào nam nhân này có con mắt sau lưng sao?
“Muốn nhìn liền thoải mái xem.” Lệ Tước Phong dắt khăn tắm chậm chạp không quấn lên, liền phô bày một cảnh khôn cùng, mặc cho người khác xem xét.
“Biến thái.” Cố Tiểu Ngải chửi nhỏ một tiếng, liên tục không ngừng nghiêng đầu đi.
Nghe được cô mắng hắn, Lệ Tước Phong không giận ngược lại cười, vừa quấn khăn tắm vừa nói, “Cô có vẻ rất vừa lòng đối với thân thể biến thái của tôi.”
Hắn rất tự tin với tướng mạo của mình.
Cái tên nam nhân A Tu kia không có khả năng so được với hắn.
A Tu.
Nghĩ đến cái tên này, Lệ Tước Phong sắc mặt trầm xuống, nhìn Cố Tiếu Ngải trong bồn mát xa đưa lưng về phía hắn, ngón tay chậm rãi nắm lại, đừng để cho hắn tóm được người nam nhân này.
Ghé vào bên cạnh bồn đợi đã lâu, Cố Tiểu Ngải mới nghe được tiếng bước chân Lệ Tước Phong đi ra, không khỏi nặng nề mà nhẹ nhàng thở ra, Lệ Tước Phong mà nán lại cô thật không biết nên làm cái gì bây giờ . . . . . .