Dong Binh Thiên Hạ

Chương Q.2 - Chương 16: Ta Là Tiểu Dong Binh


Bạn đang đọc Dong Binh Thiên Hạ: Chương Q.2 – Chương 16: Ta Là Tiểu Dong Binh


Hồng Nguyệt lịch năm 199, bởi vì các đại lục ma pháp tinh linh dị thường bắt đầu khởi động, làm ột người vừa mới đạt tới năng lực kiến tập ma pháp sư, tùy tiện sử xuất một đệ nhất cấp ma pháp hỏa cầu thuật, so với một người sở hữu ma pháp tinh linh có thể triệu gọi tam cấp ma pháp hỏa tường thuật thì uy lực tương đương nhau, cũng tức là hỏa cầu uy lực cũng tương đương hỏa tường uy lực.
Quan sát hiện tượng rất quái dị này, Thần Thánh giáo đình cùng các quốc gia chủ yếu trên đại lục thương định, tại Hồng Nguyệt lịch năm 200, chính thức sửa tên thành Ma Pháp lịch nguyên niên.
Hậu nhân đối với năm này cũng xác định đó là tiêu chí sơ kỳ của Nhân thần đại chiến.
Cũng trong năm này, Dong Binh Bương Ngả Mễ cùng bằng hữu Đại Thanh Sơn bước lên vũ đài lịch sử.
Đại lục sử học gia, cháu 12 đời của Ngả Mễ – Ni Nhĩ Cáp Bá thủ bút
Thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn.
Băng Phong đại lục – Cáp Mễ Nhân đế quốc biên thùy, Hải Khắc thôn đột nhiên có một bàn tiệc không thể nào không dọn ra.
Ma pháp lịch năm thứ 2, Ngả Mễ đã 16 tuổi, dựa theo quy định của đại lục, 16 tuổi gọi là tiến vào thời kỳ trưởng thành, có thể kết hôn, tự quyết định sống chết, đúng thời điểm có thể ứng chinh nhập ngũ, có thể độc lập làm việc, tự mình quyết đoán, cũng có thể tham gia tổ chức dong binh đoàn rồi. cũng may Cáp Mễ Nhân cho tới thời điểm này cũng không cần bất cứ chủng tộc ngoại nhân nào nhập ngũ, cho nên binh dịch đến cửa là đi luôn.
Trì Hàn Phong cùng Lôi Cát thương lượng, tại một bữa tiệc gia đình, cuối cùng nói với Cáp Bá lão nhân, Ngả Mễ, Đại Thanh Sơn rằng: Họ sẽ phải chia tay.
Trì Hàn Phong cho rằng Ngả Mễ về phương diện tấn công và phòng thủ, năng lực đã đạt tới cảnh giới đế quốc sơ cấp kỵ sĩ, khiếm khuyết của hắn chính là kinh nghiệm thực chiến; Còn Đại Thanh Sơn thực lực cùng Ngả Mễ cũng không phân cao thấp, có thể sử dụng kỵ sĩ trường thương rất thuần thục, cũng có thể sử dụng kỵ sĩ kiếm rất thuần thục, hơn nữa tại phương diện nỗ tiến cũng có năng lực rất mạnh – Nói đến chỗ này, Trì Hàn Phong có chút lắc đầu cảm khái, chánh thức trong lòng kỵ sĩ, đối với nỗ tiến rất là ái ngại: Một gã nô đãi đê tiện nhất cũng có thể dùng nỗ tiến bắn chết một kỵ sĩ cao quý.

Trì Hàn Phong cũng không quên nói thêm, vốn là hắn muốn chuẩn bị bắt cóc hai con linh thú Tuyết lang để làm tọa kỵ cho Ngả Mễ cùng Đại Thanh Sơn, nhưng mà là hắn lo lắng rằng cho dù là ảo lang cũng không thể phối hợp với kiếm sĩ cho linh hoạt được, mà về phía Đại Thanh Sơn thì đã ký kết khế ước bán thân vĩnh viễn rồi, cho nên… Lục Nhi nghe đến đó rõ ràng mất hứng, nhìn miệng Lục Nhi vừa hé ra, Trì Hàn Phong lập tức lanh lẹ sửa chữa sai lầm của mình liền: Mà Đại Thanh Sơn đã cùng thần thánh long tộc thiêm đính khế ước vĩ đại nhất trong lịch sử, cho nên kiếp lang đại kế đành phải hủy bỏ thôi.
Bởi vì có một ít chuyện tư, Trì Hàn Phong phải trở lại thủ đô Tạp Lâm Lộ Tư của Ngả Mễ đế quốc để xử lý.
Lôi Cát tiếp Trì Hàn Phong nói thêm, lão thật sự rất cảm tạ Trì Hàn Phong đã rèn luyện cho Ngả Mễ tố chất thân thể cùng nghị lực thật linh hoạt, cho nên Ngả Mễ dễ dàng đột phá ba cửa ải cực khó của ma pháp sư. Mặc dù không có công nhận từ Ma Pháp hiệp hội, nhưng Ngả Mễ trước mắt đã có năng lực của nhị cấp ma pháp sư, song để thi triển ma pháp dễ dàng, cho nên Lôi Cát yêu cầu Ngả Mễ trong việc sử dụng trang bị không thể mặc trang bị sắt thép, nhiều nhất thì chỉ có thể mặc trang bị làm từ da. Cáp Bá lão nhân cũng gật gù tán thưởng: “Tốt, kiếm sĩ cũng không thể mặc trang bị kim loại, bởi vì như vậy sẽ làm mất đi sự nhanh nhẹn mà kiếm sĩ cần phải có.”
Mà Lục Nhi trong hai năm trở lại đây được Trì Hàn Phong tẩy luyện cực tốt, năng lực cũng đột nhiên tăng mạnh, tại ma pháp phương diện cũng gọi là có thực lực của nhất cấp ma pháp sư, không cần chú ngữ gì cũng có thể phát ra trung lập hệ tam cấp ma pháp – Đương nhiên, ma pháp thường hay sử dụng chính vẫn là long tức.
Thông qua kiểm tra không ngừng, Lôi Cát cũng thay Đại Thanh Sơn tìm được một cách có thể dụ Lục Nhi sử dụng các loại ma pháp khác nhau, tỷ như Đại Thanh Sơn vỗ vỗ cánh trái của Lục Nhi, rất có thể dụ Lục Nhi sử xuất ra thủy hệ ma pháp; Đại Thanh Sơn vỗ vỗ cánh phải Lục Nhi, rất có có thể dụ Lục Nhi sử xuất phong hệ ma pháp; Đại Thanh Sơn vỗ vỗ đầu Lục Nhi có thể làm nó sử dụng băng hệ ma pháp. tỷ lệ thành công rất cao, đại khái 80%, nhưng mà sử dụng ma pháp cấp bậc nào cùng uy lực ra sao thì rất khó xác định.
Đương nhiên, có một phương pháp bất luận kẻ nào đều cũng có thể sử dụng, hơn nữa bảo đảm có kết quả: Bất luận kẻ nào chỉ cần dùng sức đạp một cước vào mông Lục Nhi, nhất định nó sẽ phun ra hỏa cầu thuật rất mãnh liệt, à không, bây giờ Lục Nhi năng lực đã rất cao, có thể xuất hiện hỏa tường bài sơn đảo hải – Đạp trăm lần trăm trúng, không đạp không được.
Lôi Cát từ khi rời Khất Nguyện tháp, còn chưa trở lại Ma Pháp hiệp hội báo tin, mặc dù ma đạo sư thân phận không còn bị Ma Pháp hiệp hội ước thúc, nhưng làm người phải tuân thủ luật lệ, Lôi Cát quyết định cùng Trì Hàn Phong đồng thời trở lại đế quốc thủ đô để bái kiến đương đại đế quốc Quốc vương, tiếp nhận thụ hàm ma đạo sư từ Ma Pháp hiệp hội.
“Rồi, các ngươi phải từng bước tự mình đi, chúng ta cũng không thể dìu dắt mãi.” Trì Hàn Phong phát cho hai đứa nhỏ mỗi người 100 đồng vàng: “Trước mắt nhà ta tại đế quốc, Lôi Cát cùng nhà của chúng ta quan hệ thâm hậu, mà nhà của ông ấy phỏng chừng cũng sớm bị bán mất rồi, cho nên ông ấy sẽ tới nhà chúng ta ở một thời gian, à há, các ngươi hiểu được ý ta chứ, tốt, đó chính là chi phí ăn uống đi ở tiêu xài…… Rồi, ta không thèm nói thêm nữa.”
Cơm nước xong, sau giờ ngọ, bầu trời ánh nắng tươi sáng, hắc nhật đang cùng bạch nhật giao nhau, Trì Hàn Phong cùng Lôi Cát chào từ biệt Cáp Bá lão nhân, phất tay áo nhẹ nhàng đi xa, thân ảnh càng ngày càng nhỏ.
Sau khi xác nhận bọn họ rốt cục đã biến mất nơi cuối đường, khi Đại Thanh Sơn còn đang vuốt nước mắt, “Ya!!!” Ngả Mễ vươn tay phải chỉ lên trời, ngón trỏ cùng ngón giữa thành hình chữ V, hưng phấn đứng lên, vừa đứng vừa cởi quần áo, nhắm hướng bầu trời ném mạnh lên, hét: “Rốt cục mấy khứa lão cũng biến rồi!” Lục Nhi nhìn về hướng bọn họ ra đi, trỏ ngón giữa lên, hung hăng chỉ chỉ làm bộ sỉ nhục người ta, sau đó ngửa mặt lên trời phun ra một trận lửa.
Nhìn bọn họ bộ dáng hưng phấn, cái loại tâm lý ly biệt như vậy không cách nào giải thích nổi, rốt cục Đại Thanh Sơn ngã bổ ngửa ra.

Thụ Ốc Tửu, gặp lại Thụ Ốc Tửu quán, nhớ tới lúc đầu gặp Lôi Cát, Ngả Mễ vẫn còn cười không nổi.
Mặc dù Đại Thanh Sơn lớn hơn so với Ngả Mễ, nhưng kiến thức của Ngả Mễ, nhất là được Trì Hàn Phong tỉ mỉ bồi dưỡng sửa soạn nhiều kinh nghiệm quý giá, còn nhiều hơn Đại Thanh Sơn mấy lần, vì vậy lần đầu tiên đi xa, hắn rắp rắp tuân theo ý kiến của Ngả Mễ mà không có phản đối gì.
Thụ Ốc Tửu cũng vẫn như xưa, cửa lớn bên trái trong góc phòng là khu Ma Pháp công hội, phía bên phải trong góc phòng là khu Dong Binh công hội, một góc khuất là khu Đạo Tặc công hội.
Ngả Mễ bước vào cửa Dong Binh công hội, tại quầy phía sau là một lão nhân đầu đầy tóc bạc, mang một cặp mắt kính tổ bố màu nâu.
“Đại thúc, chúng ta muốn trở thành hai tiểu dong binh, cần làm thủ tục gì?” Ngả Mễ cẩn thận hỏi.
“Các ngươi chuẩn bị gia nhập dong binh đội ngũ của ai? Hay là tự mình tổ chức một dong binh đội ngũ?” Lão nhân rất không khách khí nhìn sơ qua Ngả Mễ, Đại Thanh Sơn và Lục Nhi.
“Chúng ta hai người có thể tự trói buộc sao? Tạm thời không muốn gia nhập đội ngũ của ai cả.”
“Được, mỗi người 10 đồng vàng thủ tục phí, thành lập một dong binh đoàn, 30 đồng vàng. Dong binh nhật ký hai bổn, mỗi bổn 10 đồng vàng.” Từ phía sau cái bàn đấy ra hai tờ giấy đăng ký dong binh.
“Chém quá vậy?” Ngả Mễ vừa tự nhủ vừa đưa ra 70 đồng vàng.
Biểu cách rất đơn giản, chỉ có năm hạng mục:

Tính danh:
Tuổi:
Chức nghiệp:
Dong binh danh dự cấp bậc:
Dong binh đoàn tương ứng:
“Đại thúc, chức nghiệp của chúng cháu như thế nào? Cháu chủ học kiếm sĩ, nhưng cũng là ma pháp sư?” Ngả Mễ nghi ngờ.
Lão đầu lấy làm kinh hãi, ma pháp đại kiếm song tu? Người như vậy nhiều lắm sao? “Ngươi có chứng nhận của Ma Pháp hiệp hội không?”
“Không có.”
“Vậy ngươi đi chứng nhận trước xem cấp bậc ra sao, sau đó trở về điền sau.”
Ngả Mễ liền quay trở lại Ma Pháp công hội, cũng một quầy giống vậy, phía sau là một ma pháp sư trường bào màu đỏ, hiển nhiên là thần Thánh hệ ma pháp sư.
“Tiên sinh, cháu muốn có một sự đánh giá đẳng cấp ma pháp sư, thì phải làm thủ tục gì?”
Người tiếp tân của Ma Pháp công hội hiển nhiên rất nhiệt tình, cười nói: “Rất vui khi có ma pháp sư mới xuất đạo, ta thay mặt Ma Pháp Sư hiệp hội hoan nghênh ngươi. 10 đồng vàng mua một quyển ma pháp sư nhật ký, sau đó ngươi có thể bước vào khảo thí cấp bậc ma pháp sư, à thủ tục phí cho lần khảo thí này là 10 đồng vàng nhé.”

Nghe xong, Ngả Mễ thiếu chút nữa té xỉu, 100 đồng vàng Trì Hàn Phong cho hắn phút chốc xài hết.
Tiếp nhận từ Ngả Mễ 20 đồng vàng, người tiếp tân lấy ra một quyển ma pháp sư nhật ký đưa cho Ngả Mễ: “Ngươi là trung lập hệ ma pháp sư, ngươi hãy thi triển ba loại ma pháp lên bổn nhật ký này, đó là băng chi nhận, thiểm điện, ẩn tàng ba loại ma pháp cho ta.”
Ngả Mễ nhất nhất chiếu theo yêu cầu làm theo.
“À, ngươi đã có kiến tập ma pháp sư nhận chứng chưa? Ngươi cụ thể là học ma pháp thuộc tính gì?” Người tiếp tân hỏi.
“Sư phụ cháu là từ băng chi Khất Nguyện tháp đi ra, cháu chắc là băng hệ thì phải.” Ngả Mễ trả lời.
“Cái gì?” Người tiếp tân tròn mắt: “Sư phụ ngươi từ băng chi Khất Nguyện tháp đi ra hả? Ma đạo sư? Bây giờ có thể gọi là ma đạo sư chỉ có 5 người? trong đó không có băng hệ mà?”
“Đúng mà, ông ấy mới đi ra hai năm thôi, dạy cháu ma pháp, mấy ngày hôm trước vừa mới đi Ngả Mễ đế quốc chuẩn bị lấy thụ hàm.” Ngả Mễ rất thành thật trả lời.
“À ha, vậy ngươi hãy thi triển lên bổn nhật ký này một chút băng hệ ma pháp, tam cấp ma pháp cũng được.” Xem ra người tiếp tân đối với đệ tử của ma đạo sư cũng không có chiếu cố bao nhiêu, phỏng chừng hắn không quá tin tưởng lời Ngả Mễ.
Ngả Mễ vốn tưởng rằng băng chi thương nhất định là phải trên mặt đất thi phóng, nhưng hắn rất ngạc nhiên thấy tại cuốn sách ma pháp nhật ký này cũng có thể thi triển ra một băng chi thương nho nhỏ, tiếp theo hắn liền tương cho quyển nhật ký thêm một tam cấp ma pháp băng chi hộ thuẫn nữa.
“Có thể thi triển băng chi thương lâm không?” Đối với nhị cấp ma pháp sư, người tiếp tân đã không dám khinh thị.
Ngả Mễ lắc đầu: “Lúc được lúc không.”
“À, chúc mừng ngươi, đã trở thành nhị cấp ma pháp sư.” Người tiếp tân bỏ thêm một phong ấn nho nhỏ lên ma pháp thư. Lúc này Ngả Mễ ngạc nhiên phát hiện, trên áo da của hắn đã hiện ra một dấu hiệu nhị cấp ma pháp sư.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.