Đông A Nông Sự

Chương 5: Đinh Gia 1


Đọc truyện Đông A Nông Sự – Chương 5: Đinh Gia 1


Dạo gần đây, lác đác có người lên núi thắp hương, mỗi lúc như vậy.

Lão Đinh lại tất bật trong đền.

Có những nhà phú hộ, lễ lên Đền cũng khá.

Đặc biệt còn nhờ lão Đinh viết sớ thỉnh Đền.

Bách cũng dần nhận ra sự cung kính của mọi người với Lão.

Hắn ở cùng Lão Đinh cũng được thơm lây, thời gian này Đinh Đang cũng mang cho hắn thêm một bộ quần áo.

Tuy mặc vào khá buồn cười nhưng hắn ra dáng một tiểu đồng sai vặt cho lão Đinh.

Chả biết lão Đinh nói gì mà mọi người gọi hắn là Tiểu Bách, nhìn hắn cũng có vẻ khách khí lắm.

Hắn cũng hỏi lão Đinh về các tính ngày giờ hiện tại, từ đó hắn dùng điện thoại di động tính toán chuyển thành lịch dương, rồi chuyển sang 24 tiết khí trong năm.

Là một nhà nông nghiệp, kỹ năng này hắn đã thuần thục từ khi học Đại học.

Hắn thầm cảm ơn thầy dạy khí tượng nông nghiệp của mình, môn này ông dạy hắn rất kỹ, lúc đầu cũng rất bực bội vì ở thời đại của hắn, nông lịch được tính toán sẵn trên máy tính, học kỹ năng này cũng chả giúp được gì.

Bây giờ mới thấy quan trọng.
Thời gian này bố của Đinh Đang là Đinh Bình cũng lên thăm lão Đinh mấy lần.

Đinh Bình là chính là xã trưởng của làng Hy Cương, tuy chỉ là xã trưởng, nhưng trong làng có Đền Hùng nên hắn thường hay tiếp xúc với các quan lớn về việc Đền nên vai vế rất cao.

Lão Đinh cũng cho Bách biết, toàn bộ tỉnh Phú Thọ của hắn thuộc huyện Sơn Vi, Châu Thao Giang, Phủ Tam Giang.

Nhà Trần cướp ngôi nhà Lý, dẹp loạn bọn Đoàn Thượng, Nguyễn Nộn.

Kiểm soát toàn bộ lãnh thổ nhà Lý cũ.


Chia nước thành 12 phủ lộ.

Một phủ lộ có An phủ sư và An phủ phó sứ.

Hiện nay vùng này có thể gọi là biên cương tổ quốc vì lãnh thổ phía Tây nhà Trần chỉ đến Phú Thọ, Yên Bái, Lào Cai, các tỉnh Lai Châu, Điện Biên, Sơn La trước đây là nước Đại Lý.

Tuy nhiên năm 1253 đã mất về tay người Nguyên.

Phía Nam chỉ đến Hà Tĩnh, còn phía Bắc thì tỉnh Hà Giang vẫn còn thuộc Đại Tống.
Hôm nay, hắn xin phép lão Đinh cho xuống núi cùng Đinh Đang.

Hắn cũng muốn tham quan thế giới này, qua nửa tháng, hắn cũng dần chấp nhận thực tế rằng sẽ khó có cơ hội để được trở lại thế giới cũ.

Vậy thì chi bằng cứ sống một cuộc đời mới, vui vẻ mà sống.

Đại hoàng vui lắm, con chó chạy lăng xăng phía trước Đinh Đang, gầm gừ đuổi theo một con bướm, lại doạ mấy con sóc nhỏ nhảy lên cây.

Đi được một lúc thì cặp theo một con rắn chạy lại làm Bách hết hồn.

Đinh Đang cười vang khen nó giỏi nhưng bắt nó nhả con rắn và vứt xuống sườn đồi.
Nhà Đinh Đang cách chân núi không xa, chính là xóm Thậm Thình [1] dưới chân Đền Hùng.

Theo tương truyền thì nơi đây đất đai bằng phẳng Vua Hùng lập Tổng Minh Nông chuyên ruộng đồng.

Vua dạy dân trồng cấy lúa, trồng dâu dệt vải tại đây.

Xóm nhỏ ven núi được giao nhiệm vụ xay giã gạo, lập kho cất giữ lương thực để nuôi quân.

Tiếng chày vang vọng thậm thình ấy trở thành tên gọi của vùng đất cổ.
Thời Văn Lang, Thậm Thình còn là nơi nghỉ ngơi của các quân tướng, tộc trưởng khắp nơi về chờ chầu Vua.

Từ ấy nơi đây đã trở thành trung tâm nhộn nhịp mua bán, trao đổi lương thực, thực phẩm và nông cụ của cả vùng.

Đến đời Trần, Thậm Thình vẫn giữ được vị thế của nó.

Nhà Đinh Đang là gia đình có vai vế trong làng, lại mở một thương đội lớn nên gia tộc bề thế.

Bách đi đến cổng làng đã thấy cô bé như chú chim nhỏ, ai cũng yêu quý, chào hỏi.

Đi một lúc thì thấy một ngôi nhà lớn, nằm trên lộ chính của Làng.

Cổng nhà theo lối cổng gỗ kẻ truyền , trước cổng có một đôi chó đá.

Bước qua cổng lớn của nhà là một khoảng sân rộng.

Lúc này khoảng sân tấp nập khoảng 2,3 chục người đang trao đổi hàng hoá.

Bách thấy lạ nhưng chưa dám hỏi Linh Đang.

Cô bé dẫn Bách vào sảnh lớn của nhà, chỗ này dùng để gia đình tiếp khách, khí thế rất lớn.

Giữa gian phòng có một tấm hoành phi đề ba chữ Phúc Thịnh Đường.

Lúc này Đinh Bình đang ngồi ghế chủ nhà, tiếp một số bạn hàng phương xa ăn trầu uống trà.

Thấy Đinh Đang dẫn Bách đi vào.


Đinh Bình cười giới thiệu với nam nhân bên phải mình:
– Mã huynh, đây là Hoàng Bách, vừa rồi cha ta nhận làm đệ tử, giữ lại bên mình để dạy bảo.
Rồi quay sang bảo Bách:
– Tiểu đệ mau chào anh Mã.

Anh Mã là bạn hàng của nhà ta.
Nguyên do khi lên núi, Đinh Bản có nói về việc nhận dạy học cho Bách.

Đinh Bình thấy cha yêu quý đứa trẻ, tuy trong lòng cũng có thắc mắc nhưng cũng đối xử với Bách như hậu bối trong nhà.

Vì Đinh Bản không nói rõ khúc chiết trong việc dạy học cho Bách nên Đinh Bình coi đây là đệ tử của cha.

Theo lệ cũ thì coi như cùng bối phận với mình.

Bách thấy nam nhân kia trạc 40 tuổi, hình dáng bệ vệ, mắt như diều hầu.

Hắn lúc này hình dáng thì như đứa trẻ 15 tuổi, nhưng tâm trí thì cũng là người đã 35, nên xưng hô cũng không ngượng nghịu, chắp tay nói:
– Gặp qua Mã huynh.
Mã Quốc An nhìn qua đứa trẻ chỉ trạc 15 mà ăn nói đĩnh đạc, gặp người lạ không mất bình tĩnh, thái độ hờ hững, cũng cười nói:
– Cao đồ của Đinh lão quả khác người.

Sau này sẽ là bậc tuấn kiệt.
Hai người chào hỏi xong thì Bách cũng xin phép vào trong, hắn chưa hiểu chuyện xã hội này nên cũng không muốn dây dưa, để từ từ tìm hiểu.
Đinh Đang dẫn hắn ra sau, vốn đây mới là khu sinh hoạt chính của gia đình, được ngăn cách bởi một tường viện.

Khu ngoại gia kia dành cho gia đình buôn bán, giao tiếp.

Nội viện của gia đình cũng có một sân rộng, xây theo lối tứ hợp viện.

Giữa sân có một cây khế lớn, các gian phòng nối tiếp nhau bằng các hành lang lớn.

Ở đây không chỉ có một gia đình, vợ lão Đinh sinh cho lão ba con trai, 2 con gái thì mất.

Con gái đã đi lấy chồng, con gái nhỏ thì đang ở Kinh Thành.

Các con trai của lão thì đều ở trong nhà này.

Đinh Bình là xã trưởng, tuy chỉ là chức tước nhỏ, chuyên vác tù và hàng tổng nhưng cũng bận bịu.

Lão nhị Đinh Sức lo toan việc buôn bán của thương đội còn lão tam Đinh Hạo thường theo thương đoàn đi khắp nơi rất ít ở nhà.


Một nhà hơn chục người và một lũ nhóc.

Đinh Đang chính là Đại tiểu thư của nhà này, trên cô bé chỉ có một anh cả lớn hơn.
Đinh Đang dẫn Bách đi giới thiệu với mẹ và các thím một lượt, lại đưa Bách đến chỗ anh trai và các em.

Do đã được Đinh Bình nói trước, người trong nhà cũng biết gia chủ có nhận một đệ tử.

Tuy chỉ là nhà buôn bán, nhưng họ Đinh lập nghiệp được là do tài năng của Đinh Lão.

Vị thế trong nhà của lão là không phải bàn cãi.

Tuy lão không quản việc nhà đã lâu nhưng lời lão nói không ai được có ý kiến.

Mọi người thấy Bách được lão nhận làm đệ tử thì cũng coi hắn như chú út, cùng hàng với Đinh Bình.

Mẹ và các thím của Đinh Đang đều gọi hắn là Chú Bách.

Các cháu thì có vẻ lạ lẫm với ông chú chỉ trạc tuổi mình mà lại tự dưng xuất hiện này.
Đinh Đang thu dọn cho hắn một phòng riêng bên cạnh phòng anh trai cô bé.

Thanh niên này tên là Đinh Nhu, là cháu đích tôn của Đinh lão.

Nhiều hơn Bách 5 tuổi.

Cậu bé đã 20 tuổi nhìn thúc thúc từ đâu xuất hiện này cũng có vẻ không vui lắm, chỉ chào một tiếng rồi đi.

Bách cũng hiểu tâm lý thanh niên, nhìn hắn người không như tên, cao khoảng mét tám, hình như cũng là người luyện võ, thân hình vạm vỡ.

Trong nhà thì ngoài cha chú ra, hắn chính là đại thiếu gia.
[1] Làng cổ từ đời Hùng Vương


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.