Đông A Nông Sự

Chương 159: Tập Trận 4


Đọc truyện Đông A Nông Sự – Chương 159: Tập Trận 4


Ở phía dưới cầu phao đã dựng xong.

Quân xanh đã triển khai qua sông, tàu bè bên thủ cũng ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Cung nỏ đã được lên sẵn dây, thuyền nhỏ tuần tiễu đi lại khắp mặt sông.
Lúc này từ chín bãi sông Cái, tiếng hò reo dậy đất.

Thuyền phục kích ở những rặng lau sậy xông ra.

Đoàn thuyền bên đỏ có khoảng trăm thuyền mẫu tử đi đầu, phía trước đốt lửa lớn ở mũi thuyền, lao thẳng về thuyền bên xanh.

Yểm trợ là mấy trăm thuyền Mông đồng phía sau, trên thuyền cung thủ đã đứng sẵn.
Phía trên sông Trần Khánh Dư cho kỵ binh áp sát bờ sông, từ trên sẵn sàng bắn xuống dưới.
Đoàn thuyền bên đỏ lao thẳng vào bên xanh với khí thế ngút trời.

Ngay sau đó, thuyền con tách ra theo hướng ngược lại, trở thành một thuyền nhẹ cơ động.

Mang theo cỡ hơn chục binh lính hoà vào đội hình thuyền Mông đồng thứ hai đang lao lên.
Bên xanh bắt đầu xạ kích, tên như châu chấu bắn ra, nhưng Bách quan sát thấy.

Những cung tên này tầm bắn có vẻ không xa lắm, chỉ cỡ 50 trượng là đã hết lực.

Đặc biệt lại đang bị bỏ đi đầu tên, khí thế lại càng thảm hại.
Hai bên vần vũ chiến đấu một hồi thì thuyền bên đỏ áp sát trận hình phòng thủ bên xanh.

Lính hai bên tràn sang chém giết một hồi.

Phía trên tên từ kỵ binh vẫn bắn xuống như mưa.
Mấy quân thuyền bị cháy bởi thuyền mẫu tử bên xanh, lúc này là trở ngại lớn cho cả hai bên.

Nhưng có thể thấy kỵ binh vẫn có vẻ thuận lợi vượt được sông lớn.
Phía trên, Hưng Đạo Vương thở dài:
– Có lẽ bên Bảo Nghĩa Hầu gặp khó rồi.

Đúng là có thuyển dưới sông yểm trợ, tiến binh đúng phép thì không có quân số đông gấp năm lần khó có thể ngăn cản được kỵ binh qua sông.
Thánh Tông cũng trầm tư hỏi:
– Nếu Hưng Đạo Vương là Bảo Nghĩa Hầu, trong trường hợp này có đối sách gì không?

– Thưa Quan gia, lần này chúng ta diễn tập chính là mô tả quân lực hai bên một cách trực quan để đến khi vào thực chiến chuẩn bị cho tốt.

Bên vượt sông mang 5 ngàn quân kỵ binh và 300 thuyền lớn phòng thủ.

Bảo Nghĩa Hầu được mang quân số 1 vạn, 500 thuyền các loại.

Như vậy, qua thực chiến có thế thấy.

Quân số Đại Việt nếu chỉ đông gấp đôi quân Nguyên, không thể chặn chúng vượt sông theo cách này được.
Thánh Tông thở dài:
– Thế thì đáng lo thật.
Hưng Đạo Vương lại tiếp:
– Đây là diễn tập, các quân thuyền hai bên đều dùng kiểu cũ.

Bệ hạ nhìn xem, hậu chiêu của Bảo Nghĩa Hầu đến rồi …
Bách hướng xuống mặt sông, lúc này từ trong đám lau sậy, có mấy chục chiếc thuyền mới tinh xuất hiện.

Những thuyền này dài chừng 30 mét, rộng 5 mét.

Mũi thuyền thiết kế thuôn dài, thân thuyền rộng rãi.

Trên thuyền có hai cột buồm lớn, nương theo sức gió lướt tới.

Thuyền lại gần hơn mới thấy, hai mũi thuyền lắp bốn cái sàng tử nỏ, hai bên lắp thêm mười mấy cái nỏ liên châu.

Thuyền đi đến đâu là trận hình bên đỏ dạt sang hai bên.
Thuyển tiếp cận cầu phao chừng 200 trượng, chỉ thấy có tiếng hô lanh lảnh, “Phóng tên”.

Tiếng sàng tử nỏ bật lên tanh tách.

Quân xanh chưa kịp cười vì nghĩ bắn không tới được thì đã nghe “phanh, phanh, phanh …” liên tiếp.

Mũi tên sàng tử to dùng toàn cây tre lớn đầu bịt vải, đánh ngã đám ngựa đang vượt sông.— QUẢNG CÁO —
Thuyền tiếp tục tiến lên khoảng trăm trượng, kèm theo sàng tử nỏ, nỏ liên châu như châu chấu phóng ra.

Mũi tên có lực, khắp bốn phía bắn ra làm loạn trận hình đang di chuyển.
Đám bộ binh vượt sông bắt đầu giẫm đạp.


Trên bờ Trần Khánh Dư tái mặt.
Lúc này từ phía xa xuất hiện một thuyền lớn.

Dài đến 50 mét, rộng chục mét.

Khi thuyền này tiếp cận, Khánh Dư giật mình thấy mũi thuyền toàn bộ bịt sắt, trên thuyền vây bít xung quanh như mai rùa, từ bên hông có những lỗ nhỏ để mái chèo khua nước.

Cao hơn một chút là vô số ô cửa sổ có cung thủ.
Thuyền này có đến mấy chục người cùng chèo, tốc độ hơn hẳn các thuyền khác, băng băng lao đến cầu phao.

Khánh Dư thấy tốc độ và càn lướt của thuyền này, thở dài nghĩ cầu phao chắc không thể chịu được thứ này.
Trên bờ Thánh Tông quay sang chỗ Hưng Đạo Vương:
– Quân thuyền kia dũng mãnh quá, tên gọi là gì?
Đây đều là những thuyền mới của xưởng đóng thuyền làm ra.

Còn cái thuyền lớn kia, gọi là “Quy bối thuyền”.

Chính là thiết kế theo bản vẽ của Sơn Tây Hầu.
Bách chắp tay cười:
– Thần là người nhát gan, làm thuyền phải chắc chắn chút mới yên tâm.

Gọi là Quy bối thuyền có chút bất nhã, nhưng hợp với ý thần lắm.
Thánh Tông và Hưng Đạo Vương cười ha hả …
Dưới sông Quy bối thuyền lao đi vun vút, chiến thuyền bảo vệ quân xanh đang bị vỡ đội hình phòng thủ rồi.

Bỗng đâu từ phía thượng nguồn, có trăm chiếc thuyền mới tinh lao đến, khí thế rất lớn.

Trên tướng hạm chỉ huy, chỉ thấy một dáng người to lớn, bên cạnh là một nữ tướng nhỏ nhắn mà uy vũ.

Tiếng võ tướng vang khắp mặt sông:
– Khánh Dư đừng hoảng, có Ngũ Yên Quân đến cứu ngươi đây.
Chỉ thấy đoàn thuyền này mang cờ hiệu xanh, các thuyền đều là loại mới, lướt sóng tham gia vào trận hình.

Năm thuyền đi đầu được những tướng lĩnh điều khiển cực khéo léo.

Dàn thành hàng học, ngăn cản thế công của Quy Bối Thuyền đang lao về phía cầu phao.

Quy Bối Thuyền không vì thế mà sợ hãi, lao thẳng về trận hình của năm thuyền này.

Chỉ nghe “duỳnh” một tiếng.

Quy bối thuyền đâm ngang năm thuyền này, phá vỡ luôn lớp thân của ba thuyền đầu tiên.

Binh lính nhao nhao nhảy xuống nước vật lộn với nhau.
Sau khi chặn được Quy Bối Thuyền, năm mươi thuyền của Ngũ Yên Quân xếp thành thế trận phòng thủ trước cầu phao.

Trên thuyền nào cũng có sàng tử nỏ và nỏ liên châu, đối chiến cùng thuyền bên đội đỏ đang công rất rát.
Năm mươi chiếc còn lại theo lệnh Ý Ninh Quận chúa, tấp vào gần bờ, binh lính rất có thứ tự lên bờ, di chuyển Sàng Tử Nỏ lên vị trí cao bên bờ sông, toàn bộ nỏ liên châu xếp thành hàng bảo vệ cầu phao rất có thứ tự.
Chỉ một loáng, việc này đã hoàn thành.

Quân thuỷ từ thuyền đã lên bờ, bắn trả quân đỏ phía dưới.— QUẢNG CÁO —
Trần Khánh Dư thấy vậy, đổi buồn làm vui, nhanh chóng sắp xếp lại đội ngũ, khẩn trương cho kỵ binh vượt sông.
Trên tướng hạm phía xa xa ở chín bãi sông, Lê Phụ Trần vuốt râu thở dài.

Trên đài cao, Hưng Đạo Vương lẩm bẩm khen:
– Ngũ Yên Quân động tác quá nhanh, quá thuần thục.

Bảo Nghĩa Hầu thua rồi.
Mấy Quân kỵ binh cuối cùng được Khánh Dư dẫn qua sông thì chiêng thu quân vang lên lanh lảnh.

Kết thúc đợt diễn tập lần này.
Mấy đại tướng lục tục kéo lên đài cao nghe tổng kết.

Bọn quân lính thì sắp xếp lại đội ngũ về quân doanh nghỉ ngơi, có đứa hôm nay uống no nước sông rồi.
Thánh Tông chờ mọi người tập hợp đông đủ.

Quay sang chỗ Hưng Đạo Vương:
– Mời Hưng Đạo Vương có ý kiến trước.
Hưng Đạo Vương nhìn mọi người một lượt.

Thấy Lê Phụ Trần có vẻ không vui, còn Nhật Duy nhơn nhơn tự đắc, Khánh Dư thì thâm trầm hơn nhưng không tránh khỏi vẻ mặt vui vẻ.

Hưng Đạo Vương cười:
– Bảo Nghĩa Hầu hôm nay chỉ huy thuỷ quân rất tốt.

Đội thuyền mới cải tiến và Quy Bối Thuyền kia, nếu có số lượng lớn hơn, chắc chắn đội xanh sẽ bại trận, ngài không cần buồn rầu.
Lê Phụ Trần chắp tay:
– Mạt tướng vẫn biết diễn tập, nhưng dù sao cũng có chút tiếc nuối, thắng thua thì có gì quan trọng, chỉ là cuối cùng kỵ binh vẫn vượt được sông.

Chả phải nếu là thực thì sẽ xông thẳng về kinh đô sao.


Thế nên lòng vẫn bất an.
– Không sao, chúng ta còn nhiều thời gian chuẩn bị.
Lại quay sang chỗ Khánh Dư:
– Hôm nay Khánh Dư điều quân rất đúng phép tắc, ta có lời khen.

Nhưng khi Quy Bối Thuyền xuất hiện, ngươi có chút loạn trận hình.

Đạo làm tướng thì càng gặp kỳ biến càng phải bình tĩnh ứng phó, ngươi nghe chưa.
Trần Khánh Dư chắp tay:
– Xin nghe lời Hưng Đạo Vương.
– Còn Nhật Duy và Ý Ninh hôm nay làm ta có chút bất ngờ.

Các ngươi điều khiển thuỷ quân rất tốt, những bộ tướng lái năm con tàu đón lõng Quy Bối Thuyền lại càng tài giỏi.

Chúng là người ở đâu?— QUẢNG CÁO —
Nhật Duy bị hỏi đến chắp tay:
– Chúng là người Tống được Khánh Dư thu phục, kỹ thuật điều khiển bánh lái kiểu mới chúng thành thạo hơn đám Ngũ Yên Quân nên mạt tướng cho chúng làm.
– Tốt lắm! Nhớ chọn lựa từ trong tướng ta Ngũ Yên Quân nhiều người chăm chỉ học các thuật ấy, không thể chỉ dựa vào mấy người Tống mà thành quân đội được.
– Mạt tướng tuân lệnh Đại vương.
– Khi các ngươi đổ bộ lên bờ sông, sắp xếp cũng rất có thứ tự, động tác thuần thục.

Việc lắp ráp sàng tử nỏ và trận hình bắn nỏ liên châu chỉ mất chưa đến một khắc.

Chắc hẳn ngày thường đã bỏ công luyện tập rất nhiều.
– Đúng vậy, Ngũ Yên Quân đã gắng công chuyển đổi từ bộ binh và kỵ binh sang một hình thức mới.

Sơn Tây Hầu gọi là lính thuỷ đánh bộ, từ này sẽ liên tục rèn luyện cách phối hợp cách đánh thuỷ bộ kết hợp.
Hưng Đạo Vương vỗ vai khen:
– Rất tốt! Các quân khác cần theo Ngũ Yên Quân mà học tập.
Ở dưới đồng thanh.
– Xin tuân lệnh Đại vương.
– Lần này diễn tập kết thúc, các ngươi ai về doanh nấy, tổng kết lại kinh nghiệm.

Ai có sáng kiến gì có thể trình lên, ta sẽ luôn luôn tiếp thu.
Thánh Tông lúc này mới đứng dậy:
– Việc quân các ngươi nhất nhất theo lời Hưng Đạo Vương.

Chỉ mong quân tướng một lòng như cha với con.

Có vậy mới bảo vệ được giang sơn Đại Việt.
Chúng tướng quỳ xuống:
– Quan gia vạn tuế, vạn tuế ….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.