Đơn Xin Ly Hôn

Chương 112: Gọi Ông Xã - H Nhẹ Nhàng Tình Củm


Bạn đang đọc Đơn Xin Ly Hôn – Chương 112: Gọi Ông Xã – H Nhẹ Nhàng Tình Củm


Từ nhỏ đến lớn, Trình Cẩn cũng không thay đổi quá nhiều, tửu lượng của cậu không tệ lắm, việc này không phải là do luyện công mà thành mà là do con cháu Trình gia trời sinh đã không dễ bị cồn ảnh hưởng, hiếm lắm mới có chuyện uống say.

Bất quá Trình Cẩn cũng không thích uống rượu, dù rượu có ngon đến đâu thì vào miệng cậu cũng có vị lờ lợ kì lạ nên cậu không uống nhiều.

Nhưng bởi vì tham gia yến hội nhiều, cho nên dù ít dù nhiều cậu cũng nhận biết được giữa người đang say men và tỉnh táo có gì khác nhau.
Mặc dù Lục Đào ngay lập tức phủ nhận, Trình Cẩn cũng cảm thấy có điểm không thích hợp.
Cậu không biết tửu lượng của Lục Đào đến đâu, trước kia chưa từng có một đêm say cùng anh, thậm chí cậu còn chẳng được tận mắt chứng kiến Lục Đào uống rượu, chỉ ngẫu nhiên ngửi được mùi rượu trên người anh một hai lần mà thôi.

Nhưng uống vài ly rượu trái cây với Lục Đồ thứ hai, thoạt nhìn tửu lượng của anh nào có kém tới vậy.
Chẳng lẽ… chỗ này không bán rượu mà là thần dược mê hồn à?
Trình Cẩn nghi ngờ nhấc chai rượu lên, vừa định tìm hiểu, Lục Đào đã mở miệng nói: “Không uống nữa.”
Trình Cẩn vội vàng đặt ly xuống, cười gượng, nói: “Không uống nữa, không uống nữa, anh uống ít canh đi.”
“Ừ…”
Âm thanh vừa từ miệng anh phát ra đã làm Trình Cẩn cảm thấy thật kỳ diệu, dù sao thì bình thường Lục Đào cũng là người nói chuyện rất lưu loát mượt mà, tuyệt đối sẽ không có chuyện ngữ khí vừa bí ẩn vừa lơ mơ như vậy.
Cho nên đừng nói là… anh say rồi nha?
Sau khi ăn xong, cả hai đi về, Trình Cẩn không thể nhịn nổi tâm tư muốn kéo dục vọng của Lục Đào ra nữa.

Đột nhiên anh lại dừng bước, vươn tay tới chỗ cậu.

Trình Cẩn ngẩn người, mất một hồi lâu cậu mới thử đưa tay mình qua, sau đó cả bàn tay bé nhỏ được bao bọc bởi một bàn tay to lớn ấm áp.
Trước kia vẫn luôn bị anh đẩy ra, đây là lần đầu anh chủ động nắm tay cậu, Trình Cẩn cảm thấy viền mắt mình nóng lên, nhưng không quá hoảng.

Cậu được anh nắm tay dắt về khách sạn, lúc đang ấn chọn tầng trong thang máy, Lục Đào trông có hơi chần chừ, Trình Cẩn cẩn thận liếc sang anh, sau đó vươn tay ấn nút chọn tầng.

Lục Đào nhìn cậu một cái, sau đó chậm rãi thu hồi tầm mắt, lại trở về bộ dáng quân nhân nghiêm túc, trừ việc vẫn còn đang nắm tay cậu ra.
Lúc ra khỏi thang máy, rõ ràng Lục Đào càng thêm mơ hồ, chẳng nhớ rõ phòng nào là phòng của cả hai.
Mắt thấy anh định cất bước, Trình Cẩn phải chỉ quay bên phải, nói: “Là bên này.” Lại nhịn không được hỏi: “Có phải anh say rồi không?”
“Không có.” động tác mở cửa của Lục Đào vẫn rất nhanh nhẹn, chỉ là sau khi vào phòng liền lâm vào mê mang.

Trình Cẩn ho nhẹ một tiếng, tuy không nở nhưng vẫn buông tay anh ra, nói: “Em đi tắm trước nhé.”
“Ừ.”
Phòng cho cặp đôi ở khách sạn được trang bị đầy đủ đồ dùng cá nhân cho cả hai, Trình Cẩn vào phòng tắm, xoa kì sạch sẽ từ đầu tới chân, sau đó mới khoác áo choàng tắm dài đi ra.
Thượng tướng đại nhân ngồi trên sô pha, lưng vẫn thẳng đứng như cũ, chỉ là không hề động đậy, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, trông như đang chờ cấp trên đến.

Anh nghe được tiếng vang mới quay đầu qua, ánh mắt dừng trên phần ngực hở dưới lớp áo mà Trình Cẩn cố tình kéo lệch ra, đáy mắt u ám, nhưng vẫn không mở miệng nói gì.
Kỳ thật Trình Cẩn định trần truồng đi ra, nhưng vì mặt mũi và liêm sỉ, hơn nữa cậu cũng cảm thấy thân hình bây giờ không xuất sắc như trước nữa cho nên mới tròng áo choàng tắm lên, nhưng vẫn cố ý mở cổ áo rộng ra, để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng làn da trắng sáng như ngọc.

Cậu không lau khô hết tóc, khuôn mặt sạch sẽ, môi lại hồng hào, nhìn qua thật mê người.
Giống như một chiếc bánh mềm mại ngọt ngào lại còn thơm phức làm cho người ta có cảm giác vừa cho vào miệng đã tan.
Thấy anh vẫn không động đậy gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cậu, động tác hô hấp của Trình Cẩn có hơi rối, cậu nhỏ giọng nói: “Anh có muốn…!Đi tắm không?”
Qua hồi lâu, Lục Đào mới gật gật đầu, “Ừ.”
Nhìn thấy anh tiến vào phòng tắm, Trình Cẩn mới nhẹ nhàng thở phào một hơi, sau đó vội vàng đi móc túi áo khoác.
Trong phòng có TV, còn có loại máy phát người cậu nhóc bán đĩa đã nói, cậu cầm đĩa phim ra, nghiên cứu lúc mới biết cách bỏ đĩa phim vào máy phát, lại nghiên cứu thêm tí nữa mới biết cách mở phim.

TV đột nhiên phát ra một tiếng Phắc, Trình Cẩn liền bị dọa sợ.
Không biết có phải người thuê phòng trước có mở loa TV to hay không mà hiện tại tiếng kêu lại rất lớn.

Trình Cẩn bị dọa, hai chân mềm nhũn, cậu muốn vặn nhỏ tiếng nhưng tìm tới tìm lui vẫn không biết chỗ vặn ở đâu, đang lúc hoang mang cực độ, một bóng người lướt qua, cầm điều khiển TV trên bàn trà, ấn giảm âm lượng.
Trình Cẩn ngơ ngác nhìn qua, vừa nhìn thấy Lục Đào, mặt cậu liền đỏ bừng.

Làm sao bây giờ! Bị anh phát hiện mất rồi! chusie_moe@-(#-#+(@+@? @!
Trình Cẩn vừa xấu hổ vừa nhớ tới mục đích cậu mua đĩa phim này là để hai vợ chồng cùng mặn nồng.

Hơn nữa họ còn là vợ chồng hợp pháp, xem phim sếch với nhau thì có sao đâu?
“Thích xem phim hoạt hình à?”
Thanh ấm từ đỉnh đầu truyền xuống, Trình Cẩn liền sửng sốt một chút, vừa định gật đầu lại phát hiện có gì đó sai sai.
Phim hoạt hình gì? Không phải cậu mua phim sếch à?
Trình Cẩn quay đầu về hướng TV, lúc này mới phát hiện một sự thật cay đắng —— thật sự đúng là phim hoạt hình, hơn nữa còn là bộ phim hoạt hình kinh điển, lúc nhỏ cậu đã xem rồi.

Rõ ràng bìa đĩa sắc tình như vậy, sao lại là phim hoạt hình?
Cậu nhận ra mình đã mắc phải mưu kế lừa đảo, có chút nhụt chí, ấp úng nói: “À…, thích.”
Cảm nhận được bên cạnh có người ngồi xuống, Trình Cẩn hơi nghi hoặc, nghiêng đầu liền thấy được chồng.

Ánh đèn trong phòng ánh có hơi mờ, chiếu vào mặt Lục Đào, càng làm cho gương mặt anh thêm anh tuấn, làm cơ thể Trình Cẩn nóng lên, nhưng cậu lại chú ý thấy anh không có tắm, vì quần áo vẫn như cũ.

Trình Cẩn nuốt một ngụm nước miếng, mới hỏi: “Anh không tắm sao?”
“Ừ.”
Trình Cẩn không rõ nguyên nhân vì sao, cậu biết Lục Đào không phải là người lôi thôi, ngược lại còn khá thích sạch sẽ.

Bất quá cũng không có điều luật nào quy định mỗi ngày phải tắm rửa, hơn nữa chỗ họ đi qua không dơ hay bụi bậm, Lục Đào cũng không cần phải tắm.

Nhưng đôi khi tắm rửa không chỉ đơn giản là tắm rửa, mà còn là phát tín hiệu, tín hiệu muốn làm.
Xem ra tối nay lại đóng mạng nhện nữa rồi.
Nói không thất vọng là nói dối, Trình Cẩn khẽ thở dài, chán nản quay đầu đi, đang muốn tắt TV, đột nhiên màn hình lại chợt lóe lên, hình chiếu thay đổi.
Không còn là bộ hoạt hình đáng yêu hồn nhiên nữa mà là một mảnh màu da.

Trên màn hình hai nam nhân trần truồng, một người cao lớn cường tráng, một người tinh tế nhỏ xinh, đang tiến hành cuộc vận động mạnh.
Màn ảnh quay trọn hai người trần trụi, trông như muốn trào nước ra ngoài, Trình Cẩn liền đỏ mặt, nghe tới “Đâm khoang sinh sản của em đi” cậu liền thấy hận vì không thể bịt tai lại.

Vài giây sau cậu mới có phản ứng, vội vội vàng vàng muốn tắt TV, chưa gì đã bị tóm gọn.
“Đừng nhúc nhích, để anh xem.”
Âm thanh trầm thấp ấm nóng vang lên bên tai, Trình Cẩn cảm thấy cả người cậu đều run lên, chỉ dám ngồi yên vị, không biết từ lúc nào, chỗ ngồi của cậu đã biến thành lồng ngực của Lục Đào.

Trình Cẩn xấu hổ tới cực điểm, nhỏ giọng biện minh: “Em em em không nghĩ rằng nó sẽ như vậy, chắc là do bên khách sạn cung cấp nhỉ, đúng là quá lớn mật rồi, lại dám trộn phim hoạt hình với cái này nữa chứ…”
Lục Đào nói: “Nói dối.”
Ngữ khí không hề nghiêm khắc làm tim Trình Cẩn đập lỡ một nhịp, hận không thể tìm cái khe đất chui xuống núp, cậu thẹn thùng nói: “…không phải em cố ý đâu.”
Ngay từ đầu đã là phim hoạt hình, hơn nữa còn chiếm nửa thời gian đĩa mà! Có ai mà ngờ!
Trình Cẩn xấu hổ đến nóng hết cả người, không dám nhìn thẳng vào màn hình TV.

Nhưng cậu lại có thể cảm nhận được Lục Đào đang xem rất nghiêm túc, bởi vì cậu cảm nhận được nhịp thở của anh rối hơn lúc đầu.

Chú ý tới biến đổi nhỏ của anh, tim Trình Cẩn đập nhanh hơn, hơn nữa thân thể càng thêm nóng, phía sau chảy dịch ẩm ra.

Tuy rằng cậu cảm thấy thẹn, nhưng vẫn bị nội dung phim hấp dẫn, lúc nhìn lên màn hình, gậy nhỏ phía dưới liền cứng lên, hô hấp cũng loạn cả lên.
Không biết là công ty nào đã quay phim này, tuy rằng nó là bản lậu, thế nhưng góc quay rất đẹp, kích thích thị giác người xem.

Dáng người của hai nam diễn viên đều không tồi, là kiểu kết hợp được yêu thích nhất, người trên cao to dũng mãnh, cơ bụng tám múi, dương vật thô to.

Mà người dưới lại nhỏ xinh trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, tóc quăn đáng yêu, dáng người tinh tế, nhưng lỗ huyệt lại ướt đẫy, viền thịt phấn nộn.
Người dưới kêu rên nỉ non, lúc bị cắm xuống liền nhẹ giọng gọi Ông xã, đòi hôn đòi ôm, không giống như là diễn mà như video tự quay với chồng hơn.
Trình Cẩn càng xem càng cảm thấy chịu không nổi, đầu vú ẩn hiện dưới lớp áo cứng lên, hai má đùi cọ cọ trên thảm, còn được Lục Đào ôm mà cứng đến lợi hại.
Muốn, rất rất muốn.
Trình Cẩn không khắc chế được dục vọng của bản thân nữa, nếu ở chung với nhân cách thứ hai của Lục Đào, cậu đã sớm đòi anh làm rồi, như giờ lại không dám.

Cậu cắn cắn môi, đang muốn dùng tay sờ trộm gậy nhỏ của mình đã bị Lục Đào kéo vạt áo tắm ra, tay anh mò tới hạ thân của cậu.

Cơ thể cậu lắc lư, nằm gọn trong lồng ngực của anh, Trình Cẩn ngẩng đầu lên, nhìn chiếc cằm duyên dáng và yết hầu mê hoặc của chồng, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Ông xã…”
Động tác của Lục Đào dừng một chút, sau đó liền đối mắt với cậu, giọng nói to hơn, “Anh là Lục Đào.”
Trình Cẩn nào dám lộn xộn, cậu biết anh là ai, hoặc nói đúng hơn là biết anh đang ở dạng nhân cách nào, rốt cuộc trong lòng cậu vẫn không tách anh ra làm hai người được.

Khi nhìn biểu cảm bình tĩnh của Lục Đào, cậu lại xấu tính không chịu giải thích.
Lục Đào tới gần cậu, thấp giọng nói: “Trước kia em cũng kêu anh là ông xã!”
“Từ trước tới nay chồng của em vẫn luôn là anh, không có người khác!”
Ngữ khí tựa như ghe tuông, ít nhiều gì thì Trình Cẩn cũng có chút hưởng thụ, đôi mắt mở to vô tội, trong giọng nói thậm chí còn mang theo chút ủy khuất, “Vậy sao anh lại không làm tình với em?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.