Bạn đang đọc Đơn Phương Kết Hôn – Chương 69
Hắn đinh ninh Hạ Tri Thu không nghe thấy.
Nhưng Hạ Tri Thu vẫn đọc hiểu khẩu hình miệng và nghe được rõ ràng.
…
Không phải giới showbiz ngày nào cũng có chuyện lớn.
Về cơ bản, sự kiện Lý Úc Trạch “chịu khổ độc thủ” đã là đỉnh điểm trong năm nay, những tin tức xảy ra sau đó đều khiến người ta cảm thấy vô vị, mỗi ngày hóng chuyện đều cảm thấy thiếu thiếu.
Mấy tờ báo cũng hết đạn cạn lương và bắt đầu xào mấy chuyện cũ tẻ nhạt.
Lúc thì dìm kẻ này, lúc lại nâng người kia, lấy lòng các nhóm fan để tìm cách kéo lượt đọc.
Đương trong thời kỳ giáp hạt*, trên diễn đàn ẩn danh đột nhiên nổ ra một tin lớn không biết thật giả.
*Thời kỳ giáp hạt: Khoảng thời gian lương thực đã hết nhưng chưa đến vụ thu hoạch mới.
Tin đồn “Lý Úc Trạch vốn không kết hôn với ai, chuyện tuyên bố kết hôn lúc trước đều là giả!” nhất thời rúng động cộng đồng mạng, người người nhà nhà đều quan tâm.
“Lý Úc Trạch rớt đài rồi phải không? Dừa lắm! Danh xưng thb nên đổi người rồi!”
“Dù có rớt đài thì ảnh cũng đâu có hủy dung? Vẫn là khuôn mặt đó thôi, vẫn là thb của giới giải trí.”
“Tôi nói mà! Nếu cưới thiệt thì méo thể nào suốt mấy năm trời không tìm ra chút xíu tin tức gì về bà xã anh ta như vậy!”
“Vậy người thần bí hồi trước là ai?”
“Đm! Nghĩa là tui vẫn còn cơ hội?!”
“Xuống mặt đất đi bạn ơi! Người ta chưa kết hôn thôi chứ vẫn có thể có crush mà.”
“Hồi đầu tôi cũng muốn lên án thb vì lừa gạt khán giả, nhưng mà sau khi đọc bài phân tích trong diễn đàn nào đó liền cảm thấy người đàn ông này quá ư là thâm tình!”
“Bài phân tích gì vậy?”
“Của một bình luận trong diễn đàn nào đó, cơ mà đang lên hotsearch á, chắc sẽ có cao nhân nhanh tay cap màn hình lại thôi.”
“Tui cũng cho rằng mọi người không nên trách thb.
Thật ra tui cũng từng thầm thích một người nhiều năm nên cực kỳ thấu hiểu cách làm của anh ấy.”
“Xem xong bài phân tích rồi.
Chẳng biết có đúng không nhưng mà tui là tui không chửi nổi rồi á, còn hơi đau lòng nữa.”
Đúng như lời một bình luận, chưa đầy hai phút, các trang truyền thông lớn đã trà trộn vào diễn đàn chụp màn hình lại rồi đăng lên weibo.
Bài phân tích khoảng bảy tám trăm chữ viết về thời cấp ba của Lý Úc Trạch cùng mối quan hệ giữa hắn và tên Giang, bao gồm cả việc đạo diễn Hồ từng ghé trường họ để casting, tên Giang vì giành vai mà dùng mọi thủ đoạn, cố ý động tay động chân với xe đạp của bạn Hạ.
Lúc đầu mọi người không biết bạn Hạ là ai, do toàn bộ bài phân tích đều là phỏng đoán nên không ai dám nêu thẳng tên.
Nghe nói vụ việc năm đó gây chấn động không nhỏ ở trường họ.
Hình như Lý Úc Trạch tự mình tìm ra “hung thủ”, tuy nhiên điều khó hiểu là hắn còn dạy dỗ kẻ đó một trận.
Nếu là ra tay giúp bạn bè thì không nói làm gì.
Nhưng rõ ràng Lý Úc Trạch và bạn Hạ ngoài mặt chẳng liên quan gì nhau?
Vậy tại sao hắn lại xen vào chuyện của người khác?
Đáp án gần như đã rõ!
Không ít người cho rằng Lý Úc Trạch yêu thầm bạn Hạ ngay từ học kỳ đầu và luôn âm thầm bảo vệ người ta.
Tuy nhiên, bạn Hạ lại không có chút tình cảm nào với hắn, ngược lại còn lạnh lùng từ chối, cho nên Lý Úc Trạch quyết ôm phần tình cảm này sống cô độc hết quãng đời còn lại.
Thế là hắn tự mình sa ngã, đơn phương tuyên bố kết hôn với chính mình!
“Hahahahaha!” Cao Khuê ngồi ở chỗ cũ tại nơi tụ họp ba người, vừa cầm di động xem vừa cười chảy nước mắt: “Thời buổi này đúng là bí mật nào cũng méo giấu nổi.
Fan với quần chúng ăn dưa đỉnh thiệt, tuy đoán cũng không đúng trăm phần trăm nhưng cũng được tám chín phần rồi.”
Quần quật đến cuối năm, cuối cùng Cao ảnh đế đã có thời gian rảnh rỗi hẹn Phương Hạo Xuyên và Lý Úc Trạch ra xuống trà.
Ngồi trong bàn trà bắt được vài tin tức liền lấy ra cùng nhau hóng hớt.
Phương Hạo Xuyên cũng bình luận: “Nhưng mà cũng tốt, bây giờ người ta đều tập trung vào chuyện cũ, không ai để ý đến chuyện giả kết hôn.”
Cao Khuê nói: “Kết hôn vốn dĩ là một vấn đề cá nhân.
Nhiều diễn viên vui mừng công bố với người hâm mộ một chút, đó chính là quan tâm đến fan, coi fan như bạn bè.
Còn một số thì giấu không nói, mình cũng đâu thể phán xét người ta thế này thế kia.
Cứ cắn chặt lấy chuyện lừa dối khán giả cũng chả có ý nghĩa gì! So với việc nói thẳng ra lòng tôi có người, cách xa tôi một chút thì thông báo kết hôn có phải khéo léo hơn không?”
Lý Úc Trạch dám có thể sẽ nói ra câu đó lắm.
Nhan sắc và diễn xuất của hắn xuất sắc như thế, không nói không làm nhất định sẽ có người dính vào.
Ngành giải trí vốn đã rất phức tạp, nếu muốn giữ mình, tốt nhất nên chủ động xác nhận một chút.
Hai người nghị luận trước mặt chính chủ mà hắn vẫn không hề ngăn cản.
Hôm nay Lý Úc Trạch hơi khác thường, tay chống cằm nhìn chằm chằm cốc trà bốc khói nghi ngút trước bàn, cả buổi đều không tham gia vào bất kỳ chủ đề bàn luận nào của hai ông bạn.
Cao Khuê nhìn sang, định nói vài câu thì bị Phương Hạo Xuyên ngăn lại.
Cao Khuê hỏi: “Sao vậy?”
Phương Hạo Xuyên nhỏ giọng nói: “Dạo này đừng có để ý đến cậu ta, tính xấu trỗi dậy rồi.”
Cao Khuê cả kinh: “Chuyện tình cảm phát sinh vấn đề nữa à?”
Phương Hạo Xuyên đáp: “Không phải vấn đề tình cảm.”
“Thế là gì?”
“Nhớ…!bà xã.” Phương tổng không dám nói câu này mà chỉ làm khẩu hình miệng với Cao Khuê.
…
Hạ Tri Thu đã tiến tổ được sáu tháng.
Ban đầu dự tính cuối tháng này đóng máy, nhưng do cộng sự trong đoàn gặp sự cố nên đành kéo thêm mấy ngày.
Thật ra gần đây cậu vẫn có chút thời gian nhưng lại cố tình báo Lý Úc Trạch mình sẽ không về và chủ động tìm đạo diễn Hồ để thảo luận về hai cảnh phim đã quay trước đó.
Hạ Tri Thu không quá hài lòng với nó nên muốn nhân cơ hội quay lại một lần, sẵn hỏi ý kiến đạo diễn.
Đạo diễn Hồ nghe cậu nói xong liền xem lại, ông thấy nhân vật của Hạ Tri Thu đã thể hiện tốt lắm rồi.
Trong bộ phim này cậu không đóng vai nam chính mà là một nhân vật phụ chủ chốt.
Đó là một người muốn bảo vệ gia đình mà liên tục bao che thủ phạm, ngụy tạo chứng cứ giả giúp hung phạm trốn thoát.
Tuyệt đối không thể xem đây là người tốt, nhưng nếu khán giả đặt mình vào bản thân nhân vật thì vẫn có thể hiểu được tại sao hắn lại làm vậy.
Có một cảnh nhân vật này chứng kiến toàn bộ quá trình hung thủ gây án, tâm trạng hắn chuyển từ kinh hoàng đến sợ hãi, trong cơn hoảng loạn hắn sảy chân ngã vào vũng bùn lạnh giá, rồi liều mạng kêu cứu giữa bùn lầy.
Tâm lý nhân vật trong cảnh này vô cùng phức tạp, vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ, vừa muốn trốn vừa muốn sống, toàn thân đầy bùn đất bò lên bờ liền nhìn thấy kẻ sát nhân lạnh lùng đưa tay ra.
Đạo diễn Hồ xem lại mấy lần các cảnh quay trước của Hạ Tri Thu, tuy chưa đủ nhưng vẫn có thể dùng.
Hiện tại đang vào đông, nhiệt độ xuống rất thấp, nếu quay lại nhiều lần chỉ e diễn viên chịu không nổi.
Thế nhưng Hạ Tri Thu đã chỉ rõ ràng những thiếu sót của bản thân trong cảnh quay và đảm bảo với đạo diễn Hồ mình vừa tìm ra hướng nghĩ mới, đoán chừng quay thêm hai ba lần nữa là ổn.
Nếu kết quả vẫn không tiến triển, vậy cứ dùng những cảnh quay lúc trước.
Đạo diễn Hồ hết sức tán thưởng thái độ nghiêm túc và chuyên nghiệp của Hạ Tri Thu nên quyết định quay lại một lần nữa.
Vũng bùn đều là hàng thật, phim trường nằm trong một vùng hoang vu mọc đầy lau sậy.
Hạ Tri Thu buộc một sợi dây thừng quanh eo để phòng đuối nước, cậu ngã vào vũng bùn lạnh giá năm lần mới nghe đạo diễn Hồ hét lên: “Hoàn hảo!”
“Đỉnh lắm Tiểu Thu! Quá tuyệt vời!” – không ngại cả người Hạ Tri Thu lấm lem bùn đất, ông đưa tay vỗ vai cậu, nói – “May mà quay lại cảnh này, không có chỗ chê!”
Hạ Tri Thu xấu hổ gật đầu, bọc mình trong thảm lông Tiểu Trình đưa tới, run rẩy bước lên xe dã ngoại của đoàn phim.
Điều đáng nói là cách đây không lâu, Tiểu Trình đã đồng ý làm trợ lý, vừa khéo có thể cùng vào đoàn phim giúp đỡ cậu.
Hạ Tri Thu lên xe tắm rửa, thay một bộ đồ dày cộm rồi mới ra khỏi phòng tắm ngồi lên sô pha.
Tiểu Trình vừa bước lên, đưa cho cậu một ly nước ấm, cười nói: “Có mấy anh em đứng ngay cửa đang bàn luận về anh đó.
Họ nói anh quá liều luôn, chưa thấy diễn viên nào tự nguyện lăn vào bùn sình như vậy.
Nghe nói hồi mới bắt đầu khởi máy anh còn ngã năm sáu chục lần, vậy mà vẫn chưa ngã đủ.”
Hạ Tri Thu bưng ly nước cười cười: “Cậu có cảm thấy lần này tốt hơn lần đầu không?”
“Đương nhiên tốt hơn rồi! Dù chưa cắt ghép biên tập nhưng em vẫn có thể cảm nhận rõ ràng nỗi sợ hãi đó.
Ai không biết còn tưởng anh chứng kiến vụ giết người khủng khiếp cơ đấy!”
Hạ Tri Thu xấu hổ uống một hớp nước rồi lại rụt cổ run run, rõ ràng khí lạnh trên người vẫn chưa tan hết.
Tiểu Trình nói: “Anh à, anh cần gì phải gắng sức như vậy? Em thấy trong những diễn viên cùng thời, anh đã là người nổi bật nhất rồi, nửa năm nay độ nổi tiếng cũng tăng vững, về sau chắc chắn sẽ càng ổn hơn, anh không cần vội vàng chứng tỏ bản thân như thế đâu.”
Tiểu Trình vì lo lắng cho Hạ Tri Thu, nhìn cậu mặc áo sơ mi mỏng tang lăn lộn trong vũng bùn trong thời tiết âm mấy độ, hắn thật sự sợ cậu xảy ra nguy hiểm.
Hạ Tri Thu không giải thích nhiều, chỉ uống thêm một ngụm nước, mãi đến khi Tiểu Trình được người khác gọi đi, cậu mới lấy ra hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ từ túi áo bông dày cộm.
Hai cuốn này cậu tìm được ở thư phòng của Lý Úc Trạch.
Hôm đó gặp được Trần Quỳnh mới biết về tấm ảnh chụp chung, lúc về nhà lục lại liền phát hiện thêm hai món này.
Hai quyển sổ đã khá cũ, chắc là Lý Úc Trạch cũng quên mất bản thân từng làm chuyện ấu trĩ như vậy nên không cất kỹ mà tiện tay nhét vào kẽ giữa hai cuốn sách.
Hạ Tri Thu đặt ly nước xuống, mở quyển sổ ra.
Ngoài bìa sổ có ghi rõ ba chữ “giấy hôn thú”.
Nhưng mà nội dung bên trong không phải thông tin đăng ký kết hôn thật sự mà là mấy tờ giấy trắng đã hơi ố vàng.
Tên vợ chồng được viết bằng bút máy, lần lượt là Lý Úc Trạch, Hạ Tri Thu.
Ngày đăng ký là ngày Lý Úc Trạch tuyên bố kết hôn.
Nhưng nơi dán ảnh cưới lại không có tấm hình nào.
Thay vào đó lại dùng bút bi vẽ hai người chibi vô cùng trẻ con.
Cái đầu tròn vo.
Miệng cười cong vút.
…………………………….
Tác giả có lời muốn nói: Còn một chương nữa là hoàn chính văn..