Bạn đang đọc Đơn Giản Vì Anh Yêu Em: Chương 11
chap 11:
Lần đầu tiên, Kid đến phòng làm việc của hội học sinh. Đó là tòa nhà lớn và tráng lệ hơn cả khu văn phòng nữa. Đây là nơi có Candy.>. Kid thật sự bất ngờ khi biết chuyện, Candy là hội trưởng hội học sinh của học viện, và còn học cùng lớp với mình. Mấy girl trong lớp đều tỏ ra vô cùng thích thú trước chuyện của Kid với Candy.
Kid bước vào đại sảnh, đi thẳng dọc hành lang, đến gần cánh cửa lớn, khẽ đẩy cửa đi vào.Theo lời các học sinh nữ, đó là nơi làm việc của mấy người đứng đầu hội học sinh.
Kid đến đó để lấy bộ đồng phục theo lời dặn. Trong phòng chỉ có 1 cô gái xinh đẹp với mái tóc đen huyền buông dài, mang nét dịu dàng Á Đông, đang cắm cúi làm việc. Cô giật mình, ngửng đầu lên khi có người bước vào.
_ Xin chào, tôi là Shinichi Yemata._ khẽ cúi chào_ tôi……..
_ Ồ. Tới lấy đồng phục._ Mỉm cười_ Tôi là Neyuli Tamaya, thư ký hội học sinh, rất vui được làm quen._ Neyuli đoán ngay lí do , không để Kid nói ra ,giới thiệu bản thân và lấy ngay bộ đồng phục cho Kid.
_ Vâng. Cảm ơn.
_ Mời anh ngồi._ chỉ vào cái ghế_ tuy học cùng lớp nhưng vì ít tuổi hơn nên tôi gọi như vậy cho phải phép._ Neyuli ngồi xuống, rót trà ra mời Kid._ dù sao, tôi cũng có chuyện muốn nói.
_ Chuyện gì vậy? Cô cứ tự nhiên._ Kid đưa tay đón lấy chén trà, lòng có chút bất an.
_ tôi muốn…
_ OH^^!!!! Yuli yêu quý( gọi tắt tên của Neyuli)!!!!!!!!!! Tớ bỏ cả công việc đến giúp cậu đây nè!!!!!!!!!_ Salasa đẩy cánh cửa bước vào, nháy mắt 1 cái, theo sau là Hanachi đang bó tay với đứa bạn thân của mình._ OH^^!!!!!! Mỹ nam!!!!!!! Hì!!!_ Nhìn thấy Kid, Salasa cười 1 cái.
Neyuli đang nói thì bị cắt ngang như thế, tức giận nói mỉa 1 câu:
_ Ờ, cảm ơn, không dám làm phiền đại minh tinh!!!!!!!!! sao có thể để Idol nổi tiếng cả nước làm việc giùm được !!!!
_ Giận rồi à??? Xin lỗi mà!!!_ Salasa phụng phịu_ không được sao?
_ Tất nhiên là không rồi! _ Hanachi lạnh lùng thốt 1 câu_ nếu tớ không đến tận nơi kéo cậu về thì chắc cậu trốn đi chơi đến tối luôn còn gì?
_ Thì phải để cho người ta xả hơi chứ??? Làm gì mà quá lên thế!!!! Cả tháng lịch kín mít, chạy sô làm việc rồi!! Đến trường còn phải giải quyết cả đống như thế!!_ Chỉ tay về phía 1 cái bàn chất đầy hồ sơ_ Ai mà chịu nổi???
_Tớ chịu nổi. _ Hanachi đáp cụt lủn 1 câu như xối thẳng cả gáo nước lạnh vô mặt Salasa._ mình cậu bận à? Ai chả thế! Toàn trốn đi chơi còn ngụy biện!_ Hanachi nói thêm 1 câu rồi im lặng, nhưng vì đó là sự thật nên… Salasa đành… ngậm bồ hòn làm ngọt.
_ Thôi mà ! 2 người việc gì phải cãi nhau thế?_ Neyuli định ngăn lại nhưng… thật chẳng đúng lúc… khi người ta đã dừng thì lại đổ thêm dầu vào lửa.
_ Tại cậu cả còn gì??? Bắt nguồn từ cậu , bỗng nhiên nói mỉa người ta 1 câu, Hanachi vì bênh cậu mà nạt tớ còn gì??_ Salasa lườm Neyuli.
_ Sao bây giờ cậu lại mắng tớ??? Nếu cậu không bỏ đi chơi mà chịu làm việc của mình thì đâu có thế??_ Neyuli mất bình tĩnh.
_ Thì tớ biết lỗi nên đã im lặng rồi!!! Tại sao cậu lại còn khơi mào ra cho thêm rắc rối????
_ Tớ…_ Neyuli bối rối_ tớ không cố ý… xin lỗi …
_ Salasa!! Yuli!! 2 người thôi ngay!!!!!!_ Hanachi nói khẽ nhưng cả Salasa và Neyuli đều im bặt. Nếu để Hanachi giận lên thì chết là cái chắc._ mà anh_ Quay lại nhìn Kid_ anh có thể về được rồi, thật thất lễ vì để anh thấy cảnh không ra gì thế này.
Kid lúc nãy đến giờ không hiểu mình đang định làm cái quái gì nữa, tự nhiên ngồi đây nghe mấy đứa con gái cãi nhau. Trước mặt Kid bây giờ có thêm 2 cô nàng xinh đẹp, 1 người với mái tóc bồng bềnh ngắn ngang vai, xinh xắn và rất đáng yêu. Người còn lại thì đội 1 chiếc mũ lưỡi trai màu đen, mang vẻ đẹp đầy bí ẩn và ánh mắt sắc lạnh. Kid giật mình khi nghe câu nói của Hanachi, từ từ đứng dậy:
_ Ồ vâng, tôi cũng muốn về, chỉ tại…
_ Khoan đã!_ Neyuli kêu lên_ tôi có chuyện muốn nói mà.
_ Anh… là người đã kiss Athena của Xbest phải không? _ Salasa nhìn kĩ 1 lát rồi thốt lên_ Trông anh rất tuyệt đấy, anh có muốn làm người mẫu không?_ Bỗng nhiên đem ra 1 đề nghị.
_ Thôi đi Salasa!_ Hanachi kéo Salasa đi vào 1 phòng làm việc nhỏ hơn_ Không phải lúc này.
Đợi Hanachi và Salasa đi hẳn vào phòng Neyuli mới quay lại nhìn Kid. Kid ngồi xuống. Li trà đã nguội ngắt.
_ tôi… sẽ nói thẳng vào vấn đề! _ Neyuli nhìn thẳng vào mắt Kid_ tôi mong anh đừng làm phiền Candy nữa. Hãy tránh xa Candy ra.
_ Cô là gì mà có quyền nói thế?_ Kid trừng mắt nhìn Neyuli.
_ Vậy anh là gì mà có quyền hôn Candy trước mắt toàn thể cả trường như thế???????_ Neyuli hỏi vặn lại_ anh là người yêu của Candy chắc???
_ k…không. _ Kid mím chặt môi_ nhưng, đó là chuyện của tôi và Candy. Không liên quan đến cô.
_ Anh có tình cảm thế nào với Candy hay anh yêu Candy thì tôi cũng KHÔNG QUAN TÂM._ Neyuli nhấn mạnh từng tiếng_ anh có quyền yêu Candy nhưng không có quyền tiếp cận Candy. Anh sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Candy. Đó là điều mà cả tôi và Candy đều không muốn. Là bạn thân của Candy, tôi chỉ muốn nói thế thôi, mong anh hiểu cho.
_ Cô nói thế là ý gì? _ Kid nghiến răng_ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN CỦA CÔ!!!!!!!!!!!
_ Tất nhiên. Nhưng là chuyện của bạn thân nhất của tôi. Và tôi cần can thiệp. Anh nghĩ anh yêu Candy hơn tất cả những người yêu Candy ư? Anh có tự tin nói thế không? Và anh dựa vào thứ gì để dám khẳng định như thế???
_ Tôi…. đã đi tìm Candy …. 10 năm … thế không đủ hay sao?_ Kid ngước nhìn, trong ánh mắt toát lên vẻ đau khổ.
_ Tôi…_ Neyuli tránh nhìn thẳng vào mắt Kid_ tôi không cần biết. Candy không nhớ tới anh nữa, và cũng rất hạnh phúc với hiện tại. Anh đừng làm xáo động cuộc sống của Candy. Thứ tình yêu… tầm thường của anh…. hãy bỏ đi…. yêu người khác thì tốt hơn đấy!!!!!!
_ RẦMMMMMMMMMM!!!!!!!!! _ Kid đập mạnh xuống bàn, và đứng hẳn lên_ Cô không có quyền phỉ báng tình yêu của tôi đối với Candy!!!!!!!!!!!!!!! CÔ KHÔNG BIẾT GÌ THÌ ĐỪNG CÓ NÓI BẬY!!!!!!!! CHẮC CÔ CHƯA YÊU AI BAO GIỜ!!!!!! MÀ NGƯỜI NHƯ CÔ…. THÌ…. .CHẮC.CHẲNG. AI.MUỐN. YÊU!!!!!!!!! SẦMMMMMM!!!!!!!!_ Kid khẽ nhếch mép lên 1 cái, và sập cửa lại.
Neyuli giật cả mình, khẽ thở dài” Mình chỉ làm theo lời Candy thôi mà, cuối cùng còn bị **** nữa chứ… haizzzzzzz…. cậu sẽ đền cho tớ cái gì đây Candy, nếu mình không có người yêu thật thì …. AAAAAAHHHHH…….nhưng mà…Candy à….. liệu thế có nên không… khi cả cậu và anh ta, đều yêu nhau đến thế…… “