Đọc truyện Đơn Giản Là Yêu – Chương 7: Chia tay
– Anh muốn em xem chuyện này ??_ Minh nhìn Vũ
Thì ra là khi nãy , thấy Nó bị bọn FC ức hiếp , Minh cũng tính đi ra bảo vệ Nó nhưng Vũ cản lại , Vũ muốn Minh nhận ra điều kì lạ với The Prince và cô gái họ thích .. Đúng như Vũ đoán , không Tuấn thì Dương cũng ra mặt giúp Nó , có lẽ là The Prince có cảm tình với Nó rồi …
– Em thấy sao ?_ Vũ
– Cũg kì lạ , sao Dương lại cứu em ấy ?_ Minh thắc mắc
– Ừm , mai My dọn đến The Prince ở theo lệnh phạt của The Prince đấy _ Vũ
– Sao ?? Đùa à???_ Minh bất ngờ
– Không phải , là thật _ Vũ khẳng định trong lòng thoáng chút buồn
– The Prince làm sao đem 1 cô gái về nhà mà không bị báo chí nói này nói nọ .. Họ chấp nhận sao ?_ Minh
– Anh không biết , nhưng trực giác cho anh biết , My đang rơi vào hang cọp đấy _ Vũ
– Hang cọp ? Ý anh nói là 3 đứa trong The Prince sẽ hại cô ấy ?_ Minh
– Không , họ sẽ không làm gì My đâu . Nhưng những FC của họ thì sao ? Bọn FC của ca sĩ gấp mấy lần anh em ta , lỡ có chuyện gì thì làm sao ??? _ Vũ ngập ngừng – Nhưng anh sẽ luôn theo dõi My _ Vũ
– Ừm , em sẽ luôn theo dõi cùng anh .Chỉ cần cô ấy gặp chuyện gì , em sẽ đối đầu với Thr Prince _ Minh buồn bã nói …
– Còn 1 chuyện nữa _ Vũ
– Sao ??? _ Minh
– Em nên công bố chia tay My đi _ Vũ
– Tại sao ??_ Minh thắc mắc , khó hỉu nhìn anh mình
– Em muốn cô ấy bị người ta nói đang cặp với nhị thiếu gia IL lại đến nhà The Prince cưa cẩm ca sĩ sao ???_ Vũ
– À , em hỉu rồi , cảm ơn anh nhắc _ Minh – Nhưng em sẽ cảnh cáo thẳng thừng với bọn Fc , em sẽ bảo vệ cô ấy với tư cách là bạn _ Minh cười
Vũ nhìn Minh , Minh đang buồn , Vũ cũg buồn không kém . Vũ & Minh thẫn thờ quay lưng trở về lớp với tâm trạng chẳng vui tí nào …
Về phía Nó , Di đỡ Nó đi ra phía nhà vệ sinh .. Thấy tay Nó càng lúc càng sưng tấy lên nên lo lắng , nhìn vào gương mặt vô cảm xúc kia làm cô tức giận . Bị như vầy mà bảo là không sao …
– Không còn cảm giác nữa sao ?_ Di nhìn Nó
– Sao … sao cậu biết _ Nó cúi mặt , đã nói dối để Di không lo lắng rồi giờ Di lại biết
– Dễ thôi , lúc nảy tớ đánh vào tay cậu , cậu không phản ứng là biết rồi _ Di nhìn Nó vẻ mặt cũng giận
– Tớ xin lỗi _ Nó lí nhí
– Haizz , tay thế này chắc ngậm bút viết quá à _ Di nhìn Nó thở dài
– Viết bài giùm đi bạn thân yêu _ Nó nũng nịu
– Ok , với 1 điều kiện , hứa trước _ Di
– Ok nói đi _ Nó
– Đơn giản lắm , khi về The Prince hãy xin chữ kí của 3 anh ấy giùm tớ … _ Di ngượng ngùng
– Cậu biết mình đến The Prince ở sao ??_ Nó nhìn Di
– Là Vũ nói _ Di – Đừng trách anh ấy
– Anh ta quả thật nhìu chuyện mà _ Nó
– Thôi đi vào Y tế rồi về lớp _ Di đưa Nó đến phòng y tế rồi về lớp …
Đến lớp thì một sự ngạc nhiên đến tột độ … Tiến Tiến Minh đang hôn 1 cô gái lớp 10 , mà lại là con bé khi nãy đụng trúng Nó nữa chứ … Thiệc tình chứ , Di ngạc nhiên nhưng Nó vẫn không quan tâm mặc dù hơi ngạc nhiên … Di biết Nó giả làm bạn gái Tiến Minh để yên ổn trước bọn Fc nhưng sao Di thấy cảnh này , Di thương Nó quá .. Không phải nói , thời gian qua , những lúc gần gũi vui chơi , Nó đã có cảm tình với Minh rồi nhưng cũng chỉ mới bắt đầu thôi , cũg chỉ là thoáng qua … Nó không quan tâm trước mặt là chuyện gì , Nó nắm tay Di vào thẳng lớp . Nhưng Di đẩy Nó sang 1 bên , Di đi thẳng về phía Minh … Minh biết có người nên ngừng việc hôn cô bé này lại …
– Anh …. Sao anh lại ???_ Di
– Ơ … tôi làm sao nào ??- Minh giả ngây – À , anh xin lỗi _ Minh nhìn Nó
– Trơ trẽn _ Di cười
– Cô dám nói tôi trơ trẽn , cô có tư cách gì ?_ Minh tức
– Bạn của bạn gái anh , nhưng chắc có lẽ , bạn gái anh đã là cô gái này rồi _ Di nhìn con nhỏ đó cười – Vui nhỉ _ Di
– Ngọc My , anh xin lỗi _ Minh giả vờ – Nhưng anh yêu cô bé ấy _ Minh
– Ơ , tôi nào chia cắt 2 người . Hihi , tôi và anh từ nay xem như chưa từng quen biết là được rồi , chúc 2 người hạnh phúc _ Nó vừa nói vừa cười , gương mặt chẳng chút buồn nhưng trong lòng thì nặng nề hơn . Khi Nó vừa nhận định được tình cảm của mình thì Minh lại muốn như thế này . Chỉ mới là thoáng qua nhưng Minh đã vô tình đẩy Nó ra xa hơn . Nó cười rồi đi vào lớp rất tự nhiên ..Di nhìn Nó chua xót , Di đi đến cạnh Minh thầm nói
– Anh đã đẩy người sắp cho anh cơ hội đi xa – Di nói nhỏ – Hôm nay , Nguyễn Tiến Minh & Trương Hoàng Ngọc My xem như chưa từng quen biết , không được dính dáng đến nhau nữa – Bỗng nhiên cô hét lớn lên – Anh sẽ hối hận Tiến Minh à – Cô lại thì thầm đi về phía cửa lớp mà hét:
– Từ ngày hôm nay , Tiến Minh sẽ không bảo vệ Ngọc My nữa , nên mọi người cứ chăm sóc cậu ấy , nhưng tôi nói cho biết trước ,chỉ cần cậu ấy mất 1 cọng tóc , hay vó bất kì vết thương nào thì xem như cũng đụng đến Phạm Hoàng gia tôi. Các người liệu hồn lấy
Di cười cười đi về phía Nó . Bọn Fc nghe lời Di nói mà thoáng rùng mình , Phạm Hoàng gia đã vươn lên nắm lấy vị trí thứ 3 của thế giới sau tập đoàn IL và tập đoàn bí ẩn nào đó … Ai dám đụng tới Di xem như chán sống rồi .. Nên chẳng ai nuôi ý định chăm sóc nó… Minh đứng phía ngoài như chết chân tại chỗ , cô gái lớp 10 ấy thoáng ngượng ngùng , đột nhiên khi thấy Di và My đi lên anh lại nắm tay tay cô , ôm cô rồi hôn cô … Con bé đó quay đi trong lòng vui sướng nghĩ là Minh đã yêu cô bé ( Ảo tưởng =°=) Minh nhớ lại lời Di nói ” Sắp cho cơ hội là sao ” ???
Không lẽ My yêu anh ?? Hay là do Di nói đại …. ??? Thôi dù gì cũng xong rồi , anh quay đi , trong lòng buồn đến tột cùng , môi mấp máy :” Anh xin lỗi em My à , anh yêu em ”
Ngày hôm đó trôi qua thật nặng nề đối với cả 2 , một người thích Nó từ lâu đang chờ đợi câu trả lời , một người đã có câu trả lời định là một thời gian xác định kĩ càng hơn rồi nói nhưng lại không ngờ người đang đợi câu trả lời , lại từ chối câu trả lời ấy … Có lẽ do số phận thôi , Anh nói yêu con bé ấy thì làm sao cô cản được ??? Nhưng sao cô cũng không có ý định cản nữa mà lại có dự định giúp đỡ cả 2 người … Ngày dài dài trôi qua với những suy nghĩ nặng nề với mọi người .. Vũ đã đánh Minh khi thấy Minh dùng cách đó để chia tay My … Vũ tức giận khi thằng em hành động không biết suy nghĩ . Sau một hồi cải vả , Minh cũng như thức tỉnh , anh đã sai rồi , suy nghĩ quá nông cạn khi lại chia tay bằng cách ấy . Có lẽ chính anh đã đẩy Nó rời xa anh mãi mãi…..
6:Am
Sương sớm đang hoà quyện vào không khí để như làm đà cho ánh nắng lên ngôi từ từ …. Không khí buổi sáng thật mát mẻ , gió thổi thoang thoảng vào mang chút cái se lạnh tối qua theo cùng … Hôm nay , Nó dự định đến trường sớm , sau một đêm suy nghĩ , Nó đã khẳng định rằng thực sự không hề yêu Minh , Nó hít thở lấy lại bìnhtĩnh để xua tan suy nghĩ của quá khứ . Nó đã từng thích Minh chỉ thoáng qua thôi nhưng Minh lại không nắm lấy được cơ hội nên đây sẽ là số phận của cả hai …
Hôm nay , Nó phải rời khỏi căn nhà mà Nó sống suốt thời gian qua , bao nhiêu kỉ niệm cùng bố mẹ nuôi của Nó đều chất chứa tại đây . Nó đã thu dọn hành lí , cũng gọn gàng là 1 chiếc vali to bự . Nó định mang vào lớp rồi đến giờ về sẽ dọn di luôn nhưng chẳng biết phải cất Nó ở đâu trong trường cho phải nữa . ..
Đang phân vân suy nghĩ , thì nghe tiếng xe hơi dừng lại
>
Nó bất giác quay lại , nghĩ là Tuấn lại đến thăm nhưng không phải , là người Nó chưa biết phải đối diện thế nào … Nó cúi mặt xuống ….
– Ngọc My , chào em _ Minh
– ….._ Nó im lặng
– Em dọn đi đâu sao ? Có cần anh giúp em không ?_ Minh cười
– …._ Im lặng tiếp
– Em vẫn còn giận anh sao ? Mình không quen nhau , không thể làm bạn bè à ?_ Minh nhăn mặt , trong lòng buồn vô cùng .
– Tôi nào dám giận Nhị thiếu gia , đã nói chưa từng quen biết mà , làm sao làm bạn bè _ Nó bình thản
– Em …. đi ăn với anh , anh có chuyện muốn nói _ Minh tức giận kéo tay Nó đi .
– Ááááá_ Nó nhíu mày , Minh vừa nắm vào cánh tay bị thương của Nó ..
– Anh .. anh xin lỗi _ Minh rối
– Không sao thưa thiếu gia , xin lỗi , tôi không quen anh , xin anh nhường đường _ Nó lách sang một bên kéo vali đi thẳng chẳng thèm ngoái lại nhìn Minh lấy 1 lần . Minh đứng chôn chân ngay tại đó . Anh khẽ cười , nhưng một giọt nước gì đó lại rơi xuống là mưa chăng ??? Không , không phải , là nước mắt , Minh Minh đã khóc. Khóc vì Nó sao ?? Anh cảm thấy hối hận về việc làm quá đáng của anh hôm qua , nhờ việc ấy từ nay anh sẽ mất đi người con gái anh thích và cả 1 người bạn nữa … Minh vẫn đứng đó nhìn theo bóng dáng cô gái đang kéo vali qua dường , cô vẫn thong thả , ung dung đi tiếp … Anh khẽ cười tiếp , nụ cười hận thù , hận thù chính bản thân mình đã đẩy cô ấy đi xa … ” Em hãy sống tốt nhé , anh yêu em “