Đơn Giản Là Yêu

Chương 13: Tiểu thư của phạm hoàng gia


Đọc truyện Đơn Giản Là Yêu – Chương 13: Tiểu thư của phạm hoàng gia

Nguyên ngày hôm đó Huệ Nhi cũng chẳng đá động hay kiếm chuyện với Ngọc My nữa. Cô thì thắc mắc vô cùng , và cô nợ Di rất nhiều… Giờ lại để Di đem tập đoàn của ba mẹ Di ra bảo vệ cô nữa . Thật xấu hổ !

Cuối giờ , chưa kịp để cô nói câu gì thì Di đã nắm tay cô đi ra ngoài cùng hai tên vệ sĩ mặc cho bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo . Họ nhanh chóng leo lên chiếc xe đen phía trước đã chờ sẵn và phóng vút nhanh ….

Di dẫn cô đi thẳng vào trong biệt thự , mặc cho cô kêu than . Di dẫn cô vào phòng khách , ba mẹ Di cũng mỉm cười tươi khi thấy cô , trước mặt ba mẹ Di còn có một sấp hồ sơ gì đó nữa . Có lẽ rất quan trọng . Di kéo cô ngồi xuống ghế ..

– Cháu chào hai bác , Di sao lại kéo mình đến đây _ Ngọc My

– Chúng ta bảo Di dẫn cháu đến là có chuyện muốn nói với cháu _ Mẹ Di ôn tồn nói

– Dạ , là chuyện gì vậy ạ ?_ Cô

– Ngọc My ta báo cho con biết hôm nay chúng ta muốn nhận con làm con gái nuôi _ Mẹ Di


– Sao ạ ?? Cháu không dám nhận ._ Cô mở to mắt nhưng rồi cúi đầu nói

– Sao lại không dám nhận , ta rất thích con , ta nhận con làm con nuôi cũng là lẽ thường tình thôi _ Mẹ Di

– Dạ , cháu biết bác làm như vậy là vì muốn cháu tránh được rắc rối trong trường ạ . Nhưng không cần đâu ạ , sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng tập đoàn của 2 bác đấy ạ _ Cô

– Không hề , ta thực sự yêu quý cháu , ta muốn nhận cháu làm con nuôi , cháu và Di sẽ sống cùng nhau . 2 năm nữa cháu sẽ sang nước ngoài cùng bố mẹ kia của cháu . Ta thực sự muốn cháu làm con ta , giấy tờ thủ tục nhận con đã làm xong , chỉ cần cháu kí tên vào là được _ Mẹ Di

– Nhưng Bác có Di là con gái rồi sao lại muốn nhận thêm cháu ? Cháu thực sự không dám nhận _ Cô

– Ta muốn Di có thêm chị , ta lớn tuổi rồi không muốn sinh con nữa , nên đành nhận nuôi thôi . Di nó sống một mình rất buồn , ta hi vọng cháu đồng ý . Ta muốn cả hai đứa đều vui vẻ _ Mẹ Di cười

– Phải rồi , My đồng ý đi , Di muốn My làm chị Di _ Di 

– Cháu …cháu có thể sao ?_ Nó vui mừng khôn xiếc

– Có thể chứ , kí vào đi _ Mẹ Di đưa bút cho cô , cô cầm lấy và đặt bút lưỡng lự nhưng rồi cũng kí vào ….

– Từ nay , con có tên là Phạm Hoàng Ái My , con là tiểu thư của Phạm Hoàng gia ta , ta sẽ cho người chuẩn bị phòng cho con _ Mẹ Di

– Không cần đâu ạ , cháu sẽ ở căn hộ cùng The Prince _ Cô

– Còn xưng cháu sao ? Có nên gọi tiếng ” mẹ ” không ?_ Mẹ Di mỉm cười 

– Dạ  .. dạ…. M….Mẹ_ Cô vỡ oà lên sung sướng , bố mẹ nuôi của cô sang nước ngoài rồi , mà trong thời gian này cũng chẳng có cuộc gọi hỏi thăm nào . Cô thèm được gọi tiếng mẹ lắm đấy nhưng nào được , bây giờ được rồi , Nó rất vui sướng … 

Mẹ Di chiều theo ý cô , cho Nó về The Prince ở nhưng kể từ hôm nay cô là Phạm Hoàng Ái My con gái của chủ tịch tập đoàn DL , ai đụng đến cô xem như là đắc tội với Phạm Hoàng gia … Di và cả ba mẹ Di đều vui mừng khi có thêm người con người chị , và hơn ai hết cô có thêm gia đình nữa , niềm vui sướng tột độ … chẳng lẽ lời ông ngoại cô nói là vậy sao ? Bố mẹ cô là Bố Mẹ Di ??? Cô được cùng gia đình Di đi ăn và cô quay trở về The Prince ngay sau đó … Cô bước xuống xe không quên nói với bác tài : ” Cháu cám ơn bác nhiều ạ , bác lái xe cẩn thận ” mỉm cười rồi quay ra . Bác tài nhìn theo cô môi mấp máy : ” Ái My tiểu thư thật dễ thương ” rồi ông cho xe chạy đi …..


Ngọc My hớt hải chạy vào căn hộ với niềm vui sướng còn hiện rõ trên khuôn mặt … Vừa bước vào trong thì thấy Tuấn đang đeo tạp dề loay hoay dưới bếp . Dương thì đang ôn trọn cái tivi xem ca nhạc … Còn Lâm thì chẳng thấy bóng dáng đâu .. Cô len lén bỏ đi lên phòng cất cặp thay đồ rồi đi xuống nhà . Nhưng cô nghĩ chắc mọi người không thấy cô nhưng thực sự không phải vậy . Từ khi cô bước vào nhà là có 3 cặp mắt len lén dõi theo rồi , nhưng họ vẫn bất động xem cô làm gì . 

Cô thay đồ , quần jeans , áo thun ngắn tay , rồi nhanh chóng đi xuống dưới bếp phụ Tuấn…

– Tuấn , My phụ Tuấn nha_ Cô hí hửng

– Ừm , mà My biết nấu không ?_ Tuấn đang chiên trứng

– Xém biết _ Cô

– Này , qua đây chiên trứng đi _ Tuấn kéo cô lại phía cái chảo … Tuấn để cô chiên , Tuấn ra cắt rau củ và kết quả là ….

– Khét .. khét _ Tuấn hớt hải quay lại khi nghe mùi nồng nặc . Cô thì ho sặc sụa vì ngợp khói… Mặt cô bị dính đồ đen thui , Tuấn nhìn cô mà không nhịn được cười . Nhưng rồi anh nghiêm nghị nhìn cô

– Xin lỗi _ Cô lí nhí cúi đầu

– Trời ạ , có cái trứng cũng chiên không xong . Sao này lấy chồng thì sao ?_ Tuấn tự nhiên phát ra câu đó làm cô đơ người .. 

– Sau này hả , ờ thì sau này tính _ Cô đáp


– * lắc đầu *  được rồi Tuấn dạy My _ Tuấn nhìn cô, Tuấn bảo cô lại lấy cái chảo khác và trứng khác đặt lên bếp . Tuấn đi ra sau lưng cô dang hai tay nắm lấy hai cánh tay cô như đang ôm cô , Tuấn dùng tay mình nắm tay cô đang cầm muỗng lớn dùng để chiên , nhẹ nhàng chỉ cô , lật qua lật lại miếng trứng xong rồi tắt bếp … Cô không ngại để Tuấn chỉ như thế , càng vui mừng hơn là cô đã biết cách làm trứng chiên.. Nhưng cảnh tượng vừa rồi đã đập vào mắt anh , anh ngó lơ lấy cốc nước rồi đi lên phòng nhạc . Anh đánh đàn bài hát vừa sáng tác sau đó môi lại mấp máy theo lời bài hát … Đương nhiên , tiếng đàn vang vọng khắp căn hộ . Bài nhạc rất hay , rất sôi nổi . Dương nghe thấy tiếng nhạc liền tắt tivi chạy lên phóng thu , Tuấn cũng vậy tháo tạp dề ra đưa cô xong cũng chạy lên phòng thu . Chỉ còn mỗi cô lẻ loi dưới bếp . Cô nhanh chóng dọn dẹp gọn gàng lại khu bếp , rồi lấy giấy bút viết gì đó để lại , sau đó chạy ra ngoài , đi bộ ……..

Ngọc My bước trên con đường dài , ánh nắng chiều tà đang cố đi theo từng bước chân của cô . Dòng người cũng đang hối hả hoàn thành công việc để sớm tới giờ nghỉ được về với gia đình … Hôm nay mọi người thật kì lạ , đi ngang qua cô nhìn cô như sinh vật lạ vậy … Không ít ánh mắt ghen tị , ghen ghét nhìn cô … Cô thấy kì lạ , cô đứng lại quan sát thì thấy mọi người cầm báo đọc xong rồi lại nhìn cô . Thực ra là có chuyện gì , cô không kiềm được chạy đi mua tờ báo xem và kết quả là …. Hình Nó nằm trang đầu tiên luôn với chủ đề ” Tiểu Thư của Phạm Hoàng gia – Phạm Hoàng Ái My “. Cô chẳng tin được nữa , chuyện này mới lúc sáng vậy mà giờ đã lên báo . Vậy coi như từ nay ra vào Phạm Hoàng gia và The Prince cũng phải cẩn thận rồi…. Chán thiệc , cô ghét việc bị phóng viên theo dõi .. Cô nhanh chóng bước đi thẳng về phía trước và dừng lại tại quán kem Mouse . Cô vừa bước vào thì mọi sự chú ý đều tập trung vào cô … Cô tiến lại ngồi đại một bàn nhỏ trong góc nào đó rồi gọi phục vụ . Chị phục vụ cầm menu tới mỉm cười và đưa cô …

– Thưa tiểu thư , tiểu thư dùng gì ạ ?

– À , ờ cho em kem sôcôla vani cốm , bánh ngọt và ly cappuchino _ Cô

– Vâng _ Chị phục vụ quay đi 

Ngọc My nhíu mày , thường ngày cô đâu phải vậy , cô ăn nhiều lắm cơ mà ? Sao lại gói gọn có 3 món ? Haizz , cô muốn ăn nhiều lắm chứ nhưng không được , bây giờ mọi hành động lời nói của cô đều được ghi lại hết , cô không thể để mất mặt Phạm Hoàng gia được …. 10p kem được mang ra , cô từ tốn nhỏ nhẹ ăn .. Đôi mắt nhìn xa xăm đâu đó… Bỗng chốc cô thấy bố mẹ ruột của cô và người anh trai thân yêu của cô – Mạnh Hải . Nhưng rồi cũng bị dập tắt qua 1 loạt hình ảnh xoẹt qua xoẹt lại trong đầu cô …. Cô vẫn chưa xác định hình ảnh đó là gì . Chỉ biết mỗi lần như thế lòng cô cảm thấy xao xuyến không nguôi ….

****************


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.