Bạn đang đọc Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa: Chương 33
4 người đang chăm chú vào chiếc máy nghe trộm . Những diễn biến tại Minh Nguyệt Plaza đã được tường thuật trực tiếp thông qua cái vật nhỏ xíu bằng hạt đỗ !
Người đầu tiên phá lên cười là nó . Tùng Baby tiếp chân hú lên man rợ . Hà Điên kết thúc bằng 1 tràng ngoại ngữ của loài dê :
– Trời ạ !!! Giá mà được nhìn thấy tận mắt khung cảnh ở đó nhỉ ?? Nó nhe răng .
Tùng Baby gật gù :
– Bà cũng ác thiệt !!! Toàn nghĩ ra những trò quái chiêu !
– Không phải tôi mà là Hà Điên ! Tất cả mọi thứ đều do Hà Điên sáng tác . Tôi chỉ phụ trách đạo diễn và lựa chọn diễn viên thôi …
Nó – đội trưởng đội GTT – Hoàng Thu Dung là một người … sòng phẳng !!!
Đã vay mượn của ai cái gì ? Nhất định nó phải trả đủ cả vốn lẫn lãi . Tuyên ngôn của nó là :
– Ai tốt với nó 1 nó tốt lại 2, 3 . Ai đểu với nó 1 nó đểu lại 10 !!!
Người duy nhất không tham gia những trận cười trên là một thằng nhóc cỡ khoảng 12 , 13 tuổi . Quần áo lấm lem , rách nát không che hết được vẻ thông minh lanh lợi . Thằng nhóc búng tay :
– Em đã giúp chị hết mức có thể rồi Cà Chua . Phần tiếp theo là của Chân Gỗ !!!
Raiso là một chàng trai mang 2 dòng màu Việt – Mỹ ! 28 tuổi ! Anh có vẻ bề ngoài của 1 quý ông đã thành đạt . Tốt nghiệp loại ưu tại đại học Harvard . Raiso được coi như cánh tay phải của Mỹ Trang . Một phụ tá trung thành và tận tụy .
Đối với Mỹ Trang . Raiso tồn tại 2 thứ tình cảm . Vừa yêu , vừa sợ !!!
Nhận được điện thoại . Ngay 5 phút sau , Raiso đã có mặt tại Minh Nguyệt Plaza . Nhìn vẻ mặt cô chủ , anh biết ngay sấm sét sắp xảy ra .
– Bằng mọi cách và bất cứ giá nào ! Anh điều tra ngay cho tôi : Thằng nhóc đó là ai ???
– Tiểu thư ! Đây không phải NewYork ! Ở Việt Nam này , cô chủ chỉ cần thò tay ra cửa xe là bao nhiêu đồng hồ , nhẫn vàng trên tay sẽ mất sạch . Theo khảo sát của những nhà nghiên cứu : Mật độ trộm cắp ở thành phố này là 20 thằng / 1m vuông !!!
– Đừng có nói những điều vớ vẩn với tôi ! Raiso !!! Nhiệm vụ của anh là nghe lời tôi chứ không phải dạy bảo tôi …
Raiso thở dài :
– Dù sao thằng nhóc cũng chỉ là 1 đứa trẻ ! Có cần thiết phải thế không ???
– Tôi không muốn nhắc lại lời đã nói ! Hãy thực hiện đi !!!
Mỹ Trang giận giữ bỏ đi . Đôi giày cao gót màu đỏ nện xuống đất cồm cộp . Nỗi tức giận khiến Mỹ Trang không thèm lên xe . Cô xồng xộc đi bộ trên đường .
Raiso và 2 người vệ sĩ lúi húi theo sau . Không hay biết tại góc đường có 1 đám thanh niên đang ngồi trên xế điếc nhìn họ . Một người có thân hình gày gò , mặt đầy tàn nhang và trứng cá rút điện thoại lên gọi :
– Alo ! Mục tiêu đã đến ! Chân gỗ bắt đầu hành động …
Đám thanh niên này có thể coi là những tay quái kiệt trong giới đua xe . Mấy tay này thừa sức vượt mặt cơ động và là nỗi kinh hoàng của người dân trong thành phố !
Raiso nhìn Mỹ Trang . Tình yêu của anh giống hệt đóa hồng . Rực rỡ kiêu sa nhưng cũng đầy gai nhọn . Dù có chuyện gì xảy ra anh cũng vẫn luôn ở bên cô . Vĩnh viễn không xa rời !
Tiếng rồ ga vọng tới khiến Raiso nhíu mày . Những anh hùng xa lộ thường chỉ hoạt động về đêm . Rất ít khi thấy họ xuất hiện ban ngày !
Linh cảm của Raiso chưa bao giờ phản bội anh .
Một thằng đội mũ bảo hiểm Trung Quốc phóng vụt qua . Chiếc xe ép sát rạt vào Mỹ Trang . Những chiếc khác nối đuôi biến mất .
2 người vệ sĩ chưa kịp phản ứng thì Raiso đã lao tới . Anh chụp lấy Mỹ Trang và lăn mấy vòng như trong phim hành động . Bờ vai rắn chắc của Raiso ôm vòng thân hình kiều diễm che chắn .
Không biết có phải do đập đầu xuống đất không ? Mà khuôn mặt của Mỹ Trang đột nhiên ửng hồng . Cô e thẹn nói :
– Anh … anh … có thể cởi quần ra … được không ???
Raiso tưởng mình nghe nhầm . Anh hấp tấp hỏi lại :
– Tiểu thư nói gì cơ ? Tôi nghe chưa rõ !!!
Mỹ Trang vẫn nằm trong tay anh . Cô nũng nịu :
– Raiso ! Cởi quần ra đi mà !!!
Tim Raiso đập thình thịch . Có lẽ nào tiểu thư đã cảm động trước việc anh xả thân chăng ? Nhưng dù hạnh phúc đến mấy , anh cũng không thể đi quá giới hạn :
– Tiểu thư … việc này … phải đợi đến khi chúng ta kết hôn mới được …
Mỹ Trang tím mặt . Cô hét lên :
– Anh điếc à ??? Cởi quần cho tôi mượn mau !!! váy tôi bị rách rồi !!!
2 người vệ sĩ ( thở phào ) :
– Phù !!!
Những người đi đường lúc này được chứng kiến 1 cảnh rất hi hữu .
Một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy đỏ đi trước . Điểm đặc biệt là cô mặc một cái quần ple đen . Sự kết hợp hài hòa khiến người ta liên tưởng đến con vẹt .
2 người đàn ông to cao đi sau . Có lẽ là vệ sĩ .
Cuối cùng là một chàng trai . Người ta không nhìn rõ mặt mũi vì anh ta dùng tay che kín . Áo ple đen . Điểm nổi bật là chàng trai chỉ mặc có 1 chiếc quần đùi mỏng tanh mỏng te bên dưới . Đôi giầy da bóng lộn lập cập bước .
Mọi người không cười . Họ tò mò nhìn rồi quay sang hỏi nhau :
– Người ta đang đóng phim phải không ???
– Hay đoàn tham quan của nước ngoài vừa bị cướp ???
Cứ thế mỗi người một ý kiến . Họ tranh nhau nói . Không ai chịu ai . Cuối cùng xông vào giải quyết bằng … nắm đấm ! Chỉ đến khi 113 xuất hiện , sự yên bình mới được trả về khu phố Quảng Diệp !!!
Thằng nhóc bán kẹo cao su ve vẩy cái ví trước mặt Dung Cà Chua :
– Chân gỗ xong việc rùi ! Chúng ta đi tìm quán đặc sản xơi một bữa đi ? Hôm nay em đãi !!
Nó , Tùng Baby và Hà Điên nhìn nhau . Cả 3 toét miệng cười :
– Ok ! Của chùa không ăn là thiệt . Của thiên hạ không diệt là … dại !!!
Chúng vui sướng khoác tay nhau đi . Vẻ hạnh phúc hiện lên từng khuôn mặt !!!
Tớ đã nói rồi :
– Ăn cắp là một nghệ thuật !