Bạn đang đọc Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa: Chương 28
– Đằng ấy vẫn chưa ngoẻo hả ??? Nó buột miệng thốt .
– Cái gì ??? Tôi có nghe nhầm không nhỉ ??? Không một lần đến thăm khi tôi nằm viện . Không một lời quan tâm ? Và đây là câu hỏi duy nhất nhóc nói được với ân nhân của mình đó hả ???
Chết thật ! Bao năm quát tháo , nạt nộ người khác đã thành quen . Bây giờ bảo nó tự dưng tuôn ra những lời có cánh còn khó hơn lên trời !
Nó đâu phải là người không biết lý lẽ ! Lúc hắn nằm viện , hôm nào nó chả tới thăm . Nhưng chỉ được đứng ngoài cửa bởi vệ sĩ của mẹ hắn không cho vào ! Vấn đề này hết sức tế nhị . Con bé đâu thể thanh minh !
Thấy hắn khỏe mạnh , tươi tỉnh nó cũng mừng lắm chứ ? Không hiểu sao lại thốt ra câu đó ?
– Ơ không phải !!! Ý tôi là … sao cậu lại ở đây ?? Nó lúng túng.
– Đừng có chuyển đề tài nhanh thế chứ ? Tôi chưa ngoẻo là nhờ ông trời phù hộ ! Ai bảo tôi tốt bụng quá nên mới xông ra đỡ chai bia hộ người ta ! Vậy mà được đối xử thế đấy ??? Còn tôi ở đây là vì : Tôi đã trở thành nhân viên của quán này . Kể – từ – hôm – nay !!! Hắn tỉnh bơ tuôn một tràng .
Nó há hốc mồm toan thắc mắc thì tiếng bà chủ Go Home vang lên chắc nịch :
– Phải đó ! Cậu ấy là nhân viên tôi mới tuyển xong !
– Nhưng cô tuyển cậu ta làm việc gì ?
– Thì phục vụ , bưng bê , bồi bàn … đủ kiểu ! Tóm lại là chân sai vặt !
– Còn cháu thì sao ??? Chẳng phải cháu vẫn làm công việc phụ vụ cơ mà ? Nó phản đối trước nguy cơ bị giật mất chỗ làm .
– Cháu cứ làm công việc của mình ! Có gì Đình Dương sẽ giúp đỡ thêm !! Dù sao quán dạo này cũng đông khách . Có hai người cháu sẽ đỡ vất vả hơn ! Phải không ??? Bà chủ nhìn nó cười .
Theo linh cảm của người từng học võ ! Cái nụ cười của bà ấy trông cứ đểu đểu thế nào !!!
– Vậy nhé ! Xin tiền bối hãy giúp đỡ tôi !!! Hắn nói một cách nhã nhặn .
******
Thế là … hắn đã trở thành phục vụ số 2 của cà phê Go Home !
– Trời ơi !!! 1 cà phê , 1 trà sữa phải đưa đến bàn số 3 cơ mà !!!
– Ấy !!! Nước cam là bàn số 1 gọi …
– Đi gì mà như rùa bò vậy ??? Khách người ta chờ dài cổ rồi kia kìa !!!
– Cậu đến giúp đỡ tôi hay đến phá đám tôi thế ???
Mấy hôm nay , khách đến cà phê Go Home không những được nghe Lan Tây hát mà còn được xem kịch nói miễn phí ! Tất nhiên , nhân vật chính không phải là ai khác mà là nó và hắn !
Vốn quen được hầu hạ , nay phải đi phục vụ người . Hắn lúng túng như gà mắc tóc ! Không nhầm lẫn cái nọ thì cũng đổ vỡ cái kia !!! Chỉ tội nghiệp nó phải thường xuyên sử dụng đến công phu : Sư Tử Hống !!!
Nhưng đó chỉ là 3 tối đầu . Đến ngày thứ 4, mọi thứ đã đi vào quỹ đạo . Những tiếng quát tháo của nó cũng dần ít đi !!!
Và bây giờ hắn có thể ưỡn ngực tự hào :
– Tôi … là phục vụ bàn chuyên nghiệp !!!
Nhưng lại có một rắc rối nho nhỏ xảy ra . Không biết có phải do hắn đẹp trai quá không mà Go Home dạo này có thêm rât nhiều khách nữ . Mà toàn là nữ sinh mới chết !!!
Công nhận thời nay con gái bạo dạn thật . Không còn cái kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy như ngày xưa nữa ! Họ tự động đi tìm … trâu !!!
Ban đầu chỉ có 2 cô đến uống nước cam . Hắn đưa đồ uống cho khách với 1 nụ cười made in … Đình Dương !!! Chả là hắn mới đi lấy cao răng về , muốn khoe hàm răng trắng gì mà sáng thế nên trót dại cười hơi tươi !!!
Hai cô này ấn tượng quá ! Ngay hôm sau gọi thêm 5 cô nữa ! Tiếng lành đồn xa , tiếng dữ đồn gần . Go Home nhờ thế mà nhộn nhịp hẳn !!!
Đình Dương vốn có lòng nhân hậu ! Hắn không nỡ để con gái phải khóc vì mình . Nên cô nào đến hắn cũng nâng như nâng … egg hấng như hấng … flover !!!
Mặc dù đôi lúc , hắn cũng khiếp vía trước kiểu ăn nói bạt mạng của các cô !
Bà chủ thì miễn bàn ! Miệng lúc nào cũng cười phớ lớ vì số tiền thu được ngày 1 tăng !
Chỉ có duy nhất 1 người cảm thấy ấm ức trong lòng ! Người đó chính là nó !
– Đồ băm trợn này có cái quái gì mà họ bu vào như kiến thế nhỉ ??? Nó tức tối nhìn hắn cười cười nói nói …
– Chết tiệt !!! Lại còn nháy mắt nữa chứ ? Rõ vô duyên !!! Có phải trai gọi đâu mà nháy kiểu đó !!!
( Tác giả : cái này là nữ nhân vật chính tức quá nói xàm …)
Nó lẩm bẩm nguyền rủa hắn với đủ từ ngữ tệ hại nhất có thể nghĩ ra .
– Dung ơi ! Vào kho lấy cho cô mấy chai rượu !!!
– Mấy chai đây cô ?
– 2 chai thôi …
Bạn đọc đừng ngạc nhiên vì Go Home là quán cà phê mà lại có rượu ! Vì bà chủ thích uống rượu vang nên quán có bán thêm loại này nữa …
Nó đành bỏ dờ công việc cao cả mà tuân lệnh cấp trên .
– Quái !!! Cái thang mọi hôm vẫn để đây đâu rồi ?
Sau một hồi nhìn ngược ngó xuôi , nó đành bằng lòng với chiếc thang tự chế bao gồm 3 chiêc ghế chồng lên nhau .
Nó đắc ý trèo lên mà không hay 1 chiếc ghế đã bị long ốc vít .
Cầm được 2 chai rượu trong tay cũng là lúc nó đổ nhào về đằng sau . Theo bản năng làm phục vụ , nó ôm chặt 2 chai rượu và phó thác cho số phận .
– Uỵchhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!
– Lạ thật ! Sao nó không thấy đau nhỉ ?? Mà cái nền đá hôm nay sao … êm thế ???
– Cái gì !!! Êm à ??? Nó giật thót người nhận ra mình đang nằm gọn trong vòng tay của … hắn !!!
Hắn ôm nhóc lùn trong tay mà lòng thầm vui sướng . Biểu hiện tức tối của nhóc mấy hôm nay đã chứng tỏ 1 điều : Nhóc cũng có tình cảm với hắn !!!
Thật bõ công hắn mỏi miệng tiếp chuyện các bà các cô !!!
Khi nhóc lùn đi vào kho lấy rượu . Hắn sực nhớ ra cái thang mới đem đi sửa hôm qua . Mà nhóc lại ” cao ” như thế làm sao với tới kệ rượu .
Hắn lo lắng đi theo . Quả nhiên không sai ! Cô nhóc đang trèo lên 3 cái ghế . May mà hắn đỡ kịp ! Không thì