Đối Kháng Hoa Tâm Chủ Thượng

Chương 84: Nghe Nói Cô Bị Mắng


Đọc truyện Đối Kháng Hoa Tâm Chủ Thượng – Chương 84: Nghe Nói Cô Bị Mắng


Như là kỳ tích, cô thật sự bị cảm rồi, một ngày sau cuộc gọi điện thoại của Lâm Phân.Luồng khí lạnh ập đến Hồng Kông, lúc ra khỏi cửa còn phải mặc thêm áo.Gió hiu hiu thổi vào mặt, Cố Hiểu Thần túm chặt cổ áo khoác, cúi đầu đi vào Công ty Ngũ thị.“Hiểu Thần !” Thẩm Nhược ở phía sau gọi to, giọng điệu hết sức phấn khởi.Cố Hiểu Thần dừng bước chân, quay đầu nhìn về phía Thẩm Nhược, tức khắc lộ ra nụ cười.

Trước đó mấy ngày Thẩm Nhược theo chủ quản Trương của bộ phận kế hoạch đi Thẩm Quyến để chuẩn bị cho buổi họp báo nào đó, nên luôn không có mặt ở công ty, bọn họ cũng chỉ thông báo cho nhau như vậy.

Không nghĩ đến hôm nay, Thẩm Nhược từ Thẩm Quyến trở về rồi.“Hi.” Cố Hiểu Thần cất tiếng chào hỏi.“Hi hi…” Thẩm Nhược ôm lấy cánh tay của Cố Hiểu Thần, dường như là thăng quan tiến chức thuận lợi nên nhìn ra tâm tình của cô ấy rất vui vẻ, “Sao vậy? Cậu đi Anh bổ túc đã học được không ít nhỉ?”Thẩm Nhược quay đầu nheo mắt với cô, “Cậu nói xem.”“Mình bị cảm, cậu đừng dựa sát mình quá.” Cố Hiểu Thần cười dặn dò, không muốn lây bệnh cho cô ấy.“Đó có liên quan gì, sức đề kháng của mình rất tốt.” Thẩm Nhược không mảy may để ý, vẫn ôm cô như cũ, “Đúng rồi, đã lâu không cùng nhau ăn cơm, trưa nay cùng nhau ăn cơm nha.”Cố Hiểu Thần đáp một tiếng, “Được.”“Vậy giao hẹn rồi nhé, đến lúc đó mình đến phòng trợ lý tìm cậu.” Tay Thẩm Nhược làm động tác “OK”.“Mình đã không còn ở phòng trợ lý nữa rồi.” Cố Hiểu Thần vội vàng nói, Thẩm Nhược không khỏi nghi ngờ, cô lại nói, “Mình được bố trí đến bộ phận đầu tư tài chính, bây giờ là thư ký phó tổng.”“Thư ký phó tổng?” Thẩm Nhược sửng sốt lẩm bẩm, nét mặt trong nháy mắt tắc nghẽn, sau đó cô kéo ra nụ cười trên mặt, “Hiểu Thần, chúc mừng cậu nha, lại thăng chức rồi ! Từ nhân viên bình thường lên trợ lý tổng tài, bây giờ lại từ trợ lý tổng tài lên thư ký phó tổng, cậu cũng được tính là đã nhảy ba cấp rồi.”Cố Hiểu Thần nhàn nhạt mỉm cười, e rằng tư vị trong đó chỉ có mình cô biết.Hai người đi thang máy, phía trước là cửa bộ phận làm việc của mình.Trong văn phòng phó tổng bộ phận đầu tư tài chính, Diêu Vịnh Tâm đang răn dạy quở trách Ngũ Hạo Dương ngồi trên ghế giám đốc đâu ra đấy, “Phó tổng, sao cậu có thể cho khách hàng leo cây vậy hả? Đây là biểu hiện rất không chín chắn, không có lý trí ! Chú Ngũ ở đó tôi nhịn không nói, sau này cậu không thể lại như vậy nữa.”“Đúng đúng đúng, quản lý Diêu nói đúng.” Ngũ Hạo Dương thừa nhận lỗi sai, lại nói, “Để biểu thị sự áy náy, tối nay tôi mời quản lý Diêu ăn cơm, đi hóng mát, ngắm cảnh ban đêm?”“Cậu thôi đi.


Tôi không có diễm phúc hưởng thụ.” Diêu Vịnh Tâm đối với thái độ qua loa cho có lệ của anh rất không vừa lòng, đem hồ sơ trong tay cuộn tròn thành hình trụ, tư thế lão nương hiên ngang đi đến trước mặt anh, trực tiếp đập mạnh xuống mặt bàn, “Thư ký Cố bị cậu hại chết rồi.”Ngũ Hạo Dương quay bút giữa ngón tay, cười vô nghĩa.“Tôi ra ngoài làm việc đây.

Cậu tự thu xếp ổn thoả đi.” Diêu Vịnh Tâm nói, xoay người đi ra khỏi văn phòng.Ngũ Hạo Dương ấn phím gọi thẳng, điện thoại được người tiếp nhận, “Phó tổng.”“Thư ký Cố, cô vào đây một lát.”Sau khi Cố Hiểu Thần nhận được cuộc gọi đến, lập tức đi đến văn phòng.

Cô đến trước mặt Ngũ Hạo Dương, “Phó tổng, anh tìm tôi.”“Thư ký Cố, nghe nói cô bị Hạ tổng mắng?” Ngũ Hạo Dương không dây dưa, chọc trúng chỗ hiểm của cô.Cố Hiểu Thần bình tĩnh nhìn anh, giọng nữ mang theo một chút khản, “Làm việc không chu toàn, bị mắng là phải.”“À, thật là một cấp dưới tốt.” Trong lời nói này của Ngũ Hạo Dương mang theo một tia châm chọc, “Có một thư ký như cô, tôi thật là tiết kiệm được không ít tâm tư.”“Phó tổng quá khen rồi.” Cố Hiểu Thần vẫn điềm tĩnh như cũ.“Nói đi, lịch trình hôm nay của tôi là gì.” Ngũ Hạo Dương day day ấn đường, nhắm mắt.Cố Hiểu Thần lật mở văn kiện mang theo, rủ rỉ nói trình tự lộ trình một ngày đã sắp xếp sẵn, đại khái là có ít hạng mục đầu tư tài chính, dĩ nhiên cũng là việc mấu chốt nhất, “Phó tổng, hai giờ chiều hôm nay, anh có hẹn quản lý Thịnh của Điện tử Vạn Khoa.”“Tôi lúc nào hẹn ông ta vậy?” Ngũ Hạo Dương mở mắt.“Đây là Hạ tổng giao phó.” Cố Hiểu Thần thành thật nói.Ngũ Hạo Dương nhìn chằm chằm cô vài giây, khoé miệng chứa một nụ cười, “Vậy thì đi thôi.”***Hai giờ chiều, Ngũ Hạo Dương và Cố Hiểu Thần đúng giờ đến Điện tử Vạn Khoa.

Trợ lý của đối phương tiếp đón bọn họ, dẫn bọn họ vào phòng họp.

Sau đó, người phụ trách là quản lý Thịnh đi vào phòng họp.


Cố Hiểu Thần chậm rãi đứng dậy, mỉm cười lịch sự chào “Quản lý Thịnh, chào ông.”Quản lý Thịnh nhận ra cô, gật đầu cũng được xem như đã chào.Nhưng điều đáng xấu hổ nhất thực sự là: Ngũ Hạo Dương ngồi trên ghế điều hành, vậy mà không có bất kỳ động tác gì.Cố Hiểu Thần cúi đầu gọi, “Phó tổng.”Ngũ Hạo Dương lúc này mới có phản ứng, giống như hồn đã quay về, không tập trung nói, “Ồ, hoá ra là quản lý Thịnh đến rồi.”Quản lý Thịnh nhìn thấy thái độ của anh như vậy, lập tức nổi giận, “Dương phó tổng, tôi nghĩ Ngũ thị căn bản không có thành ý muốn hợp tác cùng Vạn Khoa, mời cậu về đi.”Quản lý Thịnh xoay người định rời đi, Cố Hiểu Thần vội vàng chạy đến ngăn cản trước mặt ông, “Quản lý Thịnh ! Xin hãy đợi một chút !”“Còn cái gì để nói nữa?” Quản lý Thịnh hiển nhiên tức giận không nhỏ.“Quản lý Thịnh, thật sự xin lỗi, xin ông đừng tức giận.

Thành ý của Ngũ thị đối với Công ty Vạn Khoa là 100%, tôi nghĩ quản lý Thịnh cũng là biết mức độ xem trọng của Ngũ thị…” Cố Hiểu Thần ra sức dùng mắt ra hiệu cho Ngũ Hạo Dương, nhưng Ngũ Hạo Dương lại giống như không nhìn thấy gì.Quản lý Thịnh có vẻ như suy nghĩ cho đại cuộc, nén xuống cơn tức giận, “Nếu như thái độ của Dương phó tổng có cái gọi là 100% thành ý, vậy tôi cảm thấy rất thất vọng.”“Chẳng qua chỉ là một công ty điện tử nhỏ bé, các người đã không muốn hợp tác, tự nhiên có người sẽ nguyện ý cùng Ngũ thị chúng tôi hợp tác.” Ngũ Hạo Dương đứng dậy, ngữ khí ngạo mạn khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.“Được.

Không tiễn.” Mặt mũi quản lý Thịnh khó coi, quay đầu rời đi.“Quản lý Thịnh…” Cố Hiểu Thần cất bước muốn đuổi theo, lại bị Ngũ Hạo Dương một tay nắm chặt.

Cố Hiểu Thần gấp rút quay đầu, cau mày nói, “Phó tổng, sao anh có thể đối đãi với công việc, đối đãi với khách hàng như vậy.


Mỗi một công ty đều từ tổ chức nhỏ đi lên, không thể bởi vì quy mô nhỏ hơn mình mà xem thường.

Phó tổng xin buông tay.”Ngũ Hạo Dương im lặng một lúc, thả tay ra, Cố Hiểu Thần vội vã đuổi theo..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.