Đối Kháng Hoa Tâm Chủ Thượng

Chương 59: Lời Mời Dự Tiệc


Đọc truyện Đối Kháng Hoa Tâm Chủ Thượng – Chương 59: Lời Mời Dự Tiệc


Công ty Ngũ thị.Thư ký Hạ cầm văn kiện đi vào văn phòng, báo cáo với anh công việc mấy ngày gần đây, “Liên thiếu gia, chín giờ mười phút sáng ngày mai, bộ phận đầu tư tài chính có buổi họp quý.

Ba giờ chiều, lão tổng của Vinh Thăng hẹn anh thoả luận… Buổi tối thứ sáu, lão tổng của doanh nghiệp Châu thị Châu Mặc Sinh tổ chức sinh nhật, đã gửi thư mời đến.“Lời mời của Châu thị thoái thác giúp tôi, chuẩn bị một phần quà mừng tặng đi.” Ngũ Hạ Liên nhắm mắt lắng nghe, trầm giọng nói.“Vâng, Liên thiếu gia.” Thư ký Hạ ghi chú chi tiết, xoay người lùi ra khỏi văn phòng.Công văn trên bàn làm việc đã chất cao như núi, Ngũ Hạ Liên cầm một phần văn kiện lên, vừa định mở ra, điện thoại di động vang lên.

Anh cầm lên nhìn thoáng, trên màn hình hiển thị tên người gọi khiến anh hơi cong khoé môi.


Tiếp nhận cuộc gọi, giọng nữ bên tai vang lên, “Anh, khi nào về nhà? Lâu rồi không nhìn thấy anh, nhớ anh rồi.”Cô gái gọi điện thoại đến là Ngũ Diệu Khả, con gái út của Ngũ gia, em gái của Ngũ Hạ Liên.“Ngũ đại tiểu thư bận như vậy, vẫn có thời gian nhớ đến anh sao?” Đáy mắt Ngũ Hạ Liên đầy vui vẻ, giễu cợt nói.“Anh !” Ngũ Diệu Khả làm nũng một tiếng, “Em mỗi ngày đều nhớ anh được chưa, khi nào anh về nhà?”“Công ty có hơi bận.” Ngũ Hạ Liên lấy điếu thuốc bỏ lên miệng, châm lửa hút một hơi.“Em biết anh rất bận, nhưng cũng phải về nhà.” Ngũ Diệu Khả nói tiếp, “Hay là, tối thứ sáu anh về nhà đi? Cùng nhau ăn cơm?”“Tối thứ sáu, anh phải đi dự buổi tiệc của Châu thị.” Ngũ Hạ Liên đổi ý nói.“Vậy thứ bảy, chủ nhật thì sao?”“Diệu Khả.” Ngũ Hạ Liên trầm mặc gọi, mày hiếm cau lại.“Được rồi, em hiểu rồi.

Vậy em không quấy rầy anh làm việc nữa.

Anh, nhớ phải về nhà đó.

Bye bye.”Sau khi Ngũ Diệu Khả dặn dò mấy câu, cuối cùng cũng cúp điện thoại.


Ngũ Hạ Liên đặt điện thoại di động xuống, im lặng một lúc, ấn phím gọi trực tiếp phòng thư ký.“Liên thiếu gia.”“Lời mời của Châu thị, đã từ chối chưa?”“Vẫn chưa.”“Không cần từ chối nữa.”“Vâng.”***Ban đêm ngày hè, có hơi nóng nực.Cố Hiểu Thần ngồi trên sô pha ở phòng khách, đang buồn tẻ xem tiết mục trên ti vi.

Cầm điều khiển tivi trong tay, màn hình chuyển tới chuyển lui, mười phút chưa từng dừng lại.

Cô thở dài một tiếng, đem điều khiển tivi ném ở một bên.

Bỗng dưng, điện thoại di động có một cuộc gọi đến.Cố Hiểu Thần nhận cuộc gọi, vui vẻ gọi, “Mẹ.”“Hiểu Thần, con đang làm gì vậy?”Giọng nói của dịu dàng của Lâm Phân khiến Cố Hiểu Thần cảm thấy chua xót, cô cười nói, “Con đang xem tivi.”“Một mình à?”“Vừa mới cùng đồng nghiệp ăn cơm xong.” Cố Hiểu Thần không muốn khiến mẹ lo lắng, đành đưa ra một lời nói dối, lại nói tiếp, “Mẹ, công ty mấy ngày trước cử con đi công tác nước ngoài.”“Thật à? Hiểu Thần của chúng ta thật tài giỏi.” Lâm Phân vui mừng nói.Lời khen của Lâm Phân làm cho Cố Hiểu Thần cảm thấy vô cùng hãnh diện, giọng nói của Lâm Phân nhẹ đi mấy phần, “Hiểu Thần, buổi tối thứ sáu, chú Châu của con tổ chức sinh nhật, con đến nhé?”Cố Hiểu Thần nghĩ một lúc, đáp, “Vâng, mẹ, con sẽ đến.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.