Đọc truyện Đời Học Sinh Của 12 Chòm Sao – Chương 2: ] Ngày đầu tiên đi học
Đó là một buổi sáng đầu thu, nắng chan hòa, gió mát rượi như gió biển, vuốt ve mái tóc của những người bộ hành và thổi bùng lên ngọn lửa đam mê của tuổi trẻ.
Tại đó là một căn biệt thự được thiết kế theo kiểu châu Âu, với nền trắng tinh khiết, toát lên vẻhiện đại và sang trọng. Vào trong căn nhà, ở một căn phòng lộng lẫy như phòng công chúa, có một “thiếu nữ” đang nằm ngáy o o, làm rung chuyển căn phong ==
“When I walk in the spot , this is what I see
Everybody stops and they staring at me
I got passion in my pants and Im aint no afraid to show it
Im sexy and I know it (x2)”
Cô gái với tay, lấy chiếc điện thoại và đặt nó vào tai.
“Aloooooo….!!!” Song Ngư mồm méo xẹo, ê a kéo dài giọng.
“Trời ạ! Giờ này mà vẫn ngủ được à? Anh Kết đi mất rồi đó, cậu có dậy ngay không thì bảo, tớ đi luôn bây giờ!!!” Thiên Bình chu chéo ầm ĩ cả, tiếng chua chát như vừa uống cả vại dấm.
Song Ngư nhăn nhó mặt mày. Cô chỉ muốn bịt tai vào ngủ cho yên, nhưng đâu thể được, hôm nay là ngày khai giảng mà, cô phải tới xem sắp xếp lớp, đồng thời đòi quà Ngựa con đi Ai Cập về nữa.
“5 phút nữa được không?” – Bé Ngư hỏi dò, giọng vang lên vẻ dễ thương.
“Vậy cậu muốn lên thiên đàng hay xuống địa ngục đây? DẬY LUÔN VÀ NGAY CHO TÔIIIIII!!!!!!” – Thiên Bình gầm lên như sư tử cái Hà Đông, hại bé Ngư giật mình ngã lộn cổ xuống giường.
“Vâng, vâng! Em dậy liền!”
Nói rồi cô bé nhanh chóng, đánh răng rửa mặt, thay đồng phục rồi chạy vụt xuống nhà, không kịp ăn sáng. Không nhanh thì bà chằn Thiên Bình nấu lẩu cô cho anh Kết ăn mất, lẩu cá ngon lắm đấy!>”
“Thiệt tình, sáng nào cũng ngủ cố, thêm 5 phút thì được gì đâu…” – Bình nhi vừa đi vừa cằn nhằn, bé Ngư nhà ta chỉ còn cách căng tai ra mà nghe, trong lòng thầm rủa lão Ma Kết, dám để mình đi với bà Thiên. Hai cô gái xinh đẹp bước đi trên con đường Astorok, khiến bao con mắt ngưỡng mộ ngoái lại nhìn.
Zodiac Highschool đúng là trường hàng đầu quốc gia, lại dành cho toàn con nhà giàu nên trường trông hoành tráng như tòa lâu đài. Cổng trường to đùng, làm bằng kim loại bọc titan, cao đến 2m. Dưới ánh nắng, dòng chữ vàng trên tấm biển hiệu chiếu sáng lấp lánh, lung linh mờ ảo.
“SONG NGƯƯƯƯƯ!!!!!”
Từ xa réo lên tiếng gọi nghe rất trong trẻo, dễ thương mà chỉ nghe qua là bé Ngư, bé Bình đã có thể đoán được là ai. Bé Ngư nở nụ cười rạng rỡ, quay đầu lại thì… A lê hấp! Một cây nấm lùn dang hết hai tay hai chân ra, nhảy vồ vào người cô, làm cô ngã ngửa ra đằng sau, va ngay vào một tên con trai ở cạnh đó.
Ma Kết, vừa nhìn thấy em gái đang tiến lại gần, Thiên Bình đứng ngay cạnh đó, cả hai cùng chứng kiến thước phim quay chậm, không kém màn đặc sặc, như phim chưởng. Nhân Mã – thủ phạm gây ra tình huống trớ trêu ấy – ngay khi vừa vồ vào người Song Ngư, làm cô bé ngã thì tên ấy cũng mất đà, bay thẳng một cú, phi trúng vào tên con trai với mái tóc bạch kim, tay đang cầm ống nghiệm, làm tên đó cũng ngã bổ chửng, ống nghiệm văng ngay vào gốc cây gần đó, nổ bùm một cái, cái cây biến mất, không để lại vết tích gì. Về phần Song Ngư thì cô xoay 180 độ, va đầu vào cái đầu đỏ rực, làm cả hai bất tỉnh nhân sự.
“Ngư ơi, còn sống không?” – Ma Kết nhanh chóng chạy lại chỗ Song Ngư, lấy tay vỗ bôm bốp vào mặt cô, hỏi léo nhéo gì đó.
Còn Thiên Bình thì sốt sắng chạy lại coi Nhân Mã có còn bình thường không thì thấy một cảnh tượng hết sức dở khóc dở cười. Bé Mã sau khi va vào người Bảo Bình thì đè luôn lên người tên đó, còn chưa rõ trăng sao đất dày gì, chỉ đang ú ớ, nói xin lỗi Bảo Bảo theo bản năng, thì tên Bảo Bảo vũ phu đó, ngay lập tức hất bé Mã xuống, làm bé đã choáng lại còn choáng hơn. Hắn nhảy choi choi như con bọ ngựa, miệng vừa rủa xả Mã Mã, vừa tán tụng tài năng khỉ gió gì đó của hắn.
“Ai da, cái con dở hơi dở hoắm kia, đột nhiên nhảy bổ vào người ta, làm ta mất toi luôn cái ống nghiệm vừa mới làm ra. Có biết cái đó chỉ có một cái duy nhất, không có cái thứ hai không?!! Giời ơi! Cái con điên mất trí. Mà mình cũng tài ghê cơ. Nổ một phát đã biến mất luôn, không còn vết tích nào. Nếu thử trên người thì quá đã!! Thử hỏi trên đời này có ai vừa đẹp trai vừa thông minh như ta. Hô hô hô “
Nhân Mã lom khom đứng dậy, nhìn cái thằng hâm đang tự kỉ trước mặt mình rồi làu bàu chửi rủa gì đó, rồi như sực nhớ tới Song Ngư, tính chạy qua coi thì bị tên Bảo Bảo giữ lại.
“Này! Tính bồi thường nhau thế nào đây?” – Bảo Bình hất hàm hỏi.
“Hơ… Thì tôi xin lỗi được chưa? Giờ tôi phải qua chỗ này coi bạn tôi đã.” – Mã như người ngơ, lại lo cho Ngư nên trả lời qua qua cho nhanh.
Ai dè đời không như mơ!!
Với tên Bảo Bình này thì không gì quan trọng bằng các thí nghiệm của hắn. Thế là bé bị giữ lại, hai bên đôi co lời qua tiếng lại. Học sinh trong trường cứ trố mắt ra nhìn. Bình nhi tính chạy qua can, nhưng xem ra bất lực, cô bị hất sang một bên, và coi như không khí.
Quay qua với bé Ngư. Sau khi bị Kết vỗ cho sưng cả mặt, cuối cùng cô cũng tỉnh lại. Đang tính quay qua xử con ngựa điên kia, làm cô mất mặt ở chốn đông người vậy, lại còn lão Kết, làm cái trò vỗ má nhau giữa chốn công cộng. Thù lù trước mặt cô là gã trai to như con tịnh, không thể hiểu nổi gã ăn gì mà cao thế. Cô thua hắn đến hơn 1 cái đầu.
Sư Tử gầm lên như con sư tử, má anh bị xước dài một vệt, máu còn rỉ ra.
“Cô làm cái quái gì vậy hả? Có mắt không vậy? Mới chữa được bệnh mù à? Dám xô bổn thiếu gia ngã lăn quay ra đất, làm xước cả khuôn mặt vàng ngọc của ta, cô chán sống rồi à?”
“Cái gì cơ? Tui vô tình chứ có cố tình đâu. Làm gì mà phải gào lên vậy? Đàn ông đàn ang mà xước có tí đã la rầm trời, có phải đàn bà không vậy?” – Song Ngư cũng gào um lên đáp trả.
Sư Tử thấy vậy, liền túm một tên đang ngất trên cành quất, trỏ vào hắn rồi nói.
“Cô không chỉ gây ra tai nạn cho mình tui đâu, còn cậu ta nữa. Tính thanh toán thế nào đây?”
Ngư ngơ ngác chưa hiểu gì, đang định quạc cho hắn phát nữa vì tội vu khống thì Kết lúc này thì thầm vào tai cô, khiến cô đứng hình.
Hóa ra lúc cô va vào Sư Tử, cậu ta cũng làm một cú xoay mình trên không, kết quả là đâm vào Song Tử đang đứng gần đó. Đã tệ nay còn tệ hơn, Sư Tử không biết ngã kiểu gì lại chỉnh đúng miệng Song Tử mà ngã. Và thế là 2 hot boy của chúng ta đã khóa môi nhau trên đất đến gần một phút.
“Nhưng tui đâu có cố ý đâu, chỉ là tai nạn không may thôi mà.” – Ngư hạ giọng, vẻ biết lỗi. Nhưng Sư thì lại không định để yên. Hắn chuẩn bị gào um lên lần nữa thì…
“STOPP!!!!” Một cô gái xinh đẹp, mái tóc ngắn ôm vào mặt, chạy đến.” Các bạn hãy dừng lại ngay, bây giờ chúng tôi cần tổ chức lễ khai giảng, không phải lúc cho các bạn thanh toán, bồi thường lẫn nhau. Muốn làm gì hãy đợi đến hết ngày, nếu các bạn vẫn tiếp tục thì…” – Xử Nữ bỏ lửng câu nói, nhanh như cắt tóm lấy Bảo Bình, vật cậu một cú y như ông Mori vật tội phạm trong Conan.
“Ui da, chị hai…” Bảo Bảo bị vật cho đau điếng cả người.
Mọi người tròn mắt nhìn Xử Nữ. Rồi cả lũ nhanh chóng chạy vô hội trường, ai nấy ngồi thành hàng ngay ngắn. Xử Nữ phủi tay, cười vẻ đắc ý rồi nói:
“Giờ tớ sẽ đọc tên 12 bạn này, nếu các bạn có tên thì chỗ ngồi ở sau sân khấu đằng kia, còn không thì ngồi vào hàng nhé?!” – Xử Nữ cười như thiên thần giáng thế, làm cho ai đó bất giác đỏ mặt.
“Bạch Dương”
“Có”
Một cậu trai với màu tóc vàng rực đứng dậy, đi về phía Xử Nữ chỉ. Lúc cậu đi qua, lũ con gái ngay lập tức giả vẻ dễ thương, e lệ, lòng mong ai đó lọt vào mắt cậu
“Kim Ngưu, bạn Kim Ngưu đâu?”
“Ớ ây, ợi ó ý” (Tớ đây, đợi tớ tý) – Một cô gái miệng nhét đấy snack, tay ôm mấy bịch kẹo, lon ton chạy qua hàng ghế VIP. Nhìn cô bé cực kute, khiến không ít gã con trai thèm thuồng mong được làm những gói kẹo trên tay cô.
“Song Tử”
Chàng trai đẹp trai hơn cả trai Hàn Quốc, đứng dậy vuốt mái tóc đen bóng, đôi mắt màu trân châu khẽ nháy mắt ra hiệu với mấy em nữ sinh, làm mấy ẻm ngất sùi bọt mép.
“Cự Giải”
Một cô gái xinh đẹp, hiền thục trông y như công chúa, nhẹ nhàng đi lại chỗ ngồi.
.
.
.
Xử Nữ tiếp tục gọi tên, mấy bạn sao lết xác tới hàng ghế VIP. Đến khi Xử Nữ gọi tới cái tên
“Thiên Yết” “Thiên Yết”
Thì ngay lập tức cả hội trường ngay lập tức xôn xao, nhưng sau đó im bặt vì cái sát khí mà Yết tỏa ra. Cậu lững thững như một bóng ma di động, lừ đừ tiến về chỗ ngồi.
Xử lại tiếp tục gọi tên.
“Thiên Bình”
Cô gái bước đi với đôi chân dài thon thả, khiến không ít thằng con trai nhìn xong mà nổi máu dê.Ở dưới lao xao khi biết cô là người mẫu. Con gái thì tất nhiên là GATO khỏi nói. Còn bọn con trai thì khăn giấy bít kín lỗ mũi.
“Ma Kết”
Anh chàng nhẹ nhàng đẩy gọng kính sáng loáng. Các nữ sinh thì như phát cuồng cả lũ, ngất ngây trước vẻ đẹp của anh. Song Ngư nhìn vậy liền, lè lưỡi.
.
.
.
.
Sau đó thì hội trường ngay lập tức ổn định, nghiêm túc như đi đánh trận. Nhưng hàng ghế VIP thì trông thật buồn cười.
Do thành quả đạt được ban sáng mà giờ nhìn Sư Tử, Song Tử, Bảo Bình, Nhân Mã, Song Ngư trông như thợ xây, đầu tóc thì bù xù, áo quần thì xộc xệch, và hai bên vẫn lườm nguýt nhau, mặt đỏ gay gắt.
Thầy hiệu trưởng quần áo chỉnh tề, đứng dậy phát biểu. Sau khi đọc một tràng diễn văn dài lê thê, khiến cả hội trường lăn ra ngủ, thầy mới tằng hắng giọng:
“Ở trường ta thì có một lớp là lớp Z, do thiếu học sinh nên lớp chỉ có 12 người, về sau nếu có sẽ tuyển thêm học sinh vào. Nhưng lớp Z sẽ có khu KTX riêng, và thầy đề nghị là không một học sinh nào lớp thường mà lại bén mảng đến khu vực KTX của lớp Z. Ai vi phạm sẽ bị kỉ luật nặng. Và 12 học sinh đó là những em: Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, Cự Giải, Sư Tử, Xử Nữ, Thiên Bình, Thiên Yết, Nhân Mã, Ma Kết, Bảo Bình và Song Ngư. Giờ chúng ta sẽ kết thúc lễ khai giảng ở đây. Mời các em về lớp để phổ biến lịch học và xếp KTX. Đồng thời để khuấy động phong trào năm nay, thầy đã quyết định sẽ tổ chức party giao lưu tối nay, lúc 7h. Mong các em nhiệt tình hưởng ứng!!!”
Lũ học sinh nghe xong đứa nào đứa nấy tỉnh táo hẳn, bàn tán sôi nổi xem tối nay mặc gì để được diễm phúc các chàng, các nàng lớp Z thích.