Bạn đang đọc Đợi gió giao mùa – Chương 82
Trong căn phòng mờ ảo ánh sáng, Lucy từ từ mở mắt ra, cô bé hốt hoảng khi thấy mình đang ngồi dựa trên một chiếc ghế gỗ, hai cánh tay vòng ra sau và bị khóa chặt bằng một chiếc còng sắt, cô bé giật mạnh người ra, hai cổ tay đau nhói…
-Em tỉnh rồi sao !!!
Một giọng nói vang lên. Lạnh lẽo. Hơi quen, đây là giọng nói đã từng ám ảnh Lucy trong một thời gian dài…
Trong những cơn ác mộng…
Gã sát thủ trẻ có mái tóc đỏ rực, vết xăm hoàng tuyền trên khóe mắt, trong bộ trang phục mang một màu trắng lạnh lẽo từ phía sau tiến lại gần Lucy. Gã mỉm cười, một nụ cười bí hiểm và mang đến cho người ta cảm giác như cái chết đang tiến đến gần…
-Lâu rồi không gặp em ! Búp bê châu Á !!! Em làm anh thấy nhớ đó !
Sadis đưa tay nâng cằm Lucy lên, cô bé nhìn gã run rẩy, một cảm giác sợ hãi, tuyệt vọng ùa đến. Giờ thì Lucy đã hiểu tại sao Hải Dương lại phải cẩn thận cho vệ sĩ đi theo bảo vệ Lucy 24/24 như vậy rồi. Đó là vì anh đã lường trước đến tình huống này, anh sợ kẻ này sẽ tìm đến và gây nguy hiểm cho Lucy, nhưng xem ra sự chuẩn bị của Hải Dương đã vô ích, rốt cuộc thì Lucy vẫn lọt vào tay gã. Vụ ẩu đả trong sân bay cũng chính là do tên này gây ra nhằm thu hút sự chú ý của mọi người để rảnh tay bắt cóc Lucy. Nhìn đôi mắt sợ hãi và giận dữ của cô bé, Sadis mỉm cười:
-Sao thế ? Em không vui khi được gặp lại anh sao ? Còn anh thì rất nhớ em, búp bê châu Á xinh đẹp !
Tên sát thủ biến thái. Lucy quay mặt đi thoát khỏi bàn tay lạnh ngắt của Sadis, giờ cô bé mới để ý đến xung quanh. Căn phòng cô bé đang ở trống trơn và được bài trí y như phòng tập võ của Hải Dương dưới tầng hầm. Có điều nó có vẻ nhỏ hơn và vũ khí để xung quanh cũng ít hơn, bám bụi…
– Sadis, sao anh lại bắt tôi tới đây ? Anh lại muốn giở trò gì thế ? Cô bé quay sang tên sát thủ lạnh lùng.
-Trò gì ư ? Câu hỏi này có thừa quá không ? Đương nhiên là sẽ dồn Hải Dương vào tù và khử em để bà dì Joana Phượng Hoàng thừa kế toàn bộ tài sản nhà họ Hoàng chứ gì.
Lucy ngước lên ngạc nhiên:
-Anh mất trí rồi sao ? Những tập tài liệu đã ở trong tay Hải Dương, chắc chắn anh ấy đã hủy nó đi rồi, dù anh có giết tôi thì anh cũng không làm gì được Hải Dương đâu.
Sadis quay lại mỉm cười:
-Hừm ! Em vẫn chưa biết ư ? Hải Dương chưa hề lấy được tập tài liệu đó. Chính xác là ngay hôm lấy được từ anh thì nó đã bị thằng bạn trai em đoạt mất. Hà Thiên Di-chính nó đã giữ những tập tài liệu để gây sức ép không cho Hải Dương đưa em về nhà. Nhưng đây cũng là cơ hội cho anh. Anh có thể lật ngược ván cờ của Hải Dương lại rồi.
-Kei !
Lucy lặng người. Kei đã lấy tập tài liệu của anh cô. Thì ra lúc trước Hải Dương không dám ép cô bé về là vì cậu ấy đã giữ những tập tài liệu đó ư ? Vì không muốn Lucy về nhà họ Hoàng mà Kei đã đối đầu với anh trai cô ư? Thế mà Lucy không hề hay biết gì cả.
Kei…
Trái tim Lucy lại đau nhói lên. Giờ này hẳn Kei đã sang Mỹ cùng Nhật Dạ rồi. Kei đã rời xa cô rồi…
Kei…
-Em đang nghĩ gì thế ?
Lucy giật mình, con dao của Sadis lạnh lẽo từ từ nâng cằm cô bé lên, Lucy thấy rùng mình. Đôi mắt Sadis đang nhìn xoáy sâu vào khuôn mặt bé bỏng của Lucy. Ánh mắt điên cuồng nhuốm một màu đỏ như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ vào trong đó. Trái tim Lucy đập mạnh, khuôn mặt cô bé tái nhợt. Sadis tiến sát khuôn mặt gã xuống Lucy, con dao sắc lạnh vẫn giữ im trên cổ cô bé. Chỉ cần một cái gạt tay nhẹ của gã là mạng sống của Lucy sẽ kết thúc ngay lập tức. Sadis có vẻ thích thú khi nhận ra sự hoảng sợ trong đôi mắt Lucy, gã mỉm cười tìm xuống đôi môi cô bé:
-Em mà còn dám cắn anh một lần nữa, anh sẽ giết em ngay lập tức !
Đó là lời cảnh cáo trước khi gã đặt môi mình lên đôi môi bé bỏng của Lucy. Đúng là một gã luôn nhớ đến những kinh nghiệm trong quá khứ. Bàn tay gã nắm chặt lấy khuôn mặt Lucy, tay kia vẫn giữ im con dao trên cổ cô bé. Sadis bắt đầu nụ hôn tàn bạo như đã làm với Lucy trước đây. Nhưng sau ba giây…
“Phập…”
Đôi môi Sadis tóe máu, gã cau mày ngước lên đưa tay lau vết máu trên khóe miệng. Lucy nhìn hắn lạnh lùng rồi quay sang nhổ đi những giọt máu bẩn thỉu trong miệng mình.
-Hừ !!! Em vẫn chống đối lại anh y như trước đây. Nhưng điều này lại làm cho anh thích em hơn. Chậc ! Phải làm sao đây ? Hình như anh yêu em mất rồi !
Lucy vẫn lặng im lạnh lùng, gã sát thủ nâng cằm cô bé lên vuốt ve ngọt ngào:
-Nếu em chịu trở thành người của anh, anh sẽ tha mạng cho em. Dù sao anh cũng là đứa cháu duy nhất của Joana Phượng Hoàng, bà ấy không nhẫn tâm cướp đi cô dâu của đứa cháu yêu quý này đâu. Và thứ bà ta muốn cũng chỉ là quyền thừa kế tài sản mà thôi. Chỉ cần em bỏ ý định trở về nhà họ Hoàng và trở thành người của anh. Anh sẽ bảo vệ cho em !
“Hừ ! Được bảo vệ bởi một tên sát thủ chuyên đi giết người sao ? Đang mỉa mai tôi sao ?”
Lucy vẫn lặng im không nói gì, Sadis lại từ từ cúi xuống hôn lên má cô bé, đôi tay lạnh ngắt luồn qua mái tóc tơ buông xõa của Lucy rồi dần dần xuống cổ, một cảm giác lạnh lẽo dấy lên, gã cúi sát mặt lại gần Lucy tìm đôi môi mềm mại của cô, bàn tay lạnh ngắt chuyển dần xuống ngực luồn vào cổ áo và giựt mạnh cúc áo khoác ngoài của cô bé. Lucy giật mình vội lao về sau, nhưng cô đã bị khóa chặt trên ghế, chạy trốn là điều vô ích…
-Sadis !!!! Tôi ghét anh ! Tránh xa tôi ra. Tôi ghét anh !!!
Lucy gào lên sợ hãi, Sadis nâng cằm cô bé ngắm nghía đôi mắt đen đang mở to giận dữ với vẻ thích thú:
-Ghét anh ? Vậy là em thà chết chứ không thèm trở thành người của anh sao ?
Sadis đưa con dao lướt trên cổ Lucy, cô bé rùng mình sợ hãi, màu thép trắng toát ánh lên trong đôi mắt hoảng hốt của Lucy, tim cô bé đập mạnh trong lồng ngực. Lucy không muốn chết, cô bé không muốn phải chết như thế này. Sadis biết rõ điều này, gã mỉm cười hài lòng kéo cô bé lại sát mặt mình:
-Muốn sống thì ngoan ngoãn đi ! Trở thành người của anh rồi anh sẽ tha mạng cho em !
Con dao của Sadis đưa xuống cắt phăng đi chiếc cúc trên chiếc áo khoác, gã đưa tay xuống ngực Lucy định xé luôn chiếc váy trắng của cô bé. Lúc này thì Lucy đã không còn chịu được nữa, cô bé nghiến răng căm thù:
-Giết tôi đi.
-Hả ? Sadis có vẻ ngạc nhiên, bàn tay dừng lại để nguyên trên cổ áo của cô bé.
-Tôi căm thù anh !!! Nếu tôi thoát ra được, tôi sẽ giết anh. Vì vậy khi anh còn có cơ hội thì anh nên giết tôi ngay đi, đừng mong tôi sẽ trở thành con búp bê của anh.
-Ha ! Vậy là em thà chọn cái chết chứ không chọn anh à ?
Lucy vẫn nhìn gã, lạnh lùng và khinh bỉ, gã sát thủ hé một nụ cười nửa miệng đưa con dao lên.
-Được thôi ! Anh sẽ làm theo nguyện vọng của em.
Giữ chặt vai Lucy, con dao trên tay Sadis bắt đầu chuyển động nhẹ, một vệt máu đỏ từ cổ cô bé chảy xuống. Đau nhói. Lạnh lẽo, đôi vai Lucy bắt đầu run run, bàn tay cô bé lần đến chiếc còng sắt cố xoay mạnh…