Bạn đang đọc Đợi Chờ Kí Ức – Chương 28
Ngồi một góc nhìn người ta ăn ngon lành, Hải Quỳnh thở dài không thành tiếng. Cô vừa ngồi ôm cái bụng đói vừa nhìn Tần Phong với ánh mắt xuyên thấu rồi hỏi thăm luôn ông bà đã khuất của anh ta.
– Bà sao dạ, sao không kêu cái gì ăn đi – Minh Trang nhìn Hải Quỳnh ngồi chống cằm nhìn miếng thịt sườn của mình thì sợ hãi với nguy cơ bị giành giật. Tuy người ta thường nói:” Miếng ăn là miếng tồi tàn” nhưng cũng tặng thêm một câu:”Mất miếng ăn lộn gan lên đầu”. Vì cái bao tử thân yêu thì dù là bạn bè thân như chị em cũng quyết giữ lại miếng sườn (>0