Độc Thần

Chương 55: Sát Chuồn Hạ


Bạn đang đọc Độc Thần – Chương 55: Sát Chuồn Hạ


Nhưng Độc Nhĩ Kha lại không trả lời gì Thanh Mộc tôn giả, cả người lại phóng thẳng về phía hắn tay lại nắm lại, lại một Phá Sát quyền vung ra nhắm thẳng đầu Thanh Mộc tôn giả đánh tới.
– Phong Diêu huynh hợp lại giết hắn, những người khác tùy thời phát ra sát chiêu.
Thanh Mộc tôn giả thấy Độc Nhĩ Kha không trả lời cũng không tức giận, hắn hiểu tức giận lúc này là việc ngu ngốc, lại thấy Độc Nhĩ Kha phóng tới thì nói với Phong Diêu và những người xung quanh.

Sau đó Thanh Mộc côn lại vung ra, mộc linh lực lại trào ra nện thẳng tới đầu Độc Nhĩ Kha.

Nhưng mà thế tấn của hắn lúc này có vẻ yếu hơn lúc trước.

Có lẽ hắn còn phải tốn mộc linh lực áp chế độc tính của độc công.
Phong Diêu tôn giả biết sự lợi hại của Độc Nhĩ Kha cũng không do dự song hành cùng Thanh Mộc tôn giả phóng tới, cả người phiêu dật chủy thủ như đầu linh xà nhắm thẳng yết hầu Độc Nhĩ Kha đâm tới.
Lần này Sát Phá quyền lại nện thẳng về phía thân Thanh Mộc côn của Thanh Mộc tôn giả, nhưng tay trái hắn không ngưng tụ Hàn Băng Thuẫn mà ngón cái gẩy ra liên tục bắn ra ba viên Hồi Linh Độc Đan được truyền vào khí nén bắn thẳng về phía Phong Diêu tôn giả.

– Bành.
Một quyền lại khiến cho Thanh Mộc tôn giả chấn động thổ huyết bắn ngược về sau mấy thước đụng ngã mấy chục người ngã túi bụi.

Đúng lúc đó Thanh Mộc tôn giả ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Độc Nhĩ Kha đang lui lại nhanh,sau đó cả người bật cao lộn một vòng đứng thẳng giữa cầu thang.

Thanh Mộc tôn giả còn nhìn thấy ba viên gì hình tròn màu đỏ nhạt bay thẳng về phía Phong Diêu tôn giả.

Chỉ thấy biểu hiện Phong Diêu tôn giả lúc này đầy kiêng kị nhanh chóng chuyển hướng muốn thoát khỏi mấy viên tròn này.

Thấy tình cảnh này Thanh Mộc tôn giả tự hỏi:
– Đây là cái gì?
– Tạc đan, mọi người nhanh tránh ra.
– Bùm bùm bùm.
Thanh Mộc tôn giả vừa tự hỏi xong thì nghe tiếng Phong Diêu tôn giả quát lên, cả người phóng đi nhưng đáng tiếc người ở đây quá đông hắn không thể tìm được chỗ trống, chạy không được xa.

Hồi Linh Độc Đan nổ tung, lực lượng bạo tác khiến cho không gian cũng trở nên rung chuyển, nhiều người bị lực phản chấn đẩy cho ngã nhào xuống đất, những kẻ đang xông tới Độc Nhĩ Kha và gần Phong Diêu tôn giả nhất thì cả người bị chấn cho huyết nhục bay tứa tung, nhao nhao ngã xuống chết thảm.

Còn Phong Diêu tôn giả tuy đã tìm cách trốn chạy nhưng hắn chạy không được bao xa, cũng bị vụ nổ chấn cho cả cánh tay rách tươm, máu tươi chảy ra ướt đẫm bàn tay, ngay cả thanh chủy thủ cũng không cầm nổi rơi xuống đất.
Tuy chỉ có ba viên Hồi Linh Độc Đan nhưng mà sức mạnh oanh tạc của nó cũng rất mạnh.
– Tạc đan.
Phong Diêu lẩm bẩm hai chữ tạc đan, trong lòng cảm thấy may mắn vì đã nhanh chân tránh đi.

Mục quang nhìn về phía Huyết Tu Lan Hàn Kha càng thêm vẻ kiêng kị.

Không hổ là huyết ma, nhưng chính vì thế hắn càng quyết tâm giết bằng được Huyết Tu Lan Hàn Kha.

Hắn biết Huyết Tu La Hàn Kha có rất nhiều bí mật như Vũ kỹ luyện thể thượng thừa, công pháp cũng không đơn giản, giờ lại còn thêm tạc đan.

– Nếu ta chiếm được bí mật này thì sau này còn ai có thể ngăn cản bước tiến của ta.
Nghĩ tới vậy trong lòng Phong Diêu càng thêm quyết tâm, sát ý đối với Huyết Tu La Hàn Kha càng thêm mãnh liệt.

Cùng chung ý đó cũng có rất nhiều người, họ cũng đã nhìn ra sự bất phàm của Độc Nhĩ Kha, nhưng cũng có rất nhiều người lại bắt đầu sợ hãi.
Lúc này Âm Sát tôn giả cảm thấy không nên ở lâu một mình đối đầu với Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang, hắn thi triển thân pháp cả người phóng lại phía Thanh Mộc Tôn giả và Phong Diêu Tôn giả.

Độc Nhĩ Kha thấy vậy cũng không ngăn cản.
Âm Sát tôn giả, Phong Diêu tôn giả và Thanh Mộc tôn giả sắc mặt có chút tái đi nhìn nhau, sau đó trong mắt ba người cùng lóe lên vẻ tàn nhẫn, Phong Diêu tôn giả gật đầu rồi nói:
– Các vị, cùng nhau xông lên giết chết Huyết Tu La, trong người hắn có công pháp vô thượng, vũ kỹ đỉnh cấp còn bí mật tạc đan.

Ai chiếm được sẽ trở thành tuyệt thế cường giả.
– Công pháp vô thượng, vũ kỹ đỉnh cấp.

Trở thành tuyệt thế cường giả.

Lời này vừa nói ra khiến cho không khí sôi trào.
Những người khác nghe vậy thì trong lòng kích động, tham quang nổi lên, mục quang nhìn về Độc Nhĩ Kha càng thêm hung ác và tham lam.

Ngay cả chưởng quỹ đang gảy bàn tính ngón tay cũng dừng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía Độc Nhĩ Kha, hai mắt híp lại không biết đang suy nghĩ những gì nữa.
– Mọi người cùng nhau xông lên giết hắn, chiếm lấy công pháp tu luyện.
– Giết.
Lập tức vô số người quên cả sợ hãi, trong lòng họ bây giờ chỉ còn một việc đó là giết chết Độc Nhĩ Kha cướp lấy công pháp và vũ kỹ đỉnh cấp.
Bất chợt vô số sát chiêu ép tới Độc Nhĩ Kha, linh lực tràn ra khiến cho không khí cũng chấn động.

Nhưng mà họ không biết hai kẻ cầm đầu lúc này lại lui về sau, trên mặt nở nụ cười lạnh lẽo, âm hiểm.
– Chúng ta không tin nhiều người liều mạng thế vậy mà không lấy mạng được ngươi.
Khụ.
Thanh Mộc tôn giả nghĩ tới đây thì ho sắng lên một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, ngay sau đó hắn điều động mộc linh khí đến áp chế độc công trong người.
– Không biết hắn dùng chất độc chết tiệt gì? Tại sao khó giải quyết thế vậy.
Phong Diêu tôn giả thì tay trai ôm cánh tay phải đầy máu, khuôn mặt đau đớn vặn vẹo, nhưng ánh mắt hắn nhìn Độc Nhĩ Kha đầy oán hận.
– Hừ đợi lát nữa người kiệt sức ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.
Trong lòng độc ác nguyền rủa Độc Nhĩ Kha một câu, Phong Diêu tôn giả cũng ngồi xuống điều trị vết thương rồi nhìn xem cuộc chiến.
Lúc này chiến trường trở nên cực kỳ ác liệt, những kẻ kia vì sự tham lam, và tham vọng trở thành tuyệt thế cường giả của mình mà liên tục xông lên chém giết.

Hết kẻ này ngã xuống thì người khác tiến lên, xác chết đã chất đầy cầu thang.
– Bùm.
Độc Nhĩ Kha lại một quyền bằng vào lực lượng nện vào đầu một tên tay cầm kiếm khiến đầu hắn nổ tung huyết nhục văng tung tóe.
Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang đứng trên cầu thang thủ lối đi, dưới chân là mấy chục cái xác, máu tươi tanh nồng, những bộ phận thân thể cũng văng tứa tung.
– Phá sập cầu thang đi.
Lúc này không biết ai nhanh trí hét lên một câu.

Nhất thời vô số đao kiếm chém thẳng về phía cầu thang.

Độc Nhĩ Kha thấy thế thì quát lên, hắn cùng Tiểu Lang phóng thẳng xuống dưới.

Tiểu Lang thì phun ra hai hỏa cầu bắn thẳng về phía đám đông, còn Độc Nhĩ Kha cũng bắn ra ba viên Hồi Linh Độc Đan vào một đám đông khác.
– Bùm, bùm.
Hỏa cầu và Hồi Linh Độc Đan nổ tung, mười mấy người cũng theo vụ nổ mà bỏ mạng để lại một khoảng trống khá rộng lớn, Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang đáp xuống bộ pháp bước ra tiếp tục vung quyền chém giết.

Một khắc qua đi, số người chết dưới tay Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang đã lên tới gần trăm người, nhưng mà lúc này người bên ngoài vẫn liên tục tiến vào.

Thanh Mộc tôn giả liên tục lên tiếng thả mồi ngon khiến cho những con cá này không thể không cắn câu thế là cứ vậy mà đi thí mạng giúp bọn hắn chém giết Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha cũng biết quỷ kế của hai người bòn họ nhưng hắn không thể phân tâm mà chạy đi giết hai lão già đó bịt miệng.
Vừa đánh Độc Nhĩ Kha vừa nghĩ ra kế sách chạy trốn.

– Có phải đang nghĩ cách thoát khỏi đây không?
Hắn đang ngó đông ngó tay thì trong tai hắn vang lên một câu, nhất thời làm cho Độc Nhĩ Kha giật mình, trong lòng kinh sợ, hắn ngó đông ngó tây nhưng mà xung quanh hắn chỉ có những tiếng chém giết của những tên điên kia.
Độc Nhĩ Kha dùng một quyền đánh bay một tên địch nhân sau đó lẩm bẩm một câu:
– Ta nghe nhầm sao?
– Không phải nghe nhầm đâu, ta chính là chưởng quỹ của Tự Do điếm, ngươi muốn trốn đi thì cũng được chỉ cần bồi thường tổn thất cho ta một vạn linh thạch hạ phẩm.
Trong tai lại vang lên thanh âm kia.

Độc Nhĩ Kha hoảng sợ.

trong lòng thầm nghĩ:
“đây là thủ đoạn gì?”
Nhưng khi hắn nghe có thể trốn đi thì hắn không chút do dự đồng ý cho dù phải đền bù tổn thất một vạn linh thạch hạ phẩm:
– Được, ta đồng ý.

Độc Nhĩ Kha lẩm bẩm.
– Bên ngoài còn rất nhiều kẻ còn mạnh hơn Thanh Mộc tôn giả đang chờ ngươi.


Người hãy tìm cách tới chỗ của ta, ta sẽ có cách giúp ngươi thoát khỏi đây.
Độc Nhĩ Kha trong lòng cũng rất nghi ngờ, nhưng hắn vẫn làm ra lựa chọn như vậy, hắn tin tưởng hắn và Tiểu Lang sẽ có cách thoát khỏi tay Chưởng quỹ nếu xảy ra chuyện.
Độc Nhĩ Kha nghe vậy thì đã có quyết định, ra hiệu cho Tiểu Lang, Tiểu Lang hiểu ý hắn tập hợp lại, cả người súc lực chuẩn bị xông ra bất cứ lúc nào.
– Các ngươi đã muốn dồn ta vào chỗ chết thì đừng trách ta độc ác.
Độc Nhĩ Kha lẩm bẩm một câu, ánh mắt sắc lạnh nhìn những người kia, sát khí trào ra mạnh mẽ khiến cho những kẻ xông tới cảm thấy ớn lạnh, tay trái siết chặt, tay phải cầm mười viên Hồi Linh Độc Đan.
– Tiểu Lang.
– Tạc đan.
Độc Nhĩ Kha hô lên một tiếng rồi tay phải vung lên, mười viên Hồi Linh Độc Đan ném thẳng về phía trước tạo thành một đường thẳng tắp hướng về phía Chưởng quỹ.

Ngay sau đó hắn và Tiểu Lang phóng đi.
– Tạc đan.

Mọi người nhanh tránh ra.
Rất nhiều kẻ thấy Độc Nhĩ Kha lại ném ra tạc đan thì nhất thời cảm thấy khiếp sợ tìm cách trốn tránh khỏi Tạc đan, bọn chúng liên tục dạt ra hai bên tạo thành một con đường, nhưng mà số người cũng quá đông nên rất nhiều người bị sức nổ của tạc đan chấn cho huyết nhục tung tóe, chết không toàn thây.

Ngay cả Thanh Mộc tôn giả và Phong Diêu tôn giả thấy Độc Nhĩ Kha ném ra tạc đan cũng cảm thấy khiếp sợ tìm cách tránh xa khu vực ảnh hưởng của vụ nổ.
-Bùm…bùm.
Nhất thời huyết nhục tung tóe, tiếng kêu thảm liên tiếp vang lên, ngay sau đó là một màn huyết vụ cùng với bụi mù của nền nhà và xác thịt làm cho không ai thấy được tình cảnh diễn ra trong đó.
Nửa phút sau thì vụ nổ tán đi, mọi người cũng cảm thấy trong lòng nhẹ đi, cảm thán mình vẫn còn may mắn, lại nhìn con đường trống không lúc này không có người nào sống sót, phía dưới đất là mấy chục thi thể.
– May mắn ta còn tránh kịp.
– Ta cũng vậy.
Một tên nhìn hiện trường cảm thán, một tên khác thấy vậy cũng gật đầu đồng tình.
– Không tốt, Huyết Tu Lan Hàn Kha đâu? Con súc sinh Sát Lang đâu?
Bỗng nhiên có một tiếng thét vang lên, có người không thấy Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang đâu thì lên tiếng.
Nhất thời mục quang tất cả mọi người đều đổ dồn về chỗ Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang đứng lúc trước nhưng mà không thấy bóng dáng hắn đâu.

Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi tìm tòi xung quanh một lượt nhưng mà cũng không thấy bóng dáng hắn đâu.
– Không tốt, trúng kế rồi.

Hắn đã lợi dụng vụ nổ đào thoát rồi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.