Độc Thần

Chương 46: Hạ Thiên Tôn Giả Chết Ngũ Quái Âm Khách


Bạn đang đọc Độc Thần – Chương 46: Hạ Thiên Tôn Giả Chết Ngũ Quái Âm Khách


Độc Nhĩ Kha thấy thế cũng ngưng lại, cả người cẩn thận đề phòng, hắn cũng lấy ra một viên Hồi Linh Độc Đan nuôt vào miệng.

Nhìn đan dược này Độc Nhĩ Kha bỏ vào miệng khiến cho Hạ Thiên tôn giả thấy mà kinh sợ.

Hắn nhận ra viên đan được này chính là viên đan dược mà Độc Nhĩ Kha đã ném ra khiến chúng nổ tung làm mười mấy người chết thảm.
Lúc này Độc Nhĩ Kha không biết ở sau một vách đá gần đó có năm hắc y nhân đôi mắt vẫn chăm chăm theo dõi cuộc chiến giữa Độc Nhĩ Kha và Hạ Thiên tôn giả giao chiến.

trong nắm người thì cầm đầu là một tên đứng tuổi chừng năm mươi năm mốt tuổi, khuôn mặt có chút gầy gộc khá anh tuấn.

Trên miệng có để một làn ria mép mỏng.

Đôi mắt thì lấp liếng ánh lên vẻ nham hiểm.

Những người khác đều nhìn động tác người này mà hành động.

Hiển nhiên hắn chính là người cầm đầu không năm người, cũng là người có tu vi cao nhất trong năm người, tu vi của hắn đã đạt tới Linh Tông Đại Viên Mãn rồi.

Bốn người còn lại thì có hai người là Linh Tông Trung Giai hai người là Linh Tông Hạ Giai.

Nhưng năm người bọn họ lại am hiểu một bộ hợp chiến, nếu toàn lực thì có thể đánh một trận với một Linh Tôn Hạ Giai.
Lúc này một tên mặt chuột, đôi mắt đảo liên tục chiến trường một hồi rồi nhìn về tên thủ lĩnh nói:
– Lão đại, khi nào chúng ta ra tay.
Tên thủ lĩnh nghe vậy thì chỉ bình tĩnh nói:
– Cứ chờ, chờ khi chúng lưỡng bại câu thương đến lúc đó chúng ta tới thu thập bọn chúng.


Một ma thú hoàng kim lang cấp năm Đại Viên Mãn, vũ kỹ luyện thể cao thâm nếu như thu được thì thực lực của chúng ta sẽ bạo tăng.

Đến lúc đó ta sẽ dễ dàng đột phá Linh Tôn có khi lại đột phá Linh Vương.

Ha ha, đến lúc đó thì Ngũ quái âm khách chúng ta sẽ mạnh mẽ tung hoành không cần cố kỵ.
– Lão đại anh minh.
Những người nghe vậy thì liên tục vuốt mông ngựa.
Tên kia cũng vì thế mà càng thêm đắc ý nói:
– Ngũ quái âm khách chúng ta lần này phải đạt được mục đích.

Kẻ nào ngăn cản thì giết không tha.

Ngoài ra ta còn nghi ngờ tên ác ma Hàn Kha kia còn tu luyện công pháp thượng thừa.
Bốn người nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, lòng tham nổi lên, rồi bọn chúng quay sang nhìn nhau cười lạnh.

Hạ Thiên tôn giả nhìn Độc Nhĩ Kha sắc mặt âm tàn, đâu còn vẻ tiên phong đạo cốt nữa rồi nói:
– Tiểu tử, ta không biết ngươi tu luyện công pháp gì hay có bí thuật che giấu tu vi nhưng ta biết tu vi của ngươi cũng chỉ khoảng Đại Linh Sư Thượng Giai mà thôi.

Nhục thân của ngươi mạnh mẽ ngươi đã gây cho ta rất nhiều điều chấn động nhưng mà hôm nay cái mạng của ngươi cũng biến mất tại đây thôi.

Chết đi cho ta!
Nói rồi hắn vung tay lên Hàn kiếm chém ta năm mươi kiếm, kiếm kiếm sắc lạnh mạnh mẽ vô cùng bao phủ Độc Nhĩ Kha.

Kiếm khí ép tới khiến cho Độc Nhĩ Kha cảm giác năm mươi kiếm này còn mạnh hơn một trăm kiếm lúc trước gấp hai lần.


Hiển nhiên là chiêu này đã được hắn cô đọng lại tử một trăm kiếm thành năm mươi kiếm nhưng lại khiến cho uy lực của mỗi kiếm tăng lên gấp đôi.
Độc Nhĩ Kha cảm thấy kiếm chiêu mang đến cho hắn uy hiếp lớn lao.

Hắn cả người lùi lại hai bước, bộ pháp bước ra tránh đi những kiếm trí mạng, một chưởng đánh ra.
– Ngũ Hành Luyện Thể – Hỏa chưởng.
Hỏa Độc Công được nén lại nện thẳng vào phía Hàn kiếm của Hạ Thiên lão nhân.

Băng hỏa đối lập, lực lượng cuồng bạo tuôn ra khiến cho va chạm nổ tung.

Cả hai bị vụ nổ khiến cho sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi bắn thẳng về phía sau.

Còn Hàn Kiếm cũng bị đánh cho bay ra khỏi tay của Hạ Thiên tôn giả.
Độc Nhĩ Kha trên không trung lộn ngược một vòng, đáp xuống đất rồi mượn một đạp đạp xuống cả người phóng đi, cùng lúc đó một tay đưa ra nắm lấy chuôi Hàn Kiếm trong người vận chuyển Hàn Băng Khí một kiếm đâm thẳng về phí yết hầu Hạ Thiên tôn giả.
Hạ Thiên tôn giả đáp xuống đất cả người còn chưa ổn định thì mũi kiếm của Độc Nhĩ Kha đã ép tới.

Hàn khí sắc lạnh xuyên thấu da cổ của hắn khiến cho hắn hoảng hốt vội vàng điều chỉnh tư thế nhanh chóng lùi lại sau.
Nhưng mà tốc độ lùi lại của hắn không nhanh bằng tốc độ của Độc Nhĩ Kha.

Chỉ mấy hô hấp thì mũi kiếm đã đâm tới, Hạ thiên tôn giả hai mắt hung quang tỏa ra, tay trái đưa ra nắm thẳng về mũi kiếm, tay phải biến thành trảo móc tới yết hầu Độc Nhĩ Kha.
Nhưng mà để cho hắn thất vọng là mũi kiếm của Độc Nhĩ Kha xuyên thẳng qua bàn tay của hắn, bàn tay hắn máu tươi bắn ra thành vòi nhưng mũi kiếm lực đi không giảm xuyên thẳng tới yết hầu của hắn.

Còn trảo của hắn thì làm sao mà tới được cái cổ của Độc Nhĩ Kha.


Độc Nhĩ Kha tay cầm kiếm, hắn chỉ có tay không thì chiều dài làm sao bằng một tay cầm kiếm được, trảo của hắn làm sao chộp tới yết hầu Độc Nhĩ Kha được.

Mũi Hàn kiếm lạnh lẽo xuyên qua yết hầu của hắn, cảm giác mát lạnh truyền vào da đầu, làn máu âm phún ra ướt nhẹp cái ngực của hắn, máu tươi phun ra được một lúc thì bị một lớp băng đông cứng lại.

Khuôn mặt của hắn vẫn còn vẻ không thể tin, nhưng ngay sau đó được thay thế bằng sự hung hãn.
Độc Nhĩ Kha nhìn thấy vậy thì bỏ cả kiếm nhanh lùi lại.
– Bùm.
Khi Độc Nhĩ Kha vừa phóng đi thì một tiếng nổ vang trời vang lên.

Cả người Hạ Thiên tôn giả nổ tung, huyết nhục tung tóe.

Linh lực cuồng bạo quét tới phạm vi xung quanh ba trượng khiến cho những thứ xung quanh đều biến thành cát bụi.
Áp suất vụ nổ ép tới khiến cho Độc Nhĩ Kha bắn ngược lại sau như diều dứt dây.
Nhưng khi Độc Nhĩ Kha đang ở trên không trung thì đột nhiên có năm bóng đen phóng ra, cả mỗi người đều thi triển sát chiêu chém tới Độc Nhĩ Kha.
Năm người này đều chớp thời cơ vô cùng thích hợp, bọn chúng chọn đúng lúc Độc Nhĩ Kha bị thương lại còn ở trên không trung không thể thi triển chiêu thức tiếp theo thì cùng nhau ra tay.
Độc Nhĩ Kha không kịp thi triển ra chiêu thức gì, Tiểu Lang thì ở phía xa không kịp cứu trợ, chỉ có kịp vặn người tránh đi chỗ nguy hiểm trí mạng, tay đưa lên đón đỡ hai luồng kiếm khí yếu nhất chém tới.

Sau đó trơ mắt nhìn đao kiếm ba tên hắc y nhân khác chém tới.
Đại đao của tên thủ lĩnh tới chém thẳng vào ngực Độc Nhĩ Kha, hai tên Linh Tông Trung Giai thì chém thẳng vào hai bên vai Độc Nhĩ Kha.

Hai tên Linh Tông Hạ Giai thì chém tới hai cánh tay hắn.
Độc Nhĩ Kha ngay cả Hàn Băng Thuẫn cũng không thể kịp thi triển.

sát chiêu quá đột ngột khoảng cách lại gần.
-Bụp, roẹt, roẹt, đinh đinh.
Đại đao của tên thủ lĩnh mạnh mẽ chém tới Độc Nhĩ Kha, trong đầu hắn nghĩ tới cảnh tượng đại đao chém Độc Nhĩ Kha thành hai nửa huyết nhục đầy trời.

Nhưng mà khiến cho hắn thất vọng là khi đại đao của hắn chém tới không có máu tươi bắn ra, Độc Nhĩ Kha cũng không bị phân làm hai nửa mà chỉ nghe tiếng bụp trầm đục vang lên, thanh đại đao của hắn như chém vào một cái gì đó cứng rắn sau đó không tiến thêm được nữa.

Hai thanh kiếm của hai tên hắc y nhân quét qua cánh tay Độc Nhĩ Kha thì để lại nơi đó một vệt vết thương khá sâu, máu tươi bắn ra.

Nhưng thất vọng nhất là hai đại đao của hai tên Linh Tông Trung Giai lại không thể chém rách bả vài Độc Nhĩ Kha mà lại còn nghe tiếng kim thiết vang lên.
– Hắn có bảo giáp.
Hai kẻ này đồng thanh hô lên.

Vẻ mặt không thể tin được nhìn Độc Nhĩ Kha.
– Đoán đúng rồi.

Vậy thì đi chết đi.
– Không ổn, mau lùi lại.
Tên thủ lĩnh nghe vậy thì biến sắc hô lên, nhưng mà hơi muộn rồi.
Độc Nhĩ Kha hỏa chưởng xuất ra liên tiếp hai chưởng nện thẳng vào đầu hai tên này, sau đó tay trái vung ra năm viên Hồi Linh Độc Đan bay ra ba bắn thẳng về phía tên thủ lĩnh,hai bắn về phía hai tên Linh Tông Hạ Giai.
-Bụp, bụp, bùm…
Hai hỏa chưởng đập thẳng vào đầu hai tên kia nhất thời đầu của hai tên này nổ tung như trái dưa hấu, máu tươi bắn tung tóe thì lại bị liệt hỏa thiêu cho cháy khét.

Chúng khí chết hét thảm cũng không có.
Cùng lúc đó Hồi Linh Độc Đan nổ tung lực xung kích khiến cho ba tên hắc y nhân kia cũng đi chầu diêm vương.

Còn Độc Nhĩ Kha thì bị bắn thẳng xuống đất, mặt không còn chút máu, cả người suy yếu muốn lăn ra hôn mê nhưng hắn vẫn gắng gượng không dám thiếp đi, má lấy ra ba viên Hồi Linh Độc Đan cuối cùng và mấy viên đan dược chữa thương ném vào miệng, hai tay cầm hai viên Linh thạch Trung Phẩm vận chuyển công pháp hồi phục, và chữa lành thương thế.
Chiến trường bên kia cũng đã kết thúc.

Tiểu Lang bằng vào tu vi cao thâm và tốc độ kinh người cuối cùng cũng giải quyết hết đám người còn lại, nhưng dù vậy trên người nó cũng có vô số vết thương, máu tươi chảy ra lênh láng, cả người suy yếu nó lết tới chõ Độc Nhĩ Kha.

Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì lấy ra đan dược chữa thương và một ít ma thú hạch và linh thảo ném vào miệng nó.

Tiểu Lang một ngụm nuốt sạch, vừa nuốt xong thì nó gục xuống hôn mê.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.