Bạn đang đọc Độc Tài Chi Kiếm – Chương 10: Tả Thủ Địa Ngục
Độc tài chi kiếm
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Chương 10: Tả Thủ Địa Ngục
Dịch giả: Freya
Biên tập:
Biên dịch:
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
▼
“Có thể đổi bằng bình hồi ma pháp sơ cấp và bình máu sơ cấp, vậy thì tốt quá, tôi lấy cả hai trang bị này. Chỗ này của tôi có 30 bình hồi ma pháp sơ cấp, theo giá thành là 600 đồng, ở đây còn có 900 đồng nữa.” Chiến Ca nói xong, nhanh chóng giao dịch với Nhiếp Phàm, bởi vì hắn thấy có mấy người quen đi tới chỗ này, vài người đó đều là đối thủ một mất một còn của hắn.
Nhiếp Phàm kiểm tra, quả thật là 30 bình hồi ma pháp sơ cấp và 900 đồng, đặt 2 kiện trang bị vào, nhấn xác nhận giao dịch.
Chiến Ca cũng nhấn xác nhận, hắn không ngờ Nhiếp Phàm thoải mái như vậy.
“Giao dịch thành công, lần sau có cơ hội lại hợp tác, tạm biệt.” Nhiếp Phàm nói xong, xoay người rời đi, hắn không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Chiến Ca nhìn vào ba lô, 2 kiện trang bị tới tay, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện với Nhiếp Phàm quả là áp lực, Nhiếp Phàm giống như nói thêm một câu với hắn cũng không muốn, lúc mặc cả hắn sợ rằng nếu nói sai điều gì thì Nhiếp Phàm sẽ từ chối giao dịch. Thuộc tính của trang bị vừa mua được cũng không tồi, nếu Nhiếp Phàm muốn lên giá, ít nhất có thể bán hơn 1800 đồng, rất nhiều đoàn đội vì tăng cao trang bị của chiến sĩ đều nguyện ý ra giá cao như vậy, hắn cảm thấy rằng, Nhiếp Phàm không muốn lãng phí thời gian đàm giá, chỉ tùy tiện tìm một người để bán ra mà thôi.
“Về sau nếu có trang bị muốn bán thì pm tôi, tôi là Chiến Ca.” Chiến Ca nhắn tin cho Nhiếp Phàm, sau đó xin thêm vào bạn tốt.
Nhiếp Phàm thấêu cầu, suy nghĩ một lát rồi nhấn xác nhận.
Chiến Ca thấy Nhiếp Phàm xác nhận làm bạn của hắn, mừng rỡ như điên, về sau có lẽ sẽ mua được càng nhiều trang bị từ chỗ Nhiếp Phàm, hắn nhìn ra được, Nhiếp Phàm không thích cùng người khác nói lời vô nghĩa nên không quấy rầy, đã thêm bạn tốt, về sau sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc.
Quản lý của mấy đoàn đội khác chạy tới nghe nói 2 kiện trang bị của Nhiếp Phàm đã bán đi, một đám tức giận đến giậm chân, Chiến Ca nhìn vẻ mặt của bọn họ, thầm vui vẻ, sau đó lén lút rời đi.
Cầm 900 đồng, Nhiếp Phàm lập tức chạy tới hiệu thuốc, mua 25 tổ gồm 500 bình nước suối ma pháp, tiêu phí 1000 đồng, nhìn vào ba lô, tiền bán trang bị đã không còn nhiều.
Nước suối ma pháp trung cấp: trong 10 giây khôi phục 200 điểm ma pháp.
Hiện tại ma pháp của Nhiếp Phàm là 160 điểm, dùng nước suối ma pháp sơ cấp thì rất chậm, hiệu quả không rõ ràng, dùng nước suối ma pháp trung cấp tuy hơi lãng phí nhưng hắn cũng không để ý. Nhiều nước suối ma pháp và có hơn 50 bình hồi ma pháp sơ cấp như vậy, đã đủ để hắn dùng trong một thời gian dài.
Lại tốn 100 đồng mua 3 cái ba lô 8 ô, ba lô sẵn có gồm 50 ô, bình máu, dược tề hồi ma pháp, nước suối ma pháp,… đều được bày theo loại, mỗi loại chiếm 1 ô, cho nên không gian trong ba lô vẫn đủ dùng, nhưng nếu ở ngoài một thời gian dài, cần phải tăng không gian ba lô.
Nhiếp Phàm nhớ tới một việc, trong vòng 10 giờ đầu login, phải báo ID, chức nghiệp cho phòng làm việc Phong Chi Dực để đăng ký, người quản lý sẽ phát nhiệm vụ cho thành viên vòng ngoài, đây là nhiệm vụ cần hoàn thành, dù sao mỗi tháng hắn đều lĩnh 2 ngàn đồng từ phòng làm việc, hơn nữa mũ giáp cũng là phòng làm việc phát, nếu Nhiếp Phàm không làm gì, số tiền lớn như vậy của Phong Chi Dực có khác nào thả trôi sông.
Phong Chi Dực có khoảng 100 thành viên vòng ngoài, được quản lý bởi một người tên là Tả Thủ Địa Ngục.
Nhiếp Phàm báo ID, số thành viên, chức nghiệp cho Tả Thủ Địa Ngục.
Tại thôn Mạc Khắc Tây trấn Khắc Nhĩ Phỉ Đức, mấy người chơi là thành viên vòng ngoài đang đăng ký, làm người quản lý, Tả Thủ Địa Ngục có trách nhiệm thống kê, tuyên bố nhiệm vụ cho từng thành viên. Hắn khoảng 23 24 tuổi, oai hùng cao ngất, tóc dài, đồng tử sâu và đen, làm cho người ta có một loại cảm giác rất sâu sắc, rất có khí chất nghệ thuật, đi ra ngoài tuyệt đối có thể làm các thiếu nữ thét chói tai.
“Phó đổng (phó giám đốc), Nhiếp Phàm mà tiểu thư Lâm Hân Nghiên đề cử vừa phát tin tức, ID của hắn là Minh Dạ.”
“Đã biết, mọi người tiếp tục.” Tả Thủ Địa Ngục thản nhiên nói, hắn không biết người tên là Nhiếp Phàm này có lai lịch gì mà được Lâm Hân Nghiên đề cử. Cha Lâm Hân Nghiên ở hai giới chính trị và kinh tế tại Ngân Hải đều có lực ảnh hưởng, nếu cưới Lâm Hân Nghiên, có tác dụng rất lớn với việc kinh doanh của gia tộc mình. Hắn gia nhập phòng làm việc Phong Chi Dực là vì Lâm Hân Nghiên, nhưng Nhiếp Phàm xuất hiện làm hắn cảm thấy nguy cơ, tiểu tử, đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, có ta ở đây, có thể để ngươi tiếp tục ở phòng làm việc Phong Chi Dạ mới là lạ, nếu ngay cả thành viên vòng ngoài ngươi cũng không làm được, chắc chắn cả Lâm Quyền và Lâm Hân Nghiên đều khinh thường ngươi. Hắn nghĩ một chút, giao nhiệm vụ đầu tiên cho Nhiếp Phàm: ngày đầu tiên gửi 50 đồng đến tài khoản của hắn.
Hắn không thể làm quá đáng, tránh cho Lâm Quyền nhìn ra, đối với một thành viên vòng ngoài, ngày đầu tiên có được 100 đồng đã không tệ, còn phải dùng để mua trang bị, nộp 50 đồng đủ để Nhiếp Phàm thương gân động cốt.
Ngày đầu tiên để Nhiếp Phàm tổn thất một chút, về sau lại dần tăng thêm nhiệm vụ, mỗi ngày ngoại trừ thăng cấp, Nhiếp Phàm còn phải hoàn thành nhiệm vụ của phòng làm việc, khẳng định mệt đến sức đầu mẻ trán, sau một thời gian cấp bậc và trang bị của Nhiếp Phàm không theo được, không hoàn thành nhiệm vụ, hắn có thể công khai đuổi Nhiếp Phàm theo quy định của phòng làm việc.
Nghĩ đến đây, Tả Thủ Địa Ngục cười âm hiểm.
Nhiếp Phàm cũng không biết có người có địch ý với mình. Hắn nhận được tin tức của phòng làm việc, nhiệm vụ của hắn là nộp 50 đồng trước rạng sáng, nhiệm vụ ngày đầu tiên khá thoải mái, tương đương với 2 bình hồi ma pháp sơ cấp mà thôi. Hắn đặt 50 đồng vào hộp thư, vật phẩm gửi qua bưu điện có thời gian gửi nhất định, đoán chừng phải nửa giờ sau mới có thể đến Mạc Khắc Tây.
Nhiệm vụ của phòng làm việc đã hoàn thành, Nhiếp Phàm ra khỏi thôn, chạy về phía bình nguyên Huyết Ảnh, tiếp theo hắn muốn thăng cấp kĩ năng thị huyết mạn đằng!
Khoảng 20 phút sau, hắn đã tới phụ cận bình nguyên Huyết Ảnh, nhìn về phía xa, cây đước mọc đầy ở khu giao giới giữa núi và bình nguyên, đỏ tươi như lửa, kéo dài không dứt. Giữa cây đước là một loại cây vô cùng kì lạ, chúng nó chỉ sinh trưởng ở bình nguyên Huyết Ảnh, dường như là vì ảnh hưởng của đất đai ở đây, cả thân cây, lá cây và quả đều đỏ như nhuộm máu tươi, đẹp đẽ chói mắt.
Hệ thống: ngươi phát hiện rừng đước Cách Lan Đa, đạt được 1 điểm hiểu biết chính xác.
Người chơi nếu đi càng nhiều nơi, đọc càng nhiều sách sẽ đạt được càng nhiều điểm hiểu biết chính xác. Càng về sau, tác dụng của điểm hiểu biết chính xác càng lớn, hiểu biết chính xác giúp cấp bậc ma pháp của pháp sư tăng lên dễ dàng, giúp khơi thông nguồn lực tự nhiên của đức lỗ y, giúp chiến sĩ dễ dàng học kĩ năng chiến đấu, giúp mục sư, thánh kỵ sĩ đạt được chúc phúc của thần, giúp đạo tặc dễ dàng học được cơ quan cạm bẫy, ngoài ra, người chơi có độ hiểu biết chính xác cao có thể đạt được rất nhiều danh hiệu, ví dụ như nhà thông thái, học giả, trí giả, triết nhân, hiền giả, đại hiền giả,…
Những danh hiệu đó không dễ gì đạt được, muốn đạt tới cấp nhà thông thái thấp nhất, ít nhất cũng cần trên vạn điểm hiểu biết chính xác. Nhiếp Phàm có một ít phương pháp đặc thù để tăng điểm hiểu biết chính xác, nhưng hiện tại cấp bậc của hắn còn không đủ.
Ở rừng đước có một sinh vật gọi là hồng thụ yêu, là thụ yêu cấp thấp, cấp 16, cấp bậc so với Nhiếp Phàm thì hơi cao, nhưng tốc độ di chuyện của hồng thụ yêu rất chậm, so với quái vật cấp thấp còn chậm hơn. Di động chậm, phòng ngự cao, máu dày, loại quái vật này thích hợp để chức nghiệp công kích viễn trình luyện cấp, cho nên rừng đước bên cạnh bình nguyên Huyết Ảnh là nơi các pháp sư thường luyện cấp. Bình thường, đức lỗ y sẽ không chọn luyện cấp ở nơi như vậy, đức lỗ y chỉ là chức nghiệp viễn trình gà mờ mà thôi, nhưng mục đích của Nhiếp Phàm không phải vậy, hắn muốn luyện kĩ năng, tạm thời thăng cấp chậm một chút cũng không sao, chờ kĩ năng thị huyết mạn đằng thăng cấp, tốc độ luyện cấp cũng sẽ tăng.
Tiến vào rừng đước, một làn gió lạnh mang theo mùi máu tươi thổi qua, khiến người ta sởn gai ốc.
Cây đước trong rừng Cách Lan Đa cao hơn 10 mã, thẳng đứng, lá cây phần chóp cũng không nhiều, bay phất phới trong gió, dưới đất phủ kín tầng lá dày, màu hồng đập vào mắt, dường như đây là một thế giới đầy máu tươi.
Nhiếp Phàm ngừng thở, hết sức chăm chú nhìn chung quanh, hồng thụ yêu giỏi về ngụy trang, ở trong rừng đước khó có thể bị phát hiện, may mà tốc độ di động của chúng rất chậm, chỉ cần chú ý cẩn thận, không để ngụy trang của nó lừa gạt, chúng nó sẽ không thể tới gần.
Nhiếp Phàm nhìn chung quanh, tìm kiếm tung tích hồng thụ yêu, nhìn vào cột kĩ năng, nếu không tính tinh thần được tăng thêm của Nhiếp Phàm, thị huyết mạn đằng mà hắn triệu hồi có thuộc tính trụ cột là tính dai 2, máu 30, tinh thần của Nhiếp Phàm càng cao, thuật mạn đằng càng mạnh.
Mỗi lần tăng lên 1 cấp có thể được 2 điểm thuộc tính, Nhiếp Phàm tăng điểm tinh thần lên 20, còn lại thêm vào nhanh nhẹn. Tinh thần tăng lên, dây leo hắn triệu hồi có 35 máu, đoán chừng có thể chịu 2 lần công kích của hồng thụ yêu.
Ánh mắt tập trung tại một hồng thụ yêu cao lớn, nó cao khoảng 2 mã, ngụy trang thành một cây đước nhỏ, nhưng ở giữa lại có một khuôn mặt to dữ tợn.
Hắn dùng một cái trinh sát với hồng thụ yêu.
Hồng thụ yêu: cấp 16, máu 550.
Nhiếp Phàm chậm rãi tới gần hồng thụ yêu, cách nó khoảng 10 mã, miệng phun ra chú ngữ liên tiếp, chuẩn bị dùng thuật mạn đằng công kích.
Sức mạnh tự nhiên xung quanh ập tới một cách mãnh liệt.
Hồng thụ yêu cảm giác có điều khác thường, ánh mắt tập trung vào Nhiếp Phàm, hét lên một tiếng, vọt tới bên này.
1 giây, 2 giây, 3 giây, ngâm xướng xong.
Hồng thụ yêu ban đầu đứng thẳng trên đất, bỗng lớp bùn đất phía dưới bị nứt ra, 2 giây sau, một dây leo màu lục bay lượn trong không trung như muốn trói lấy thứ gì nhưng lại thất bại. 5 giây sau, hồng thụ yêu đã rời khỏi chỗ nó đang đứng, xông về phía Nhiếp Phàm.
Đáng chết, không trúng đích, Nhiếp Phàm vội vàng bay vút về phía sau, lợi dụng tốc độ kéo xa khoảng cách với hồng thụ yêu. Chạy hơn 20 mã, hồng thụ yêu không đuổi theo nữa, khôi phục trạng thái du đãng.
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Phàm thi triển thuật mạn đằng, thì ra thuật mạn đằng là như vậy, ở vị trí định vị triệu hồi dây leo quấn lấy đối thủ, từ lúc bắt đầu ngâm xướng kĩ năng đến khi giây leo xuất hiện là 5 giây, nhưng trong quá trình đó quái vật phải đứng bất động tại chỗ, cho nên thuật mạn đằng khó có thể trúng đích. Nếu phía trước có người dẫn quái, thuật mạn đằng sẽ dễ dàng trúng đích, nhưng đã có người khiêng quái, tác dụng trói buộc của thuật mạn đằng vô cùng có hạn, trực tiếp dùng ma pháp loại sát thương còn hơn!
Cho nên chỉ có cao thủ mới có thể khống chế thuật mạn đằng một cách thuần thục.
Tuy Nhiếp Phàm nhờ tư liệu của cha để lại nên hiểu biết về độc tài chi kiếm nhiều hơn những người chơi khác, nhưng luận về kĩ thuật, hắn vẫn kém nhiều lắm, chỉ có thể ở trên mức trung bình. Nhưng kĩ thuật có thể tăng lên, không có ai vừa sinh ra đã là cao thủ.
Nhiếp Phàm lâm vào trầm tư, thời gian chuẩn bị thuật thị huyết mạn đằng dài như vậy, vậy thì cần phải biết phán đoán, ví dụ như khi đối phó với hồng thụ yêu, phải quan sát địa hình xung quanh và để ý tới tốc độ của hồng thụ yêu, phán đoán hồng thụ yêu sẽ xuất hiện tại vị trí nào. Nếu có thể phán đoán chuẩn xác, tỉ lệ trúng đích của thuật thị huyết mạn đằng sẽ tăng cao.
Lần đầu tiên dùng thuật mạn đằng thất bại, Nhiếp Phàm cũng không tức giận, tiếp tục thử nghiệm, nếu ngay cả thuật mạn đằng cũng không thể nắm giữ, vậy thì hắn có thể đâm đầu xuống đất.
Thuật thị huyết mạn đằng tiêu hao ma pháp trung bình, mỗi lần phóng ra cần 5 mp, thời gian cooldown cũng không dài, khoảng 20 giây. Người chơi không có tiền nếu tiếc nước suối ma pháp và bình hồi ma pháp sơ cấp, mỗi lần hết mp sẽ ngồi tại chỗ đợi hồi phục, vậy sẽ lãng phí nhiều thời gian. Nhiếp Phàm chuẩn bị lượng lớn nước suối ma pháp và bình hồi ma pháp sơ cấp, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Thuật thị huyết mạn đằng có độ trưởng thành rất cao, sau khi cấp bậc tăng lên, thời gian chuẩn bị sẽ rút ngắn. Nếu thời gian chuẩn bị chỉ là 2 giây, tỉ lệ trúng đích sẽ tăng cao, cho dù là đánh quái hay pk, đều có thể phát huy được tác dụng rất lớn.