Độc Sủng Tiểu Thỏ

Chương 97


Bạn đang đọc Độc Sủng Tiểu Thỏ: Chương 97

Chương 97: Gặp nạn
Chiếc du thuyền sang trọng rộng lớn hơn 200 m2, tất cả đồ đạc bên trong đều là gỗ sam cao cấp, trên đó còn xây dựng một cái bể bơi dài 5 m.
Khu spa, phòng tắm hơi, phòng tập thể thao, phòng mát xa, phòng nhạc, nhà ăn, rạp chiếu phim, … mọi thứ đều được chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
Boong tàu bậc nhất, phòng ngoài, sân thượng, phòng nghỉ, cùng với dãy hành lang dài hơn 20m đều được xây dựng theo phong cách Châu Âu, trên bốn bức tường xung quanh là những họa tiết trang trí chìm nổi cách điệu.
Tông màu chủ đạo của chiếc du thuyền là màu vàng kem, từ xa nhìn lại trông giống như một chiếc móng ngựa đặc sắc, đặc biệt, toàn bộ dãy phòng đều được làm bằng thủy tinh trong suốt khiến cả du thuyền trở nên càng thêm lộng lẫy hơn dưới ánh mặt trời.
Thông qua cánh cửa sát đất bằng thủy tinh ở boong tàu, chúng ta có thể trông thấy tấm rèm cửa màu vàng nhạt đang khẽ lay động.
Lúc này, Tiểu Thỏ đang ngồi nghiêm chỉnh trên chiếc ghế dài màu trắng, bộ dáng như chim sợ cành cong nhìn về phía cô gái đang nằm ở phía đối diện.
Cô gái chậm rãi nhắm lại hai mắt, lông mi cong dài khẽ chớp động, mái tóc nâu nhẹ nhàng bay theo gió.
“Vì sao chỉ có tôi và cô? Những người khác đâu?” Đây là vấn đề vẫn luôn chập chờn trong đầu Tiểu Thỏ từ nãy đến giờ.
Rất kỳ quái!
Rõ ràng lúc trước còn cùng Cao Mĩ và Trầm Quyên đi ngắm cảnh, vì sao lúc này chỉ còn lại có hai người bọn họ? Sasar nói rằng những người khác đều đã đi trước vì bận việc, làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy? Mấy cô gái đó đều rất mong chờ chuyến du lịch lần này mà.

“Công chúa, mọi việc đều đã được chuẩn bị xong.”
Sasar gật đầu, lười biếng đứng dậy liếc nhìn Tiểu Thỏ một cái, “Đi thôi.”
Tiểu Thỏ cảnh giác nhìn công chúa.
“Sao vậy? Sợ ta sẽ bỏ rơi cô ở vùng biển quốc tế hay sao?” Sasar cười nhìn cô, “Yên tâm đi, ta không dại dột đến mức hãm hại cô ở ngay trên du thuyền của mình đâu. Vả lại, Irenaeus cũng không phải là người có thể tùy tiện chọc vào.”
*****
Chuyển sang một chiếc du thuyền hai tầng xa hoa, đoàn người cứ như vậy lướt nhanh trên mặt biển gió êm sóng lặng.
Tiểu Thỏ đứng dựa người vào lan can, mờ mịt nhìn về phía trước.
Thanh âm của sóng biển đập vào bên tai khiến cô cảm thấy lo lắng.
Cô thật sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc cô công chúa Sasar này muốn làm gì chứ?
Sắp xếp nhiều việc như vậy, chỉ là vì muốn được rời bến cùng cô?
Cô ta có rất nhiều tiền, chỉ tính riêng chiếc du thuyền kia có khi cũng đã vài triệu rồi, lại còn thêm chiếc này nữa…
Thật khó tưởng tượng, đây là phong cách thiêu tiền của những người giàu có hay sao?
Một ly cocktail được đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ, “Uống một chút đi.”
Tiểu Thỏ lắc đầu, “Công chúa, tôi không biết uống rượu.”
“Vậy sao?” Công chúa chuyển cốc rượu về phía mình, tự uống một ngụm, tầm mắt phóng về phía Tiểu Thỏ đang nhìn.
Biển xanh, trời xanh, dường như giữa chúng không có sự ngăn cách.
Trong đôi mắt màu đồng của công chúa hiện lên một tia sắc nhọn, pha lẫn một chút lười biếng, “Y Tiểu Thỏ, cô là… Làm sao cô lại quen Diễm Hoàng điện hạ?”
Tiểu Thỏ nghiêng đầu, dựa người vào lan can, một tay chống cằm.
“Lần đầu tiên gặp Tiểu Trạc là ở trên biển.” Đôi mắt trong suốt của Tiểu Thỏ hơi hơi cong lên, hai con ngươi vụt sáng, “Công chúa Sasar quen anh ấy như thế nào?”

“Chúng ta gặp nhau trong một bữa tiệc của hoàng gia, lúc đó, anh ấy tuần tú mà mê người, vươn tay ra mời ta khiêu vũ.” Sasar khẽ nheo lại mắt, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng, “Cứ như vậy, ta đem lòng yêu sâu sắc con người tao nhã mà tuấn mỹ kia. Y Tiểu Thỏ, chắc chắn cô sẽ không thể cạnh tranh được với ta, cho nên… tốt nhất là mau chóng buông tha cho anh ấy đi. Mười ngày sau chúng ta sẽ đính hôn, lúc đó, ta tuyệt đối sẽ không cho phép cô xuất hiện trong buổi lễ của chúng ta đâu! Cũng tuyệt đối sẽ không để cô có cơ hội phá hoại hạnh phúc của ta!”
“Hẳn là cô đã dùng gương mặt nhỏ nhắn ngây thơ này đi lừa gạt tình cảm của bệ hạ phải không?”
“A?” Tiểu Thỏ hơi hé miệng, tức giận nhìn công chúa.
“Phía trước thì dùng gương mặt thanh thuần vô tội này bày ra cho người khác xem, thật ra ẩn sau đó lại là tâm tư giảo hoạt tính toán làm thế nào để lừa bệ hạ, khiến cho anh ấy mắc bẫy của cô, đúng không?” Sasar đột nhiên quay đầu lại, một tay bóp mạnh gương mặt của Tiểu Thỏ, hung hăng nhìn chằm chằm vào mặt cô, cười lạnh, “Cô gạt được đàn ông, nhưng không qua được mắt của ta đâu! Không được phép dùng đôi mắt biết nói kia câu dẫn bệ hạ, nếu không ta sẽ khiến cô chết không yên ổn!”
Tiểu Thỏ tức giận hất mạnh tay công chúa ra, khuôn mặt nhỏ nhắn căng cứng, kêu lớn, “Cô nói linh tinh cái gì vậy? Những điều vừa rồi khác xa so với những gì mà Tiểu Trạc đã nói. Tiểu Trạc bảo với tôi, ngày hôm đó anh ta chỉ là tham gia buổi yến hội đó một cách đối phó mà thôi, trông thấy bọn trộm cướp đang bao vây lấy cô nên mới ra tay giúp đỡ, tất cả chỉ có vậy.Vốn dĩ không có cái gì gọi là tiệc đính hôn cả.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của công chúa Sasar bao phủ một tầng lo lắng, “Ngày hôm đó, anh ấy bất chấp tất cả để cứu ta, nếu không phải yêu ta, vì cái gì lại đi cứu ta?”
Tiểu Thỏ tiếp tục phản bác lại công chúa, chính cô cũng không hiểu cơn tức giận của mình từ đâu kéo đến, chẳng qua là không thể nhịn được, chỉ muốn hung hăng phát tiết ra, “Không đúng, Tiểu Trạc nói, ngày hôm đó, cho dù là ai, anh ấy cũng sẽ hành động như thế!”
“Anh ta nói với cô như vậy?”
Tiểu Thỏ dùng sức gật đầu.
“Chuyện gì anh ta cũng nói với cô?” Khuôn mặt tuyệt mĩ của công chúa thoáng lướt qua một tia không cam lòng.
Tiểu Thỏ tiếp tục gật đầu.
“Cô có biết nơi này là địa bàn của ai hay không? Cô làm tổn thương ta! Ta cũng có thể bỏ mặc cô lại một mình trên biển!” Công chúa điên cuồng nắm lấy áo Tiểu Thỏ, lay cô thật mạnh.
Tiểu Thỏ chóng mặt muốn ngất.

Đột nhiên.
Trên mặt nước truyền đến một tiếng nổ “Ầm” thật lớn.
Thân thuyền bị mấy tảng đá khổng lồ đánh trúng, dao động mãnh liệt.
“Cộp… Cộp… Cộp…” Từ đâu bất chợt hiện ra vài chiếc móc sắt, chỉ trong nháy mắt, chúng đã nhanh chóng bám chằng chịt lên khắp con thuyền.
Công chúa cùng Tiểu Thỏ đồng thời lùi về phía sau mấy bước.
Vài người thuyền viên kích động từ trong thoang điều khiển lao ra, liên tục kêu lớn, “Công chúa, mau tới đây! Là hải tặc Caspi!”
“A…a – “ Công chúa run rẩy sợ hãi, kinh hoàng níu lấy tay Tiểu Thỏ, hai người đồng thanh kêu lên, bấu chặt lấy nhau, vội vàng bước nhanh trên con thuyền đang nghiêng ngả lảo đảo.
Hai bóng đen bám theo dây thừng leo lên boong thuyền, đột nhiên dừng lại.
Lồng ngực trần của hai tên đó được che kín bởi một đám lông rậm đen sì, trong đó có một người râu quai nón cao to lực lưỡng, xung quanh thắt lưng đeo 7, 8 cái bình đựng nước lớn gần bằng Tiểu Thỏ. Hắn nhe ra chiếc răng vàng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng bệch của Tiểu Thỏ và công chúa, vỗ tay hoan hô, “Là hai cô gái xinh đẹp!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.