Độc Sủng Tiểu Thỏ

Chương 123


Bạn đang đọc Độc Sủng Tiểu Thỏ: Chương 123

Chương 123: Một giọt máu đào hơn ao nước lã (3)
Tiểu Thỏ có chút chán nản xoa xoa đầu cô gái nhỏ, “Nhưng chính chị cũng không biết khi nào thì anh ấy sẽ đến.”
“Nếu như anh ấy đến, chị nhất định sẽ mang Jiji Radha đi cùng đúng không?” Cô bé háo hức nhìn Tiểu Thỏ.
Khóe môi Tiểu Thỏ giật giật, cười khẽ, “Hẳn… Hẳn là như vậy.” Quyền quyết định không nằm trong tay cô, vấn đề này có lẽ vẫn nên hỏi Irenaeus thì tốt hơn.
Cô nhóc ngay lập tức tươi cười rạng rỡ.
“Tại sao Jiji Radha lại quen biết bệ hạ Irenaeus?”
“Vừa sinh ra liền quen biết a.”
“Hả?” Đôi môi Tiểu Thỏ khẽ giật giật, “Cái này… Lúc Jiji Radha sinh ra, hẳn là bệ hạ Irenaeus mới có mười sáu tuổi phải không?”
“Là mẹ nói cho Jiji Radha biết, em có hai người anh trai vô cùng vĩ đại.”
Tiểu Thỏ “à” một tiếng, gật đầu, đột nhiên cô bất giác trừng lớn hai mắt, nắm chặt lấy cô gái nhỏ kêu lớn, “Em vừa nói gì cơ?”

“Jiji Radha có hai anh trai.” Cô nhóc ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Thỏ, “Anh Irenaeus và anh Agger Las đều là hai anh trai cùng mẹ khác cha của Jiji Radha a.”
“A!” Tiểu Thỏ giơ tay che lại cái miệng nhỏ nhắn, khó tin trợn tròn mắt, “Em… Ý em là.. Bệ hạ Irenaeus và bệ hạ Agger Las… có quan hệ huyết thống?”
Jiji Radha dùng sức gật đầu.
“Sao lại có thể như vậy?” Tiểu Thỏ từ trên giường nhảy dựng lên, đi qua đi lại vòng quanh sô pha, “Irenaeus và Agger Las sao lại có thể là anh em? Trời, thật đúng là khó tin!”
“Nói như vậy…” Tiểu Thỏ chợt hiểu rõ, kêu lớn, “Chẳng lẽ năm Irenaeus năm tuổi, mẹ anh ấy liền đi theo hoàng đế tiền nhiệm của Băng quốc?”
Jiji Radha ủ rũ gật đầu, “Hứng thú của mẹ đối với đàn ông không bao giờ vượt quá ba tháng, cho nên, bà có thể sống cùng cha của anh Irenaeus năm năm, đã là kì tích rồi.”
“A?” Tiểu Thỏ kinh ngạc há hốc miệng, một lúc lâu vẫn nói không nên lời.
“Mẹ của Jiji Radha… Sao… Sao có thể là người như vậy?”
“Vậy… vậy… vậy… em… em chính là em ruột của bệ hạ Agger Las? Vì sao anh ta lại có thể đối xử với em như vậy?”
“Cha em… không phải là cha của anh Agger Las. Ông ấy chỉ là một thị vệ nho nhỏ canh gác hoàng cung mà thôi.” Jiji Radha đáng thương gục đầu xuống, “Lúc còn nhỏ, bọn họ vẫn luôn gọi em là tạp chủng…”
“A???” Tâm trạng của Tiểu Thỏ lúc này quả thật không thể chỉ dùng một từ ‘kinh ngạc’ để hình dung.
Mẹ của Irenaeus đã gây nên những chuyện gì vậy? Đó là việc mà một người mẹ nên làm sao? Chẳng trách Agger Las bệ hạ lại tức giận đến vậy. Đổi lại là người khác có lẽ họ cũng sẽ hành động giống thế, một người mẹ như vậy, thật đúng là rất vô trách nhiệm với con cái của mình.
“Cạch.” Cánh cửa khẽ mở ra.
Mái tóc vàng rực rỡ chậm rãi hiện ra sau khe hở.
Tiểu Thỏ quay đầu lại, trông thấy Agger Las đang đẩy cửa đi vào, ánh mắt dõi theo từng bước chân của hắn.
Không biết có phải do những điều mà cô vừa mới biết được hay không, lúc này, cô lại cảm thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Agger Las thật sự rất giống Irenaeus.
Dáng vẻ Tiểu Thỏ thất thần nhìn hắn ngay tức khắc rơi vào tầm nhìn của Agger Las khiến hắn vô cùng thích thú. Hắn cố ý nghiêm mặt tiến lại gần, vươn tay nhéo nhéo hai má Tiểu Thỏ, “Nhìn thấy ta liền lắc đầu, lắc cái gì mà lắc?”

Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, vội vàng xua tay nói, “Không phải, không phải tôi lắc đầu với anh.”
“Jiji Radha.” Agger Las lạnh lùng nhìn chằm chằm cô gái nhỏ, “Ta biết thủ đoạn của cô không chỉ dừng lại ở những việc này, có điều, nếu cô muốn bày mưu tính kế với Tiểu Thỏ, cô vẫn còn non nớt lắm. Cút về phòng ngay lập tức cho ta, ta không muốn nhìn thấy cô thêm một giây nào nữa!”
“Agger Las, sao anh lại có thể đối xử hung ác với em gái của mình đến vậy? Cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ.” Tiểu Thỏ vươn hai tay ra, ngay lập tức bị Agger Las không thương tình túm lại. Ngón tay thon dài của hắn chọc chọc vào cái trán trắng nõn của Tiểu Thỏ, “Em biết cái gì? Nó dối trá nhiều đến mức trở thành điêu luyện rồi, đừng chỉ nhìn thấy tuổi của nó còn nhỏ, trong lòng nó chẳng có gì tốt đẹp cả, em ngốc như vậy, nếu như ở cùng một chỗ với nó, có khi còn bị nó bán lấy tiền đấy!”
“Làm sao có thể kinh khủng đến vậy, cô bé chẳng qua chỉ mà một đứa trẻ mà thôi.” Tiểu Thỏ bắt lấy tay hắn, “Agger Las, anh không thể áp đặt thành kiến của mình đối với mẹ lên người Jiji Radha được.”
“Xem ra, con quỷ kia đã khua môi múa mép với em không ít.” Agger Las cười nhạt, ánh mắt lạnh như băng bắn thẳng về phía Jiji Radha.
Jiji Radha rụt cổ lại, cúi đầu thật thấp.
“Jiji Radha rất ngoan. Sao anh có thể nhìn một đứa trẻ đơn thuần như thế chứ? Cô bé đã nói hết cho tôi rồi. Agger Las, anh là người một nhà với Irenaeus, vì sao lại căm ghét anh ấy đến vậy?”
“Tất cả là do hắn phản bội ta trước, đừng trách ta thủ đoạn tàn nhẫn.”
“Agger Las…”
“Được rồi, chẳng phải tôi đã nói cái miệng nhỏ của em không bao giờ được thốt ra cái tên này nữa hay sao?” Agger Las tức giận ôm cô vào lòng, trừng mắt nhìn Jiji Radha, “Cút ra ngoài! Đừng để ta phải lặp lại lần nữa!”
“Oa…” Jiji Radha khóc lớn, vội vã chạy ra ngoài.
“Anh!” Tiểu Thỏ tức giận, không biết nói thêm gì nữa.
“Tôi làm như vậy chẳng qua cũng là muốn tốt cho em, tôi lo em sẽ bị người khác lừa.” Agger Las đưa môi qua, ngay lập tức bị Tiểu Thỏ nghiêng đầu tránh né.

Agger Las có chút giận dữ nắm chặt đấy đầu Tiểu Thỏ, ép buộc cô mở miệng tiếp nhận hắn, tùy ý xâm chiếm cái miệng nhỏ thơm nức…
******
Bóng đêm sâu thẳm.
Ánh trăng mờ ảo nhẹ nhàng hòa mình cùng những tia sáng từ phía các ngọn đèn.
Khách sạn. Tầng mười chín. Trong căn phòng xa hoa.
Năm người đàn ông cao lớn mặc bộ quần áo màu đen đứng xung quanh chiếc bàn thủy tinh, tất cả đều tập trung vào tấm bản đồ đã được đánh dấu tỉ mỉ.
Sau khi bàn bạc xong, tất cả đều đồng loạt để túi xách trên mặt đất, xoay người lại nhanh chóng lắp ráp súng ống.
“Thời gian hành động của chúng ta chỉ có ba tiếng đồng hồ, trước sáu giờ sáng ngày mai chúng ta nhất định phải về đến thành phố Diễm Đế, nếu không sẽ không kịp họp báo với kí giả.” Chapelle bình tĩnh lên tiếng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.