Đọc truyện Độc Sủng Hoàng Hậu – Chương 4
Phượng Hoàng Điện
Hàn Lăng Hy là một người có giờ giấc tất nhiên sẽ dậy rất đúng giờ. Tiểu Đình đã chuẩn bị sẵn một thau nước để nàng rửa mặt. Tiểu Lam đang chuẩn bị nước để nàng đi tắm còn Tiểu Liên thì đang chuẩn bị xiêm y cho nàng trong buổi yết triều đầu tiên của Hàn Lăng Hy
– Tham kiến Hoàng Hậu Nương Nương _ Tứ Hỉ công công bước vào
– Chuyện gì? _ Hàn Lăng Hy đang ăn sáng nên rất khó chịu khi bị làm phiền
– Hoàng Hậu nương nương, mời người đến Dưỡng Tâm Điện, Hoàng Thượng đang trông người _ Tứ Hỉ công công đến truyền thông báo
– Đã biết _ Hàn Lăng Hy lạnh lùng nói nhưng vẫn nho nhã ăn
Đến khi buổi yết triều gần kết thúc thì Hàn Lăng Hy mới đến
Dưỡng Tâm Điện
– Hoàng Hậu nương nương giá đáo _ Tiếng nói óng ánh văng vẳng của Tiểu Vệ Tử vang lên
Các vị đại thần và có cả phụ thân và đại huynh của nàng đều phải lắc đầu vì cái tính ngang bướng của nàng
– Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng _ Hàn Lăng Hy nhàn nhạt nói
– Hoàng Hậu miễn lễ, ái phi bình thân. Sang đây với trẫm _ Lăng Nghịch Long nhẹ nhàng nói
– Tạ Hoàng Thượng _ Hàn Lăng Hy lặng lẽ cùng Tiểu Đình bước lên chỗ ngồi của mình
– Hàn Lăng Hy…. Ngươi vừa tiến cung đã không tuân theo cung quy, tội đáng muôn chết _ Thiềm Triều Hâm nhếch môi khinh bỉ nhìn nàng
– Thiềm Quý Phi…. Người nên im lặng, Hoàng Thượng còn chưa lên tiếng thì ngươi lên tiếng cái gì? _ Ngũ Vương Gia – Lăng Thiên Hạo nhìn nàng ta
– Ngũ Vương Gia, thần thiếp chỉ nói đúng sự thật _ Thiềm Triều Hâm tức giận nói
– Thiềm Quý Phi, ta không rảnh để tranh giành Lăng Nghịch Long với ngươi. Còn cái vương vị Hoàng Hậu này ta cũng không cần. Ngươi cứ yên tâm _ Nàng nhún vai nhạt nhẽo nói
– Hỗn xược…. Ngươi cả gan dám gọi thẳng tên Hoàng Thượng! _ Hàm Quý Nhân – Hàm Viên Nhi lên tiếng
– Làm càng…. Nàng ấy là Hoàng Hậu của Trẫm. Đến lượt ngươi phán tội nàng ấy? _ Lăng Nghịch Long liếc Hàm Viên Nhi một cái lạnh lẽo
– Nhưng…. _ Hàm Viên Nhi cứng họng
– Yết triều nhanh…. Ta còn phải đi dạo _ Hàn Lăng Hy khó chịu nói
Các bá quan văn võ đều lo sợ nhìn gương mặt sát khi của nàng mà run rẩy. Hàn Minh ( Phụ thân của nàng) và Hàn Nhật ( Đại huynh của nàng) thầm cầu chúc cho Hoàng Thượng còn tự cười thầm một cái
– Nếu Hoàng Hậu đã có việc thì Yết triều hôm nay kết thúc. Bãi triều _ Lăng Nghịch Long tức nhiên là chiều theo ý nàng rồi
Thiềm Triều Hâm và Hàm Viên Nhi tức giận liếc nàng một cái. Nhưng Hàn Lăng Hy nàng không quan tâm thản nhiên lướt qua hai nàng ta rồi cùng Tiểu Đình và Tiểu Vệ Tử đến Ngự Hoa Viên để ngắm hoa
Ngự Hoa Viên
Hàn Lăng Hy ngồi ở một cái đình nhỏ vừa ngắm hoa vừa uống trà, còn Tiểu Đình Tiểu Lam, Tiểu Liên và Tiểu Vệ Tử thì đứng phía sau một thì quạt, một thì gọt trái cây, một thì rót trà. Trong Hoàng Cung đến một cái móng tay nàng cũng không cần phải động đến.
– Tiểu Đình, Tiểu Lam, Tiểu Liên các muội ngồi đi, Tiểu Vệ Tử ngươi cũng ngồi đi chứ _ Hàn Lăng Hy nhìn lũ nha hoàn mà nói
– Nô tì không dám _ Tiểu Liên và Tiểu Lam đồng thanh
– Đây là lệnh của bổn cung. Còn không mau ngồi _ Nàng thở dài trong lòng
Tiểu Lam, Tiểu Liên, Tiểu Đình và cả Tiểu Vệ Tử nhanh chóng ngồi xuống lặng lẽ nhìn nàng.
– Hoàng Hậu nương nương lại có nhã hứng đến đây xem hoa thưởng trà đàm đạo sao? _ Một giọng nói hài hước vang lên
– Tần Đáp Ứng cát tường _ Tứ Tiểu ( Tiểu Lam, Tiểu Liên, Tiểu Đình và Tiểu Vệ Tử) cùng nhau đồng thanh
– Miễn lễ, các ngươi cứ tự nhiên. Ta chỉ đến xem dung mạo của Hoàng Hậu nương nương thôi. Không cần đa lễ với ta _ Tần Đáp Ứng – Tần Khúc Uyển
– Ngươi là? _ Nàng khó hiểu nhìn cô nàng kia
– Bẩm Hoàng Hậu, đây là Tần Đáp Ứng, Tần Khúc Uyển, là người của Lung Linh Các. Là tri kỉ của Hoàng Thượng. _ Tiểu Vệ Tử nhanh nhẹn nói
– À ừ. Chào ngươi Tần Đáp Ứng _ Nàng nhàn nhạt nói
– Ầy… Hoàng Hậu Tỷ tỷ, tỷ đừng có lạnh nhạt như vậy mà _ Tần Khúc Uyển bám lấy tay của nàng
– Ngươi mau buông ta ra _ Nàng khó chịu nói
– Hoàng Hậu tỷ tỷ… Tỷ đừng như vậy a… Ta sợ _ Tần Khúc Uyển mếu máo
– Tiểu Hy Hy…. Muội đừng làm Uyển Uyển sợ. Nàng ấy là người tốt _ Một giọng nói quen thuộc vang lên
– Tham kiến Ngũ Vương Phi cát tường _ Tứ Tiểu lại đồng thanh
– Miễn lễ _ Hàn Khuê phất tay cho qua
– Nhị tỷ… _ Nàng cười
– Nha đầu. Bây giờ đã là Hoàng Hậu rồi nha _ Hàn Khuê cũng cười đáp
– Cái vương vị đáng ghét này lại ràng buộc muội phải ở cái nơi quái quỷ này. Mất hết tự do _ Nàng bĩu môi
– Haha… Lại trẻ con như vậy? _ Hàn Khuê cười lớn
– Nhị tỷ… Tỷ trêu muội _ Nàng bĩu môi hờn dỗi
– Nào có. Ta nào dám trêu đùa với Hoàng Hậu Nương Nương _ Hàn Khuê điểm nhẹ lên trán nàng
– Ngũ tỷ…… Thì ra đây là tam muội của tỷ sao? _ Tần Khúc Uyển mắt long lanh nhìn nàng
– Đúng vậy. Tiểu nha đầu này chính là tiểu muội của ta _ Hàn Khuê cười
– Oa… Không ngờ nha, Tể Tướng phủ toàn là trai tài gái sắc không nha. Phụ thân của tỷ là Tể Tướng của Vương Triều Đại Sở. Mẫu thân lại là Tam công chúa của Vương Triều Mộc Ly, Đại huynh lại là Đại Nguyên Soái thống lĩnh tam quân của Đại Sở. Tỷ thì là Ngũ Vương Phi. Tiểu muội còn lợi hại hơn được phong hẳn làm Hoàng Hậu Nương Nương, chẳng những vậy mà còn được là người mà Hoàng Thượng sủng ái nhất _ Tần Khúc Uyển cười
– Tần Đáp Ứng quá lời _ Nàng cười nhạt
– Sau này gọi muội là Uyển muội là được rồi a _ Tần Khúc Uyển bĩu môi
Cả ba người nữ nhân này rất nhanh đã thân thiết với nhau. Ngồi đàm đạo một lúc cũng đã gần đêm đến. Nàng cùng Tứ Tiểu bước về Phượng Hoàng Điên của mình
– Hoàng Hậu nương nương thiên tề. _ Tứ Hỉ công công lại đến điện của nàng
– Công công bình thân _ Nàng nhàn nhạt nói
– Đa tạ nương nương _ Tứ Hỉ công công đứng dậy cúi mặt xuống
– Không biết công công đến đây làm gì? _ Tiểu Đình nói thay nàng
– Bẩm nương nương. Hoàng Thượng tối nay sẽ đến Phượng Hoàng Điện để thị tẩm _ Tứ Hỉ công công nhanh chóng nói
– Đã biết. Ngươi lui đi _ Nàng nhíu mày khó coi
– Nô tài cáo lui _ Tứ Hỉ Công công nhanh chân đi ra Phượng Hoàng Điện
Màn đêm dần buông xuống, Lăng Nghịch Long hắn nhanh chân bước đến Phượng Hoàng Điện của nàng nhưng hiện tại nàng vẫn còn đang tắm
– Nô tì tham kiến Hoàng Thượng _ Tiểu Lam quỳ xuống hành lễ
– Ừ, Lăng Hy đâu? _ Lăng Nghịch Long nhìn xung quanh
– Bẩm… Hoàng Hậu nương nương đang thay xiêm y ạ _ Tiểu Lam thành thật khai báo
– Các ngươi lui đi _ Lăng Nghịch Long phất tay để các thị vệ, công công và cung nữ lui về nghỉ ngơi
Sau khi nàng đã thay xiêm y thì mới bước ra đón hắn
– Nàng thấy ta sao lại không hành lễ? _ Lăng Nghịch Long thật sự là dở khóc dở cười nhìn nàng
– Hừ… Ta đâu tự nguyện vào cung. Ngươi ép ta làm Hậu nhưng ta tuyệt đối không thỉnh an ngươi. Lăng Nghịch Long đáng ghét _ Nàng liếc hắn một cái rồi quay đi
– Hoàng Hậu… Nàng gan to thật. Từ khi đăng cơ chưa một ai mắng trẫm và dám gọi thẳng tên trẫm như nàng. Lăng Hy nàng cần được dạy dỗ lại…. Bởi Trẫm _ Lăng Nghịch Long nhanh chóng bế thốc nàng vào phòng và đặt lên chiếc giường lớn có màn màu đỏ kia
Và khắp Phượng Hoàng Điện liền truyền ra tiếng ngâm nga rên rỉ của một người phụ nữ cùng âm thanh thở nặng nề tràn đầy dục hỏa của người đàn ông. Hai thân thể tuyệt hảo cứ quấn quýt lấy nhau và dường như không có một khoảng trống
Màn đên cứ dần dần hiện ra một cách lạnh lẽo và cô đơn nhưng hai người nào đó vẫn rất nồng nhiệt và phấn khích với đêm kích tình này…