Đọc truyện Độc Phi Vs Tà Vương – Chương 94: Kiếm ngân lượng
Càng nghe Thiên Ngoan Ngọc nói thì sắc mặt nàng lại càng tệ…
Nàng nếu như muốn giúp cho cái cơ thể nhỏ này loại bỏ được thể chất phế tài thì quả thật không đơn giản, còn khó hơn là tìm đường lên trời.
Đầu tiên là cần phải có những loại thảo dược cực kì hiếm có khó tìm, ví như hoan hình thảo 2000 năm tuổi trở lên, khởi linh quả 3000 năm tuổi, mai rùa vạn năm tuổi….
Đây đều là những thứ có cầu nhưng không có cung, tùy tiện một thứ xuất thế là đã đủ làm kinh động cả đại lục này lên và những trận chiến tanh mùi máu sẽ không ngừng xảy ra….
Không nói tới chuyện hiện tại nàng không có tiền, nếu như giờ nàng có vài ngàn vạn lượng trong tay thì cũng sẽ chẳng mua nổi những thứ này.
Hơn nữa danh sách vừa nêu ra đây mới chỉ là những loại thành phần chính, ngoài ra còn cần đến hơn chục loại dược tài làm thuốc dẫn.
Mười mấy loại dược tài này cũng không dễ kiếm, tuy có thể đến tiệm đấu giá để mua nhưng muốn mua đủ hết các loại này thì phải cần tới ngàn vạn lượng bạc trắng….
Ngân lượng…nhiệm vụ cấp thiết trước mắt của nàng chính là kiếm ngân lượng!
Nàng cần phải tìm cho mình một con đường để kiếm thật nhiều tiền mới được.
….
Mấy ngày tiếp theo,cuộc sống của Cố Mạn Phi trôi qua rất êm ả…
Có lẽ sau mấy lần giẫm phải ” đinh ” sợ rồi nên mấy chị em nhà Cố Thiên Thanh cũng không còn dám đến chỗ nàng mà gây sự nữa.
Hai ngày nay, Cố Mạn Phi lại cải trang đi ra ngoài, mỗi lần cải trang là nàng lại hóa thân thành một nhân vật hoàn toàn khác nhau, vậy nên dù có đi lại nghênh ngang trên đường thì cũng chả ai bận để tâm tới.
Hai ngày nay, không phải nàng chỉ đi là tùy tiện đi dạo phố, mà nàng đang đi tìm cho bản thân mấy con đường phát tài.
Ví dụ như nghề cũ của nàng – sát thủ.
Trong thành thường hay có cáo thị, treo thưởng cho ai có thể bắt được những tên đạo tặc ác bá, mỗi một tên đều có giá trị bất phàm, tiền thưởng thường từ 5000 lượng cho tới 5 vạn lượng.
Cố Mạn Phi thậm chí còn phát hiện ra trong đống cáo thị còn có cả bức họa chân dung của chính nàng và tên thư sinh hôm đó.
Trong bản cáo thị ấy còn ghi rõ nàng và tên thư sinh là những kẻ chuyên trộm cắp, cướp bảo bối của những gia đình giàu có, lại còn cả bức hại chết một thiên kim tiểu thư của một vị quan lớn trong triều, tội ác tày trời, đất không dung, người không tha, tiền thưởng cũng là nhiều nhất – trăm vạn lượng.
Cố Mạn Phi ngay khi nhìn thấy cáo thị này đã không khỏi lắc đầu ngao ngán.
Không cần nghĩ cũng biết, tội danh này là do tên tứ hoàng tử úp lên đầu nàng, mục đích chính là báo thù vụ việc nàng cùng tên thư sinh đã làm hắn ta mất mặt trước bao người ở trong buổi đấu giá hôm đó… tất nhiên nguyên nhân nữa là để cướp hoan hình thảo.
Nhằm giành lại hoan hình thảo, xem ra hắn ta đã không từ một thủ đoạn nào cả.
Theo như những gì viết trên cáo thị,nàng và tên thư sinh kia giống như một đôi đoạn tụ , đi đâu cũng kè kè thành đôi, cùng ăn, cùng ngủ, quan hệ thân mật đến không thể thân mật hơn.
Nhưng chỉ có trời mới thấu, nàng đến ngay cả danh tính của tên thư sinh kia là gì cũng còn không biết, thì nói gì đến hành tung của hắn chứ?
Tên thư sinh bán lại hoan hình thảo cho nàng, tuy không thể họa thủy đông dẫn nhưng cũng đã thành công lôi nàng xuống nước, cùng hắn trở thành một đôi tội phạm bị truy nã gắt gao.
Thấy chân dung mình được dán to đùng đùng trên cáo thị kia, Cố Mạn Phi bỗng chốc thấy hoài nghi tính chân thật của những bản cáo thị bắt người khác.
Vậy nên nàng hết hứng thú hành nghề bắt tội phạm kiếm tiền thưởng… đành đi tìm con đường khác để kiếm tiền thôi.
Tiếp đó nàng lại phát hiện một con đường kiếm tiền nhanh không kém, hành nghề hái dược thảo, đi vào chốn rừng sâu nước độc để kiếm tìm những loại cây thuốc hiếm.
Trên thế giới này,trong những khu rừng sâu thường tồn tại rất nhiều mãnh thú hung ác, dữ tợn và hơi độc ở những nơi đó cũng vô cùng đáng sợ. Người hái thuốc phải sở hữu mộc linh căn, linh lực phải đạt ít nhất là tam phẩm thì mới có đủ khả năng hành nghề.
Nhưng dù có là vậy thì không ít người hái thuốc cũng đã mất mạng…
Một cây thuốc quý hiếm không biết phải nhuốm máu tươi của bao mạng người rồi mới đến được với những tiệm đấu giá, đến được tay người dùng… vậy nên giá cả đắt hơn giá trên trời, tùy tiện một thứ thì cũng phải vài vạn lượng bạc trắng.