Độc Phi Vs Tà Vương

Chương 33: Chỉ là đến ngó nghiêng thôi...!


Đọc truyện Độc Phi Vs Tà Vương – Chương 33: Chỉ là đến ngó nghiêng thôi…!

Gian phòng trên lầu ba rộng gấp đôi phòng của tầng hai,tất cả gồm có 4 gian phòng,cửa sổ là loại to trạm nền nhà,bên trên treo đầy những viên trân châu to như trứng ngỗng, khẽ đung đưa đung đưa, trông giống như dải ngân hà vậy.

Cửa sổ 4 gian phòng đều tối um, bên trong chưa có người ngồi.

Vị bát vương gia thân phận cao quý như vậy mà chỉ còn được bố trí ở lầu hai, vậy lầu ba là để giành cho thần thánh phương nào?

Cố Mạn Phi đang thầm đoán trong lòng thì tiếng Tây Môn Thiết vang lên từ phía sau. Hắn dường như đoán ra được những gì mà cô đang nghĩ:

– Phòng ở lầu 2 là giành cho các vương tôn quý tộc của Hoàng thất,lầu ba là giành cho điện hạ và trưởng lão trở lên của Tam đại giáo phái…

Cố Mạn Phi gật đầu,nàng đã nghe nói về tam đại giáo phái rồi.


Ở đại lục lấy võ làm trọng này, hoàng đế không phải người thống trị cao nhất,ít nhất thì thân phận tông chủ của tam đại giáo phái cũng có thể sánh ngang với thân phận của Hoàng đế đương triều.

Tam đại giáo phái gồm: Thiên Vấn tông, Cửu tinh tông và Âm dương tông.

Tam đại giáo phái phân chia đều trong cả ba vương quốc. Đệ tự môn phái đều cần dùng từ vạn trở lên để thống kê. Mặc dù mỗi mộn phái đều tu luyện những pháp môn khác nhau nhưng công phu của mỗi môn phái đều vô cùng xuất sắc, kinh thiên động địa.

Trên đại lục này, tất cả những môn công phu cao thâm đều chỉ được tu luyện tại 1 trong 3 môn phái này. Trong tam quốc bất luận vương công quý tộc hay bách tính trăm họ đều đặt việc gia nhập một trong ba môn phái này làm mục tiêu phấn đấu, coi đó là niềm vinh hạnh cả đời, của cả dòng tộc.

Tam đại tông tuy mỗi năm đều có nhận thêm đệ tử mới nhưng chế độ thi cử vô cùng hà khắc…. không phải là thiên tài thượng phẩm linh căn không nhận…ngoài ra còn phải thông qua nhiều lần thi cử khác nhau.

Mỗi năm,có thể thông qua tầng tầng lớp lớp thi cử để gia nhập vào Tam phái cũng chỉ có khoảng mười người.

Chỉ cần là đệ tử của Tam đại giáo phái đi đến đâu cũng đều được long trọng tiếp đón huống hồ là một đời tông chủ?

Họ đi tới bất kì vương quốc nào cũng đều nhận được đãi ngộ như một vị hoàng đế.

Ba vị tông chủ đã tu luyện tới thần tiên cảnh giới nên sẽ không tùy tiện xuất hiện.


Mỗi dịp có việc lớn xảy ra thì họ thường phái đệ tử chân truyền đến thay họ. Thân phận của những đệ tử này trong môn phái đều từ trưởng lão trở lên và đều nắm giữ tông chủ lệnh bài, giống như Tông chủ giá lâm. Các vương quốc đều tiếp đón rất long trọng….

Các nước đều xây dựng riêng cho họ những khách quản, và tửu lầu, ngay cả tiệm đấu giá cũng có khu vực giành riêng cho họ.

Cố Mạn Phi ngước nhìn lên lầu 3,khẽ thở dài,với thân phận hiện tại thì nàng cũng chỉ có thể ngồi ở lầu 1 mà thôi… khoảng cách với lầu 2 lầu 3 ngắn vậy thôi mà sao xa tựa khoảng cách giữa trời và đất…

Xem ra, ở đây, Tông chủ giáo phái tương đương với địa vị của giáo hoàng ở thời đại mà nàng từng sống, bề mặt thì là có địa vị ngang hoàng đế nhưng trên thực tế thì có quyền lực và địa vị lớn hơn rất nhiều so với hoàng đế.

– Tiểu huynh đệ vào đây là muốn mua món đồ gì?

Tây Môn Thiết đang pha trà, động tác thành thục,nhất cử nhất động đều toát lên phong thái cao quý, tao nhã… rất đẹp mắt.


Cố Mạn Phi nhìn hắn, chỉ nhìn cách pha trà là nàng biết Tây Môn Thiết là một cao thủ trà đạo. Thiên phận thậm chí còn cao hơn cả Long Khởi – người yêu ở kiếp trước của nàng..

Ánh mắt thoáng buồn, kẻ đó không đáng để nàng phải nhớ đến nữa…

Cố kìm chế những cảm xúc hỗn loạn đang ùa về, nàng giả vờ ngáp một cái:

– Tiểu tử chỉ là tùy ý đến ngó nghiêng chút để mở rộng hiểu biết thôi ạ.

Lúc này,buổi đấu giá đã bắt đầu, Cố Mạn Phi đứng dựa vào cửa sổ xem toàn cảnh phía dưới,thầm thở dài… Có thể đem ra đây để đấu giá thì đều là tinh phẩm, giá cả cạnh tranh tính từ thấp tới cao… và nàng đau khổ phát hiện ra số tiền ít ỏi mà nàng có còn không đủ để mua một món rẻ tiền nhất trong cuộc đấu giá này….!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.