Độc Mẹ Quỷ Bảo

Chương 211: Phá Hủy Căn Cứ


Đọc truyện Độc Mẹ Quỷ Bảo – Chương 211: Phá Hủy Căn Cứ


Sau khi thành công tránh thoát một kiếp, Thiệu Tình từ dưới gầm bàn chui ra, thở dài nhìn nam nhân ngã trên bàn, sau đó bị mỡ trên người nam nhân làm cho mù mắt.
Cô che mặt và lặng lẽ lẻn ra ngoài.
Sau khi bị phát hiện, cô phải cẩn thận hơn nữa trong hành động của mình, nếu không sẽ rước lấy sự vây công phi nhân đạo, sau đó cô sẽ không thể phá hủy toàn bộ căn cứ cải tạo, mà là vạn dặm tới đây tặng đầu cho người.
Cô lặng lẽ gieo hạt mắc ca khắp hành lang, chỉ cần có người đi ngang qua sẽ dính hạt mắc ca vào người, cô không tùy tiện hạt thố ti tử xâm nhập vào cơ thể những người đó, vì sẽ rất dễ bị phát hiện.
Hạt thố ti tử này chỉ nằm trên bề mặt cơ thể mà không có bất kỳ thay đổi nào, trong trường hợp thực sự xảy ra đối đầu, chúng sẽ phát triển ra như bào tử ký sinh và gây trở ngại cho vật chủ.
Cùng lúc đó, Thiệu Tình làm chuyện xấu lần thứ hai, cô lấy phấn hoa của cây Thu Đường ra, ngâm vào nước rồi ngâm hạt thố ti tử vào nước đấy.
Nói cách khác, hạt thố ti tử này đều mang độc tố của Thu Đường, dù đã được pha loãng với nước nhưng một khi bị nhiễm, tay chân người đó sẽ dần dần vô lực .
Loại vô lực này thường không được cảm nhận, nhưng khi chiến đấu, họ sẽ phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn.
Có thể nói Thiệu Tình là âm hiểm đến nhà.
Dù sao cô cũng là một mình làm một đám người, nhất định phải tổn hại một chút.
Sau khi sắp đặt xong mọi thứ, cô bắt đầu tàn sát, lần này là một cuộc tàn sát cứng đối cứng, chỉ cần phát hiện đội tuần tra đơn lẻ, cô sẽ lập tức ra tay, gϊếŧ người.
Một đội tuần tra không quá mười người, khi đối mặt với cô, tương tự như đưa đồ ăn vậy.
Thực lực trung bình của những người cải tạo đó là dị năng giả trên cấp ba, nhưng Thiệu Tình thì sao? Cô chỉ còn cách cấp sáu một bước, đối với một vài người cải tạo cấp ba, cấp bốn cũng không là gì.
Ngay cả khi những người được cải tạo này vì cơ thể của họ đã được sửa đổi mà không cảm thấy đau đớn, mệt mỏi cũng không có trứng dùng.
Bởi vì một cái trong vài giây đối mặt đã bị cô gϊếŧ.
Dần dần, những người trong căn cứ cải tạo phát hiện ra có điều gì đó không ổn, có những đội cải tạo nhỏ đi tuần tra không trở lại, không phải một, hai mà là vài đội cải tạo, tất cả đều biến mất.
Và số lượng ngày càng tăng lên.
Lãnh đạo cấp cao lập tức ra lệnh cho hai đội cải tạo hợp nhất thành một, một khi phát hiện ra điều bất thường lập tức báo cáo.
Sau đó, bọn hắn phát hiện ra nhiều cấp cao đã chết trong phòng riêng của họ, một loại khủng hoảng không thể giải thích được lan rộng trong căn cứ cải tạo.

Bọn hắn không biết bao nhiêu người đã lẻn vào căn cứ, cũng không biết mục tiêu của đối phương là gì, chỉ biết rằng người của bọn hắn đang không ngừng chết.
Tuy nhiên, khi bọn hắn không biết chắc có bao nhiêu người, không có phương tiện xin cứu viện, nếu cứu viện đến và phát hiện ra chỉ có một vài kẻ lẻn vào, chẳng phải là vả mặt sao?
Cho đến khi gần một nửa số người cải tạo biến mất một cách khó hiểu, quản lý cấp cao cuối cùng không thể không gửi tín hiệu cầu cứu.
Vừa nhìn thấy tín hiệu cầu cứu, Thiệu Tình lập tức nhảy dựng lên, nhất định phải gϊếŧ sạch nhóm người này trong thời gian ngắn, sau đó nhanh chóng rút lui, nếu không sẽ bị biến thành nhân bánh bao.
Lúc này, cô không cần che giấu nữa, trực tiếp tìm được một đội cải tạo nhỏ vừa hợp nhất, thời điểm khai chiến cô thả Sáng Sáng ra.
Sáng Sáng mọc rất tươi tốt, cao tới hai tầng, khi thả ra thì nhanh chóng bén rễ đâm thủng sàn nhà, day leo kéo dài đến tầng 1.

Ngọn cây cũng phá trần, nhánh cây rậm rạp vươn ra tứ phía, với vẻ kiêu ngạo khó tả.
Mà tất cả mọi người bị Sáng Sáng bao phủ dù là người bình thường hay người cải tạo đều hành động chậm chạp, rơi vào ảo giác, dù hành động chậm chạp hay rơi vào ảo giác, rất ngắn ngủi, bọn chúng rất nhanh sẽ tỉnh táo lại, nhưng trong nháy mắt này đã đủ.
Dây leo trong tay Thiệu Tình nhanh chóng cắt đứt cổ, những người may mắn chạy thoát cũng sẽ bị Thiệu Tình dùng dao dùng dây leo gϊếŧ chết.
Mười mấy người cải tạo, dưới hoàn cảnh Thiệu Tình chiến đấu toàn lực, chống đỡ chưa đầy một phút.
Sáng Sáng quá lớn, vô số người lao về chỗ Sáng Sáng, Thiệu Tình đứng dưới tàng cây, bất động như núi.
Cô chuẩn bị một mình đấu toàn bộ căn cứ.
Có vài người đến nhanh hơn, chết sớm hơn, vừa mới tới trước mặt Thiệu Tình, dị năng còn chưa kịp kích hoạt, trên người đột nhiên mọc lên những sợi dây leo nhỏ bé, rễ thố ti tử tốc độ chui vào thịt lý, mang theo độc tố của Thu Đường.
Ngay sau đó, Thiệu Tình ra tay.
Khi lãnh đạo của căn cứ đưa đội cải tạo mạnh nhất tới, chúng chỉ nhìn thấy một cây cao, một mỹ nữ đứng dưới tàng cây, một thi thể nằm trên mặt đất.
Xác chết dày đặc khiến da đầu họ tê dại.
Họ đã suy xét có bao nhiêu kẻ xâm nhập, nhưng chúng không bao giờ nghĩ tới, chỉ có một.
Một ngươi phụ nữ.

Đứng tại chỗ, cô đã gϊếŧ chết vô số người cải cách.
Nếu trước kia ai nói với chúng có người có năng lực như vậy, chúng sẽ thẳng thừng cười nhạo vào mặt người đó, làm sao có thể.
Làm sao có thể làm được, trừ khi bên kia là thần.
Nhưng bây giờ, sự thật đã được bày ra trước mắt.
Thiệu Tình giả vờ châm một điếu thuốc, ngậm trong miệng, nhìn đám người đi qua với vẻ u sầu, rồi đưa tay ra, dây leo quấn quanh cô như những sinh vật sống, chỉ cần chiến đấu bắt đầu,nchúng sẽ bay nhanh ra ngoài, tìm kiếm con mồi, trói chúng lại, dùng gai đâm vào da và tiêm nọc độc vào.
Thay vì nói đây là một đám dây leo, không bằng nói chúng là loài rắn độc trong giới thực vật, gai chính là răng nanh của chúng.
Thực lực người cải tạo tới lần này hiển nhiên so với trước đây cao hơn một chút, nhưng cũng chỉ cao hơn một chút, nhiều nhất cũng khiến Thiệu Tình thu dọn, hơi tốn sức mà thôi.
Không hơn.
Thiệu Tình chỉ huy đám dây leo nhỏ, lần lượt treo cổ từng người cải tạo, trong mắt cô hiện lên sự thương hại, cô thật sự không biết tại sao trên đời này lại có một số người muốn trở thành người cải tạo không có ý thức, không đau đớn, thậm chí có cảm tình cũng không.
Trong khi cô đang loay hoay tìm cách trở thành người bình thường, một số người đã tự nguyện nhận cải tạo.
Chẳng lẽ sức mạnh thực sự quan trọng như vậy sao?
Có lẽ dã tâm của kẻ cầm quyền quan trọng hơn.
Sau khi dựa vào Sáng Sáng gϊếŧ một đám người cải tạo, Thiệu Tình có chút bất mãn, cô bắt đầu chủ động đi lên tầng một.

Bắt đầu từ tầng hai, cô quang minh chính đại tìm người các phòng, cố gắng không để kẻ nào sống sót.
Sau khi đi hết tầng hai, cô bước tới tầng một.

Sau khi đi hết tầng một, cô đi xuống lòng đất, dưới lòng đất căn cứ cải tạo chính là phòng thí nghiệm, trên giải phẫu có rất nhiều bán thành phẩm.

Thiệu Tình phải nói nó thật quá ghê tởm.
Chỉ khi đến phòng thí nghiệm, cô mới biết cái gọi là người cải tạo được thực hiện như thế nào.
Cũng giống như tang thi hoá dị năng giả do dong binh đoàn Cuồng Ma tạo ra trước đây, ít nhất về nguyên tắc, họ tiêm một loại thuốc rất đặc biệt vào những người đã bị cắn nhưng chưa trở thành tang thi.
Nó sẽ cho phép cơ thể họ duy trì sự tỉnh táo nhất định trong quá trình tang thi hóa, loại lý trí này rất thấp, tương đương với đứa trẻ vài tuổi, sau đó dùng một loại thuốc khác để khống chế họ.
Đương nhiên, người bị cắn mà chưa biến thành tang thi rất khó tìm, bọn chúng đều bắt người thường đến, cho tang thi cắn bọn họ, sau đó lại tiến hành cái gọi là cải tạo.
Đối với việc cải tạo dị năng giả, thực lực của họ cao hơn một chút so với nửa người nửa tang thi cải tạo, bởi vì lý trí của họ cao hơn nửa người nửa tang thi cải tạo.
Dị năng giả cải tạo cũng chia hai loại, một là thay thế tay chân bằng máy móc, hai là cải tạo hướng tang thi hoá.
Nhân viên nghiên cứu tại căn cứ này đã phát hiện ra lý do tại sao dị năng giả không bị tang thi lây nhiễm vì tế bào của họ đã trải qua đột biến, không giống người bình thường.
Một khi bị tang thi cắn, bị trầy xước, các tế bào bị lây nhiễm thi độc sẽ tự động chết đi và đào thải ra ngoài nên dị năng giả sẽ không bị cảm nhiễm.
Vì vậy, chúng nghĩ ra một cách khác, đó là cho người thường lây nhiễm thi độc, sau đó chiết xuất tế bào nhiễm bệnh từ cơ thể người thường, cuối cùng cấy vào cơ thể của dị năng giả.
Sự thật cho chúng biết phương pháp này thực sự có thể làm dị năng giả bị lây nhiễm, và nó cũng sẽ giữ lại một phần thần trí nhất định của dị năng giả.
Ít nhất bản năng chiến đấu có thể được giữ lại, và có năng lực phán đoán và mức độ nhận thức nhất định.
Sau khi cải tạo, sức chiến đấu sẽ cao hơn nhiều so với dị năng giả thông thường.
Những thứ này đều do Thiệu Tình phát hiện sau khi xem xét tài liệu cất giữ trong căn cứ, trong lúc lang thang săn gϊếŧ người cải tạo, cô đang tìm tài liệu nghiên cứu trong căn cứ.
Lúc đó cô định tiêu hủy hết những tài liệu này.
Nhưng sau khi lấy được tài liệu, Thiệu Tình đã thay đổi quyết định, cô phát hiện ra những người này đã biến việc khám phá của mình thành một con đường quanh co.
Nếu bạn thay đổi ý tưởng thì sao? Ví dụ, nghiên cứu tế bào của dị năng giả để hiểu tại sao tế bào của dị năng giả lại khác người thường, như vậy có thể phát minh ra thuốc chống thi độc hay không?
Vì những sự kiện trước đây nên hiện tại Thiệu Tình đang đứng ở phía phía đối diện con người, nhưng cô vẫn hy vọng loại thuốc này có thể được phát minh.
Sau khi trở về, cô có thể đưa thông tin cho ông nội Tần, hy vọng nó sẽ hữu ích.
Sau khi đưa tất cả tài liệu vào không gian của mình, Thiệu Tình giống như một tên cướp dã man, trực tiếp bật chế độ gϊếŧ không quản việc chôn cất, gϊếŧ bất cứ nơi đâu.
Chặn đường? Gϊếŧ, chạy trốn? Đuổi theo gϊếŧ, thành lập một đội để làm cô ? Gϊếŧ hết.
Lúc đầu, các quan chức cấp cao của căn cứ tiếp tục tổ chức nhân lực tìm cách gϊếŧ Thiệu Tình, giai đoạn sau, họ chỉ cố chạy trối chết, sau đó phái người cải tạo chịu chết, trì hoãn thời gian chờ đợi cứu binh.

Nhưng không ai có thể ngăn cản tốc độ của Thiệu Tình, cho dù dừng lại một chút cũng không, lãnh đạo trợn tròn mắt, trưởng căn cứ coi như là tên quyết đoán, phân phó thuộc hạ: “Thả số 17396 ra!”
Thuoovj hạ của hắn lập tức ngốc: “Thế nhưng thưa đại nhân, số 17396, chỉ là bán thành phẩm mà thôi!”
Sở dĩ nói là bán thành phẩm, không phải nói cải tạo chưa hoàn thành, mà là nó vẫn chưa được cấy ghép vật để khống chế nó.
Không ai biết kết quả sẽ ra sao nếu nó được thả ra.
Trong trường hợp nó phát điên, dù kẻ đột nhập sẽ bị gϊếŧ, chúng cũng không thể kiểm soát được số 17396, và kết quả tốt nhất sẽ là lưỡng bại câu thương .
“Ngươi không nghe thấy sao? Ta nói thả ra!” Trưởng căn cứ nghiến răng nghiến lợi, gân xanh nổi lên, hiện tại quan trọng nhất là phải gϊếŧ kẻ đột nhập.

Sau khi kẻ đột nhập bị gϊếŧ, người cứu viện cũng đến.

Đến lúc đó chắc chắn sẽ có thể bắt được số 17396.
Hắn đã tính toán tốt.
Hai người kia nhanh chóng tuân lệnh, vội vàng đi vào chỗ sâu nhất, ngay sau đó, một tiếng gầm vang lên, tiếng gầm này vang vọng khắp toàn bộ căn cứ, ngay cả Thiệu Tình cũng nghe thấy.
Cô dừng lại, vểnh tai cẩn thận lắng nghe, có khi nào bọn này lại bày ra chiêu trò?
Cô cẩn thận nghe một hồi, không thấy có gì không ổn, thậm chí còn không nghe thấy tiếng người đến gần, vì vậy cô đi tiếp.
Đi được một đoạn, một đám người loạng choạng chạy tới, cầm đầu là con người, chắc là cấp cao của căn cứ, cũng có vài người bê bết máu, nhìn đặc biệt thê thảm.
Đây cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là thứ đi theo phía sau bọn chúng, nó đại khái từng là người?
Lý do tại sao nó có lẽ từng là người vì bây giờ nó thực sự không có một chút nhân dạng, thân thể khổng lồ như một con tinh tinh to lớn, bên ngoài cơ bắp căng phồng là một tầng mạch máu màu xanh đan thành lưới.
Có những vết khâu trên eo của nó, nửa thân dưới của nó trông giống như một loại quái thú giống vượn.
Một bên mắt của nó bị khoét ra, sau đó thay bằng một nhãn cầu điện tử, trên mặt nó cũng dày đặc mạch máu, mơ hồ nhìn ra nó từng là một người đàn ông rất thanh tú.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.