Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 49: Đến trường, phiền toái!


Đọc truyện Độc Gia Chuyên Sủng – Chương 49: Đến trường, phiền toái!

Nam Cung Kỳ đang ăn cơm thì bất chợt bên tai vang lên một câu như vậy. Sửng sốt mất một giây mới phản ứng lại được, dừng động tác ăn cơm, nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu bên cạnh “Vì cái gì?” Nhíu mày, anh thích sống một mình, cũng đã có thói quen sống một mình. Cho nên mới rời nhà, chuyển đến sống đối diện nhà hai anh em Quý Tiêu Dương.

“Đến trường, phiền toái!” Nam Cung Cửu lãnh đạm nói ra bốn chữ. Động tác trên tay cũng không ngừng, vẫn như trước chậm rãi ăn bữa sáng, cũng không ngẩng đầu lên, cho nên không thấy được Nam Cung Kỳ hơi nhíu mi.

Nghe lời này, động tác ăn cơm của Nam Cung Kỳ ngừng lại. Tiêu Dương lúc trước là vì để cho Thần Quang tiện đến trường nên mới thuê nhà ở đối diện trường học. Anh biết chuyện nên mới rời nhà đến sống đối diện Quý Tiêu Dương. Nhà cách trường học cũng khá xa, bất quá ngồi ô tô cũng chỉ mất nửa giờ. Hiện tại bây giờ nhà mình bỗng nhiên có thêm một người, trong lòng Nam Cung Kỳ vẫn có ý định cự tuyệt. Tâm tư trăm chuyển ngàn hồi, đang nghĩ xem nên dùng biện pháp gì để cự tuyện Nam Cung Cửu thì Quý Thần Quang đang vùi đầu ăn món điểm tâm ngọt bỗng nhiên nói chuyện.

“Tốt tốt, như vậy thì Cửu có thể đi học cùng với em.” Nghe Nam Cung Cửu nói muốn đến ở nhà Nam Cung Kỳ, Quý Thần Quang lập tức liền cao hứng. Có Cửu cùng cậu đến trường, anh hai sẽ yên tâm hơn nhiều.

Nam Cung Cửu nhẹ cúi đầu, tóc mái dài che khuất đôi mắt đang hiện lên tinh quang. Kỳ, việc này anh không trốn thoát được đâu……

“Kỳ, việc này rất tốt!” Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, biết được trong lòng bạn tốt của mình là phi thường không tình nguyện. Bất quá, vì Thần Thần, ủy khuất Kỳ một chút đi……


Đắc, Nam Cung Kỳ xem như là không còn đường lui…… Nếu mình không đồng ý thì có vẻ rất nhỏ nhen. Tạm dừng một chút, cuối cùng vẫn là thản nhiên nói “Được!”

Cửu cũng thật là, như thế nào lại chọn cái thời điểm này để nói chuyện……

Nghe câu trả lời của Nam Cung Kỳ, khóe miệng Nam Cung Cửu xuất hiện một nụ cười nhẹ.

“Cửu, về sau chúng ta có thể cùng nhau đi học!” Có bạn đồng hành, Thần Quang thật sự cao hứng. Ngay cả động tác ăn điểm tâm ngọt cũng ngừng lại.

“Ân” Nam Cung Cửu gật gật đầu.

“Thần Thần, mau ăn đi!” Nhìn thời gian, chín giờ ba mươi, nên về công ty rồi.

“Nga……” Quý Thần Quang cúi đầu, cầm điểm tâm ngọt trên tay gần nửa phút mới ngẩng đầu, trong mắt hiện vẻ ủy khuất “Anh hai, Thần Thần no rồi!” Đã ăn không vô nữa rồi…… Bụng không đỡ được nữa……

“Vừa rồi không phải rất cao hứng sao?” Thanh âm lạnh lạnh, ánh mắt lạnh lạnh……

Bị ánh mắt lạnh lạnh của Quý Tiêu Dương nhìn chằm chằm, tay Quý Thần Quang liền run nhè nhẹ, cúi đầu chu miệng “Thần Thần muốn ăn, nhưng bụng ăn không vô nữa!” Thanh âm nho nhỏ. Anh hai vì cái gì lại không thích mình ăn đồ ngọt chứ?……

“Phục vụ!” Bất đắc dĩ nhìn Quý Thần Quang bên cạnh, Quý Tiêu Dương ngẩng đầu gọi người phục vụ đứng ở cửa.

“Xin hỏi cậu cần cái gì ạ?” Người phục vụ nghe được tiếng gọi liền đi vào phòng, lễ phép hỏi.


“Đem mấy món điểm tâm ngọt này đóng gói!” Vươn tay hung hăng xoa đầu Quý Thần Quang “Đi thôi!” Nhận lấy gói đồ từ tay người phục vụ, Quý Tiêu Dương đứng lên nói với Quý Thần Quang.

“Anh hai thật tốt!” Mỉm cười ngọt ngào với Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang sung sướng chuẩn bị lấy gói đồ trong tay hắn.

“Để anh cầm được rồi!” Tay kia ôm Quy Thần Quang vào ngực, thanh âm mang theo ý cười nồng đậm.

Khi bốn người chuẩn bị ra khỏi Thiên Tinh thì phía sau đột nhiên vang lên một thanh âm. Là nữ……

“Tiêu Dương, anh cũng đến đây ăn sáng sao?”

Nghe thấy tiếng hỏi, Quý Tiêu Dương xoay người. Khi nhìn đến cô gái kia, khóe miệng lập tức hiện lên một nụ cười mang tính thương mại. Quả nhiên……

Cô gái này không phải ai khác mà chính là cô gái mấy hôm trước ông nội giới thiệu cho hắn. So với hắn nhỏ hơn hai tháng, vừa đi du học trở về. Cũng là một học sinh nhảy lớp ưu tú. Còn xuất thân từ một đại gia tộc khác trong thành phố Y. Tên Ngô Tĩnh, người cũng như tên, là một thục nữ phi thường im lặng, trên người lộ ra một loại vẻ đẹp tao nhã cổ điển. Khóe miệng mang theo nụ cười yếu ớt, như một đóa hoa, đẹp tĩnh mà mê người. Làm cho người ta không tự giác sinh ra cảm giác muốn thân cận với cô.


Ông nội nói: Nếu có hảo cảm với cô gái này thì trước có thể qua lại một chút. Ở trong lòng ông nội, cô gái này chính là người duy nhất xứng với con ở toàn bộ thành phố Y này!

“Ân” Nhìn Ngô Tĩnh, Quý Tiêu Dương nhợt nhạt gật đầu, ý cười ở khóe miệng sâu thêm một phần.

Cao hứng nơi đáy mắt Ngô Tĩnh cũng tăng thêm vài phần. Mấy ngày trước cô mới du học Anh trở về, ông nội liền bảo cô chuẩn bị tốt để mang cô đi gặp cháu trai bạn tốt của ông, tên Quý Tiêu Dương. Trước tiên hai người có thể bắt đầu thử kết giao, ông nội sẽ không phản đối. Ông nội đã xem nhiều người trẻ tuổi, chỉ có người này là người duy nhất xứng với con. Ông đối với cậu ta là thập phần vừa lòng! Là một thương nhân kỳ tài…… Nếu có thể, con phải biết nắm chắc.

Nghe ông nội đánh giá cao như thế, Ngô Tĩnh liền sinh ra hứng thú với Quý Tiêu Dương. Vụng trộm điều tra những tư liệu có liên quan đến Quý Tiêu Dương, nhìn những tin tức tìm được, khóe miệng Ngô Tĩnh bất giác nhếch lên, trong lòng lập tức sinh hảo cảm với Quý Tiêu Dương. Nhìn đến người đàn ông tuấn dật trong ảnh chụp, trong lòng người luôn cao ngạo như Ngô Tĩnh cũng nổi lên gợn sóng…… Chỉ có người đàn ông như thế này mới có thể cũng Ngô Tĩnh cô sóng vai.

Cho nên khi đến ngày gặp mặt Quý Tiêu Dương, Ngô Tĩnh lần đầu tiên cảm thấy khẩn trương, ở trong phòng mình loay hoay cả một buổi chiều. Còn gọi cả người hầu đến giúp cô chọn trang phục, trang điểm như thế nào mới đẹp, mang trang sức gì thì hợp…… Mất năm tiếng mới làm xong hết mọi thứ. Sau đó thì cùng Ngô phụ ra khỏi nhà, đến địa điểm đã đặt trước.

Khi gặp Quý Tiêu Dương chân thật, trong nháy mắt Ngô Tĩnh chợt cảm giác được tim mình bỗng nhảy lên…… Cô biết, mình đã yêu người đàn ông này……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.