Độc Cô Chiến Thần

Chương 338: Kỳ Vật Đến Từ Thế Giới Khác (P1)


Bạn đang đọc Độc Cô Chiến Thần – Chương 338: Kỳ Vật Đến Từ Thế Giới Khác (P1)

Đến khi Khang Tư bước lên những bậc thang tiến lên tháp kim loại, đám người Tương Văn mới tỉnh lại, lập tức lao lên, giành đi lên bậc thang ngay trước Khang Tư.
Hành vi này của Tương Văn tuy rằng bất kính, nhưng bởi kiến trúc này quá kỳ quái, ai cũng không dám đảm bảo có nguy hiểm hay không, mà Giáp Linh càng không cần phải nói, ỷ vào thân thể lì lợm nước lửa độc vật bất xâm, là người đầu tiên lao lên trên tháp cẩn thận kiểm tra.
Nhìn thấy Tương Văn cùng đám người Giáp Linh nhanh chóng xông lên đỉnh tháp, sau đó rất cẩn thận kiểm tra, Khang Tư không khỏi lắc đầu, bước nhanh đi lên theo.
Đi tới đỉnh tháp, mới phát hiện quả trứng kia rất lớn, ít nhất nhét vào đó hai ba người trưởng thành là không vấn đề gì, mà toàn thể quả trứng cực lớn này có màu bạch ngân, toàn thân không một tì vết, thoạt nhìn như một khối kim loại được đúc hoàn chỉnh, nhưng ấn tượng đầu tiên lại cảm giác không giống như một vật mà nhân loại có thể chế tạo ra.
Loại cảm giác này quả thực quái dị, ấn tượng này gần như nói không nên lời.
Đám người Tương Văn đã sớm vòng quanh quả trứng đến mấy vòng, cũng cẩn thận vuốt ve vỗ mạnh quả trứng, tuy rằng không biết tình huống thật sự là thế nào, nhưng ít nhất hiện tại không có nguy hiểm, cho nên khi nhìn thấy Khang Tư cũng bắt đầu vuốt ve quả trứng lớn màu bạc thì không có thần sắc khẩn trương gì.
Ngay sau khi Khang Tư vuốt ve quả trứng một lúc liền theo bản năng lấy ngón tay gõ gõ quả trứng, quả trứng lớn đột nhiên phát ra một tia bạch quang (ánh sáng trắng), đám người Tương Văn còn chưa kịp phản ứng lại, bạch quang này liền bao quanh quả trứng cùng Khang Tư lại.
Đám người Tương Văn thật sự bị dọa đến can đảm cũng nứt ra, Giáp Linh rống lên một tiếng lao lên, nhưng khi tiếp xúc với vòng bạch quang liền bị trực tiếp đánh văng đi rất xa, ngã sấp xuống dưới chân tháp.
“Phịch” một tiếng, mọi người nhìn thấy liền theo phản xạ nhắm mắt lùi lại, từ trên cao như vậy mà ngã xuống khẳng định sẽ thành bánh thịt mất.
Đương nhiên, điều đó là nói với người bình thường, còn tên Giáp Linh không giống nhân loại kia lập tức đứng lên lắc lắc đầu, rống to một tiếng rồi lại lao lên, tuy nhiên lần này hắn cũng khôn ra, chỉ lo lắng chạy quanh vòng bạch quang, không hề xuất thủ lung tung.
Mấy người Tương Văn vốn cũng giống như Giáp Linh nhằm về phía vòng bạch quang, nhưng kết quả của Giáp Linh khiến cho bọn họ nhanh chóng dừng bước, rút ra binh khí múa may tiến về phía vòng bạch quang.
Ở trong cảm giác của đám người Tương Văn, chém vào vòng bạch quang này giống như chém vào nồi keo dán được nấu rất lâu vậy, chém vào đã khó, rút ra cũng khó hơn, ai cũng không biết tại sao vòng bạch quang này lại trở nên giống keo dán được đun lâu như vậy, điều đó càng khiến cho bọn họ hoảng sợ, chủ thượng nhà mình đang bị vòng bạch quang này bao vây nha!
Tâm tình lo lắng liền liều mạng dù bỏ công vô dụng, Tương Văn đều hận không thể nhìn được Khang Tư ở trong vòng bạch quang đó, toàn bộ binh lính vây quanh dưới chân tháp cũng khẩn trương tiến lên cùng nhau chém, ngay thời điểm đám người Tương Văn lòng nóng như lửa đốt, trong vòng bạch quang đột nhiên vươn ra một cánh tay, bàn tay lắc lắc.
Tương Văn vừa thấy bàn tay này liền biết là Khang Tư, cũng biết thủ thế này là muốn những người mình không cần phải làm làm gì, tuy rằng rất muốn tìm hiểu rõ chủ thượng nhà mình ở trong vòng bạch quang gặp được cái gì, nhưng chủ thượng có thể dùng tay biểu đạt ý tứ, ít nhất là vẫn an toàn, không khỏi lập tức ngừng lại.
Nhưng ai cũng không có lùi lại, tất cả đều vây quanh vòng bạch quang đang bao bọc Khang Tư cùng quả trứng lớn kia.
Không biết là đã qua một giờ hay chỉ là mười phút, ngoại trừ một số mật vệ chờ và cảnh giới ở trên cửa động ra, toàn bộ binh lính tản mát ra đã tập trung ở đại sảnh của động, dựa theo đội ngũ vây quanh bốn phía chiếc tháp bằng kim loại, mọi người đều ngửa cổ nhìn chăm chú vào vòng bạch quang trên đỉnh tháp.
Đang lúc mọi người lo lắng chờ đợi, đột nhiên vòng bạch quang biến mất, Khang Tư lại hiện ra trước mắt mọi người, Tương Văn là người đầu tiên xông lên phía trước cẩn thận kiểm tra thân thể Khang Tư, phát hiện Khang Tư bình yên vô sự mới hoàn toàn thở ra một hơi rồi hỏi:
– Chủ thượng! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Khang Tư nhìn thoáng qua quả trứng màu bạc trắng vẫn không hề có dị trạng gì, thần sắc phức tạp thở dài nói:
– Để sau này nói đi, truyền lệnh mọi người lập tức rời khỏi động này!
Nghe được mệnh lệnh này của Khang Tư, tất cả mọi người cho rằng có liên quan đến vòng bạch quang kia, hơn nữa khẳng định cũng có liên quan đến nguy hiểm, cho nên sĩ quan nhận được mệnh lệnh, chuyện đầu tiên là chỉnh đốn lại đội ngũ, sau đó dựa theo khoảng cách với cửa động mà sắp xếp trước sau, rồi y theo đội ngũ chỉnh tề rời đi.
Đám binh lính có chút hoảng sợ, tuy rằng bọn họ đều là những người có kinh nghiệm và trải qua huấn luyện, nhưng gặp phải hiện tượng căn bản không phải trong tưởng tượng mình có thể nghĩ tới, kích động hẳn là sẽ có, nếu không phải Khang Tư dẫn theo Tương Văn đứng ở một bên chuẩn bị dời đi cuối cùng, chỉ sợ những tinh binh này cũng không thể rút lui theo đội ngũ chỉnh tề được.
Tương Văn mấp máy miệng mấy lần cũng không nói ra được, tuy rằng rất muôn hỏi Khang Tư xem hắn ở trong vòng bạch quang đã xảy ra chuyện gì, rất muốn biết vì cái gì phải lập tức rời nơi này đi, nhưng nhìn thấy Khang Tư nhíu mày nhìn quả trứng lớn trên đỉnh tháp đang suy tư điều gì, hắn chỉ có thể ngậm chặt miệng lại.
Quân đội một khi chịu khống chế thi hành mệnh lệnh, vậy bất kể là làm gì đều phi thường nhanh chóng, hơn mười phút sau, mấy vạn binh lính tiến vào tổng bộ mật giáo này đã toàn bộ ra khỏi cửa lớn, rời khỏi tổng bộ mật giáo. Khang Tư là người cuối cùng rời đi, hắn cũng không có để binh lính dừng lại mà tiếp tục tiến bước, cho đến tận khi đã cách cửa lớn của tổng bộ mật giáo trên một cây số, Khang Tư mới dừng lại xoay người nhìn về cửa lớn rộng mở tối đen kia.
Khang Tư dừng bước khiến cho toàn quân mấy vạn người dừng theo, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía cửa lớn kia, Tương Văn nhìn cửa lớn kia rồi lại nhìn Khang Tư, mê hoặc nháy mắt mấy cái, sau đó do dự một chút, nhưng ngay khi muốn lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh, cửa lớn tối đen kia đột nhiên phát ra một vùng hào quang màu trắng.
Loại quang mang này thật dịu dàng, căn bản không thấy chói mắt, cho nên tất cả mọi người đều trừng mắt thật to nhìn, ai cũng biết sự tình vô cùng trọng đại đã phát sinh.
Quang mang màu trắng sữa sáng một lúc sau, giống như sét đánh nhanh chóng rụt trở lại, sau đó chợt nghe thấy một trận thanh âm “ầm ầm” vang dội, mà khiến cho mọi người không kìm nổi lộ ra thần sắc khủng hoảng chính là, mặt đất không ngờ cũng rung động theo từng tiếng vang kia. Bạn đang đọc truyện được tại Y
– Chủ thượng đi mau! Địa long trở mình đó!
Tương Văn vội vàng lôi kéo Khang Tư chuẩn bị rút đi, tuy nhiên lại bị Khang Tư giữ lại:
– Không phải Địa long, yên lặng xem đi.
Nghe nói như thế, Tương Văn sửng sốt, quay nhìn Khang Tư, phát hiện thần sắc Khang Tư rất phức tạp nhìn cửa động mật giáo kia, cũng không khỏi trông theo.
Vừa nhìn, mặt đất rung động đột nhiên ngừng lại, sau đó liền nhìn thấy từ trên đỉnh núi nơi tổng bộ mật giáo, đột nhiên phun lên một cột tuyết cao mấy chục thước, cùng với cột tuyết này phun lên, còn có thể nghe được một tiếng nổ “xì xì” .
Tương Văn ánh mắt sắc bén đồng tử đột nhiên mở rộng, miệng há ra, trên mặt cũng lộ ra thần sắc khó tin, bởi vì hắn nhìn thấy trên đỉnh trụ tuyết không ngờ có một vật thể hình trứng màu trắng bạc. Vật thể đó trông rất quen thuộc, rõ ràng chính là quả trứng lên trên đỉnh tháp trong tổng bộ mật giáo!
Quả trứng lớn này không ngờ có thể chọc thủng núi đá ngăn cách mấy trăm thước, trực tiếp bay lên không? Chuyện này cũng quá khủng bố đi?
Tương Văn còn chưa kịp phát biểu cảm xúc, chỉ thấy vật thể kia nhanh chóng bay lên trên không một khoảng rồi đột nhiên lơ lửng bất động, sau đó tỏa phát ra hòa quang chói mắt giống như ánh mặt trời, khi mọi người theo bản năng nhắm mắt lại, từ giữa không trung truyền đến một tiếng nổ rất mênh mông, liền cảm giác được hào quang kia biến mất, lập tức trợn mắt ra quan sát, nhưng quả trứng lớn trôi nổi giữa không trung kia đã không còn nữa.
Đến lúc này, cái cửa lớn rộng mở tối đen kia mới phun ra một cỗ tro bụi dày đặc dài mấy trăm thước, cùng với tro bụi phun ra, tất cả mọi người nghe được trong động truyền ra tiếng những tảng đá rơi xuống.

Đến khi tro bụi lắng xuống, ai cũng nhìn thấy hang động tổng bộ mật giáo kia đã bị vô số tảng đá lấp đầy, cũng nói rõ, tổng bộ mật giáo cứ như vậy biến mất.
– Chủ thượng! Cái kia… Cái vật thể bay lên trời kia là vật gì vậy?
Tương Văn ngây ngốc chỉ lên bầu trời hỏi.
Khang Tư không nói gì chỉ gật gật đầu.
– Ách! Chủ thượng! Vậy vật thể kia là rời nơi này đi hay là về nhà?
Tuy rằng Tương Văn không rõ lắm quả trứng lớn kia là chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy Khang Tư sau khi bị quả trứng lớn kia tỏa ra vòng bạch quang bao phủ, liền lập tức dẫn binh rời đi, sau đó quả trứng lớn kia liền bay lên trời, thấy thế nào như là hai bên đều có ăn ý, mà sự ăn ý này có thể xuất hiện liền chứng tỏ quả trứng lớn kia có thể trao đổi với con người, nếu có thể trao đổi với con người, vậy hiện tại rời tổng bộ mật giáo đi, chung quy cảm giác được có chút giống như phải về nhà vậy.
Nghe được chữ “về nhà” này của Tương Văn, Khang Tư không khỏi có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Tương Văn một cái, sau đó lắc đầu nói:
– Không phải về nhà, mà là tự hủy mà thôi.
– Tự hủy? Tự sát sao! Tiếng nổ vừa rồi chính là hành vi vật thể kia tự sát sao? Vậy vật thể đó vì cái gì phải tự sát?
Ánh mắt Tương Văn lập tức tản mát ra quang mang kỳ quái.
– Không phải tự sát, bởi vì đó cũng không phải là người, chỉ là một cái… Ừ, nói thế nào nhỉ, quả trứng lớn đó tựa như một bảo đao có linh tính vậy, sau khi mất đi chủ nhân luôn luôn ở trong yên lặng, mà hiện tại bởi vì một nguyên nhân nào đó khiến nó mất đi ý nghĩa tiếp tục tồn tại, cho nên liền tự hủy.
Khang Tư đắn đo một chút rồi nói.
– Nguyên nhân nào đó?
Lực chú ý của Tương Văn đều đặt trên những từ này, về việc quả trứng kia giống như một bảo đao có linh tính, lại căn bản không thèm để ý.
Nếu ác ma cũng có thể xuất hiện, đối với chuyện thần kỳ như vậy xuất hiện, Tương Văn hoàn toàn đã có chuẩn bị tâm lý, khi nhìn thấy cũng chỉ “A! ” Lên một tiếng, thật không có ngạc nhiên quá mức, so với chuyện đó ngược lại càng chú ý hơn tới nguyên nhân nào đó mà vật thể kia lại tự hủy.
– Vậy vật thể đó là bởi vì bản thân gây cho đại thảo nguyên hỗn loạn, trong tâm mới sinh ý tự hủy sao?
Tương Văn nói ra suy đoán của mình, vật này có liên quan chặt chẽ với biến đổi của đại thảo nguyên, hẳn là chỉ có lý do này mới có thể giải thích nguyên nhân quả trứng kia chẳng hiểu vì sao lại tự hủy?

Nghe vậy Khang Tư không khỏi cười:
– Nếu đã nói đó chỉ là một công cụ giống như cây bảo đao, vậy sao có thể có tâm tình áy náy chứ? Ngươi cho rằng một thanh bảo đao có được linh tính rồi sẽ áy náy khi giết nhiều người sao?
Tương Văn lắc đầu nói:
– Tuyệt đối sẽ không, sợ rằng sẽ càng cao hứng hơn, bởi vì bảo đao được chế tạo ra là để giết người, có thể nói giết người chính là bản tính của bảo đao. Nhưng nếu như vậy, quả trứng kia lại vì sao mà phải tự hủy chứ?
Khang Tư suy nghĩ một chút rồi nói:
– Hay là nói từ đầu đi, vật thể kia chính là vật thuộc về thế giới khác, mấy ngàn năm trước đã đi vào khối đại lục này, tuy nhiên chủ nhân của nó sau khi hạ xuống không được bao lâu liền qua đời, nó liền tĩnh mịch tiếp tục ở tại dưới chân núi này.
Sau đó không biết vì sao bị mấy người phát hiện ra sự tồn tại của nó, mà mấy người kia không biết bởi vì nguyên nhân gì đạt được quyền khống chế nó, cũng từ nơi nó chiếm được một loại kỹ năng thần bí, cũng chính là có thể lợi dụng các loại thảo dược có sẵn trên mặt đất để chế tạo ra những dược vật có thể khiến cho nhân loại bị biến dị.
Nghe thế, Tương Văn bất ngờ cả kinh:
– Ác ma mật giáo!
Giống như lúc vừa rồi, Tương Văn tập trung để ý là quả trứng kia không ngờ chính là năng lực chế tạo ác ma của giáo hội mật giáo, về phần vật này là từ thế giới khác đến gì gì đó, Tương Văn trực tiếp không thèm để ý, dù sao không phải thần, căn bản không cần để ý, cho dù là thần, hiện tại cũng đã tự hủy, càng không cần để ý.
Khang Tư gật gật đầu:
– Không chỉ là ác ma, còn có thiên sứ, thần dược cùng các loại dược vật linh tinh khác, có thể nói nguồn gốc của mật giáo là đến từ chính vật thể đó.
– Quả trứng đó không ngờ lại là căn cơ của mật giáo!
Tương Văn trợn mắt há mồm, hiển nhiên không có dự đoán được quả trứng to lớn kia không ngờ là căn cơ ngàn năm của mật giáo, tuy nhiên hắn rất nhanh ngạc nhiên vui mừng như điên nói:
– Chủ thượng! Quả trứng kia tự hủy, nói cách khác căn cơ của mật giáo đã không còn, rốt cuộc bọn họ không còn chế tạo ra ác ma nữa chứ?
Tuy nhiên Khang Tư lại giội cho Tương Văn một gáo nước lạnh:
– Điều đó không có khả năng, bởi vì mật giáo ngàn năm trước đã học được phương pháp chế tạo ác ma cùng thiên sứ, phải nói là mật giáo không thể đạt được kỹ thuật rất cao, trừ khi chính bọn họ tự nghiên cứu ra thành quả, bằng không nhiều nhất chỉ dừng lại ở giai đoạn hiện tại.
Tương Văn hớn hở xoa xoa tay nói:
– Vậy cũng đúng, mất đi quả trứng từ thế giới khác tới này, bản lĩnh của mật giáo chỉ có thể dừng lại ở trình độ hiện tại, tuyệt đối không có khả năng từ trên những cơ sở hiện tại mà phát minh ra ác ma cấp càng cao! Nhìn xem nghìn năm qua bản lĩnh chế tạo ác ma của bọn hắn cũng chỉ như thế, cũng đủ biết năng lực nghiên cứu của bọn họ có cái gì kiệt xuất, nếu năng lực chỉ là loại ác ma hiện tại, chúng ta căn bản không cần lo lắng mật giáo có thể lật trời!
Đến đây Tương Văn đột nhiên sửng sốt:

– Chủ thượng! Vậy quả trứng kia là khác từ thế giới khác tới, hơn nữa bị người sáng lập ra mật giáo khống chế, tại sao đã ngàn năm qua đến nay, mật giáo vẫn chỉ có chút năng lực đó?
Khang Tư cười nói:
– Điều này chủ yếu chính là người phát hiện ra vật thể kia không phải một người, mà là năm người.
Tương Văn nhướng mày lên hô:
– Nội chiến?
Khang Tư gật gật đầu:
– Không sai biệt lắm, hơn nữa bởi vì đạt được quyền khống chế độc nhất vô nhị, liền khởi xướng nội chiến, kết quả đồng quy vu tận, vật thể kia mất đi người khống chế liền yên lặng rời đi. Tuy nhiên cũng bởi vì năm người này trước khi triển khai nội chiến đã kiến thiết mật giáo có được quy mô nhất định, cho nên sự biến mất ly kỳ của bọn họ ngược lại khiến cho mật giáo trở nên thống nhất, tuy nhiên đã phát triển một đoạn thời gian, cũng là nguyên nhân khiến cho năm tông giáo đều muốn làm theo ý mình.
– Nếu như vậy, quả trứng kia tại sao lại xuất hiện một lần nữa?
Tương Văn tò mò hỏi:
– Nhìn vị trí cùng bài trí của quả trứng kia ở tổng bộ mật giáo, hẳn là nghìn năm qua mật giáo đều cho rằng quả trứng này là thánh vật rồi? Loại thánh vật trong truyền thuyết một lần nữa hồi tỉnh lại, mật giáo đáng nhẽ phải hoan hỉ mới đúng, không có khả năng lập tức vứt bỏ thánh vật chạy trốn!
– Mật giáo có một đám trưởng lão tranh đấu bị thất bại, hoặc là không có quyền lực, bởi vì bọn họ không thể phát triển trên phương diện quyền thế, cho nên dành toàn bộ tâm huyết đặt trên vật thể đó, mà lần này không biết vì nguyên nhân gì, đánh thức vật thể kia nhưng không có một chút quyền khống chế nào, mà dựa theo điều kiện vật thể kia sớm đặt ra, một khi không có người khống chế, thức tỉnh nó phải tẩy rửa hết tất cả dấu vết rồi tự hủy, mà mật giáo chính là mục tiêu quan trọng nhất nó muốn tẩy trừ, những người mật giáo đó không trốn mới là lạ.
Khang Tư đáp.
Tương Văn mắt sáng lên nói:
– Nói như vậy người thảo nguyên điên cuồng tiến công ra ngoài, tổng bộ mật giáo không còn, đều là bởi vì nguyên do quả trứng kia thanh trừ vết tích nha!
Đến đây, Tương Văn đột nhiên nhíu mày:
– Không đúng nha! Nếu là thanh trừ tất cả dấu vết, vậy những thành viên mật giáo trên bán đảo Phi Ba thì sao? Bọn họ vẫn nắm chặt chẽ bán đảo Phi Ba trong tay mà, tại sao không xử lý bọn họ rồi bỏ đi?
– Bởi vì nó không đủ năng lượng, sau khi thanh trừ tổng bộ mật giáo cùng đại thảo nguyên, nó ngay cả năng lượng tự hủy mình cũng không có, có thể nói nếu không phải vừa rồi tìm được và thả nó ra, để nó hấp thu được một chút năng lượng, chỉ sợ nó sẽ vĩnh viên ở trong yên lặng, cho nên vì cảm tạ đã giúp nó có được năng lực tự hủy, nó mới nói việc này ra.
Khang Tư lắc đầu có chút mất mác nói.
Nếu không phải chính mình tình cờ đụng đúng chốt mở, vậy vậy vật thể đó sẽ lưu lại đây, cho dù thế hệ của mình nghiên cứu không được, chẳng nhẽ con cháu đời sau không thể dùng mọi công cụ nghiên cứu thấu đáo vật thể đến từ thế giới khác này sao, thật sự đáng tiếc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.