Đọc truyện Đoạt Xá Thành Thê – Chương 73: Thiếu
Editor: Voicoi08
Xe ba bánh không đủ để bốn thằng nhóc này ngồi, nhưng mấy người cũng không để ý, hai người ngồi phía trước, hai người trèo lên phía sau, cứ thế chấp nhận ngồi như vậy.
“Anh Tống, công ty chúng ta có lớn không? Nó là cái dạng gì rồi ạ?” Lưu Chí Học vừa lên xe đã hỏi.
“Không đúng, bây giờ cậu phải hỏi anh Tống có mấy đứa nhỏ chứ, lúc chúng ta phục viên anh ấy còn chưa làm cha đâu, cũng đã hai năm rồi, anh Tống cuối cùng thì anh được làm cha chưa vậy?” Rõ ràng Mã Minh càng quan tâm đến vấn đề gia đình của Tống Trường Lâm.
“Đúng rồi, tại sao mình lại quên mất vụ này chứ? Anh Tống, anh có đứa nhỏ chưa? Chị dâu của bọn em cũng ở đây sao?” Bọn họ còn nhớ lúc trước, bọn họ luôn rất hiểu kì với việc thanh niên lớn tuổi như Tống Trường Lâm cưới vợ, đáng tiếc là đến lúc bọn họ phục viên rồi cũng không gặp được chị dâu trong truyền thuyết.
Tống Trường Lâm vừa lái xe, vừa liếc mắt nhìn hai cậu nhóc đã khôi phục sức sống, gương mặt tràn đầy tươi cười nói: “Công ty không tính là lớn, đang chờ mấy cậu đến mở rộng nó đấy, về phần anh có đứa nhỏ hay không? Ha ha, tháng trước chị dâu mấy cậu mới sinh cho anh hai cậu nhóc, tuy là muộn một chút, nhưng anh cũng làm cha rồi.” Trong lòng anh đang rất thoải mái, cảm thấy Mã Minh đúng là người biết xử lí, biết hỏi đến con anh đầu tiên.
“Hai cậu nhóc? Chị dâu uy vũ.” Lưu Chí Học và Mã Minh lập tức nhìn Tống Trường Lâm với ánh mắt sùng bái, tuy rằng người sinh đứa nhỏ là chị dâu bọn họ chưa từng gặp mặt, nhưng cũng không thể không nói đến sự vĩ đại của anh Tống, một mình chị dâu họ cũng không sinh được.
Lưu Chị Học căn cứ nguyên tắc có tin tức tốt sẽ chia sẻ với mọi người, anh vươn người về phía sau hô to: “Này, anh Tống có con rồi, là hai cậu nhóc đấy.”lqd.com
Tống Trường Lâm nhìn qua kính chiếu hậu, hai cậu nhóc đằng sau đều ào ào giơ ngón tay cái lên với anh, khóe miệng anh nhếch lên mang theo sự vui vẻ, miễn bàn đến trong lòng có bao nhiêu tự hào.
Một đường nói chuyện phiếm đến cửa công ty, Tống Trường Lâm ngừng xe, Lưu Chí Học cùng Mã Minh nhanh chóng nhảy từ trên xe xuống, hai cậu nhóc đằng sau cũng nhanh chóng mang theo hành lí nhảy xuống.
Nhìn thấy bảng hiệu được che bởi miếng vải đỏ, nghe thấy âm thanh ra đón của Lưu Hải Sơn, giống như Lưu Hải Sơn tưởng tượng, đều là đám nhóc đã từng đi lính, cũng là cùng một người dạy dỗ, đoàn người đi đến chỗ nào cũng có cảm giác quen thuộc.
“Nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì nhanh chóng đi ăn cơm, sau đó tìm chỗ ở cho mấy cậu.” Cả đám đều mang theo hành lí, nếu không sắp xếp cho họ thỏa đáng, thì đêm nay mấy tên nhóc này có thể nằm ra đất ở công ty mà nghỉ.
“Ăn cơm, ăn cơm, bọn em còn chưa ăn sáng nữa, bọn em đói bụng từ lâu lắm rồi.” Mấy người nghe cuối cùng cũng được đi ăn cơm, một đám đều ôm bụng thi nhau gào khóc.
Tống Trường Lâm đưa họ đến quán cơm ở gần đó, anh chuẩn bị bữa cơm đón gió tẩy trần cho họ, anh cũng không keo kiệt, một mạch gọi tám món đồ ăn,
//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –