Đoạt Xá Thành Thê

Chương 70: Thiếu


Đọc truyện Đoạt Xá Thành Thê – Chương 70: Thiếu

Editor: Voicoi08

Trương Xảo Phương ôm má, cô yên lặng không biết nói gì, người đàn ông này nhất định không nhớ rõ, bản thân cô đã hai mươi mốt ngày rồi còn chưa rửa mặt, sao anh có thể hạ miệng được cơ chứ?

Tống Trường Lâm chẳng những có thể hạ miệng, rõ ràng anh còn cảm thấy mùi vị này cũng không tệ, ngay lúc anh còn muốn cắn thêm một cái thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, anh vội vàng buông vợ trong lòng ra, cũng nhanh chóng chạy một bước ra xa.

“Bác à, cháu cảm thấy chăn nhỏ của hai đứa bé có chút dày, chúng ta có cần phải làm thêm hai cái nhỏ nữa hay không?” Nếu không đợi khi họ đi rồi, thì đều là chuyện của Xảo Phương, một mình em ấy lại vội vàng?


“Được, nhân lúc chúng ta còn ở đây vài ngày thì làm xong hết đồ dùng cần đến đi, đến lúc đó tam nha cũng bớt việc.” Hai người vừa nói chuyện vừa đi, âm thanh ở ngoài cửa càng ngày càng xa, rõ ràng hai người đã đến phòng nhỏ nghiên cứu xem nên làm chăn nhỏ như thế nào?

“Xảo Phương…” Tống Trường Lâm thấy an toàn, anh vừa cười vừa đến trước mặt vợ anh nghĩ muốn tiếp tục thân thiết.

“Em có chút mệt mỏi, nửa đêm còn phải cho đứa nhỏ ăn, anh mệt thì nằm cùng con trai anh một lúc, không mệt thì đưa chúng ra ngoài lắc lư đi, dù sao cũng đừng làm ồn đến em.” Càng đừng nghĩ đến chuyện hôn em. Nói xong, Trương Xảo Phương trực tiếp nằm xuống giường, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Trời, tại sao nói ngủ là ngủ vậy chứ? Tống Trường Lâm thấy vợ anh hô hấp đều đều, trong lòng anh có chút tủi thân, từ khi có đứa nhỏ, vợ anh không còn quan tâm anh như trước, tuy rằng ghen tị với đứa nhỏ của chính mình có chút mất mặt, nhưng trong lòng anh vẫn có chút khó chịu.

Tống Trường Lâm nhìn chỗ trống bên trái của hai cậu con trai, lại nhìn cô vợ đang nằm bên phải cạnh cái chăn, người cha không đáng tin kia không đi chơi với con trai mà lấy cái chăn ra nằm xuống cạnh vợ anh.

Tống Trường Lâm cầm tay vợ, nghĩ nghĩ đến chuyện ngày mai phải làm, ánh mắt càng lúc càng nặng, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Mẹ Trương vào phòng muốn gọi con rể sang phòng khác ngủ, mấy ngày nay vì chăm sóc đứa nhỏ nên Tống Trường Lâm luôn ngủ ở phòng nhỏ bên cạnh, còn bà và Tống Trường Hà thay phiên nhau ngủ với con gái, hôm nay hai người cũng nghĩ là vợ chồng trẻ có chuyện cần bàn bạc, cho nên hai người mới mượn cớ không ai đi vào, nhưng không ngờ Tống Trường Lâm lại nằm cạnh con gái ngủ luôn.

Bà lão buồn cười lắc đầu, rồi nhẹ nhàng đóng cửa ra ngoài: “Thôi, ngủ đi, ngủ đi, cùng lắm thì khi đêm bà ngủ sẽ mở cửa, nếu nghe thấy đứa nhỏ khóc thì lại đi qua.

Tống Trường Lâm ngủ thẳng đến nửa đêm, nghe thấy tiếng rầm rì của con trai ở bên cạnh, anh mơ màng mở mắt ra: “Sao lại nửa đêm rồi nhỉ? Đứa nhỏ đói bụng sao?” Nói xong anh ngồi dậy nhìn hai đứa nhỏ đang nằm bên cạnh.


Anh thấy vợ anh đang ôm Tiểu Tá cho bú sữa, Tiểu Hữu khó chịu vì bị bỏ qua, đang nằm trợn tròn mắt rầm rì.

“Con trai ngoan của cha, cha ôm nha, không vội, không vội, lát nữa mẹ cho anh trai ăn xong sẽ cho con ăn.” Tống Trường Lâm luôn tràn ngập tình thương với con nên cũng không mệt nhọc, anh lập tức ôm con trai lên dỗ dành.

“Anh đi gọi mẹ sang đây, rồi anh về phòng nhỏ ngủ đi.” Không phải Trương Xảo Phương không đau lòng mẹ cô, mà thật sự ngày mai Trường Lâm còn phải lái xe, mà mẹ cô có thể ở nhà ngủ bù giấc.

“Không cần, bây giờ cũng nửa đêm rồi, anh dỗ một lát, em cho con bú xong là được rồi.” Tống Trường Lâm ôm con trai, cảm thấy thỏa mãn mà cười, anh nhìn vợ rồi lại nhìn hai cậu con trai, một chút mệt mỏi trong người đều thành hư không.

“Ha ha, chắc mẹ đã vào xem thấy anh ngủ say nên mới không gọi anh.” Trương Xảo Phương hạ giọng cười khẽ nói cho chồng cô biết tin xấu này. Thật ra khi mẹ cô bước vào cô đã tỉnh, nhưng chồng cô chen lách ngủ bên cạnh cô,lqd, cô cũng có chút ngại ngùng, cho nên mới nhắm mắt không động, giả vờ nằm yên không nhúc nhích.

“Chúng ta cũng đã sinh đứa nhỏ rồi, có gì mà sợ chứ?” Tống Trường Lâm ngoài miệng thì kiên cường, nhưng trên mặt lại nóng đến phát hoảng. Ai, ngày mai nhìn thấy mẹ vợ, anh phải ăn nói sao đây?


Sáng sớm hôm sau, Tống Trường Lâm sau khi rời giường vẫn bình tĩnh chào mẹ và chị gái, chỉ là tốc độ ăn cơm nhanh hơn bình thường một chút, bước đi cũng nhanh hơn, mẹ Trương và Tống Trường Hà nhìn thấy càng vui vẻ. Thật ra nửa đêm mẹ Trương có đến hai lần, thấy con rể chỉ thay đổi chỗ nằm rồi lại tiếp tục ngủ, hai đứa nhỏ cũng ngủ yên ổn, lúc này bà mới cười cười về phòng.

Tống Trường Lâm đã quyết định, nhanh chóng thực hiện, hôm đó Tống Trường Lâm đi tìm Từ Minh Đức tìm hiểu thông tin, chuẩn bị ngày mai đến thành phố S.

Từ Minh Đức thấy anh thật sự chuẩn bị làm? Chẳng những nói cho anh biết địa chỉ, còn nhanh chóng gọi điện thoại cho người quen để người đó đi đón Tống Trường Lâm qua, nếu không mà lại lanh chanh


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.