Bạn đang đọc Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi – Chương 32: Đắng Chết Ngươi Xứng Đáng Lắm 3
Nhớ lại cái ác mộng đáng sợ này, cả người U U cứng đờ lại.
Thật ra bé hoàn toàn không biết trong mơ, bé và Đinh Nghiêu đang nói gì, nhưng một màn Đinh Nghiêu quỳ xuống kia thực sự làm bé chấn động, khắc ghi ấn tượng sâu sắc.
Sâu đến nỗi dù lúc tỉnh dậy bé không nhớ rõ gì nhưng cảm xúc áy náy và khổ sở này cứ quanh quẩn trong đầu bé.
Bởi vậy, lúc Đinh Nghiêu khom lưng cột dây giày cho bé, ký ức trong tiềm thức lại hiện lên, trùng khớp với tình huống hiện tại.
Đinh Nghiêu chỉ mới cột dây giày cho cô bé được một nửa bỗng thấy bé thụt chân lại, vội vàng lui về sau hai bước.
Anh nghi hoặc ngẩng đầu, bất ngờ đối diện với đôi mắt mịt mờ đầy sương mù.
“! Anh, anh đứng lên đi ạ.
“
Anh có chút khó hiểu, mặc dù cảm xúc của trẻ con thất thường khó đoán, nhưng cũng không tới nỗi không đầu không đuôi nói khóc là khóc ngay chứ??
“Sao U U lại khóc? Vì anh tự tiện buộc dây giày của em?”
Đinh Nghiêu lúng túng ngồi xổm xuống lau nước mắt cho bé, hoàn toàn không biết tại sao mình chọc tiểu tổ tông này khóc.
“Không cột chắc dây giày lỡ lát nữa bị ngã thì sao? Em không sợ đau à?”
Chính anh cũng không cảm nhận được, chỉ trong một hai ngày, dỗ U U đã thành bản năng của anh.
Cũng có thể là do trận khóc đầu tiên để lại ấn tượng quá sâu sắc, tóm lại chỉ cần bé có chút tủi thân sắp khóc thì Đinh Nghiêu sẽ theo bản năng ổn định bé trước tiên.
Ổn định!
Anh có thể!
Chỉ cần không khóc, chính là thắng lợi!.