Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi

Chương 149: Cái Kết Ấm Áp


Bạn đang đọc Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi – Chương 149: Cái Kết Ấm Áp


U U ăn đến nỗi cái miệng nhỏ đã đỏ bừng, cay đến mức nước mắt lưng tròng nhưng bé không hề biết rằng có vô số vịt quay đang chuẩn bị bay đến chỗ bé.
Bé vừa ăn vừa cảm thán thịt vịt này thật ngon, so với bánh mì khô khan thì ngon hơn nhiều, thế nhưng trên thế giới lại có người không thích ăn thích ăn thịt vịt, thay vào đó lại chọn bánh mì khô, không lẽ đó là thế giới của người lớn sao?
“U…!U…”
Trong lúc U U đang dồn sức muốn một mình biến buổi dã ngoại yên bình nhẹ nhàng này thành buổi mukbang trực tiếp thì giọng nói của chị gái lại vang lên ngay phía sau.
“Nếu chị nhớ không nhầm thì trước khi đến đây hình như có người nào đó đã thề rằng sẽ giảm cân đúng không nhỉ?”
Cố Diệu Diệu nở nụ cười quỷ dị từ đâu bất ngờ xuất hiện.
U U còn đang nhiệt tình thưởng thức món ăn thơm phức kia lập tức cứng đờ, bé mang bao tay, cái tay nhỏ kia còn đang cầm cổ vịt, miệng nhỏ bóng nhẫy hơi hơi hé ra, giống như đang phân vân, ăn thì không được mà không ăn cũng không được.
【 ĐM! Đây không phải là vừa nói giảm cân đã bị chị gái bắt gặp đang ăn vụng hay sao!】
【 U U à, giảm cân thực sự khó lắm đó! Chị đây cũng có muốn ăn đâu là do đồ ăn “rù quến” chị đấy chứ!!】
【 Thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi như thế ~.

U U còn nhỏ tuổi như vậy mà đã phải đối mặt với hành trình giảm cân tàn khốc rồi.】
【 Mặc dù ốm thì nhìn đẹp thật nhưng tôi một chút cũng không hy vọng U U sẽ gầy đi!】
【 Cuối cùng thì tôi cũng hiểu đạo lý của mẹ khi nói rằng tôi béo thì nhìn rất phúc hậu, nếu như là U U, tôi cũng hy vọng bảo bối cứ tròn vo như thế này!! 】
“Đúng! Em muốn giảm cân!” U U chột dạ nhưng bé cũng không nỡ bỏ cổ vịt trong tay xuống: “Em nói không ăn thì nhất định sẽ không ăn, em mà ăn thì em là con chó nhỏ!”
Miệng thì bày đặt nói hùng hồn, đầy quyết tâm nhưng lại chẳng chịu thả cái túi trong tay ra, U U ngó trái ngó phải, cuối cùng nhìn vào chú quay phim riêng của bé.
“Cô giáo nói không được lãng phí thức ăn, cháu không thể ăn thêm nữa nên cháu cho chú đấy.”
Chú quay phim: ??
U U rưng rưng nước mắt…!Mặc dù có thể vì cay quá mà khóc…!Nhưng nhìn qua thì vô cùng đáng thương đến mức làm người ta thấy thương tiếc.
Hai tay bé trịnh trọng đưa túi vịt quay Chu X cho chú quay phim với dáng vẻ như đang gửi gắm một điều quan trọng, nói.
“Chú ơi, cái này cái này, cổ vịt thì còn mấy cái, chân vịt thì còn đúng một cái, cháu còn chưa đụng đến lưỡi vịt luôn đó ạ…”
Cô gái nhỏ duỗi cổ nhìn đồ ăn còn sót lại trong túi, ánh mắt vô cùng đáng thương, trong lời nói còn mang theo cả tiếng nuốt nước miếng.
Chú quay phim: “U U, nước miếng con sắp rơi ra ngoài rồi kìa.”

Khán giả không nhịn nổi nữa, điên cuồng bình luận một tràng cười ha ha ha ha.
【 Ha ha ha ha.

Hôm nay tôi thật sự bị U U chọc cười đến chết trong livestream này rồi!】
【 Đáng yêu quá đi mất, sao lại đáng yêu quá vậy trời, tôi bị sự đáng yêu này chọc cho quằn quại lăn lộn khắp mặt đất rồi đấy!】
【 Bảo bối của tôi thật đáng thương quá đi, trước cửa nhà mama đây chính là quán vịt quay Chu X, con đến đây đi, mama mua cho con một thùng luôn!】
U U đáng thương lấy giấy lau miệng, ngoan ngoãn nói:
“Bên trong không có nước miếng đâu ạ, con lấy từng miếng ra ăn nên không có dính vào, chú mau ăn đi!”
Bé còn nghiêm túc nhấn mạnh.
“Chú phải ăn hết đó, không được lãng phí, lát nữa cháu sẽ đến kiểm tra!”
Khán giả:
【 Đúng là vô cùng nghiêm khắc với đồ ăn.】
Bé con buồn bực chép chép miệng, khi quay về ngồi trên miếng thảm picnic bé cũng không ăn thêm gì nữa, chỉ tu ừng ực một ngụm nước thật lớn.
Nước có ga vị đào, thật ngọt.
Không có thịt vịt thơm phức nhưng có nước ngọt có ga thì cũng được.
“Nếu Miên Miên ở đây thì thật tốt.”
U U quay đầu nhìn một vòng xung quanh, khu dã ngoại này ở vùng ngoại ô có phong cảnh thiên nhiên, không khí trong lành, bãi cỏ tươi tốt, cách hồ một khoảng, ở phía bên kia chính là công viên tự nhiên được bảo vệ, thỉnh thoảng có thể thấy một hai con nai nhỏ chạy xuyên qua giữa khu rừng.
Chắc chắn Miên Miên sẽ thích nơi này!
Khán giả không biết Miên Miên mà U U nói đến là ai, dù sao thì từ sáng đến giờ cả nhà U U đều bận rộn, lúc bọn họ rời nhà, Miên Miên còn đang ngủ nướng trong chuồng của nó.
Nhưng đạo diễn Chu là ai chứ, là gà tặc nên không thể bỏ qua con vật vừa nhu thuận lại vừa đáng yêu như Miên Miên được, quan trọng hơn là ông không cần phải trả thêm một loại phí nào hết?
Đạo diễn Chu nhìn đồng hồ.
“Còn chưa đến sao?”
“Sắp đến rồi, có chút tắc đường.”
Bên này hai người vừa dứt lời, bên kia đã có chiếc xe đang chạy vào.

“Miên Miên…!”
U U liếc mắt nhìn thấy cửa sau xe mở ra, một chú cừu nhỏ trắng nõn với khuôn mặt tươi cười vui vẻ nhảy từ trên xe xuống, lọc cọc lọc cọc chạy thẳng đến chỗ bé.
Phản ứng đầu tiên của khán giả đều là…
Sao nữa đây? Ăn vịt quay xong rồi nên bây giờ định ăn cừu nướng nguyên con à???
Nhưng lại thấy chú cừu nhỏ lông trắng như tuyết kia vô cùng thân thiết cọ cọ vào mặt U U, còn bé thì thuần thục ôm chú cừu vào lòng rồi còn xoa xoa cái tai nhỏ của nó nữa, khán giả mới lờ mờ đoán ra…
Hình như đây là thú cưng của bé.
Nhưng mà trong nhà của người bình thường sẽ nuôi cừu làm thú cưng sao???
Sau khi U U ôm Miên Miên một lúc thì bé vui vẻ chỉ tay vào khu cỏ rộng lớn trước mặt, nói:
“Miên Miên! Nguyên bãi cỏ này là của cậu đó! Tha hồ ăn! Mình cho cậu đấy!”
Vốn dĩ mọi người còn đang cảm khái, chỉ có U U ngây thơ như thế mới nói chuyện với động vật, người lớn đều biết rằng cừu nhỏ không thể hiểu được những lời nói của bé…
Nhưng…
Miên Miên mỉm cười: “Be ~”
【 Các anh em, nếu sợ hãi hãy nhắn thảo* vào phần bình luận.】
*Là từ chửi tục “ĐM”.
【Thảo thảo thảo thảo thảo.】
“Hình như con cừu này có thể hiểu được tiếng người” chắc chắn đây không phải là ảo giác của bọn họ.
Thấy Miên Miên ăn rất ngon, U U lại có chút hứng thú với đám cỏ trên mặt đất, bé duỗi tay ngắt một nhúm cỏ muốn bỏ vào miệng, Miên Miên lanh tay lẹ mắt, đưa chân giữ lấy cánh tay chuẩn bị nhét cỏ vào miệng của bé.
[Xin phép cắt ngang các bạn.

Truyện được đăng tại watt pad TBNguyet và dembuon.vn, mọi nơi nào khác (như truyenhdz) đều là reup trái phép.

Nếu các bạn muốn đọc trọn bộ truyện thì lên hai trang chính chủ nha, cũng như để ủng hộ công sức của team.


Cảm ơn các bạn nhiều!]
Một lần thì không nói, đây lại ngăn cản rất nhiều lần.
Hình như nó muốn nói với đứa bé loài người rằng bé không được ăn cái này.
U U: “Không ăn được sao? Mình thấy cậu ăn rất ngon mà? Mình nếm thử thôi cũng không được sao?”
Miên Miên rất nghiêm khắc, dùng móng vuốt đụng vào tay bé, hất nhúm cỏ rơi xuống đất.
【 Con cừu nhỏ này thành tinh rồi à?】
【 Vừa rồi nó thật sự hiểu được U U đang nói gì sao? Hình như tôi nhìn thấy trong ánh mắt nó hiện lên tia sủng nịnh nữa đó? 】
【 Thảo thảo thảo! Con cừu này thật sự hiểu được tiếng người!!】
【 Đừng thảo nữa, nếu không xíu nữa Miên Miên nhìn thấy sẽ đói bụng.】
【 Hu Hu hu, đi đâu để tìm được một con cừu nhỏ đáng yêu như thế chứ! Nếu được thì tôi sẽ dùng con chó ngu ngốc hay tiểu trên gối của tôi ra đổi!】
【 Tự dưng bữa nay tôi thèm thịt cừu nướng nguyên con.】
【??? 】
Có thêm Miên Miên tham gia vào buổi dã ngoại này, khán giả không chỉ nhận ra con cừu nhỏ này rất thông minh, mà họ còn nhận ra rằng hóa ra trí tuệ của con người lại còn không bằng một con cừu!
Chẳng hạn như Miên Miên biết con người không thể ăn cỏ nhưng U U thì không hề biết.
Miên Miên biết rằng chơi gần hồ nước thì không an toàn nhưng U U không chỉ không biết mà còn lén lút chạy đến đó xem cá nhỏ, Miên Miên vô cùng lo lắng đứng phía sau cắn váy của bé, sợ bé không cẩn thận mà rơi xuống hồ.
Quả nhiên sau khi có thêm Miên Miên thì trí thông minh của U U vẫn giữ vững vị trí đội sổ trong nhà.
Hơn thế, không dừng lại ở đó, ở phía bên kia, Cố Khải Châu đang chỉ đạo các thợ quay phim chọn một góc độ tốt để chụp ảnh buổi dã ngoại này, bỗng nhiên ông cảm thấy thiếu thiếu gì đó, vội vàng vẫy tay gọi Miên Miên.
“Miên Miên lại đây.”
Miên Miên ngoan ngoãn nghe lời đi đến.
“Mày đứng đây, chỗ phía sau cái cây đó.” Bệnh nghề nghiệp tái phát, Cố Khải Châu một bên chỉ huy Miên Miên, một bên chỉ đạo người quay phim: “Anh chụp từ bên này nhé, đúng rồi, chú ý ánh sáng, hạ thấp xuống một chút…”
Miên Miên đang chuẩn bị chụp hình, liếc mắt thấy U U ở phía bên kia đang cố gắng trèo lên cây, trong đôi mắt nhỏ như hạt đậu của nó có chút lo lắng.
“Miên Miên.” Cố Khải Châu lại gọi nó: “Nhìn bên này nha, không cần lộ cả người ra, đúng rồi, cứ như vậy, giữ nguyên! Được rồi chụp đi!”
“…”
【 Miên Miên: Tôi đã cố gắng rất nhiều vì cái nhà này.】
【 Hết lo cho người nhỏ rồi phải làm việc cho người lớn, làm thú cưng nhà này cũng khó khăn quá nha ha ha ha ha.】
【 Hiện tại tôi không hề tò mò vì sao Miên Miên lại ngoan như thế, tôi chỉ muốn biết đạo diễn Cố đã lớn như vậy rồi mà sao còn có thể nói chuyện một cách tự nhiên với động vật như mấy nàng công chúa Disney vậy?】
【 Đừng hỏi, có khi đó là trái tim thiếu nữ của đạo diễn Cố đang trỗi dậy đấy.】

Trong lúc quay chương trình luôn luân phiên đổi vị trí máy quay, mới quay Miên Miên và Cố Khải Châu bên này một lát, lúc cắt rồi chuyển qua bên kia thì mới phát hiện U U đã trèo lên cành cây thấp nhất rồi.
Tuy vậy vị trí kia cũng không hề thấp.
Nhưng mà quan trọng là, bé leo lên thì nhanh, mà lúc trèo xuống thì…
“Chị, chị ơi! Em xuống không được hu hu hu hu!”
Bé con sợ hãi ôm nhánh cây đáng thương lớn tiếng gọi.
Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên đều nghe thấy tiếng của U U, Cố Khải Châu và Úc Lan cũng nghe thấy nên cùng đến đây.
Bốn người cộng thêm con cừu nhỏ, cùng đứng dưới gốc cây nhìn lên.
“Không phải con rất có khả năng hay sao? Còn leo cây cơ mà? Lúc này mới biết là không xuống được hả?”
“Khoảng cách có bấy nhiêu đó mà có gì phải sợ, nhảy đi! Cả nhà không đỡ được em thì đám cỏ sẽ đỡ em, không để em bị gãy xương đâu.”
“U U con cố bám trụ! Ba sẽ đến cứu con!”
“Độ cao này, em nhảy xuống mọi người sẽ đỡ được, nhảy đi.”
“Be!”
Trời cuối thu mát mẻ trong lành.
Cô gái nhỏ ở trên cây nhìn xuống những vòng tay đang dang rộng của các thành viên trong gia đình, nỗi sợ hãi khi đứng trên cao lập tức tan biến, không chút hoài nghi, bé không hề đề phòng, bình tĩnh lại tin tưởng nhảy xuống…
Rơi vào vòng tay của người nhà.
Đến đây《Nhật ký trưởng thành》 mùa đầu tiên đã kết thúc.
Đạo diễn Chu nhìn một nhà vui vẻ ngồi lên xe trở về, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Ông cùng biên kịch thức trắng đêm để soạn kịch bản thế mà cuối cùng lại không hề quay được một cảnh nào của cái nhà này.
Tuy rằng cuối cùng thì hiệu quả rất tốt, nhưng mà! Đây chính là phát sóng trực tiếp! Cả nhà bọn họ cứ hành động tùy ý, tự do phát huy như thế thật khiến người ta lo lắng đề phòng muốn rớt cả tim!!
Sau khi kết thúc công việc, đạo diễn Chu thề kỳ tiếp theo sẽ không để cho bọn họ có cơ hội xé nát kịch bản nữa! Tuyệt đối không cho!!
Sau khi kỳ phát sóng trực tiếp này kết thúc, lại trải qua thêm một tuần cắt nối biên tập các kiểu, sản xuất ra bản chính thức lại thêm lời bình của người quan sát nên tuần thứ hai mới chính thức phát sóng trên các nền tảng.
Mặc dù đã có không ít người xem vào lúc phát sóng trực tiếp nhưng cuối cùng thì cũng phải có một video để quảng bá rộng rãi hơn.
Đợi đến khi kỳ đầu tiên được công chiếu, những scandal tin đồn tiêu cực kia lập tức được rửa sạch, cho dù có tám trăm cái acc clone đi cắt câu lấy nghĩa ghép thành video thì cũng chẳng có ai tin đó là thật.
Ngược lại cái tài khoản marketing trước kia tung tin đồn đã bị khởi kiện, rất nhanh sẽ bị khởi tố vì số lượng người chia sẻ đã hơn năm trăm lượt, đã đạt đến mức tiêu chuẩn để khởi tố hình sự, theo pháp luật thì sẽ bị trừng phạt.
Có người cõng nồi vào tù thay, cha Đổng cũng không thèm để ý.
Nhưng đã đập tiền để bôi nhọ danh tiếng của nhà họ Cố, cuối cùng lại không đạt được mục đích, người không bao giờ chịu làm ăn lỗ vốn như cha Đổng lập tức muốn tìm người gây phiền toái.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.