Bạn đang đọc Đoản School – Chương 20: #20 Ngược
Chàng trai sẵn sàng cõng cô suốt cả quãng đường dài chỉ vì cô không mang giày.
Chàng trai chạy 80 cây số trong đêm để đến bên cô vì nghe tin cô bị ốm.
Chàng trai đứng dưới mưa 3 tiếng đồng hồ ở dưới cổng nhà chỉ vì muốn xin lỗi cô.
Chàng trai rơi nước mắt cầm tay cô khi thấy cô nằm viện.
Anh là cả thanh xuân của cô, là tâm can của cô…Vậy mà anh lại vứt bỏ cô, đi về một thế giới giành riêng cho anh.
Nhiều năm về sau.
Người phụ nữ dắt tay một đứa nhỏ cùng đứng thắp hương trước một tấm mộ, cỏ mọc chùm lên cả ảnh, có lẽ lâu rồi chưa có ai đến dọn. Cô nhẹ nhàng nhổ từng cọng cỏ, một khuôn mặt với nụ cười rạng rỡ dần hiện ra.
– “Mẹ ơi! Chú này là ai ạ?” Cô bé tò mò hỏi.
– “Là bạn tốt của mẹ.” Cô thở dài nói.
– “Ở đây gió to quá! Chắc chú lạnh lắm!”
Lúc này hai hàng nước mắt cô không ngừng rơi, đã nhiều năm như vậy rồi, ngay cả khi cô đã lập gia đình… Mà sao mỗi khi nhắc đến anh trái tim lại cứ đau thắt …
Cô đứng trước mộ anh, nói nhỏ:
– “Anh à , nay em cũng đã có gia đình, cũng đã có hạnh phúc của riêng mình rồi. Anh ở bên đấy có hạnh phúc không?”
Tình cảm này cô sẽ mang đi , cất giữ nó vào một góc nhỏ của trái tim để nó được trường tồn mãi mãi…