Đoản Ngọt - Tình Văn

Chương 47: Đoản kem


“Em ơi! Dẹp thùng đồ này giúp anh được không! Anh xuống phòng dụng cụ trễ nên người ta đóng cửa rồi, mà giờ anh có việc…”

Trường tôi chia làm hai khối sáng chiều, lớp 12 học sáng, 11 học chiều. Mỗi lớp sẽ có một thùng đồ trực, đựng micro, phấn… Đầu giờ đi lấy, tan học đi dẹp. Mà trễ quá thì người quản lí đi ăn trưa..

Anh này học lớp sáng nè, tôi thì rãnh rỗi không gì làm nên vô lớp sớm, ảnh thấy vậy nên mới nhờ lát dẹp giúp. 

Tôi nhìn mặt anh ta thấy cũng tội, nhưng cũng muốn trêu ghẹo một chút:


“Anh mua đồ ăn cho em đi, thì em sẽ giúp anh!”

Anh ấy nghe vậy thì hí hửng ra mặt, để thùng đồ kế bên tôi, rồi vừa nói vừa chạy mất dạng:

“Oke đợi anh xíu!”

Tôi hốt hoảng, chỉ định đùa thôi mà!!! Cũng có nói vọng theo nhưng anh ta không nghe, chỉ biết lắc đầu cười trừ thôi chứ biết sao giờ…


Lát sau anh đưa tôi một cây kem to, anh ta trên tay cũng một cây y chang:

“Hứa rồi đấy nhé cô bé!” Còn nháy mắt một cái….rõ…rõ đẹp trai >…
Sau khi anh ấy đi mặt tôi vân đỏ như quả gấc… Mà… Sao trên cây kem có mẫu giấy note vậy??

Nó ghi là:

“Hình như anh cảm nắng em rồi… Mai anh lại đến đấy! Nhớ chờ anh!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.