Trân Vũ, may mắn được nhận vào một trong những tập đoàn lớn nhất của Châu Á – Lôi Viễn. Tự nhủ với lòng sẽ là một nhân viên chuyên nghiệp, tác phong chuyên nghiệp, làm việc chuyên nghiệp….
Vâng! Sau gần nửa năm ở Lôi Viễn, bạn Tiểu Vũ của chúng ta đúng là rất chuyên nghiệp, nhưng mà là phá hoại chuyên nghiệp!
Bản tính vụng về này thật sự khó có thể sửa được khi nó đã được di truyền từ trong bụng mẹ. Cũng may cô là người tính tình hoạt bát, riêng việc vụng về thì những thứ khác cũng làm rất tốt, lại nhỏ tuổi nhất trong phòng ban nên nhũng đồng nghiệp cũng không gây khó dễ với cô.
Trân Vũ cảm thấy số mình ngày càng may mắn rồi, có những đồng nghiệp tốt như vậy. Cho tới một ngày… Cái ngày mà vị chủ tịch được người người ngưỡng mộ kia lại quyết định an tọa lâu dài ở chi nhánh công ty của Trân Vũ!
WTF! Tại sao cô lại được bổ nhiệm làm thư kí của Chủ Tịch chứ????
Một người thể hiện sự vụng về level max là khi làm việc chung với ai đó mà họ cảm thấy áp lực, sợ hãi… Tên chủ tịch mặt lạnh này tại sao lúc nào cũng nhìn cô?? Trong khi vốn là hắn không nhìn thì cô cũng không làm được việc gì, bây giờ nhìn nữa chắc bị đuổi luôn quá!
———————————
Phân đoạn vụng về:
“Chủ Tịch tôi xin lỗi! Tôi sẽ…sẽ sửa lại ngay ạ!” Mẹ ơi, run quá!
“Chủ Tịch tôi xin lỗi! Tôi lỡ cho nhiều đường vào cà phê quá!”
“Chủ Tịch tôi xin lỗi! Tôi lỡ để quên tài liệu rồi!”
“Trân Vũ! Nếu em còn hậu đậu nữa thì tôi sẽ cho em về nhà luôn đấy!”
“Đừng mà Chủ Tịch! Tôi sẽ cố sửa đổi mà!”
“Em có biết về nhà để làm gì không mà hoảng lên thế”
“Dạ không!”
“Về nhà làm bà xã tôi!”
Đây là bộ thứ ba mình viết, mong mọi người ủng hộ nha
Tổng tài bớt giỡn chút – Tình Văn