Bạn đang đọc Đoán Mệnh Đại Sư Là Học Bá – Chương 17
Ăn cơm xong rồi, Vương béo cảm thấy xem như hai người cũng có chút tình bằng hữu, lại lấy điện thoại di động ra muốn thêm Wechat với Lâm Thanh Âm, Lâm Thanh Âm nghĩ một lúc rồi nói: “Mua một cái điện thoại di động cần bao nhiêu tiền?”Cô móc ra từ trong túi một nghìn tệ mình vừa kiếm được: “Nhiêu đây đủ không?”Vương béo ngạc nhiên nhìn Lâm Thanh Âm, hắn phát hiện cái thầy bói tuổi còn nhỏ này hình như có hơi nghèo nha.
——Vương béo dẫn Lâm Thanh Âm đi đến một cửa hàng điện thoại di động gần đó mua một cái điện thoại hơn 800 tệ, loại điện thoại cơ bản nhất, chọn cái có bộ nhớ lớn một chút.
Lâm Thanh Âm không có chứng minh nhân dân, vì vậy Vương béo tung ta tung tăng dùng chứng minh nhân dân của mình để làm thẻ điện thoại, rồi lại giúp cô đăng ký tài khoản Wechat.
Sau khi lưu số điện thoại của Lâm Thanh Âm với cả Wechat, bây giờ Vương béo mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cái mông ngựa này muốn vỗ đúng là thật tốn sức.
Lâm Thanh Âm nhìn thứ trong tay có chút mới lạ, gật đầu với Vương béo: “Cảm ơn anh.
”“Không cần phải cảm ơn.
” Vương béo nhếch mép xoa xoa tay: “Vậy bây giờ ngài có thể chỉ điểm cho tôi một chút được không? Cùng lắm thì tôi không đi xem bói nữa, chỉ để tự bói cho mình thôi cũng được.
”Lâm Thanh Âm suy nghĩ một lúc: “5 giờ rưỡi sáng thứ năm này mang theo quyển sách kia của anh đến Công viên Hành chính tìm tôi, tôi sẽ nói qua cho anh một chút.
”Vương béo gật gật đầu, lại có chút thắc mắc hỏi: “Tại sao là thứ năm vậy?”Lâm Thanh Âm trừng mắt nhìn hắn một cái: “Bởi vì tới ngày đó mới có chuyện làm ăn tìm đến cửa.
”Vương béo sợ ngây người: “Chuyện này mà cũng có thể tính ra được, ngài đúng thật là quá lợi hại!”Lâm Thanh Âm bỏ điện thoại vào trong túi, vẻ mặt bình tĩnh suy nghĩ, đến lúc đó kết quả kiểm tra của cảnh sát nhỏ chắc cũng đã có rồi nhỉ?….
Chiếc điện thoại mới mua có đi kèm theo một số ứng dụng, Lâm Thanh Âm thử mày mò một chút thì cảm thấy khá là thú vị, từ trong trí nhớ cô nhớ lại các quy tắc ghép vần, lần mò nửa ngày rốt cuộc mới đánh ra được chữ Hán, sau đó cô gửi cho Vương béo tin nhắn Wechat đầu tiên: Anh nên học trước quyển sách đó.
Vương béo đang nằm trên giường bật điều hòa chơi điện thoại, vừa nhìn thấy mấy tin nhắn này thì tay run lên, một chiếc điện thoại nhãn hiệu plus lập tức từ trên tay hắn tuột xuống vừa lúc đập lên cái mặt to béo của hắn, Vương béo khóc sướt mướt che lại cái mũi rồi ngồi dậy trả lời lại một cái biểu cảm tuyệt vọng, nếu đầu óc của hắn được như vậy thì năm đó đã đỗ đại học lâu rồi!Lâm Thanh Âm thấy Vương béo nhắn đến một cái biểu cảm sinh động thú vị không nhịn được cong môi cười, hiện tại cái thế giới phàm nhân này tuy rằng linh khí loãng khiến việc tu luyện trở nên gian nan, nhưng người đều rất thông minh, phát minh ra mấy thứ rất là thú vị.
Ừm, cơm ăn cũng khá ngon nữa!Ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa bằng chìa khóa, Lâm Thanh Âm thuận tay nhét điện thoại xuống dưới gối, mở cửa phòng ra kêu người phụ nữ xách túi đồ ăn đang đứng cạnh cánh cửa có câu đối hai bên một tiếng mẹ.
Cha mẹ của nguyên chủ với cha mẹ của Lâm Thanh Âm ở kiếp trước có ngoại hình giống nhau y hệt, tuy rằng Lâm Thanh Âm không bói ra được mình cùng nguyên chủ này có quan hệ gì nhưng không thể không nói, cha mẹ có ngoại hình giống kiếp trước càng khiến cô có thể nhanh chóng hòa nhập vào gia đình này hơn, ít nhất là khi kêu “cha”, “mẹ” không có xuất hiện áp lực gì.
.