Yoongi mệt mỏi thả người xuống ghế sofa. Hoseok thấy vậy liền đi đến rồi ngồi cạnh hỏi.
– Hôm nay anh diễn tràn đầy sức sống hẳn đó Yoongi.
– Bởi thế nên giờ toàn thân nhức mỏi đây.
Anh thở ra một hơi thật dài chán chường. Cậu nở nụ cười hình tim độc đáo, tay đưa lên rồi yên vị trên mái tóc đen óng kia của anh. Xoa xoa thích thú.
– Aww, đừng có thở dài nữa anh à~ Trông anh như vậy, cứ ỉu xìu sao á.
– Thế thì sạc pin cho anh mày đi.
– Sạc liền?
– Ừa, cạn năng lượng rồi.
Hoseok hơi bất ngờ nhưng vẫn kéo Yoongi ngồi dậy, ôm vào lòng thật chặt.
– Ngồi yên nhé, em đang sạc cho anh đó.
Yoongi gật gật đầu, nhoẻn miệng cười tươi, hai mắt tít lại với nhau đáng yêu khỏi nói.
– Chui cắm sạc này chỉ vừa với mình em thôi nha. Tuyệt nhiên chẳng có cái sạc thứ hai đâu! Hiểu chưa hyung?
– Cục sạc này, em lo hơi xa đó. Đã bảo là hyung biết rồi mà.