Đọc truyện Do You Remember Me??? – Chương 52
P/s: Ủng hộ We Young của Chanyeol và Sehun, cùng hóng EXO comeback nhé!
_Khách sạn Hải Thần_
Khi sàn diễn thời trang đang trở nên nóng hơn bao giờ hết thì ở trước cửa ra vào, bóng dáng nhỏ bé của Mun và Jun khiến mọi người không thể rời mắt.
“- Anh hai, xác định mục tiêu. Tầng ghế đầu tiên dành cho khách VIP, hàng thứ 5.
– Ok”
Mun và Jun nhanh chóng tiến lại gần mục tiêu đã định.
– Lại gặp chú rồi!
Mun tỏ ra tình cờ khi được gặp lại Hải Phong ở một nơi hoàn toàn khác. Còn về ai kia cũng cảm thấy vui vẻ đến lạ thường.
– Hai cháu cũng đến đây sao?_Hải Phong dịu dàng hỏi.
– Dạ! Chúng cháu được mời đến ạ!_Mun.
– Hai cháu đến đây cùng mẹ à? Mẹ của Mun đâu?_Hải Phong.
– Mami phải đến bệnh viện vì chị của Mun bị ốm!_Mun.
– Vậy chị của bé Mun không sao chứ?
– Dạ! Mami vừa gọi đến nói không sao rồi ạ!
– Thiếu gia, đây là ai vậy?_A Vũ ở bên cạnh ngạc nhiên khi nhìn thấy Hải Phong vui vẻ trò chuyện với hai đứa trẻ lạ mặt.
– Cháu là Mun, bạn chú đẹp trai này!_Mun tươi cười làm A Vũ cũng phải bất động trong giây lát vì sự đáng yêu này.
– Jun._Cậu bé Jun có tính cách hoàn toàn trái ngược với em gái của mình. Nhưng cử chỉ và lời nói của cậu bé khiến A Vũ cảm thấy rất quen thuộc.
Sau khi trò chuyện được một lúc, cả Hải Phong và A Vũ cảm thấy vô cùng thích thú với hai đứa trẻ đáng yêu này. Nhân lúc hai người kia không chú ý, Jun liền nháy mắt với Mun để ra ám hiệu gì đó.
– Chú, Mun buồn ngủ quá!
– Vậy chú đưa cháu về phòng nghỉ ngơi!
– Nhưng mami đã cầm chìa khóa rồi ạ!_Jun nói vậy nhưng thật ra chiếc chìa khóa phòng cậu lại đang do chính cậu nắm giữ.
– Nếu không ngại, các cháu lên phòng chú nghỉ ngơi, được không?_Hải Phong.
– Dạ! Được ạ!_Cả hai đồng thanh đáp.
“Kế hoạch hoàn thành”
Vì A Vũ là giám đốc điều hành của Manchester nên cậu phải ở lại đến khi chương trình kết thúc. Mặt khác, cậu cũng yên tâm khi Hải Phong trở về phòng của mình. Jun và Mun nhanh chóng cùng Hải Phong đến phòng cậu. Dù biết phòng của mami đã là một phòng cao cấp của khách sạn nhưng khi được tận mắt đến phòng của Hải Phong thì hai đứa không khỏi ngạc nhiên và vô cùng thích thú.
– Chú, chú rất giàu đúng không?_Jun
– Cũng bình thường thôi nhóc!
Khi vừa vào đến phòng, nội thất cùng cách bố trí của nó khiến ai cũng phải ngưỡng mộ. Tuy nhiên, hành động của Mun, Jun khiến Hải Phong tò mò. Hai bé cùng nhau đi một lượt khám phá mọi ngóc ngách của căn phòng tổng thống.
– Chú. Chú không có bạn gái sao?
– Sao cháu lại hỏi vậy?_Hải Phong.
– Cháu đã kiểm tra phòng tắm, không có đồ dùng dành cho phụ nữ như bàn chải đánh răng, sữa tắm, nước hoa.
– Phòng ngủ không có mùi lạ! Chỉ có mùi hương của hoa oải hương dịu nhẹ mà cháu thấy chú cũng có.
– Hai cháu là thám tử à?
– Chính xác, thám tử lừng danh Shinichi và Heiji.
– Hi hi…Hai cháu đoán sai rồi!
[email protected][email protected]
– Vậy là chú có rồi sao?_Mun buồn hơn hẳn khi nghe Hải Phong nói vậy.
– Đúng vậy! Bạn gái chú là người xinh đẹp nhất thế giới này!
– Cô ấy thật hạnh phúc!_Giọng của Jun cũng khác hẳn.
– Nhưng cô ấy đã mất tích từ sáu năm trước!
– Chú! Bạn gái chú tên gì vậy ạ?
Ánh mắt sáng long lanh của Mun khi nghe thấy câu trả lời tiếp theo của Hải Phong.
– Là…?
Cùng lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên…
“ – Có chuyện gì?
– Tổng giám đốc, xin lỗi vì đã gọi điện cho người vào lúc này. Nhưng hiện tại Manchester xảy ra một chút vấn đề cần người về giải quyết._Thư ký An”
– Tôi sẽ về ngay lập tức.”
Sau khi nghe xong điện thoại, Hải Phong không quên lo lắng cho Jun và Mun.
– Hai cháu cứ ở lại đây cho đến khi mẹ về nhé! Chú có việc phải về nước ngay rồi.
– Chú…
– Khi nào đến Hoa Kỳ thì tìm chú, chú sẽ dẫn các cháu đi chơi nhé!
Vừa nói, Hải Phong vừa đưa tấm danh thiếp của mình cho cậu bé Jun.
– Tạm biệt chú!
Về phía A Tuấn, sau khi đã khám xong sức khỏe cho Nana, cậu mới có thời gian trò chuyện với Hoàng Vy.
– Chị dâu…Chuyện này là sao?
– A Tuấn, đừng nói với Hải Phong là thấy tôi ở đây.
Hoàng Vy biết A Tuấn là người thân cận của Hải Phong nên phải chặn thông tin từ người đầu tiên biết được sự tồn tại của cô.
– Điều này…
Chuông điện thoại lại reo đúng thời khắc…
– Thiếu gia.
– …
– Dạ…Về gấp sao?
– Vâng! Tôi biết rồi!
Hoàng Vy ở bên cạnh phần nào đã hiểu được tình hình. Sau khu cúp máy. A Tuấn vội chào tạm biệt Hoàng Vy và tất nhiên, cậu nhận được “sự uy hiếp” của ai đó nên sẽ tạm thời giữu bí mật về chuyện này. A Tuấn cho nó biết thông tin Hải Phong cũng đến Pháp để tham dự tuần lễ thời trang nhưng phải về gấp vì tập đoàn Manchester có chuyện rắc rối xảy ra. Nó cảm thấy thật may mắn khi không phải đối mặt với Hải Phong dù ở rất gần cậu.
_Tập đoàn Manchester, tầng 98, Hoa Kỳ_
-Tổng giám đốc, thiết kế mới của chúng ta đã bị rò rỉ thông tin ra bên ngoài. Tạm thời, hệ thống thông tin và truyền thông đã chặn cổng thông tin ra trên toàn thế giới nhưng ở trong nước, nó sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với doanh số cũng như thương hiệu của tập đoàn._Giám đốc sản xuất báo cáo.
– Nội gián…?
– Điều này…?
– Những người tham gia vào quá trình thiết kế và sản xuất đều có mặt ở đây?_Hải Phong quét qua một lượt những nhân viên xuất sắc này.
– Đúng vậy!
– Ông chắc chứ?_Hải Phong.
– Giám đốc sản xuất, phó giám đốc sản xuất đâu rồi?_Thư ký An.
– Dạ! Phó giám đốc xin nói hôm nay không được khỏe nên đã xin nghỉ ốm rồi.
– Nghỉ ốm? Vậy tại sao cái này lại nằm trên bàn làm việc của tôi._Trên tay thư ký An là lá đơn xin nghỉ việc.
Để tránh xảy ra trường hợp như ở tập đoàn MU, trong quá trình sản xuất và thiết kế đá quý, thư ký không được phép tham gia. Tổ sản xuất cũng chỉ có hơn 10 người đều được tuyển dụng chọn lựa rất nghiêm ngặt và cẩn thận. Vì là tập đoàn chính nên rất ít khi Manchester ra sản phẩm. Nhưng nếu nó cho ra sản phẩm mới thì sẽ tạo nên một làn sóng vô cùng lớn đối với giới thiết kế cùng như Thế giới.
– Ông biết giải quyết sự việc này như thế nào rồi chứ?_Hải Phong lạnh lùng.
– Vâng!
– Nhưng Tổng giám đốc, vấn đề cấp thiết bây giờ là làm thế nào để khôi phục lại thương hiệu của chúng ta._Thư ký An.
– Mọi người có ý kiến gì không?
– Tôi đề nghị nên mời một NTK có sức ảnh hưởng lớn đối với thiết kế Đá quý._Nhân viên thiết kế.
– Đúng vậy! Chúng tôi đều là NTK nên biết ai là người có tài năng và giá trị thương hiệu lớn.
– Là ai?
– NTK C.Jin.
– Cô ấy là một NTK rất tài năng. Tuy nhiên đã có rất nhiều các công ty, tập đoàn lớn mời cô ấy về làm việc nhưng đều bị từ chối. Mặc dù đã ở trong ngành thiết kế hơn 10 năm nhưng mọi giao dịch đều qua trợ lý. Khi được nhận giải thưởng cũng có người nhận thay, nếu có giải yêu cầu chính chủ nhận giải thưởng thì cô ấy sẽ từ chối. Trong giới truyền thông, NTK C.Jin là một sự bí ẩn rất lớn.
– Thần bí vậy sao?
– Tổng giám đốc, chúng tôi đều học hỏi được rất nhiều cái hay, cái mới qua những sản phẩm của cô ấy. Thật vinh dự khi được làm đồng nghiệp với NTK tài năng trong 1000 người có một này.
– Liên lạc với trợ lý của cô ấy! Tôi sẽ đích thân gặp mặt.
Lời nói của Hải Phong làm mọi người trong phòng họp bất động. Tổng giám đốc tự mình ra mặt? Đến hợp đồng mấy trăm tỉ mà thư ký An còn đi thay nữa là.. Chỉ vì mời một NTK mà cần ngài ấy đích thân ra mặt sao? Chuyện lạ ngàn năm…???
– Tan họp
“Vy Vy…Em còn sống phải không? Anh tin chắc em sẽ trở về.”_Hải Phong ngắm nhìn chiếc nhẫn mà sáu năm trước cậu đã thiết kế và hoàn thành nó. Trong suốt thời gian đã qua, nó luôn luôn ở bên cạnh cậu, chưa từng tách rời dù chỉ là trong giây phút.