Đọc truyện Do You Remember Me??? – Chương 22
Vừa đến công ty, Hoàng Vy đã gặp Khánh Linh ở ngoài công ty, giọng nói châm chọc vang lên:
– A! Hôm nay nhà thiết kế Trịnh Vy của chúng ta đã xuất hiện rồi! Tôi tưởng cô nghỉ việc luôn rồi chứ.
– Ohh! Linh đại mỹ nhân nghĩ vậy thì tôi càng không thể nghỉ được. Xem ra cô quan tâm đến tôi nhiều vậy nhỉ?_ Hoàng Vy.
– Ha ha ha. Tất nhiên là tôi phải quan tâm đến cô rồi, em út của phòng thiết kế mà lại._ Khánh Linh.
– Vinh dự cho tôi quá._ Hoàng Vy.
– Hừ! Cô chờ mà chịu phạt đi._ Khánh Linh nói rồi đi thẳng.
Trong khi còn thắc mắc câu nói của Khánh Linh thì Hoàng Vy đã biết được đáp án khi vừa đến cửa phòng giám đốc đã triệu tập cô.
– Nhà thiết kế Trịnh Vy, sao hôm trước cô không đến họp?
– Họp gì vậy ạ?_ Hoàng Vy.
– Cô không biết sao, hôm trước chúng ta có cuộc họp quan trọng với tổng giám đốc và phó tổng, tôi đã dặn Khánh Linh nói với mọi người rồi mà._ Giám đốc.
– Dạ! Chắc tại tôi quên. Hoàng Vy biết chắc đây là âm mưu của Khánh Linh. Đã làm việc trong MU một thời gian nên Hoàng Vy biết rõ, việc tổng giám đốc ra quyết định gặp mặt nhân viên là một điều vô cùng khó khăn. Chắc có lẽ đây là lần gặp mặt duy nhất của tổng giám đốc. Có người nói nếu được gặp vị thiếu gia sẽ là một bước lên mây, trở thành phượng hoàng. Cả đời sau này chỉ cần ngồi hưởng giàu sang. Hoàng Vy thầm nghĩ
“ Suốt ngày gặp rồi, nhớ đến nhớ đến Seoul, Hàn Quốc.”
– Thông báo là tháng này cô bị trừ 20% lương!_ Giám đốc.
– Tại sao ạ?_ Hoàng Vy.
– Vắng mặt trong buổi họp là lí do đầu tiên và chủ yếu.
– Hic hic. Tôi hiểu rồi.
– Về làm việc đi.
– Dạ!
– À khoan đã, cô đến gặp Khánh Linh để lấy nội dung buổi họp hôm trước._ Giám đốc.
Hải Phong trở lại phòng thiết kế để gặp Khánh Linh.
– Sao? Tôi nói đúng không?
– Nhờ phúc của cô! Tôi vẫn sống tốt._ Hoàng Vy.
– Đây là nội dung cuộc họp. Tự xem đi.
Chưa để Hoàng Vy nói thêm điều gì, Khánh Linh đã làm việc của mình mà không quan tâm đến nó. Cứ ở đâu xuất hiện hai người thì nơi đó sẽ chẳng được yên ổn chút nào. Hoàng Vy cũng chẳng hiểu tại sao, từ khi bước vào làm việc thái độ của Khánh Linh giống như có ác cảm của Hoàng Vy vậy. Mặc kệ những suy nghĩ ấy, nó trở lại bàn làm việc để nghiên cứu tài liệu. Nội dung của cuộc họp chỉ là nêu lên những thành tích trong Quý III của phòng thiết kế nhưng nội dung cuối cùng mới làm nó chú ý. Ba tháng cuối năm sẽ chọn một tác phẩm đặc biệt để làm chủ đề. Tiêu chí chọn sản phẩm cũng hoàn toàn khác so với trước đây. Mọi năm, cứ đến Quý IV, nhà thiết kế Nguyễn Khánh Linh – trung tâm của phòng thiết kế sẽ thiết kế sản phẩm độc quyền. Nên Khánh Linh rất tự tin về thời gian cuối năm. Nhưng năm nay đã có sự thay đổi rất lớn, để các nhà thiết kế đều được tham gia có cơ hội thiết kế như nhau. Ai chiến thắng sẽ giành quyền đặc biệt thiết kế cho ấn phẩm Quý IV của tập đoàn Manchester United. Cách thức chấm điểm cũng khác với các bản mẫu sẽ được dán ở ba địa điểm khác nhau trước cổng công ty, THPT Royal World, trường tiểu học và tổng lượt bình chọn sẽ được tính ở cả ba nơi này. Với số phiếu phát ra là 1000 phiếu trừ trước cổng công ty. Vì theo luật lệ ở công ty, tất cả nhân viên đều phải bỏ phiếu, không có một ai có quyền đặc biệt kể cả tổng giám đốc.
Sau khi cuộc thi chính thức được khởi động, tập đoàn MU đã được giới truyền thông săn đón. Những thông tin mới nhất luôn được cập nhập liên tục. Tuy nhiên, ngoài nhà thiết kế Khánh Linh là nổi tiếng nhất thì bốn nhà thiết kế còn lại Huệ Anh, Thúy An và hai nhà thiết kế trẻ Khánh An và Trịnh Vy đều được giữ bí mật.
– Xin chào nhà thiết kế Khánh Linh, cô có cảm nghĩ gì về việc thi thiết kế này?_ Phóng viên Thanh Tùng.
– Tôi thấy rất cần những cuộc thi như vậy để phát triển tài năng của các nhà thiết kế trẻ!_ Khánh Linh cười tươi trước ống kính.
– Theo tôi được biết thì mọi năm đều do cô đảm nhiệm sản phẩm thiết kế của Quý IV, tại sao năm nay lại thay đổi một cách kỳ lạ vậy?
– Điều này anh nên hỏi lãnh đạo của tập đoàn thì hơn._ Khánh Linh.
– Cô có tự tin rằng mình sẽ tiếp tục giữ trọng trách đặc biệt này ở cuối năm?_ Phóng viên Thanh Tùng.
– Tôi rất tự tin._ Khánh Linh.
– Chúc cô luôn thành công. Chúng tôi sẽ theo dõi những tác phẩm tiếp theo của cô. Xin cảm ơn!_ Phóng viên Thanh Tùng.
Chỉ hơn 10 phút trò chuyện với Khánh Linh, lập tức đã thu hút được rất nhiều sự chú ý của các nhà đầu tư lớn trên mọi lĩnh vực. Công tác truyền thông của MU rất khác biệt với các tập đoàn khác. Họ thường không mời những siêu sao, người mẫu nổi tiếng mà thay vì họ, MU sử dụng chính nhà thiết kế để xuất hiện trước truyền thông. Đó là cách hiệu quả nhất. Chỉ còn một tuần nữa là phải tập nộp tác phẩm dự thi nên phòng thiết kế rất bận rộn. Ngoài mặt, phải chú trọng tác phẩm thiết kế của mình, mặt khác, công tác tuyên truyền cũng phải khôn khéo. Khánh An và Hoàng Vy là hai nhà thiết kế mới nhất của MU, họ không thể so sánh được với Huệ Anh, Thúy An hay Khánh Linh về độ nổi tiếng.
– Hazzi, chị em mình không có ai ủng hộ, chán quá đi._ Khánh An than thở.
– Ít ra chị còn có tiếng khi là em gái của nhà thiết kế Khánh Linh mà._ Hoàng Vy.
– Đây là cuộc thi đòi hỏi sự nổi tiếng, mới lại, chúng ta cũng phải đấu với nhau, chị gái của chị chắc sẽ chiếm hết số phiếu mất.
– Chưa thi mà chị đã nản chí rồi à?_ Hoàng Vy.
– Biết sao được? Ai bảo mình vẫn còn là người mới so với họ.
– Em sẽ giúp chị lấy lại tự tin.
-???
– Đi theo em nào!
_ Khu vui chơi giải trí GGO_
Hoàng Vy cũng không thể tin được ba ngày trước, nó còn ở đây vui chơi với Nhật Hưng và Hải Phong. Nhưng bây giờ cậu bé ấy đã cách cô nửa vòng trái đất rồi.
– Trịnh Vy, sao em dẫn chị tới đây?_ Khánh An.
– Hi hi, em đã nói rồi mà, giúp chị tăng thêm sự tự tin. Vừa dứt lời, nó đã dẫn Khánh An tới trước một trò chơi với cái tên rất hay APOLLO – Vũ trụ bay.
– Em…em đừng nói…là….là…?_ Khánh An sợ hãi trước kết cấu của nó.
– He he! Suy nghĩ của chị chính xác rồi đấy.
Hoàng Vy rất mong muốn được chơi các trò cảm giác mạnh một lần. Nó muốn thử cảm giác trước đây nó từng bỏ qua để theo con đường sát thủ. Hôm trước vì Nhật Hưng nên nó không thể chơi được nên hôm nay là cơ hội tuyệt vời để nó phát huy đam mê của mình.
– A…A…A…
– Vui quá đi.
– Huhu…Sợ quá đi à?
Tàu lượn siêu tốc…Cướp biển Caribe hay Fly Away đều được Hoàng Vy và Khánh An thử sức. Một người mạnh mẽ còn một người thì nhút nhát, hai tiểu thư đã khiến cho nơi đây ngập tràn cảm xúc và điểm đặt chân cuối cùng….
– Lâu đài ma quái!
– Vy à, tha cho chị đi._ Khánh An khóc lóc.
– Em thấy chị chưa đủ tự tin mà.
– Hic hic! Đủ rồi em, đủ lắm rồi._ Khánh An.
– Chị chắc chứ?
– Chính xác.
– Vậy chúng ta về thôi.
– Ơ…vậy là xong hả?
– Chị còn muốn nữa hả?_ Hoàng Vy quay lại nhìn cô.
– Không…không…về thôi.
Khánh An tự hứa với lòng mình rằng sẽ chẳng dám quay trở lại đây thêm một lần nào nữa nếu đi cùng với Hoàng Vy. Nhờ phúc của ai đó, tuổi thơ của Khánh An đã trở nên “ dữ dội” hơn nhiều!
Tuy nhiên, hậu quả của việc đi chơi cả buổi tối khiến Hoàng Vy vô cùng hối hận. Trước kia, vì là đi du học nên về muộn đều không bị ai la mắng nhưng bây giờ thì khác khi vừa về đến cửa nhà, đại ma vương đã ngồi ở trước ghế đợi cô.
– Còn biết lối về???
-Hi hi.
– Lần thứ mấy rồi?_ Hải Phong.
– Thứ mấy gì cơ ạ?
– Đi chơi không gọi????
– Chắc chắn lần thứ hai.
Không khí đang căng thẳng thì ông Khanh giải vây giúp cô.
– Tiểu thư, thiếu gia cô cậu nên đi nghỉ ngơi. Đã không còn sớm nữa.
Giọng nói đầy quan tâm của bác Khanh khiến trái tim nhỏ bé của Hoàng Vy tan vỡ. “ Thật yêu bác Khanh quá đi!” Trước khi lên phòng, Hải Phong đi qua nó nói nhẹ nhàng nhất có thể.
– Đừng để bị ốm.
– Ơ…..
Đại ma vương lại rắc thính tiếp rồi.
Lâu lắm mới có dịp Hải Phong ăn sáng ở nhà, mọi người trong biệt thự đều vô cùng ngạc nhiên. Bình thường trước kia chỉ thấy thiếu gia ăn chút bánh mì với sữamột cách nhanh chóng rồi xuất phát đi làm. Mà hôm nay thì sao? Một bàn tiệc xuất hiện trước mắt và dáng ăn thoải mái, chậm rãi của Hải Phong làm ai cũng phải suy nghĩ??? Nhìn đồng hồ đã sắp 7h mà ai đó vẫn chưa xuống, làm cậu không khỏi lo lắng! Vì cố ý muốn nhìn thấy cô ăn sáng nên cậu đã chậm trễ thời gian buổi sáng của mình lại. Kết quả, đã sắp đến giờ đi làm mà bóng dáng vẫn chưa thấy đâu. Ông Khanh đứng một bên quan sát cũng bật cười, thầm nghĩ: “ Thiếu gia quan tâm tiểu thư như vậy sao không tự mình đi gọi, đành phải để đích thân lão rat ay vậy?”
– Thiếu gia, tôi đi gọi tiểu thư dậy.
Hải Phong không nói gì, vẫn giữ nguyên trạng thái này và gật đầu. Nhưng 10 phút sau, ông Khanh quay lại với nét mặt lo lắng.
– Thiếu gia, tiểu thư Hoàng Vy bị cảm rồi.
Chưa để ông Khanh nói hết câu, Hải Phong đã buông đũa xuống và chạy ngay lên tầng. Trong phòng Hoàng Vy vẫn còn chưa tỉnh dậy. Khẽ sờ trán nó, Hải Phong phát hiện thấy nó sáng hơn bình thường.
– Gọi bác sĩ tới.
– Vâng._ Ông Khanh lập tức gọi.
15 phút sau, bác sĩ đã đến và khám cho Hoàng Vy.
– Thiếu gia, tiểu thư bị cảm. Thuộc hạ sẽ đi chuẩn bị thuốc._ Bác sĩ.
– Ra ngoài đi.
Mọi người lần lượt ra khỏi phòng chỉ còn lại Hải Phong ở đây. Cậu nhẹ nhàng đến bên giường nó.
– Em là sát thủ vậy mà hay ốm vậy?
– Không được làm anh lo lắng nữa….
– Vì….
Câu cuối cùng Hải Phong nói rất nhỏ như chỉ để trái tim cậu nghe thấy vậy! Hoàng Vy tỉnh lại đã là chuyện của buổi chiều….
– Tiểu thư, cô đã tỉnh rồi.
– An Dung, chị bị sao vậy?
– Tiểu thư bị sốt do hôm qua chơi quá sức phải không?_ An Dung.
– Mấy giờ rồi? Chị còn phải đi làm.
– Tiểu thư à, bây giờ đã là 3h chiều một tiếng nữa là hết giờ làm việc rồi đó.
– Hả? Vậy là chị ngủ lâu vậy sao?
– Đúng vậy, cả ngày nay cô sốt đến 39*, ai mà không lo lắng chứ?_ An Dung.
– Vậy thiếu gia đâu?
– Cậu chủ sau khi gọi bác sĩ tới thì đi làm, buổi trưa có gọi điện về hỏi thăm sức khỏe của cô._ An Dung trả lời.
Sau khi vừa nghỉ ngơi một lúc thì điện thoại của nó có cuộc gọi đến.
– Vy ơi, sức khỏe của em thế nào rồi?
– Sao chị biết em bị ốm vậy?_ Hoàng Vy.
– Có sao với trăng gì nữa? Đúng thật là chị không ngờ nha, thì ra em cũng có chỗ dựa ở công ty._ Khánh An.
– Là sao chị?
– Hôm nay phó tổng đến xin nghỉ giúp em làm ai cũng thấy lạ. Giám đốc hỏi mãi phó tổng mới nói em là em họ của anh ấy._ Khánh An.
– Oh my god.
– Sao vậy? Không đúng à? Một người là Trịnh Vy Vy, còn phó tổng là Trịnh Vũ Quang. Đến bây giờ em đã trở thành mục tiêu bàn tán của mọi người rồi đấy._ Khánh An.
Khi nghe xong cuộc điện thoại của Khánh An, Hoàng Vy giảm sốt cũng phải tăng độ lên thôi.
Để giúp Hoàng Vy hồi phục sức khỏe một cách nhanh nhất, Hải Phong đã lấy danh nghĩa tổng giám đốc bắt buộc nó phải nghỉ ngơi một tuần. Dù sao cũng đang quá trình thiết kế sản phẩm, có mặt ở công ty hay không cũng không cần thiết. Thứ bảy cũng là hạn cuối cùng nộp sản phẩm dự thi. Sau hơn năm ngày được mọi người trong biệt thự chăm sóc tận tình, nó đã hoàn thành tác phẩm ưng ý nhất của mình. Theo lệnh đặc biệt của Hải Phong, nó không được phép bước ra khỏi nhà dù thế nào đi nữa.
– An Dung, chị nhờ em một việc nhé.
– Chuyện gì vậy tiểu thư?_ An Dung.
– Em mang tập tài liệu này đến phòng thiết kế tập đoàn MU giúp chị nhé._ Hoàng Vy.
– Vâng ạ.
Vừa đến công ty, An Dung đã gặp một cô gái. Nhìn thấy tấm thẻ nhân viên có ghi phòng thiết kế, nó vui mừng trò chuyện với cô.
– Xin hỏi cô là nhân viên phòng thiết kế?
– Đúng vậy, cô là ai?
– Chào cô, tôi là người nhà của nhà thiết kế Trịnh Vy Vy, do cô ấy bị óm nên không thể đến được. Phiền cô giúp tôi gửi tài liệu này cho giám đốc của cô nhé._ An Dung.
– Ok! Tôi sẽ giúp.
– Cảm ơn cô.
Cô gái cầm tài liệu từ tay của An Dung và đi vào trong nhưng mục tiêu cô gái này đến không phải là phòng thiết kế mà là cầu thang nơi ít người qua lại…
_ Phòng giám đốc_
– Đây là những bản thiết kế của năm nhà thiết kế của chúng ta._ Thư ký báo cáo.
– Cô là ai vậy? Thư ký mới à?_ Giám đốc ngạc nhiên hỏi.
– Tôi là Thúy Anh. Thư ký của phó tổng được chuyển đến phòng thiết kế để phụ giúp Giám đốc trong quá trình diễn ra cuộc thi_ Thúy Anh giới thiệu.
– Ohh. Xin chào. Rất hân hạnh được cộng tác với cô._ Giám đốc.
– Tôi cũng vậy. Đây là bản thảo thiết kế của năm nhà thiết kế. Mời giám đốc xem qua._ Thúy Anh.
– Cô đã báo cáo việc này với phó tổng chưa?_ Giám đốc.
– Tôi đã báo cáo xong. Phó tổng nói mọi việc diễn ra như bình thường._ Thúy Anh.
– Vậy được. Cô thông báo với phận Marketing ở lại họp với chúng ta._ Giám đốc.
Cuộc họp bí mật của phòng thiết kế với chúng ta._ Giám đốc.
Ngoài sự có mặt của phó tổng Trịnh Vũ Quang và nhân viên cao cấp của cả hai phòng thì không ai có thể biết đến năm tác phẩm dự thi đều được giữ tuyệt mật đến phút cuối. Mọi công tác tuyên truyền đều đã được thông qua và sáng ngày thứ hai sẽ bắt đầu.