Đọc truyện Đồ Tồi, Tôi Yêu Anh – Chương 19
– Liệu làm thế này đc ko nhóc?
– Hai yên tâm đi, chị Ly thích hoa lá cây cỏ lắm, nhất là cỏ dại. Hiiiiiiiii, bình thường nhưng tràn đấy nhựa sống và mạnh mẽ y như tính cách của chị ấy vậy! (Cái này Cỏ tự sướng, mong mọi người thông cảm! hiiiiiiiiiii) Với lại, tặng nhẫn Cỏ nó mới độc, đố hai ra chợ mà mua đc đấy! hiiiiiiiiiiiiii
Vĩnh Quân nhìn những cây cỏ dại tươi xanh tràn đầy sức sống. Bé Tũn nói đúng, nó đẹp như loài Cỏ dại, bình thường, giản dị……. nhưng mang trong mình một sức sống dẻo dai và mãnh liệt! Một vẻ đẹp ẩn chứa tất cả ở trong một tâm hồn tràn đấy nhựa sống xanh****
Trái tim nó như ngừng đập, nó lặng người, nước mắt ứa ra, hai hàng lệ chảy dài, nó nấc lên thành tiếng, như bao tức giận, bao sự chịu đựng và kìm nén lâu nay bùng ra,…. Nó giận lắm, tức lắm. Nó lao đến, nó cứ đánh, cứ dùng hết sức bình sinh của mình mà đánh vào ngực Vĩnh Quân, những cú đấm thình thịch, đau lắm! Nhưng Vĩnh Quân vững đứng đó, đứng đó, chịu những cú đấm đau điếng…….
– Anh nói gì thế? Mọi chuyện chỉ đơn giản thế thôi sao? Anh nói đi, nói đi……. Anh có biết rằng tôi đã phải đau khổ thật nhiều vì anh. Tôi đã muốn quên anh….. Tại sao, tại sao anh lại nói những lời này với tôi……… Anh coi tôi cũng chỉ giống những người con gái khác thôi sao? Anh nói đi…. nói đi……….
Vĩnh Quân chợt ôm siết lấy nó vào lòng, khóe mắt cậu cay xè, dòng lệ chợt vô tình rơi ra……
– Anh……. anh xin lỗi! Anh ko biết là đã làm em đau khổ. Anh ko biết mọi chuyện lại thế này…….. Anh cũng chả biết là mình đã yêu em từ bao giờ. Từ ngày em xuất hiện, cuộc sống của anh đã bị đảo lộn, và chính con người anh cũng thay đổi………. Ở bên em, anh thực sự thấy rất vui, thấy mình như thực sự đc sống…….. Từ lúc nào mà anh ko nhận ra em đã giữ một vị trí quan trọng ở trong lòng anh………….. Anh ko biết nữa, chỉ từ ngày em ra đi, anh mới hiểu một điều, là anh cần em…….. anh thấy nhớ em…….. Và anh đã yêu em, yêu rất nhiều!……..
Nó nghẹn ngào trong dòng nước mắt, nó khóc òa theo dòng cảm xúc, nước mắt tuôn trào, ướt đẫm cả chiếc áo Vĩnh Quân, thấm vào da thịt cậu đủ để thấy vị mặn ấm………… – Anh là đồ tồi………. nhưng….. em…. yêu…. anh….!
Thế là dưới những tia nắng ấm của sớm mai, dưới những bông hồng nhung đầy hương sắc,…. có một nụ hôn ngọt ngào đc trao cho nhau. Ấm áp, hạnh phúc và xen lẫn cả vị mặn của nước mắt – những giọt nước mắt của hạnh phúc nghẹn ngào.
Và cũng dưới một góc khuất nhỏ có 5 con người đang mỉm cười mãn nguyện chứng kiến một tình yêu đẹp – một tình yêu mà một phần cũng có đôi bàn tay chung sức và vun đắp của họ.
– Nó ngủ rồi, cũng đc một lúc rồi đó. – Mẹ nó thông báo tin tức vừa điều tra thăm dò đc! – Nhanh nhanh lên kẻo ko kịp bây giờ.
– Trời ơi nhiều hoa thế này cơ ạ? – Nhỏ Trang nhăn mặt!
– Thì kế hoặc A đã thất bại, phải chuyển sang kế hoạch B chứ!
– Kế hoạch này nhất định phải thành công, tất cả phải nhờ vào chúng ta. Và đặc biệt là con đó, Vĩnh Quân!
– Con biết, con cám ơn mọi người rất nhiều!
– Hiiiiiiiiiiii. Cái thằng này!……
– Mà tụi bay cũng giỏi lắm nha, cái vụ dám gạt cả hai bác!
– Hiiiiiiiiii. Thì tại cái Ly nha bác nó ko cho bọn cháu nói chứ bộ! Hiiiiiiiiiiiiiii
– Thôi, cũng nhờ vào lần này mà tôi mới biết con nhỏ Ly đã lớn thật rồi! – Bố nó trầm tư. – Ấy, bà chủ, bà cứ để đấy chúng tôi làm cho, hoa nhiều gai lắm!
– Trời, bà chủ gì ở đây chứ! Gọi là thông gia đi!
– Hả?… Chúng nó vẫn còn đi học mà!
– Thì 7,8 năm nữa thôi mà! Thời gian trôi nhanh lắm, làm quen dần là vừa, ông bà thông gia à!
– A, vậy là từ giờ anh Quân sắp có vợ rồi, còn bé Tũn sắp có chị dâu rồi………..! – Bé Tũn reo lên sung sướng.
Thế là nó đã đc nhận hết quà noel của tất cả những người thân yêu thương nó rồi đó, những món quà đẹp nhất, tuyệt vời nhất mà có lẽ chưa mùa Giáng sinh nào nó có đc như mùa giáng sinh năm nay. Có món quà nào có thể đẹp hơn là món quà nó đc trao yêu thương và đc sống trong tình yêu thương chứ! Hạnh phúc và ấm áp tình người……
HẾT