Đô Thị Tuyệt Sắc Bảng

Chương 29: Một người để ‘phi’ cũng không có.


Bạn đang đọc Đô Thị Tuyệt Sắc Bảng – Chương 29: Một người để ‘phi’ cũng không có.


Đô Thị Tuyệt Sắc Bảng
Tác giả: Mp3
— o —
Chương 28: Một người để ‘phi’ cũng không có.
Dịch & Biên: Sói
Nguồn:
“Đừng nghe hắn nói nhảm!”
Tiết Thiên Y thấy Chu Kiên Cường ăn nói lung tung, mặt trắng không còn chút máu, hướng phía hai nữ phục vụ nói:
“Chúng ta chuẩn bị đi ngủ rồi, các ngươi mau đi đi!”
“Không được a… Tiết ca…”
Chu Kiên Cường đã nhìn ra hai nữ phục vụ kia có chút động lòng, nói không chừng mình dùng lời ngon tiếng ngọt nói vài câu nữa các nàng có khả năng sẽ ở lại, bỗng thấy Tiết Thiên Y muốn đuổi các nàng đi, hắn không khỏi khẩn trương.
Tiết Thiên Y không thèm nhìn Chu Kiên Cường, mặt lạnh trầm giọng nói: “Các ngươi còn không đi? Nếu không đi đừng trách ta không khách khí!”

“Hai vị tiên sinh ngủ ngon!”
Hai nữ phục vụ nhìn nét mặt, biết rõ Chu Kiên Cường có chút e ngại Tiết Thiên Y, trong lòng như trút được gánh nặng, quay người rời đi thật nhanh.
“Tiết ca, ngươi… ngươi…” Chu Kiên Cường trơ mắt nhìn hai nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp từ từ đi mất, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ ảo não, dậm chân nói:
“Ngươi thế nào lại đem các nàng đuổi đi? Ai… Đây chính là hai đại mỹ nữ a… Ngươi chẳng lẽ nhìn qua cũng không động tâm sao?”
“Ta đối với loại chuyện này không có hứng thú!”
“Đại ca, ngươi không có hứng thú, thế nhưng ta có a…! Ngươi không muốn dùng có thể đem cả hai nhường cho ta a…! ‘Song phi’ chính là cái ta thích nhất! Hiện tại trái lại, một người để ‘phi’ cũng không có!
“Ngươi còn chưa có cưới vợ, tiến hành quá sớm chuyện phòng the đối với cơ thể ngươi không tốt, còn có thể ảnh hưởng tuổi thọ!” Tiết Thiên Y nghiêm trang nói.
“Stop! Vị thành niên thì sao? Thể chất cùng tinh lực của ta so với người trưởng thành đều tốt hơn! Ảnh hưởng tuổi thọ cái gì? Ngươi chẳng lẽ chưa nghe qua câu: chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu? Hai ngày nay trong người ta tràn đầy lửa dục, vừa rồi với bị hai mỹ nữ kia khêu gợi trỗi dậy, nếu không thể phát tiết ra ngoài nói không chừng sẽ xuất hiện bệnh a… Ai!”
Chu Kiên Cường ngửa mặt lên trời ai thán một tiếng, vẻ mặt buồn rười rượi giơ tay phải lên: “Ngũ cô nương a… Ngũ cô nương, xem ra hôm nay chỉ có thể mời cô xuống núi lần nữa rồi!”
“Ngũ cô nương là ai? Bạn gái của ngươi?”
Tiết Thiên Y nhịn không được hỏi.
Chu Kiên Cường tuy tuổi còn nhỏ, nhưng mười phần chính là một tiểu sắc lang, trong suy nghĩ của Tiết Thiên Y, hắn có bạn gái cũng không tính là chuyện lạ gì.

“Không để ý đến ngươi!”
Chu Kiên Cường tức giận liếc mắt.
“Quên đi, ngược lại ta cũng không muốn biết!”
Tiết Thiên Y cười ha ha.
“Ngũ cô nương chính là bằng hữ thân mật nhất, trung thành nhất của nam nhân, mặc kệ thiên địa biến đổi ra sao, dù sông cạn đá mòn nó cũng không màn gì hết mà bồi bạn bên cạnh nam nhân, đối với nam nhân đó một lòng mãi mãi không thay đổi.
Tức thì tức, phiền thì phiền, Chu Kiên Cường vẫn giải thích qua một lần cho Tiết Thiên Y, đồng thời trong lòng thầm khinh bỉ tiểu xử nam cái gì cũng không biết này.
Không được giải thích rõ ràng từ ‘Ngũ cô nương’, lại xuất hiện thêm một cái ‘bằng hữu tốt của nam nhân”. Đối với sự giải thích của Chu Kiên Cường, Tiết Thiên Y càng nghe càng hồ đồ nên dứt khoát không hỏi nữa. Hơn nữa nhìn thấy trên mặt của Chu Kiên Cường lộ ra một sự xấu xa, hắn liền biết đây không phải loại tốt lành gì.
Mặc kệ Chu Kiên Cường ngồi trên ghế sô pha khóc lóc gào thét, u oán ai thán thế nào, Tiết Thiên Y cũng bắt đầu đi quan sát từng gian phòng trong phòng tổng thống, cuối cùng chọn gian phòng ngủ bên trái phòng khách nằm gần cửa sổ.
Gian phòng này chiếm toàn bộ phía đông của phòng tổng thống, trên vách tường phía đông là một cửa sổ lớn bằng thủy tinh, chiếm một nửa diện tích bức tường. Nhìn xuyên qua cửa kiếng này thì có thể nhìn xuống toàn bộ Yến Kinh, nhìn lên có thể thấy bầu trời đêm bao la.
Bây giờ đang là thời gian nửa đêm vắng người, ngồi ở đây tu luyện công pháp mà nói, sẽ có một loại cảm giác hòa quyện cùng thiên địa nhật nguyệt. Tuy hiểu quả không bằng tại thiên nhiên dã ngoại nhưng loại hoàn cảnh đẹp đẽ, tĩnh mịch thế này coi như cũng khó kiếm rồi.
Tiết Thiên Y đem bao đồ đặt trên đầu giường trong phòng ngủ, cởi áo ngoài ra rồi ló đầu ra hỏi Chu Kiên Cường: “Này, ta chuẩn bị đi tắm rửa rồi đi ngủ rồi, ngươi thì sao?”

“Kệ ta, oán khí trong lòng ta còn chưa phát tiết xong đâu!”
Chu Kiên Cường tiếp tục ngồi tại chỗ buồn bã thở dài, bất quá con mắt đã bắt đầu nhìn xung quanh phòng khách.
Trong phòng bài trí rất nhiều vật phẩm đẹp, tùy tiện nhìn cũng thấy tất cả đều có giá trị xa xỉ. Trong lòng Chu Kiên Cường đang tính toán nếu ngày mai lúc đi tiện tay cầm theo hai ba cái, nhân viên phục vụ của khách sạn lúc kiểm tra phòng không biết có phát hiện không.
“Vậy ngươi cứ tiếp tục ca thán đi nha! Bất quá đừng trách ta không cảnh cáo ngươi, lúc ta ngủ không thích bị ai quấy rầy! Nếu như ta tắm xong nằm ngủ trên giường mà còn nghe ngươi ở chỗ này kêu to gọi nhỏ cẩn thận ta đánh ngươi!”
“…”
Chu Kiên Cường lập tức ngậm miệng lại, nhìn thấy Tiết Thiên Y đóng cửa phòng liền thấp giọng lầm bầm, đứng dậy đi vào phòng ngủ chính trong phòng tổng thống.
Vốn gian phòng này chính là chuẩn bị để cho Tiết Thiên Y ngủ, nhưng Tiết Thiên Y lại tự mình chọn một gian nhỏ hơn nên Chu Kiên Cường không khách khí nữa, vui vẻ đi vào ở.
Tiết Thiên Y vào phòng tắm tắm rửa qua loa, lúc trở lại phòng ngủ thì thấy đồng hồ trên tường đã chỉ 12 giờ.
Phòng tổng thống dùng chính là vật liệu trang trí đặc thù, từng gian phòng đều có hiệu quả cách âm cực cao. Tiết Thiên Y thử một chút, nếu như đóng tất cả cửa sổ lại thì chỉ cần mình không tận lực vận dụng lỗ tai nghe nóng thì trên cơ bản bốn phía đều yên tĩnh. Chính mình không nghe được âm thanh bên ngoài, mà người bên ngoài cũng không thể nghe được động tĩnh trong phòng mình.
Lúc ở dưới quầy tiếp tân, Tiết Thiên Y cố ý hỏi nhân viên phục vụ trong phòng ngủ có điện thoại có thể gọi ra ngoài hay không. Thì hắn được trả lời là có điện thoại có thể tùy ý gọi đường dài cả trong nước lẫn quốc tế, điều này làm cho Tiết Thiên Y hưng phấn không thôi.
Cho nên sau khi tắm xong, điều đầu tiên Tiết Thiên Y làm chính là ngồi xếp bằng trên giường, cầm điện thoại bấm một dãy số quen thuộc, ra là một số điện thoại thần bí.
“Thiên Y, nửa đêm canh ba thế này sao lại đột nhiên gọi cho sư phụ? Có chuyện gì thì nói mau, có rắm thì phóng, sư phụ vừa mới thu côn đang chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi đây!”
Sau khi điện thoại được kết nối, thanh âm của một ông lão chợt truyền tới, trong giọng nói tựa hồ mang theo sự bất mãn. Thế nhưng nghe kỹ thì lại thấy trong lời nói có vài phần vui mừng lộ ra.
“Sư phụ, ngươi thì ra còn chưa chết a…! Ta điện thoại cho ngươi là muốn cho ngươi biết ta đã đến Yến Kinh! Ngươi gần đây thân thể thế nào? Có thể sống thêm mấy ngày vậy?”

Tiết Thiên Y trong miệng tuy gọi đối phương là ‘sư phụ’, tuy nhiêm trong lời nói lại không có chút sự tôn kính nào.
“Hắc hắc, thân thể sư phụ khỏe vô cùng, sống đến 200 tuổi khẳng định là không thành vấn đề!” Ông lão trong điện thoại quả nhiên không có chút tức giận nào, cười mắng:
“Ngươi cái tên tiểu tử thúi này, nói chuyện với sư phụ ngày càng càn rỡ! Nói thế nào thì ta cũng là sư phụ ngươi, đối với người có công dạy dỗ, ngươi không thể đối với ta có một chút khách khí sao?”
“Ta xin, cái mạng nhỏ của ta tùy lúc có thể bị Diêm Vương dắt đi, đâu có tâm tư khách khí với ngươi?”
“Được rồi được rồi, chúng ta không nói cái này nữa!” Ông lão liền chuyển chủ đề:
“Thiên Y à, ngươi gần đây gặp phải vấn đề nan giải không thể giải quyết à? Nói cho sư phụ nghe, sư phụ giúp ngươi giải quyết!”
“Đúng vậy.” Ngữ khí của Tiết Thiên Y đột nhiên ngưng trọng hẵn lên:
“Sư phụ, ta vừa rồi có gặp một nữ nhân, đây là cao thủ chính thức đầu tiên mà ta gặp từ lúc rời khỏi tiểu sơn thôn đến nay.”
“Thôi đi pa ơi…, cái này thì có gì mà kỳ lạ? Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, trên đời này có biết bao nhiêu kì nhân dị sĩ không đếm hết. Ngươi trước kia chỉ ở trong tiểu sơn thôn không thể thấy được, về sau còn gặp nhiều!”
“Thế nhưng rất kỳ quái là, lúc nữ nhân kia đứng gần bên cạnh ta thì vòng châu năm màu ta đeo trên cổ tay lại rung động… Sư phụ, ta nhớ trước kia ngươi nói là nếu như ta gặp phải loại chuyện này, đầu tiên phải báo cho ngươi…”
“Cái gì!?” Ông lão bên kia điện thoại bỗng chấn động: “Thiên Y, nhanh đem tình huống cụ thể nói cho ta nghe!”
“Được!”
Tiết Thiên Y có thể cảm thấy được ông lão này đang rất khẩn trương, nên thanh âm nghe có chút phát run. Vì vậy hắn sửa sang lại trí nhớ của mình một chút rồi đem những chuyện phát sinh giữa mình với nữ nhân kia nói qua một lần, từng chi tiết đều không có giấu diếm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.